Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1398: Sự chân thành của hai bên. (2)

- Hawke, cứ như vậy đi !

Thorne nhìn thấy cha con lão Hawke còn đang lằng nhà lằng nhằng, sắc mặt lập tức trầm xuống, mở miệng nói ra.

Hắn nhất định phải ngăn lão Hawke làm ra cái hành động ngu xuẩn nào đó, đặc biệt là cái chuyện đó có thể có khả năng đem cả bản thân mình cũng cuốn vào trong đó!

- Tất cả cứ dựa theo những gì mà Bạch tiên sinh đã nói trước đó. Cậu ta đã cho nhà các người đủ mặt mũi, các người cũng phải nhanh chóng thể hiện thành ý! Sáng mai, tốt nhất sáng mai, đều phải làm cho hai bên cùng hài lòng!

Ánh mắt Thorne lạnh lẽo, giọng nói cứng rắn.

- Còn nữa, bây giờ tôi muốn dẫn Bạch tiên sinh đi, gặp cao tầng tập đoàn chúng ta một lần, không thể ở lại cùng với các người nữa.

Thời điểm nói đến những chữ “đầy đủ”, “mau chóng” này Thorne đặc biệt nhấn mạnh.

Đây cũng là Thorne đang nhắc nhở lão Hawke, khiến cho bọn hắn kịp thời thu liễm !

Mà cho dù cha con lão Hawke đã hiểu ra chưa hay vẫn là để cho dục vọng che mờ lý trí thì Thorne cũng lười suy nghĩ.

Hắn cảm thấy gia tộc Hawke càng lúc càng làm cho người ta chán ghét, trước đây hắn chưa bao giờ có cảm giác mãnh liệt như thế!

Đối mặt với giọng nói cứng rắn của Thorne, lão Hawke cũng đành phải gật đầu, cười nói với Bạch Tiểu Thăng.

- Như vậy cũng được, sáng mai. Sáng mai chúng tôi sẽ để cho Bạch tiên sinh nhìn thấy “thành ý” của gia tộc Hawke chúng tôi.

Bạch Tiểu Thăng hơi gật gật đầu, dưới lời mời của Thorne trực tiếp rời đi.

Trên đường, Thorne không ngừng liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng, sau khi Bạch Tiểu Thăng cảm giác được còn cười với hắn một cái.

Hai bên đều có người, chuyện này không tiện nói thẳng, Thorne cũng đành phải suy nghĩ trong lòng.

Lão Hawke thì mang theo con trai Andrew, chạy đi giao lưu cùng với người bên ngoài.

Trong lúc đó, Demi Rose còn tiến đến bên cạnh Andrew, nhỏ giọng hỏi thăm.

- Cha con các người cùng với tên Bạch Tiểu Thăng kia nói chuyện gì vậy?

- Nói chuyện hợp tác.

Andrew cười lạnh, liếc nhìn về hướng Bạch Tiểu Thăng.

- Chấp Hành Tổng Tài khu Đại Trung Hoa, hừ, cũng không có gì ghê gớm lắm, còn không phải là cũng có ngày phải chạy tới nhờ gia tộc Hawke chúng ta hay sao!

- Có chuyện gì sao?

Demi Rose nhịn không được hỏi.

Andrew nhìn xem bốn phía, đè thấp âm thanh nói.

- Chị của em à, nơi này có nhiều người không tiện nói chuyện, chờ sau khi quay về em sẽ nói cho chị biết.

Nhìn thấy Demi Rose có vẻ rất quan tâm tới tên Bạch Tiểu Thăng kia, Andrew lại nói.

- Cái người kia chẳng có gì ghê gớm, chị đừng có mà làm hoa si của hắn, chị gái à.

Demi Rose lườm hắn một cái, nhìn thấy nơi xa, hình như Lâm Vi Vi đang đứng một mình, liền lập tức chạy qua đó, muốn trò chuyện cùng nàng.

Lâm Vi Vi nhìn thấy Demi Rose đang tươi cười đi về phía mình, tuy là không tình nguyện nhưng cũng không né tránh được, đành phải dây dưa với người ta thôi.

Thorne cùng Bạch Tiểu Thăng đi lòng vòng một lần, chờ cho đến khi bên cạnh không còn ai, hắn vô cùng áy náy về chuyện vừa rồi nên nói với Bạch Tiểu Thăng.

- Những chuyện liên quan tới gia tộc Hawke …

- Thorne tiên sinh không cần áy náy, bọn họ là bọn họ, ngài là ngài, tôi cũng phân biệt rất rõ ràng.

Bạch Tiểu Thăng cười nói, ngăn lại Thorne.

Thorne muốn nói gì Bạch Tiểu Thăng đều biết.

Thorne nhìn Bạch Tiểu Thăng, cười nói.

- Tôi muốn nói là, sau này những chuyện liên quan tới gia tộc Hawke kia, thì Bạch tiên sinh có thể buông tay mà làm, tôi sẽ không ngăn cản, lại càng không có bất kỳ bất mãn nào.

- Dù sao, tôi đối tốt với họ nhiều năm như vậy cũng coi như là đủ rồi, không thẹn với lương tâm.

Thorne thở dài nói.

Bạch Tiểu Thăng cười, đồng tình lại khẳng định nói.

- Vậy là tốt rồi!

Sau đó, hai người nhìn nhau cười một tiếng, tiếp tục giao lưu với các cao tầng tập đoàn.

Trận tiệc rượu này kéo dài tới tận khuya mới kết thúc, mọi người ai về nhà nấy.

Trong một chiếc xe sang trọng của gia tộc Hawke, lão Hawke cùng với con trai Andrew ngồi đối diện nhau, đang thương lượng về những vấn đề không tiện nói ở trên tiệc rượu.

Làm thế nào để thể hiện ra “thành ý” của gia tộc Hawke hắn cho Bạch Tiểu Thăng xem!

- Con cảm thấy, không thể đưa ra giải pháp cho bên Darren Collison, chỗ tốt gì thì chúng ta còn chưa nhìn thấy, cũng chỉ bởi vì dăm ba câu nói của người ta mà từ bỏ một tấm thẻ đánh bạc tốt như thế, chuyện này không nên!

Andrew kiên quyết bày tỏ thái độ của mình cho lão Hawke thấy.

Lão Hawke cũng gật đầu, hít sâu một hơi xì gà, không nhanh không chậm nói ra.

- Ý của cha cũng là như thế.

- Chỉ là, thành ý thì vẫn phải lộ ra, mấu chốt là ở mức độ nào. Làm sao mà lộ ra ! Để cho cái tên Bạch Tiểu Thăng kia nhìn thấy thành ý của chúng ta, cũng khiến cho hắn tăng tốc mau chóng hợp tác với chúng ta ! Đó mới là cái vấn đề !

Lão Hawke nhíu mày suy tư.

- Cha, thực ra trong tiệc rượu con vẫn luôn suy nghĩ về chuyện này !

Andrew nghiêng người về phía trước, trong ánh mắt có chút hưng phấn.

- Con có một ý ! Vừa thể hiện thành ý lại vừa nắm quyền chủ đạo !

- Nếu tên Bạch Tiểu Thăng kia không còn lời nào có thẻ nói, thì phải để cho hắn biết được rằng chỉ có tăng tốc hợp tác với chúng ta thì mới có thể mau chóng cứu được bạn của hắn thôi !

Lão Hawke thấy con mình nói năng khẳng định như thế, như đã có tính toán trước thì lập tức hào hứng.

- Ồ? Vậy con mau nói cho cha nghe một chút !

Tiệc rượu kết thúc, Bạch Tiểu Thăng trở lại chỗ ở, hắn cũng đã có hai phần say. Hôm nay hắn cũng uống không ít rượu, nhưng đạt thành ý hướng hợp tác cũng rất nhiều, có thể nói là thu hoạch tương đối khá.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh vừa về đến, liền vội vã về phòng của mình, hai người muốn nhanh chóng chỉnh lý lại những ghi chép lúc nảy của mình, chờ đến khi Thương Đoàn tới liền có thể đem những phương hướng hợp tác này giao cho bọn họ, cùng bọn họ kết hợp với tình huống thực tế và sàng lọc lại sau đó thì đi hiệp đàm với đối phương.

Liên quan tới Thương vụ hợp tác, Bạch Tiểu Thăng sẽ chỉ nắm chắc phương hướng, còn nội dung cụ thể và quá trình đàm phán của Thương vụ hắn sẽ không đi nhúng tay vào.

Nhiều lắm là lúc có kết quả Bạch Tiểu Thăng sẽ nghe báo cáo một chút.

Đây cũng là tư thái vốn có của một người lãnh đạo.

Nếu như mà mọi chuyện hắn đều phải nhưng tay vào, chuyện gì cũng cần hắn hỏi đến thì còn ra thể thống gì nữa. Làm như vậy hắn sẽ bị mệt chết, như vậy thì còn cần đến mấy người quản lý cao tầng làm gì nữa. Đây cũng là không tôn trọng ý kiến của người bên dưới.

Ở vị trí gì thì nên làm chuyện gì, “cái mông quyết định cái đầu”, có đôi khi đó cũng không phải là một câu biếm ngữ.

Những năm nay Bạch Tiểu Thăng không những làm tốt công việc của mình mà còn không ngừng học tập cách làm như thế nào để trở thành một người quản lý lãnh đạo mọi người thật tốt.

Vì thế, hắn còn yêu cầu Hồng Liên chuyên môn sắp xếp cho hắn rất nhiều Giáo Trình, có thời gian rảnh là hắn lại lấy ra học tập ngay.

Còn có mỗi khi bên trong tập đoàn có cải cách trọng đại, cần phải có kế hoạch chính thức với tất cả mọi người, Bạch Tiểu Thăng luôn coi đó là một "Tiểu khảo" của chính mình, sẽ để cho Hồng Liên ra đề mục hắn suy nghĩ và ra ra biện pháp. Đứng trên vị trí của nhiều người để suy nghĩ, đi tới biện pháp quyết định, sau đó sẽ còn kêu Hồng Liên cho hắn lời bình và chấm điểm, sau đó tự mình đánh giá lại bản thân.

Hồng Liên là Trí Tuệ Nhân Tạo siêu cấp, Bạch Tiểu Thăng coi nó như là thầy của mình mà học hỏi.

Chỉ sợ là người tạo ra nó cũng không nghĩ đến ngoại trừ những công năng phụ trợ cố định bên ngoài nó còn có thể được xem như là một thầy giáo chỉ bảo cho con người.

Chính vì thế Hạ Hầu Khải mới cảm thấy Bạch Tiểu Thăng hoàn toàn có thể ngồi lên vị trí Tổng Giám đốc chấp hành Khu Đại Trung Hoa, mà bên này Thorne cũng cảm thấy mọi chuyện Bạch Tiểu Thăng làm đều vượt quá dự liệu của hắn, bởi vì Bạch Tiểu Thăng làm Tổng giám đốc, đã "Không phải là ngày một ngày hai" .

Hiện tại, Bạch Tiểu Thăng đã uỷ quyền công việc cho mọi người tự nhiên cũng "Thanh nhàn" hơn rất nhiều.

Mà hắn dùng thời gian rảnh rỗi này để điện thoại cho Kevin, nói cho anh em Kevin biết không cần lo lắng quá nhiều đến chuyện của công ty nữa, ngày mai sẽ có chuyển biến tốt đẹp thôi.

Theo Bạch Tiểu Thăng thấy hôm nay hắn đã cho lão Hawke và gia tộc lão đầy đủ mặt mũi, sáng ngày mai chắc chắn sẽ nhận được thành ý từ gia tộc Hawke, sau đó hắn lại theo vào một chút, nguy cơ của Collison liền xem như được giải quyết.

Lấy điện thoại ra gọi cho Kevin, Bạch Tiểu Thăng kiên nhẫn chờ đợi từng hồi chuông reo.

Không bao lâu sau bên kia đã bắt máy.

- Alo, Tiểu Thăng à.

Giọng nói của Kevin truyền đến, giọng khàn khàn cho người nghe cảm giác vô lực.

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy cũng giật mình.

Nói đến, Kevin là bạn học cùng lứa tuổi với Trần Cửu Tranh vì thế tuổi cũng đã không còn nhỏ, khách quan mà nói thì Bạch Tiểu Thăng còn phải gọi một tiếng anh, cũng đã có thể so sánh với bậc cha chú của mình.

Nhưng mà em của Kevin, Arrie cùng lứa tuổi với Bạch Tiểu Thăng lúc mới quen biết Bạch Tiểu Thăng còn từng lấy bối phận ra trêu chọc nàng, còn nói cha mẹ của Kevin quả thực "Lợi hại" .

Kevin tuy có chút hói đầu, khiến cho hắn nhìn qua có vẻ thành thục, nhưng người nước ngoài trẻ trung cường tráng nhưng đầu bị hói cũng có rất nhiều còn có gái trị nhan sắc vẫn có, thân thể khôi ngô rắn chắc, nói chuyện vững vàng hữu lực.

Kỳ thực đối với người Châu Á mà nói, tuổi của người nước ngoài rất khó đoán, cùng là một người nhưng chỉ cần để râu vài ngày không cạo thì có thể trông già đi đến tận ba mươi tuổi. . .

Cho nên có đôi khi, Kevin có tinh thần tốt cạo râu sạch sẽ, hai người gọi video trò chuyện Bạch Tiểu Thăng liền có ảo giác là mình đang nói chuyện với người cùng trang lứa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận