Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1392: Chuyện này làm sao có thể ! (1)

Thorne không để ý đến, thở hồng hộc, lao thẳng đến chỗ lão Hawke.

- Lão bằng hữu, chỗ này có một người thanh niên trẻ tuổi không hiểu quy củ, tôi muốn thay ông xử trí bắt hắn đuổi ra ngoài, ông sẽ không để tâm chứ. Lão Hawke cười nói, tiến lên nghênh đón.

Kết quả, Thorne vậy mà trực tiếp vượt qua hắn, trong lúc này cũng liếc mắt nhìn thoáng qua hắn một cái, ánh mắt tràn đầy vẻ bất đắc dĩ cùng oán trách, còn có hơi thất vọng.

Lão Hawke lập tức sững sờ, kinh ngạc quay người lại.

Bên cạnh, Andrew cũng rất kinh ngạc nhìn theo bóng dáng của Thorne tiên sinh đi qua bên cạnh mình.

Tất cả ánh mắt của mọi người liền dõi theo thân ảnh của Thorne.

Sau đó, bọn hắn thấy được một màn bất khả tư nghị.

- Bạch tiên sinh, thật không có ý tứ, tôi đến chậm ! Cậu không sao chứ. Thorne đi thẳng đến trước mặt của Bạch Tiểu Thăng mới dừng bước lại, thần sắc khẩn thiết, hướng về Bạch Tiểu Thăng ân cần hỏi thăm.

Bạch Tiểu Thăng nở nụ cười đồng thời đứng lên, chủ động đưa tay qua nhẹ nhàng bắt tay với Thorne.

Một màn này lọt vào ánh mắt của tất cả mọi người ở đây, khiến cho bọn họ cảm thấy khó có thể tin, ngây ngốc như là Mộc Kê.

- Còn tốt, còn tốt a. Bạch Tiểu Thăng cười nói với Thorne, sau đó lườm lão Hawke một chút, trêu ghẹo nói.

- May mắn a, Thorne tiên sinh kịp thời đuổi tới, ra mặt kịp thời. Chứ không phải vậy…..

- Buổi tiệc rượu ngày hôm nay ngài tổ chức cho ta có thể sẽ phải kết thúc sớm a!

Thorne vừa đến, còn gào to như thế. Liền thu hút toàn bộ ánh mắt và sự chú ý của mọi người có mặt trong đại sảnh của buổi tiệc rượu.

Nguyên bản nhóm những nhân vật lớn không có chú ý đến "Tiểu náo nhiệt" đang xảy ra ở bên này cũng đều quay đầu nhìn lại.

Có một số người bên trong bọn họ, thậm chí ngay cả lão Hawke cũng không lọt vào trong mắt, đến đây cũng chỉ nói chuyện với Thorne, là những nhân vật đỉnh cấp thật sự của buổi tiệc rượu này.

Nhưng mà giờ khắc này, bao gồm cả bọn hắn ở trong tất cả mọi người đều nhìn về phía Thorne, nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, hiện tại đây mới là nhân vật chân chính thu hút ánh mắt của toàn trường.

Những người kia càng nhốn nháo cả lên, hướng bên này đi tới.

Lão Hawke, Andrew, còn có những người đang chỉ trích Bạch Tiểu Thăng, đều giật mình nhìn lại, nhìn một màn đang xảy ra trước mắt, Thorne vậy mà đi qua xin lỗi với người thanh niên trẻ tuổi mà bọn họ vừa mới công kích qua.

Mà cái người thanh niên trẻ tuổi kia đã nói cái gì ?

Hắn nói, nếu như Thorne tiên sinh đến trễ thêm một chút nữa, thì buổi tiệc rượu này có thể sẽ phải kết thúc?

Nói đùa sao, buổi tiệc rượu ngày hôm nay cố ý tổ chức là vì nghênh đón vị đại nhân vật đến từ Phương Đông kia, làm sao có thể sớm kết thúc đây?

Trừ phi. . .

Hoặc có thể là đối phương không tới, hoặc là đối phương nửa đường thối lui.

Coi như đối phương không đến, thì cũng còn có những thượng khách khác đến buổi tiệc rượu này, như cũ cũng có thể tiếp tục được.

Chuyện kia, cũng chỉ có một loại khả năng ở phía sau. . .

Kết hợp với thái độ của Thorne tiên sinh đối với cái người thanh niên trẻ tuổi kia, thì sắc mặt của tất cả mọi người liền kinh biến, ngay cả hô hấp cũng đều trở nên gấp gáp hơn.

Bọn họ nghĩ tới một cái kết luận rất đáng sợ mà trong lòng lại cảm thấy không có khả năng này, trong lòng càng thêm hốt hoảng lo sợ.

Hai cha con Lão Hawke sắc mặt kinh dị liếc nhìn nhau một cái, trong mắt đầy vẻ khó có thể tin nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Người này, chẳng lẽ nói hắn thật sự trở thành khách mời chân chính của buổi tiệc rượu này, chính là vị khách mời thần bí đến từ Phương Đông kia sao?

Chuyện này, làm sao có thể !

Hắn mới bao nhiêu tuổi a!

Còn nữa, người phương Đông không phải rất chú trọng phô trương hay sao?

Bên cạnh hắn mang theo mấy người cơ chứ!

Hai cha con lão Hawke căn bản không muốn tin tưởng chuyện này.

Nhưng sự thật đang xảy ra ở trước mắt.

Nếu như cái người thanh niên trẻ tuổi kia chỉ là một tùy tùng của vị khách quý kia, thì Thorne tiên sinh cũng sẽ không hạ mình như thế, còn phải xin lỗi với hắn sao? Hắn còn dám nói khiến cho buổi tiệc rượu này sớm kết thúc nữa?

Hai cha con Lão Hawke nhịn không được mà nuốt một ngụm nước bọt, đồng thời phát hiện ra bốn phía đã lặng ngắt như tờ.

Đến cả cây kim rơi cũng có thể nghe được tiếng động.

Mỗi người đều biểu lộ trên khuôn mặt là sự đờ đẫn.

Còn có một nhóm người mà Thorne mang đến kia, đều là những vị lãnh đạo cao tầng đỉnh cấp trong tập đoàn Chấn Bắc khu vực Châu u, mỗi một vị đều có thân phận bất phàm, hắn bên trong đó là Tổng giám đốc chấp hành khu Châu u.

Tất cả mọi người, đều mật thiết nhìn chăm chú, yên tĩnh dõi theo kỳ biến.

Người cuối cùng trong đám người, thần sắc của Lý Tư cũng tỏ ra chấn động vô cùng.

Hắn thậm chí âm thầm u oán buồn bực, bản thân mình rõ ràng biết được cái người thanh niên trẻ tuổi kia nắm giữ thư mời chí tôn, đáng lẽ ra nên ân cần đi theo mới đúng, nhưng hắn lại khiến cho khách quý ở trong buổi tiệc rượu tao ngộ tình huống khó xử, hắn có thể khó thoát tội lỗi!

Chỉ có điều, sau đó Lý Tư cũng tự an ủi mình, hắn cũng đã nhắc nhở qua lão Hawke.

Nhưng mà Lý Tư lại nghĩ tới tình cảnh vừa rồi, rõ ràng nghe được lão Hawke muốn đuổi đối phương ra ngoài, nhắc nhở của mình căn bản là vô dụng.

Lúc này, sắc mặt của Lý Tư lại thay đổi. . .

Vị trợ lý này của Thorne tiên sinh, hiện tại tâm lý thật sự là bất ổn, lật đi lật lại, trong lòng xao động khó có thể bình yên.

Bên kia, Demi Rose cũng đang trừng lớn đôi mắt tuyệt mỹ của nàng, kinh hãi không nói nên lời nhìn một màn đang xảy ra này.

Sau đó, Demi Rose quay mặt lại nhìn về phía Lâm Vi Vi, mới phát hiện thần sắc của Lâm Vi Vi thủy chung vẫn bình thản như cũ, mang theo nụ cười mỉm.

Hồi tưởng từ lúc bắt đầu rồi đến bây giờ, cái cô gái này vẫn luôn giữ thái độ bình tĩnh thong dong, căn bản không vì cái tên tiểu tử bên kia gặp khó khăn mà lo lắng. . .

Bọn hắn yên tâm là vì có chỗ dựa vững chắc.

Demi Rose sau này mới biết.

- Các ngươi, đến tột cùng là ai?

Demi Rose khó khăn nuốt ngụm nước miếng, khẽ hỏi.

Lâm Vi Vi nở nụ cười với nàng.

Nhưng cũng chỉ cười chứ không nói gì.

. . .

Thorne ở ngay trước mặt của mọi người, nghiêm túc hướng về Bạch Tiểu Thăng liên tục tạ lỗi.

Một màn này, thật sự làm cho những người mới chạy tới, cũng chấn động vô cùng.

- Thorne tiên sinh, tất cả những phát sinh ở chỗ này đều không có quan hệ gì với ngài cả, tôi đây cũng biết phân rõ ràng, ngài không cần xin lỗi a.

Bạch Tiểu Thăng cười nói với Thorne, thái độ phi thường khách khí.

Thorne nghe thấy vậy, nhưng trong lòng lại cười khổ.

Hắn tự nhiên nghe được, Bạch Tiểu Thăng không phải trách tội bọn họ, mà là trách tội hai cha con lão Hawke a!

Thorne vừa rồi mới đến, liền nghe Lý Tư nói bên trong xảy ra tình trạng hỗn loạn, trong lòng liền đánh lộp bộp hai tiếng, gắng sức chạy tới đây.

Nhưng mà vẫn trễ!

Lão Hawke thế mà ra lệnh cho đám thủ hạ muốn khu trục Bạch Tiểu Thăng ra ngoài!

Điều này còn xảy ra ở trước mặt của tất cả mọi người!

Thorne cảm thấy đau đầu vô cùng.

Bạch Tiểu Thăng coi như có rộng lượng đến đâu, nhân hậu như thế nào chăng nữa, thì đối với chuyện này sợ rằng cũng không dễ tha thứ như vậy, không thể coi như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.

Dù sao, cái này liên quan đến tôn nghiêm của một vị Tổng giám đốc cấp đại khu vực a.

Đổi thành bản thân mình, thì mình cũng sẽ không đáp ứng!

Thorne đặt mình vào hoàn cảnh người khác suy nghĩ một chút, ngược lại là cảm thấy Bạch Tiểu Thăng thật sự là không làm sai một điểm nào.

- Tôi hiểu, tôi hiểu. Bạch tiên sinh, cậu chờ ra một chút.

Thorne khách khí nói với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cười hơi gật đầu đồng ý.

Thorne nhìn thấy chung quanh nơi này, còn có rất nhiều đại nhân vật đứng đầu không tới, hiện tại đang đi tới, giờ phút này giới thiệu Bạch Tiểu Thăng cho mọi người cũng không ngại sớm, nhưng mà để cho lão Hawke nói lời xin lỗi lại là vừa vặn, như thế này mới có thể giữ lại mấy phần mặt mũi cho lão Hawke, sau đó ở để cho Bạch Tiểu Thăng xem phần mặt mũi của hắn mà thông cảm phần nào, vậy thì cái sự kiện lần này liền xem như được giải quyết viên mãn.

Thorne quay người lại chạy về phía cha con lão Hawke ở bên kia.

Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy bước chân của Thorne vội vàng đi qua bên kia, liền biết rõ trong lòng hắn đang tính toán cái gì.

Thorne đang nghĩ thừa dịp bên này người vẫn chưa có tới toàn bộ, liền vội vã muốn bình tức phong ba.

Hành động này có bao nhiêu ý tứ bao che khuyết điểm như vậy a, nhưng Bạch Tiểu Thăng cũng không ngại.

Tạm thời cho lão Thorne một chút mặt mũi cũng tốt.

Giờ phút này, lão Hawke đang ngạc nhiên dò xét Bạch Tiểu Thăng, Andrew cũng thế.

Kỳ thực là sau khi bị kinh ngạc, hai cha con đối với Bạch Tiểu Thăng cũng không có chút kiêng kị gì.

Nếu có, thì cũng chỉ là hiếu kỳ.

Trước đây, Thorne chỉ nói qua cho lão Hawke, đây là vị khách mời tôn quý đến từ Phương Đông, nhưng đến tột cùng là thần thánh phương nào, lão Hawke cũng không biết.

Nhìn Bạch Tiểu Thăng niên kỷ nhỏ như vậy, thì hắn không thể nào là loại người kia có bản lãnh lợi hại được, vậy thì chỉ có thể là bối cảnh của hắn đáng sợ mà thôi.

Nhưng bối cảnh thâm hậu, đó cũng là ở Phương Đông mà thôi, không phải ở chỗ này.

Bạch Tiểu Thăng mang cho bọn hắn, không phải sự uy hiếp, mà là "Giá trị" trên người hắn, những chuyện làm ăn buôn bán đầy mê hoặc ở Phương Đông.

Hai cha con lão Hawke cũng không cảm thấy chuyện xung đột xảy ra vừa rồi có vấn đề gì nghiêm trọng cả.

Vừa rồi, chính mình không phải cũng nói với cái người thanh niên trẻ tuổi kia, đây đều là hiểu lầm sao.

Vậy bây giờ coi như cái hiểu lầm là được rồi.

Dù sao, người nhà của bọn họ còn phải chịu ủy khuất đây, Demi Rose vẫn là một nữ hài tử.

Đối phương là nam nhân, cũng nên rộng lượng một chút.

Bạn cần đăng nhập để bình luận