Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1381: Ai lại không có tố chất như thế!

Demi Rose đi vào nhà hàng, dưới chân đi đôi giày cao gót khảm kim cương mới tinh, vẫn là loại giày cao 8 centimet kia, giống như là nàng chỉ yêu thích mỗi cái loại giày cao gót có gót vừa nhỏ vừa mảnh kia vậy.

Người bình thường sẽ cảm thấy đi những đôi giày như vậy sẽ không thoải mái, đau chân, nhưng mà cô nàng này thì không, mỗi một đôi giày mà nàng mang đều trải qua chế tác tỉ mỉ của thợ làm giày, vật liệu làm giày cũng được tuyển chọn tỉ mỉ, kiểu dáng là độc nhất vô nhị, tuyệt đối không có cái hiện tượng bị đau chân.

Lần này, Demi Rose đi Châu Á chơi, trong phần lớn hành lý mang theo có một rương để đựng giày, chỉ tính riêng giày cao gót thôi là đã có năm sáu đôi.

Demi Rose đi đôi giày cao gót này, nó hoàn toàn tôn lên dáng người thật đẹp của nàng, đồng thời cũng làm cho Harisson đang đi theo kia cảm thấy rất là e ngại, nỗi e ngại từ sâu trong ánh mắt, hắn đã từng hưởng qua cái cảm giác bị giày cao gót thế kia giẫm đạp qua.

Vừa thấy nhóm người Demi Rose đang đi đến đây, quản lý đại sảnh là một người trung niên da trắng dáng người hơi khô khan, vừa mới đưa nhóm người Bạch Tiểu Thăng về phòng, thấy cảnh này lập tức đôi mắt sáng ngời, lúc trước hắn một đường đi không nhanh không chậm thế mà bây giờ đang chạy qua đây.

- Tiểu thư Demi Rose, ngài đã tới!

Khuôn mặt quản lý đại sảnh đầy vẻ tươi cười.

Cái nhà hàng này là một trong các sản nghiệp dưới cờ của gia tộc Demi Rose.

Demi Rose hừ lạnh một tiếng, nhìn cũng không thèm nhìn hắn mà trực tiếp đi vào trong, vừa đi vừa phân phó.

- Gọi người mang đồ đem lên phòng để cho tôi, nói cho bọn hắn cẩn thận một chút. Cái tên ngu xuẩn lần trước ông có đuổi hắn đi cho tôi chưa! Nếu lại có vấn đề xảy ra thì ông cũng đừng mong làm việc ở Bristol Sayr này nữa. Gọi đầu bếp chính của nơi này chuẩn bị đồ ăn cho tôi, vẫn là các món lần trước.

Vị đại tiểu thư này vừa đi vừa phân phó, vị quản lý đại sảnh kia liên tục gật đầu đáp ứng, một mực đưa nàng ta đi tới thang máy, đưa mắt nhìn nhóm người Demi Rose đi vào thang máy, cười cho đến khi thang máy đóng cửa, lúc này hắn mới đè lên tai nghe Bluetooth trên tai, từng câu từng chữ đều nghiêm túc.

- Tất cả chú ý! Đại tiểu thư đã đến rồi! Mời đầu bếp chính chuẩn bị đồ ăn, vẫn là những món cũ! Nhân viên phục vụ, nói mười người mang hành lý của tiểu thư đưa lên phòng, phải cẩn thận một chút cho tôi, nếu bị va chạm dù chỉ một chút, các người cũng chuẩn bị tinh thần đi chết đi ….

Trong khi quản lý đại sảnh gấp rút phân phó, toàn bộ nhà hàng đều đi vào một loại “trạng thái khẩn cấp”.

Đại tiểu thư Demi Rose ra tay đều rất xa xỉ, nếu bình thường có khen thưởng cũng rất kếch xù, nhưng nếu làm cho nàng không hài lòng dù chỉ một chút, nàng cũng có thể khiến bọn hắn xong đời trong nháy mắt, thậm chí lăn ra khỏi Bristol Sayr.

Nhân viên bên trong nhà hàng rất vui mừng, lại lo lắng không yên.

Thậm chí ngay cả tổng giám đốc đều bị kinh động, cấp tốc ăn mặc chỉnh tề, chuẩn bị để một lát nữa qua chào hỏi đại tiểu thư.

Giờ phút này, ở trong thang máy, Harisson nhịn không được mà cẩn thận từng li từng tí hỏi thăm Demi Rose.

- Tiểu thư Demi Rose, thật sự ngài không trở về nhà sao?

Trực tiếp đến ở trong khách sạn thành phố, đây là đang có chuyện gì xảy ra.

Tuy nhiên nhà hàng này cũng là sản nghiệp của gia tộc nàng.

- Trở về sớm hay trở về muộn có vấn đề gì sao?

Demi Rose hừ lạnh một tiếng.

- Ban đêm ở đây không phải có cái tiệc rượu gì đó sao, vừa vặn không phải chạy đi chạy lại, mệt chết được. Làm sao, cậu có ý kiến với quyết định của tôi hả?

Harisson vội vàng lắc đầu như trống bỏi.

- Mặt khác, cái tên đáng chết kia nhất định cũng sẽ vào ở trong Bristol Sayr, ta phải tìm cho ra hắn!

Ánh mắt Demi Rose hung hăng, nghiến răng nghiến lợi nói.

Vừa nghĩ tới người đàn ông trên máy bay kia, Demi Rose liền cảm thấy tức giận.

Cho tới bây giờ nàng chưa bao giờ chịu qua “thua thiệt” nào lớn như vậy, nếu là không dạy dỗ đối phương, nàng rất khó nuốt trôi nỗi tức giận này.

- Muốn … tìm mấy người đó sao?

Harisson nhịn không được mà nuốt ngụm nước miếng.

Đối phương có ba người, mà trong đó có hai người là cao thủ khoa trương tới biến thái.

Harisson lại nghĩ tới cái cảnh mình bị hai cái người kia thu thập thảm tới cỡ nào.

Tự tin khoe mình là cao thủ hạng nặng, vậy mà hắn lại không phải là đối thủ của một trong hai ngươi đó.

Thật là đáng sợ!

Vốn hắn luôn suy nghĩ rằng Lý Tiểu Long chỉ là một nhân vật trong phim, công phu cũng chỉ là quyền cước trong phim ảnh, thực tế bên phía Hoa Hạ đều không tán thành cái loại tài nghệ cổ lão kia, nhưng lần này, khi hắn đối mặt với cao thủ chân chính hắn mới cảm giác được, công phu chưa bao giờ biến mất, bắp thịt toàn thân hắn căn bản không địch lại được.

Vừa nghĩ tới Demi Rose còn muốn “báo thù”, mà bản thân mình còn phải trực tiếp đối mặt với hai cái con người quái vật đó, Harisson liền cảm thấy có chút sợ hãi.

- Cái tên phế vật này, cậu đang sợ bọn hắn sao.

Demi Rose hừ lạnh một tiếng.

Lúc này Harisson mới phát hiện ra, đại tiểu thư Demi Rose đang nheo mắt khinh thường mà nhìn hắn.

- Không, Demi Rose tiểu thư, chỉ là tôi đang tự hỏi, làm như thế nào để có thể vận dụng toàn bộ tài nguyên ở Bristol Sayr của chúng ta để bắt hai cái tên kia đem đến đây! Đến lúc đó, tôi sẽ mang theo 20 người đi qua, nhất định có thể đem hai người đó đến trước mặt tiểu thư, để cho bọn hắn quỳ xuống nhận lỗi!

Harisson một mặt nghiêm túc, lời thề son sắt.

Demi Rose hừ một tiếng, lúc này mới xem như có chút hài lòng.

Harisson nhìn thấy Demi Rose quay đầu qua, lúc này mới lén lút lau mồ hôi trán một cái.

Thiếu chút nữa! Chỉ thiếu chút nữa thôi là chén cơm của mình không giữ được nữa rồi, càng thiếu chút nữa là không thể ở lại đây được rồi!

Ai mà chẳng biết vị đại tiểu thư Demi Rose này nổi tiếng nóng tính, đã nói là làm, càng đáng sợ hơn chính là nàng còn có một người em trai nữa, là người được sủng ái nhất trong thế hệ trẻ tuổi của gia tộc, người kia tính cách ngông cuồng, phong cách tàn nhẫn.

Càng chết người hơn chính là, cái tên kia mắc chứng “tỷ khống”

*tỷ khống: nôm na là nghe lời chị gái một cách vô điều kiện, chị là trời.

Một khi để cho hắn biết được, mình làm cho tiểu thư Demi Rose không vui thì …

Harisson nhịn không được mà thầm nuốt ngụm nước bọt.

Tiệc rượu buổi tối nay, thiếu gia cũng sẽ xuất hiện!

Vừa nghĩ tới vị kia, Harisson thật là đến tâm can cũng rung động, lại nghĩ tới nên gọi điện thoại cho vị kia, nói rõ tình huống một phen.

Tuy nhiên việc ở lại nhà hàng Bristol Sayr là do tiểu thư Demi Rose tạm thời quyết định, nhưng mà sẽ không chắc được vị kia có giận chó đánh mèo mà trách tội bọn hắn hay không.

Thang máy “tinh” một tiếng, đã đến nơi.

Demi Rose nhanh chân đi ra.

Tầm nhìn bên ngoài thang máy rất thoáng đãng, một tầng này bao gồm phòng ngủ hào hoa, phòng tập thể hình, bể bơi sân thượng, đều không mở cửa cho bên ngoài vào, chỉ để cho thành viên trong gia tộc bọn họ sử dụng.

Demi Rose trực tiếp đi đến căn phòng của mình nhìn một chút.

Harisson dẫn người vội vàng dừng bước cung kính nhìn đại tiểu thư vào phòng rồi mới lui ra ngoài.

Sau đó, có khả năng vị đại tiểu thư này sẽ đi tắm một cái, hoặc đi ra bể bơi, bơi lặn một lần, xông hơi xoa bóp, cũng có thể là ăn một bữa tiệc lớn, ngủ một giấc.

Mà bọn hắn thì không có số hưởng như vậy.

Bây giờ chẳng những Harisson phải làm theo lời tiểu thư đã phân phó, liên hệ các nơi tìm ra ba người kia, còn phải liên hệ với nhân viên gia tộc ở Bristol Sayr, ít nhất cũng phải tìm mười người võ công cao cường đến đây.

Dù sao thì hai người châu á kia quá mạnh mẽ, coi như bây giờ có chạy đi tìm bọn hắn thì cũng là tự bản thân đi tìm tai vạ mà thôi!

Harisson không muốn mình ở trước mặt mọi người bị người khác đánh thành một đống bùn nhão.

Sau khi Demi Rose đi vào phòng, chống nạnh nhìn khắp nơi, vừa nghĩ tới cảnh mình bị người ta “khinh bạc” trên máy bay, tâm tình càng trở nên tồi tệ hơn.

Đi đến phòng ngủ, Demi Rose đứng đối diện tấm gương lớn, thưởng thức thân hình của mình, sau đó đi tới đi lui, tú lấy Thai Bộ (điệu bộ đi khi diễn tuồng).

Nhưng mà sau đó Demi Rose liền nhăn lông mày lại.

Nàng nghĩ tới người đàn ông trẻ tuổi ở trên máy bay kia, bỗng nhiên tức giận, giận đến mức giậm chân.

- Cái người khốn nạn kia, thế mà dám không nhìn mình, mình xinh đẹp đến vậy cơ mà, mà hắn lại còn nhục nhã mình, không thể tha thứ cho hắn dễ dàng như thế được! A, tức chết rồi, mình nhất định không bỏ qua cho hắn!

Đôi giày cao 8 centimet kia đạp ở trên nền phát ra thanh âm rất thanh thúy.

Rất có lực xuyên thấu.

Phía dưới phòng ngủ của Demi Rose cũng là một cái phòng ngủ, cái người vừa mới ngã xuống giường ngủ kia chính là người mà Demi Rose đang hận đến nghiến răng, Bạch Tiểu Thăng.

Bị tạp âm ở trên trần phòng làm cho khó mà ngủ nổi, đầu tiên Bạch Tiểu Thăng nhíu mày, sau đó lấy gối che tai lại, mơ mơ màng màng lại tức giận mà lầm bầm một câu.

- Không phải nói tố chất của người phương Tây đều rất tốt à, trên lầu là ai mà không có tố chất như thế chứ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận