Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1393: Chuyện này làm sao có thể ! (2)

Thậm chí hai cha con lão Hawke còn cảm thấy về mặt thân phận của đối phương, đối với chuyện vừa rồi không truy cứu, thì đối với bản thân chính là một sự rộng lượng.

Trên đời này luôn có một loại người, dòng suy nghĩ của bọn họ rất không bình thường.

Đừng tưởng rằng dạng người này sẽ không có những thành tựu lớn, ở Phương Tây này, thậm chí bọn họ có một vài người có thể trở thành Chính khách, có chức vị cao.

Giờ phút này, lão Hawke nhìn thấy Thorne đi tới, còn tưởng rằng hắn đang muốn giới thiệu đối phương đầu tiên cho bản thân mình, lúc này trên mặt nhất thời nở nụ cười.

Người thanh niên trẻ tuổi bên kia có bối cảnh không tầm thường, ngay cả Thorne cũng phải coi trọng như thế, vậy thì mình cũng phải hảo hảo nhận biết một phen.

Thorne còn nói qua, đối phương có khả năng trợ giúp gia tộc Hawke của bọn họ làm ăn ở Châu Á, vậy thì cần phải thân cận càng nhiều hơn.

Lão Hawke thậm chí còn đang suy nghĩ, xem phần thưởng của hắn có tác dụng cực lớn, chờ một hồi, ở trong thời điểm thích hợp, hắn còn có thể ở trước mặt cùng với đối phương hơi trách cứ hai đứa con của mình là Andrew và Demi Rose một hai câu, cũng coi như cho đối phương chút mặt mũi.

- Hawke, ông bây giờ đi nói lời xin lỗi với vị tiên sinh kia đi.

Lão Hawke đang nghĩ ngợi, thì Thorne đã đứng bên cạnh hắn, đè thấp âm thanh, nói với hắn một câu.

Nghe được câu nói này của Thorne, thì nụ cười trên môi của lão Hawke lập tức cứng ở trên mặt.

Andrew đứng bên cạnh hắn cũng giật mình nhìn Thorne.

- Xin lỗi, tôi, ngay bây giờ? Ở chỗ này, còn có nhiều người như vậy nữa? Còn có, tôi tại sao phải nói xin lỗi với hắn cơ chứ.

Bộ dáng lão Hawke khó có thể tin nhìn Thorne, sau đó đè thấp âm thanh nhắc nhở.

- Bác Thorne, dựa vào cái gì mà bắt chúng ta phải xin lỗi hắn chứ! Phải là hắn, lại dám khi dễ chị của cháu, lại còn vô lễ với cha cháu nữa.

Coi như xin lỗi, cũng phải là cái tên tiểu bối như hắn mới đúng, hắn phải xin lỗi mới phải a. Andrew cũng lập tức không đáp ứng, nhíu mày nói.

Andrew phẫn nộ mà nói to lên, lập tức khiến cho toàn bộ mọi người ở xung quanh nghe được.

Người xung quanh không khỏi kinh hãi.

Thorne tiên sinh thế mà để cho lão Hawke đi xin lôi cái người thanh niên trẻ tuổi kia.

Trời ạ. Thời điểm đám người lại nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, cũng nhịn không được mà hít một hơi lãnh khí, ánh mắt đều mang theo sự kinh dị, kính sợ.

Người này có cái bối cảnh như thế nào, lại có mặt mũi lớn như vậy.

Thorne nhíu hai hàng lông mày lại, liếc mắt nhìn Andrew, bên trong ánh mắt mơ hồ có tia bất mãn.

Cái tên nhóc Andrew này, tự mình nhìn thấy hắn lớn lên, xem ở phần mặt mũi của cha hắn nên đối với hắn một mực chiều theo.

Làm sao hắn lúc này lại ngu như thế!

- Hawke, nhanh đi xin lỗi, chỉ cần một câu nói, còn lại để tôi đến giải quyết.

Thorne không rảnh để ý tới cái tên tiểu bối Andrew này, chuyển hướng sang lão Hawke, lại gấp rút nói.

Gương mặt của lão Hawke tỏ vẻ không vui.

Chỗ này nhiều người như vậy, hơn nữa càng ngày càng có nhiều người tiến đến, có rất nhiều tiểu bối cũng đang ở đây, còn có rất nhiều đại nhân vật cũng đang tiến đến, bản thân mình đường đường là tộc trưởng của gia tộc Hawke, dựa vào cái gì mà phải xin lỗi đối phương cơ chứ.

- Thorne, chuyện nơi này, ông còn không rõ ràng lắm. Ông liền buộc một người trưởng bối như tôi phải đi xin lỗi cái tên tiểu bối này sao, chuyện này nói không lọt chút nào a. Sao ông lại thiên vị đối với hắn như thế cơ chứ.

Lão Hawke không những không đồng ý, mà còn thấp giọng phản pháo lại.

Thorne im lặng nhìn lão bằng hữu của mình.

Lão Hawke thật sự là coi mình thành thằng ngốc à, không biết rõ cái đôi trai gái kia của mình có đức hạnh như thế nào sao.

Cái người thanh niên trẻ tuổi Bạch Tiểu Thăng này, mới có nhiêu đó tuổi liền có thể làm đến vị trí Tổng giám đốc chấp hành tập đoàn Chấn Bắc khu vực Đại Trung Hoa. Hắn làm như thế, ở trước mặt mọi người cùng người khác tranh chấp cho dù là đúng sai, ngươi đoán xem là ta sẽ tin hắn, hay là tin các ngươi đây! Ngươi còn nghi vấn ta lại bao che cho hắn, ta là đang giúp ngươi đó biết không. Ngươi không biết rõ ngươi nói ít đi một câu nói kia, ý vị như thế nào, lại tổn thất cái gì chứ.

Những lời này, Thorne tự nhiên không có cách nào ở trước mặt mọi người nói cho lão Hawke biết, chỉ có thể dùng ánh mắt làm ám chỉ sau cùng.

Lão Hawke mặt mũi tràn đầy ánh mắt cự tuyệt.

Andrew cũng một mặt không phục cùng không cam lòng.

- Không biết Thorne tiên sinh dựa vào cái gì mà khiến cho cha của ta phải đi xin lỗi cho người thanh niên kia chứ, coi như các ngươi có lai lịch rất lớn, cũng không thể khi dễ người khác như vậy đi.

Liền ngay cả Demi Rose đang đi tới cũng có chút không phục, cùng Lâm Vi Vi nói.

Dù sao, Demi Rose lại cảm thấy nhà mình chịu ủy khuất.

Lâm Vi Vi đối với Demi Rose đã không muốn giải thích cái gì, chỉ là trong lòng càng thêm cảm khái, toàn bộ thế giới luôn có một số người như vậy, ngươi nói lý với nàng sẽ là nói không thông, bởi vì đạo lý của bọn hắn không thể suy nghĩ theo cách bình thường được, căn bản là là không thông dụng.

Thorne xem xét thái độ này của lão Hawke, nhìn thấy khách mời bốn phía càng ngày càng nhiều, đại nhân vật cũng đều đã đến, trong lòng hắn nhất thời thở dài một tiếng, bản thân mình một phen khổ tâm như thế, xem như phế rồi.

- Thorne tiên sinh, người đến cũng không sai biệt lắm, không cần lãng phí thời gian nữa, tiệc rượu có thể bắt đầu rồi. Bạch Tiểu Thăng ở phía sau, ung dung nói.

Trong vòng ba đến năm phút đồng hồ, hắn nhìn thấy Thorne đã luân phiên thuyết phục lão Hawke, luân phiên ám chỉ lão Hawke, như thế này gọi nể tình lắm rồi, nhưng mà lão Hawke ở trước mặt mọi người không nể mặt mũi, vậy mình cũng không nên cưỡng cầu.

Cái gia tộc Hawke này, Bạch Tiểu Thăng ở trong não hải đã tìm thấy được tin tức.

Thú vị chính là, bọn họ vẫn đang một mực mưu cầu hợp tác với các công ty xí nghiệp trong thị trường Châu Á thuộc địa bàn mà mình đang quản lý, nhưng vẫn không có tiến triển gì lớn.

Đối với dạng đồng bọn hợp tác này, Bạch Tiểu Thăng tự nhiên cũng sẽ không tán đồng.

HIện tại, khách quý đã đến đầy đủ, Bạch Tiểu Thăng cũng không muốn đợi nữa.

Từ bốn phía hội tụ tới nhóm mấy đại nhân vật, nhìn xuống người Bạch Tiểu Thăng, đều đang quan sát hắn.

Khoảng cách gần như thế, Bạch Tiểu Thăng một lời nói, một hành động đều được bọn họ thu hết vào trong mắt, một vài vị đại nhân vật kia bỗng nhiên phát giác, cái người thanh niên trẻ tuổi này quả thật rất không bình thường, một ánh mắt một cái động tác, thậm chí một câu nói, đều lộ ra sự bất phàm. Ngay cả bọn hắn đều trong nháy mắt phải thay đổi thái độ, đối với Bạch Tiểu Thăng càng coi trọng hơn.

Người tới có cùng tầng thứ nhất định, thì sẽ đối với nhân vật có cùng cấp bậc tiếp xúc sẽ sản sinh một loại cảm giác, tóm lại là sinh ra một loại cảm giác như là "Đồng loại" vậy.

Rất nhiều người nghiền ngẫm nhìn xem lão Hawke, trong ánh mắt, thậm chí mơ hồ có loại ý tứ đùa cợt.

Lần này, cái lão Hawke này rất có thể đá phải một khối thiết bản !

Gia hỏa này thân là tộc trưởng của gia tộc Hawke, nguyên bản không phải ngu xuẩn đến mức như thế, nhưng mà phụ thuộc vào Thorne như là cây đại thụ này lâu đến thế, cho nên ngạo mạn, tự đại, vô tri, che đậy hai mắt của hắn, còn có trí tuệ nữa.

Hắn căn bản không biết mình đang đối mặt là dạng người như thế nào.

Sau khi Bạch Tiểu Thăng lên tiếng, Thorne quả thật xoay người trở lại bên cạnh hắn.

Có thể làm cho Thorne tiên sinh "Nghe lời" trở về như thế, ánh mắt của những người trẻ tuổi đối với Bạch Tiểu Thăng đang vây xem lập tức trở nên nóng rực.

Lão Hawke nhìn thấy Thorne rời đi, không có tiếp tục bức bách mình tiếp tục xin lỗi, cái người thanh niên trẻ tuổi kia tựa hồ như cũng không có cưỡng cầu chuyện này, trong lòng lúc này chẳng những không có bất an, mà ngược lại còn có mấy phần đắc ý, hắn cảm thấy là mình đã thắng.

Đối phương coi như ỷ vào Thorne, cũng không làm gì được hắn !

Cái tâm lý lúc này của lão Hawke kỳ thực không phải là không có tính kế, mà là có tính toán khác .

Hắn có thể xin lỗi cái người thanh niên trẻ tuổi này, nhưng nhất định hắn phải ở tư bên dưới.

Hắn cũng nhất định sẽ tạ lỗi với đối phương, bởi vì hắn còn mưu đồ lấy sinh ý từ thị trường Phương Đông.

Nhưng mà hắn tuyệt đối không thể ở trước mặt nhiều người như vậy tạ lỗi, quá mất mặt!

Chính mình là đại diện cho mặt mũi của gia tộc Hawke, không thể tổn thất được!

Lão Hawke tin tưởng vững chắc, mình quyết định như vậy là đúng, dù là phản bác lại Thorne hắn đều muốn làm như thế.

Andrew ở bên cạnh cha hắn, đồng dạng cũng có mấy phần kiêu ngạo, đắc ý, cảm thấy cha mình giữ vững tôn nghiêm của gia tộc Hawke.

Ngay cả Demi Rose ở bên kia cũng thở phào một cái, cảm giác chuyện này tính ra cũng đã kết thúc.

Lâm Vi Vi yên lặng rời xa Demi Rose, vòng qua đám người, trở về sau lưng của Bạch Tiểu Thăng.

Thorne đi trở về bên cạnh của Bạch Tiểu Thăng, không nhìn lão Hawke nữa .

Lão Hawke này tự nhiên có mưu kế nhỏ của mình, làm bằng hữu nhiều năm như vậy, Thorne đều có thể đoán được.

- Ngươi tính kế sai rồi, lão bằng hữu, ngươi mất đi so với những gì mà ngươi nghĩ phải nhiều hơn rất nhiều.

Trong lòng Thorne cảm thấy bất đắc dĩ thở dài.

Tuy rằng hắn tiếp xúc với Bạch Tiểu Thăng không nhiều, nhưng xuyên qua những tin tức trong quá khứ, còn có người cung cấp và phân tích, cái người thanh niên trẻ tuổi kiêm rộng lượng cùng hẹp hòi vào một thân, cùng hắn xin lỗi sớm hơn một chút cùng với trễ hơn một chút, căn bản là hai cái kết quả khác nhau rất nhiều!

Nếu như lão Hawke luân phiên không nói, Thorne cũng liền thật không muốn xen vào chuyện này nữa.

Dù sao, hắn cũng đã làm hết tình hết nghĩa rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận