Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1409: Tửu trang* Filo, con cháu nhà họ Phong. (2)

Trong lúc đi qua, Bạch Tiểu Thăng có chú ý tới những khách mời hôm nay được phân thành hai bộ phận. Một bộ phận là những người xuống xe liền bước tới đài phun nước để chụp ảnh, mà nhóm người còn lại từ khi bước xuống xe luôn duy trì vẻ mặt và hành vi nghiêm túc, bước xuống khỏi xe liền đi vào cửa chính của pháo đài cổ.

Xem ra mối giao thiệp của vị Antonio tiên sinh này có hơi loạn chút, thân phận cao thấp đều có đủ.

Bạch Tiểu Thăng lại có vài phần ưa thích thái độ giao tiếp như thế này.

Đến trước đài phun nước, Lâm Vi Vi vui vẻ bày ra các loại tư thế khác nhau, Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh liền lấy điện thoại ra chụp ảnh cho nàng.

Tuy bây giờ thân phận của ba người rất đặc biệt, nhưng cũng là đi lên từ tầng dưới chót, cũng cảm thấy làm những chuyện này không có gì phải mất mặt cả.

Lâm Vi Vi chống tay vào đài phun nước phía sau, nàng vốn đã rất đẹp lại phối hợp với cảnh nước chảy như thế này liền đẹp đến không gì so sánh được.

Thậm chí ngay cả các vị khách mời khác, cũng đều lặng yên đưa điện thoại lên chụp lén nàng mấy tấm.

- Vi Vi, em đôi tư thế khác đi, đem tay đặt ở phía trước người kìa.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

- Được.

Được Bạch Tiểu Thăng chỉ cho, Lâm Vi Vi vui vẻ đồng ý, nhưng mà trong tay cô đang còn cầm tấm thiệp mời, lại còn có cả túi xách cồng kềnh của mình nữa.

Lúc này Lâm Vi Vi vội vàng chạy về phía Lôi Nghênh để hắn cầm đồ giúp mình.

Vừa lúc lúc này, có một đoàn người đang vội vàng đi qua.

Đi phía bên ngoài là những người bảo vệ, có người da đen cũng có cả người da trắng.

Đi chính giữa là một nam một nữ, mặt mũi có nét của người Châu Á. Nhìn qua thì tuổi của hai người đó lớn hơn Bạch Tiểu Thăng một chút, nhưng cũng không lớn hơn nhiều lắm.

Nam tướng mạo tuấn lãng, toàn thân trang phục chính thức, ngẩng đầu mà bước, thần thái bễ nghễ.

Nữ thì dáng người cao gầy, mặt mũi tinh xảo, mỗi khi cất bước đều mang khí thế mạnh mẽ.

Bọn hắn vội vàng đi qua bên này, một nam một nữ được vây quanh kia giống như rất chán ghét với những người đang tụ tập chụp ảnh ở nơi này, hơi nhíu mày khi nhìn họ.

Lâm Vi Vi hoàn toàn không chú ý tới bọn hắn, liền va phải người bảo vệ ở ngoài cùng.

Mà hình như cái người bảo vệ kia đã trải qua những huấn luyện nghiêm ngặt, trong nháy mắt làm ra phản ứng trong vô thức, đẩy Lâm Vi Vi ra ngoài.

Lâm Vi Vi vội vàng không kịp chuẩn bị, “ai nha” một tiếng, xém chút ngã sấp xuống, cũng may cái người bảo vệ da đen kia kịp phản ứng, nắm cánh tay kéo nàng trở lại.

- A, đồ của tôi!

Lâm Vi Vi lại phát ra một tiếng kinh hô.

Cái tấm thiệp mời nàng đang cầm trong tay trực tiếp bay ra ngoài.

Mới đầu tấm thiệp chỉ là rơi xuống mặt đất, một vị khách mời đến xem náo nhiệt lại không để ý dưới chân, trực tiếp đá tấm thiệp mời kia một cái làm nó bay luôn vào trong ao nước.

Sau khi Lâm Vi Vi đứng vững được thì liền chạy qua đó, không để ý tới sợi xích chắn xung quanh mà vén lên chui qua, chạy đến bên cạnh ao, nhưng mà khoảng cách từ mặt nước đến bờ ao lại khoảng một mét, chiều sâu lại không biết là bao nhiêu, tấm thiệp mời kia trôi lững lờ trên mặt nước ao, từ từ tiến vào trung tâm ao. Thỉnh thoảng lại có vài tia nước từ vòi phun nước hắt tới làm ướt tấm thiệp mời.

Lâm Vi Vi khẩn trương tới mức muốn nhảy xuống ao mà mò tấm thiệp lên.

- Tiểu thư, không thể!

- Đừng nhảy!

Người chung quanh lập tức lên tiếng kinh hô.

Người hầu của tửu trang thấy vậy vội vàng chạy qua, họ sợ Lâm Vi Vi sẽ lội xuống ao đó thật.

Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh cũng giật mình, ba chân bốn cẳng chạy qua.

Một nam một nữ mang theo đoàn người kia cũng dừng lại, người bảo vệ da đen dường như cũng có chút áy náy muốn chạy qua đó, còn thấp giọng xin chỉ thị của chủ nhân một phen.

- Cậu không có trách nhiệm trong chuyện này.

Người nam trong hai người kia khoát khoát tay, lãnh đạm nhìn qua phía đó.

Cho đến khi nhìn rõ tướng mạo cùng với tư thái của Lâm Vi Vi, thì trong ánh mắt của hắn bỗng nảy sinh mấy phần hào hứng.

- Là do cô ta không có mắt nhìn đường, oán trách được ai bây giờ! Cái dạng nữ nhân thân phận thấp, hành sự thô lỗ, xem ra là không có gia giáo, đôi co với cô ta làm gì!

Cô nàng còn lại hừ lạnh một tiếng, nói.

- Chúng ta đi!

Sau đó, bọn hắn nghênh ngang rời đi.

Hai câu nói của hai người này, trùng hợp để cho Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh nghe được

Lôi Nghênh nhìn lại một chút, ánh mắt phát lạnh.

Bạch Tiểu Thăng cũng nhíu mày.

Đúng thật là Lâm Vi Vi va vào bọn họ trước, tuy là vô ý nhưng mà hành vi của đối phương cũng là vô tình, cơ bản đều không cần phải xin lỗi, thậm chí cả hai bên đều nói xin lỗi cũng được rồi.

Nhưng mà đối phương lại mắng chửi người khác, đây là đang xảy ra chuyện gì!

Bây giờ Lâm Vi Vi vẫn đang còn đứng ở bên đó, hai người Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh cũng không thèm để ý tới bọn hắn.

Hành động muốn xuống nước để vớt tấm thiệp mời kia của Lâm Vi Vi cuối cùng cũng được người khác ngăn lại.

Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh vội vàng trấn an nàng một phen.

Trong khi rất nhiều người đang vây xem, người hầu trong tửu trang đã đem công cụ đến, khó khăn lắm mới vớt được tấm thiệp mời đã ngâm lâu dưới nước kia.

Khi Lâm Vi Vi cầm được tấm thiệp mời liền cảm thấy vô cùng buồn phiền.

Từng dòng chữ phía trên đã nhòe đi cả rồi, tấm thiệp cũng muốn nát bét.

- Không có gì đâu, chỉ là một tấm thiệp mời thôi mà, có gì ghê gớm đâu.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười an ủi Lâm Vi Vi, cầm lấy tấm thiệp mời đưa cho người hầu đi xử lý cho sạch sẽ.

Đám người vây xem thấy không có gì náo nhiệt mà tiệc rượu lại sắp bắt đầu, nhao nhao trò chuyện với nhau, sau đó đường ai nấy đi.

- Nhưng mà không có thiệp mời thì làm sao chúng ta vào trong đó được.

Lâm Vi Vi gấp gáp nói ra, trong lòng tràn đầy ảo não cùng áy náy.

Vừa rồi bị người đẩy xém chút nữa thì té ngã nàng cũng không có để bụng. Nhưng bây giờ lại lo lắng Bạch Tiểu Thăng không thể đi vào tiệc rượu.

- Ai nói chúng ta không có thiệp mời.

Bạch Tiểu Thăng cười, đưa tay chỉ vào túi xách của Lâm Vi Vi.

- Lớn không có nhưng chúng ta có cái nhỏ nha.

Đầu tiên Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đều sững sờ, nhưng sau đó liền nhanh chóng hiểu ra.

Lúc ở nhà Trương Hi, Bạch Tiểu Thăng quen với chủ nhân của Tửu trang Filo, Antonio, có lấy được một tấm danh thiếp từ trong tay hắn!

Lúc đó Antonio có nói rằng, tửu trang của hắn lúc nào cũng hoan nghênh Bạch Tiểu Thăng tới ghé thăm.

Tuy nhiên sau đó qua sự chứng minh của Mạc Hân, Antonio có lẽ đã biết tên của Bạch Tiểu Thăng, biết được hắn là người làm ra bản gốc của “Gặp gỡ bất ngờ” và “Có ý khác”.

Nhưng mà cuối cùng thì tấm danh thiếp kia cũng làm nên tác dụng.

Lâm Vi Vi lập tức có loại cảm giác vừa nín khóc đã bật cười.

Sau đó ba người đi theo các vị khách mời một đường đi vào cửa chính của tòa pháo đài.

Giờ phút này, tại cửa vào pháo đài, có một người da trắng béo tròn, nhìn hơi khô khan đang đứng ở đó, cái eo thẳng tắp, nhìn qua cách ăn mặc có vẻ là quản gia, nở nụ cười chân thành, đang kiểm tra thiệp của khách mời.

Mặc kệ khách có thân phận cao quý ra sao đều phải lần lượt xếp hàng, biểu lộ rõ ràng phong độ cùng sự lễ phép của bản thân mình.

Thời điểm sắp đến lượt ba người, Bạch Tiểu Thăng nghe thấy đằng sau truyền tới một loạt tiếng bước chân, còn có cả giọng nói đầy oán trách.

- Cái người kia làm gì vậy, hắn nói là lập tức tới ngay, làm hai chúng ta đứng đợi hắn nhưng tới bây giờ cũng không thấy bóng dáng hắn đâu, thật sự quá đáng giận mà.

Một giọng nói đầy vẻ oán trách của phụ nữ truyền tới.

- Hừ, hắn lại là người của gia tộc Wright! Nếu không xem mặt mũi của gia tộc hắn thì chúng ta sẽ để ý tới hắn sao…

Một giọng nam truyền tới, cũng mang theo sự bất mãn.

Sau đó cái giọng nữ kia lại truyền tới, giọng nói lạnh lẽo, lộ ra vẻ mệnh lệnh.

- Người ở trước mặt mau tránh ra!

Mới đầu Bạch Tiểu Thăng chỉ cảm thấy giọng nói ở phía sau lưng mình, cách mình rất gần cũng không có để ý tới, cho đến khi có người ở đằng sau vỗ bả vai nhắc nhở hắn.

Bạch Tiểu Thăng quay đầu lại.

Ngay đằng sau lưng hắn là hai người một nam một nữ, mặt mũi giống người Châu Á, đang lạnh lùng nhìn hắn, rất là không kiên nhẫn.

Hai người này chính là đôi nam nữ được một đám bảo vệ chen chúc hộ tống lúc nãy.

Không nghĩ tới, lại lần nữa gặp lại !

Vốn cái trận xung đột vừa rồi cũng không phải truy cứu bên nào sai đúng, nhưng mà cái người phụ nữ kia gần như nhục mạ Lâm Vi Vi làm Bạch Tiểu Thăng rất là không vui.

Lại gặp mặt lần nữa, đối phương lại còn lớn tiếng ra lệnh cho mình tránh chỗ khác, cũng trong nháy mắt làm Bạch Tiểu Thăng thấy khó chịu.

Nếu người trên thế gian này đều bàn về lí lẽ, có đôi khi tâm trạng khó chịu thì cũng không cần để ý bất kể người tới là ai, có cần phải quan tâm hay không!

Bây giờ đôi nam nữ này cũng không có ai đi theo bảo vệ, chắc là để cho những người kia đứng chờ ở bên ngoài rồi.

Lôi Nghênh đứng trước mặt Bạch Tiểu Thăng cũng xoay người lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn đôi nam nữ kia.

Thậm chí Lâm Vi Vi ở trước đó cũng xoay đầu, ngạc nhiên phát hiện là bọn hắn.

Một nam một nữ kia cũng phát hiện Lâm Vi Vi.

Nam còn tốt, nhịn không được dò xét Lâm Vi Vi từ trên xuống dưới, ánh mắt đầy hứng thú.

Nữ thì trợn mắt, im ắng cười lạnh, giống như đang muốn nói.

“Trách không được người không có mắt như thế, thì ra là cùng một đám với nhau.”

Vừa rồi Bạch Tiểu Thăng với Lôi Nghênh cuống quýt chạy qua, đã đại biểu hắn là bạn của Lâm Vi Vi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận