Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1406: Truy đuổi Bạch Tiểu Thăng, cầu khoan dung. (1)

- Tên họ Bạch kia, sao có thể làm như vậy ! Hắn đúng là được thiên vị, là đồ bỉ ổi vô sỉ !

Lão Hawke tức giận vỗ bàn.

Andrew cũng hận đến không kìm được cắn răng.

- Bất quá cha à, cái này cũng không có gì ! Coi như không hợp tác cùng tập đoàn Chấn Bắc, ở phương Đông còn có rất nhiều công ty lớn, rất nhiều tập đoàn, có thể cung cấp cho chúng ta lựa chọn. Bạch Tiểu Thăng muốn phong tỏa, muốn giết chúng ta, nào có đơn giản như vậy !

Andrew nói bằng giọng điệu hung ác.

Nghé con mới lớn không sợ cọp, đôi mắt Andrew nhanh chóng phát ra vẻ hung ác cũng giống như vậy.

Nói dễ nghe một chút, vị "Tuổi trẻ khí thịnh" này, nói không dễ nghe chính là "Không biết không sợ"!

Lão Hawke tâm trạng càng nghiêm trọng, sắc mặt cực kỳ khó coi,

- Có lẽ chính bởi như vậy, chúng ta sợ là phải nhiều giao ra rất nhiều giá lớn, mới có thể tiến hành hợp tác. Đương nhiên, may mắn chính là nhân viên ngoại phái của chúng ta đã sớm liên hệ với một nhóm công ty lớn ở Châu Á cỡ như Đằng Vân, ta đã đưa ra nhiều lợi ích trên diện rộng cho bọn họ, trước cứ ký được hợp đồng rồi tính. . .

Không đợi lão Hawke liên hệ lại cho những người kia, những người kia đã gọi điện liên hệ hắn.

Bao quát cả Đằng Vân ở bên trong, mấy tập đoàn lớn kinh doanh rượu, toàn bộ từ chối hợp tác cùng gia tộc Hawke!

Lập tức, toàn bộ thị trường kinh doanh rượu ở phương Đông, giống liên hợp lại tạo ra sự ngăn cản to lớn với bước tiến nhập nội của gia tộc Hawke đến từ phương Tây.

Gia tộc Hawke thật sự bị phong tỏa và giết !

- Nhất định là tên Bạch Tiểu Thăng kia!

Lão Hawke run rẩy bờ môi, ánh mắt sợ hãi, cất giọng nói,

- Nhất định là hắn liên hợp những người kia !

Andrew tái nhợt sắc mặt.

Kỳ thực, hai người bọn hắn đã suy nghĩ quá nhiều.

Bạch Tiểu Thăng còn cần phải đi liên hợp người nào? Hắn chỉ cần nói qua với mấy người Hạ Hầu Khải, Lục Thanh Phong một tiếng, tự nhiên có bọn hắn đi liên hệ bạn bè lân cận, chỉ là đối phó với một cái gia tộc Hawke, hiển nhiên không có vấn đề gì cả.

Hạ Hầu Khải thậm chí cảm thấy rằng, đối phương dám can đảm sỉ nhục Tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa, hẳn là phải phối hợp với Thorne tiêu diệt mới phải.

Đương nhiên, đề nghị này bị Bạch Tiểu Thăng từ chối.

Không đến mức đó.

. . .

Có công ty tầm cỡ Đằng Vân dắt đầu , một số công ty lớn nhỏ bên kia tự nhiên ăn ý phối hợp, cùng nhau từ chối công ty của gia tộc Hawke tiến nhập vào thị trường bên trong, chẳng những có thể tạo ra mối quan hệ thân mật với đại tập đoàn, tối thiểu nhất còn thiếu đi một đối thủ cạnh tranh, có trăm lợi mà không có một hại.

Bên phía Châu u, khi tin tức Thorne phủi sạch quan hệ với gia tộc Hawke bị đồn ra ngoài, việc làm ăn của gia tộc Hawke cũng bị rơi xuống ngàn trượng.

Thị trường phương Đông lại không mở ra.

Gia tộc Hawke bọn hắn lúc này chỉ sợ thật sự thảm hại.

Sở dĩ sẽ xuất hiện loại cục diện khủng bố này, hoàn toàn là bởi vì bọn hắn vô tri, tham lam, còn có cả gan làm loạn, đi uy hiếp một vị lãnh đạo đứng đầu của giới kinh doanh phương Đông!

Chỉ ngồi chờ chết!

- Chuyện này đều tại mày, thằng súc sinh ! Tại sao mày phải đi động vào cái gì Collison, mày muốn hại gia tộc xong đời sao !

Lão Hawke nhìn sang Andrew ở bên cạnh, lập tức nổi điên, nắm lên mặt bàn đổ ập đồ vật xuống nện sang bên.

Andrew chạy trối chết, cũng không còn phong thái thiếu gia chủ lạnh lùng cao ngạo như lúc trước, chật vật chạy trốn.

Andrew vừa đồng thời chạy trốn, còn muốn phân rõ phải trái với lão Hawke,

- Cha, chuyện này là cha ủng hộ, đều là chủ ý của cha.

Không giải thích còn tốt, vừa mở lời giải thích, Andrew cảm giác lão Hawke quả nhiên còn không ném thứ gì, vừa thở dài một hơi, liền thấy lão cha nhặt lên cây thủ trượng bằng bạc hầm hầm chạy tới.

Từ cự ly xa hóa thành cận chiến, không cần nói gì, Andrew ôm đầu bỏ chạy.

Gia tộc Hawke gà bay chó chạy, thậm chí diễn ra một màn hí kịch tình cừu giữa hai cha con, cũng làm cho người hầu trong gia tộc nghẹn họng nhìn trân trối.

Bất quá cũng may, cuối cùng Demi Rose đã bị kinh động, chạy tới ngăn cản lão Hawke.

Khi biết được hiện trạng, Demi Rose cũng giật mình trợn mắt hốc mồm.

Nàng biết rõ cái người Bạch Tiểu Thăng kia không dễ chọc, biết rõ hắn sẽ mãnh liệt phản kích, nhưng mà không nghĩ tới, hắn có loại năng lực, chỉ cần mấy giờ thời gian liền để Hawke gia tộc lâm vào tuyệt cảnh!

- Demi Rose, gia tộc Hawke chúng ta xong đời rồi.

Lão Hawke không kìm được gào khóc, hắn cũng không phải thật sự đem trách nhiệm quy tội lên người Andrew, chỉ là phẫn nộ, kinh hoàng, hoảng sợ, muốn phát tiết mà thôi.

Andrew không nói một lời, hai tay nắm chặt mái tóc của mình, cảm giác chán nản trước nay chưa từng có.

Hắn ngông cuồng ngạo mạn, đến giờ này ngày này mới biết rõ, căn bản là "Vô Nguyên Chi Thủy, Vô Bản Chi Mộc", để cho người ta tùy ý có thể đánh vào không còn sức kháng cự!

Loại đả kích này khiến cho hắn cảm thấy rất thống khổ.

Demi Rose nhìn cha và em trai, cảm thấy cái loại nguy cơ làm cho người ta hít thở không thông, nàng thân là một thành viên của gia tộc Hawke, tự nhiên không thể ngồi yên không để ý đến.

- Con sẽ đi gặp Bạch Tiểu Thăng.

Demi Rose bỗng nhiên phát ra tiếng.

Người phụ nữ vẫn luôn có những hành vi cao ngạo, khoa trương, giờ khắc này, trong đôi mắt đẹp ngược lại có một cỗ ý chí kiên định.

- Con đi cầu xin anh ta buông tha cho gia tộc Hawke!

Demi Rose nói muốn đi cầu Bạch Tiểu Thăng khoan dung cho gia tộc Hawke bọn họ, câu nói này lập tức thức tỉnh cha con Hawke.

Vừa rồi, bọn họ nghe được một loạt tin dữ, chỉ mới nghĩ về sau gia tộc Hawke sẽ đứng trước cục diện thê thảm như thế nào, lập tức hoảng đến luống cuống, thế mà không nghĩ tới còn có con đường này!

Kỳ thực, vừa rồi là lão Hawke gọi điện thoại, đã cầu Thorne, cầu hắn không cần lãnh khốc như vậy, cầu hắn nể tình xưa nghĩa cũ, nói giúp cho nhà Hawke một tiếng!

Đáng tiếc là, điện thoại của Thorne vẫn không gọi được.

Không chỉ điện thoại của Thorne gọi không được, mà điện thoại những trợ lý của hắn, một người Hawke cũng gọi không được.

Andrew cũng đã thử nhưng vẫn vô dụng.

Đối phương hẳn là tập thể kéo bọn họ xuống!

Xem ra, Thorne là quyết tâm triệt tiêu nhà Hawke từ bên dưới lên, một đao giết hết!

Chuyện này không khác gì vào lúc trong lòng bọn họ bi quan đâm một nhát dao, dẫn đến kết quả là suy nghĩ của hai người bọn họ toàn bộ loạn hết, chỉ còn lại hoảng sợ và tuyệt vọng, còn có một bụng buồn giận, càng khiến hai cha con nháo loạn cả lên mà chẳng làm được gì.

Hiện tại, nghe lời nói này của Demi Rose, hai người bỗng nhiên hiểu ra.

Đúng vậy!

Bọn họ trước mắt hẳn là nên đi cầu xin nhưng không phải Thorne mà là Bạch Tiểu Thăng !

Bởi vì hắn, Thorne mới có thể quyết liệt với gia tộc Hawke!

Bởi vì hắn, thị trường Đông Phương mới có thể cùng một thời gian đánh gia tộc Hawke!

Như vậy có phải là chỉ cần làm cho họ Bạch kia thoải mái, trận tai hoạ này liền sẽ đi qua!

Thậm chí bọn họ còn có thể sửa chữa quan hệ với Thorne!

Sự tình kỳ thực không có đơn giản như họ tưởng tượng, dạng người như Thorne, lời nói ra giống như bát nước đổ đi, nước đổ khó hốt, đã khó có khả năng chuyển đổi!

Nhưng mà đối với trạng thái tâm lý trước mắt của cha con Hawke mà nói, khả năng này vẫn phải có.

Hơn nữa, lập tức đốt lên trong tâm bọn họ hy vọng lớn lao!

- Tuy nhiên, chuyện này chúng ta vẫn phải làm tốt, càng có thành ý càng tốt.

Andrew nói.

Andrew thực sự không nguyện ý nhìn thấy chị gái hắn thấp kém, đi khẩn cầu nam nhân kia tha thứ.

Huống hồ, phiền toái này, là phiền phức của cả gia tộc Hawke.

Gia tộc Hawke không có nam nhân à mà cần một nữ nhân đi cầu xin cứu vãn khủng hoảng?

Lại nói, Demi Rose xin lỗi, phân lượng cũng không đủ.

Có lẽ ngược lại làm cho đối phương không vui, cho rằng mình là khinh mạn hắn, ngược lại sẽ tiếp tục tăng thêm sự “Trừng trị” đối với gia tộc Hawke.

Điểm này, lão Hawke cũng nghĩ đến.

- Ta nghe các ngươi nói qua, Bạch Tiểu Thăng kia không phải vào khách sạn của chúng ta ở sao! Hiện tại liền đi, ở trước mặt hắn thỉnh cầu tha thứ.

Lão Hawke vô cùng lo lắng, muốn xuất phát ngay lập tức.

Vì gia tộc, nếu nói lời xin lỗi có thể giải quyết, lão Hawke căn bản không quan tâm mặt mũi của mình.

- Người phương Đông có câu nói: “ Nam nhân muốn thành công thì phải biết co biết dãn, ba mươi năm sau địa vị của chúng ta vẫn có thể tráo đổi!

Andrew cũng cắn răng, hung ác hạ quyết tâm, chuẩn bị hướng đối phương phục tùng.

- Cái em nói là ‘Đại trượng phu co được dãn được’, ‘30 năm Hà Đông, 30 năm Hà Tây’ sao?

Demi Rose nhìn em trai của mình nhịn không được hỏi lại.

Nàng ưa thích văn học, phong tục của các quốc gia, so với Andrew biết nhiều hơn một chút.

- Không sai biệt lắm!

Andrew thuận miệng nói.

- Được rồi, không cần nhiều lời nữa, tranh thủ thời gian đi theo ta qua đó!

Lão Hawke đã vội vã nhịn không được đứng dậy thúc giục, ra lệnh cho con trai,

- Đi vào thư phòng của cha, chọn mấy món quà đáng giá, chúng ta đi cầu cái người phương Đông kia thông cảm.

Demi Rose nhìn cha và em trai vội vàng rời đi, trong ánh mắt có vài phần lo lắng, đứng tại chỗ thì thào nói,

- Sẽ dễ dàng như vậy sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận