Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1413: Ngươi còn là người sao ! (2)

Bạch Tiểu Thăng không nhanh không chậm, lại nhấp một ngụm.

- Hảo tửu.

Bạch Tiểu Thăng đặt chén rượu xuống, từ đáy lòng khen ngợi.

- Tốt chỗ nào?

Ellen mỉm cười, lập tức lên tiếng hỏi thăm.

- Rượu này rất ngon.

Bạch Tiểu Thăng trêu ghẹo nói,

- Cũng may lần này tâm tư của ngươi rất là linh hoạt.

Ellen cười không nói, tựa hồ như nghe không hiểu, còn bày ra bộ dạng như đang muốn lắng nghe.

- Trong này không chỉ có một loại rượu nho a?

Bạch Tiểu Thăng cười hỏi ngược lại.

Sâu trong đôi Ellen xuất hiện vẻ hơi kinh ngạc, nhưng trên mặt của hắn vẫn không hề đổi sắc.

Có thể nói ngoại trừ Bạch Tiểu Thăng đang nhìn thẳng vào hắn, những người khác sẽ không nhìn ra hắn có bất kỳ rung động nào.

- Xin lắng tai nghe !

Ellen nói.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, mấy vị khách mời đang "trong bóng tối" quan sát cũng đồng loạt nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

- Chén rượu này, bên trong chín mươi chín phần trăm trở lên là Rượu vang Lalande De Pomerol Chateau Treytins.

Bạch Tiểu Thăng nhìn chén rượu trong tay, cười nói,

- Ngoài ra, anh để cho người ta trộn lẫn ba giọt rượu đỏ, đúng hay không? Kể từ đó, màu rượu sẽ hơi thâm một chút, cảm giác biến hoá hết sức vi diệu, rất dễ dàng để cho người ta sản sinh ra phán đoán sai lầm. Nếu như chỉ là Rượu vang Lalande De Pomerol Chateau Treytins mà không có nếm ra vị còn lại, cũng coi như thất bại. Đúng hay không?

Đồng tử Ellen hơi co lại, lập tức lại lắc đầu, kiên quyết thề thốt phủ nhận,

- Bạch, ngươi đang nói đùa à, Rượu vang Lalande De Pomerol Chateau Treytins là cực hạn mỹ tửu cỡ nào, trộn lẫn bất luận loại rượu gì cũng là khinh nhờn nó.

Hắn không nhận.

Mọi người bên cạnh vây xem cũng nhao nhao nói nhỏ.

- Không tệ, có Rượu vang Lalande De Pomerol Chateau Treytins, lại còn trộn lẫn vào một loại rượu đỏ ? Bất kỳ một người yêu thích rượu nho nào, cũng sẽ không đáp ứng !

- Hỗn hợp như thế sẽ mang lại loại mùi vị kỳ cục như thế nào.

- Ba giọt, đó ít tới bao nhiêu, có thể phân biệt ra sao? Còn có, hắn thế mà có thể xác định đến số giọt nhỏ vào, hắn cho là hắn là ai ? Máy tính sao? Coi như đại sư Owen của hiệp hội Tửu Nghiệp cũng chưa chắc có thể đoán ra được.

- Ta cảm giác vị tiên sinh này, căn bản chính là đang ăn nói vớ vẩn.

Bốn phía nghị luận sôi nổi "Lên tiếng ủng hộ", Ellen mỉm cười nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Anh nói tôi để cho anh uống loại rượu đã được trộn lẫn, vậy anh lại nói một chút, tôi trộn lại là rượu gì.

Vấn đề này hỏi rất hay, mọi người nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Lâm Vi Vi không phục nhìn đám người, lại đầy chờ mong nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Nàng vững tin, một hồi anh Tiểu Thăng liền có thể nói ra tên loại rượu, để cho đám người này á khẩu không nói nên lời.

Lôi Nghênh cũng rất tín nhiệm nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

- Ta không biết rõ.

Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Bạch Tiểu Thăng thản nhiên nói.

Đám người nghe xong đều sững sờ.

Lâm Vi Vi trợn tròn mắt.

Lôi Nghênh ngạc nhiên.

Ellen nhìn qua có mấy phần vừa buồn cười vừa tức giận,

- Cậu nói chắc như đinh đóng cột như vậy, căn bản là để phô trương thanh thế ?

- Tôi chưa từng ở địa phương khác thưởng thức qua loại rượu này, tin tưởng là rượu đặc hữu của tửu trang Filo.

Bạch Tiểu Thăng chân thành nói.

Câu nói này, lập tức khiến cho mọi người xung quanh ngầm bĩu môi.

Nói vớ nói vẩn cũng phải có giới hạn !

Người này làm sao không biết xấu hổ như vậy, nói không có căng cứ, cũng không nhận thua, lại còn nói cái gì mà rượu đặc hữu của tửu trang.

- Người trẻ tuổi, thua không đáng xấu hổ, nhưng mà vì chống đỡ mặt mũi mà nói vớ vẩn, cũng không phải là hành động nên có của một vị thân sĩ!

Một vị khách mời cao tuổi, thực sự nhịn không được mà lên tiếng.

Lập tức, đám người xung quanh cũng nhao nhao lên tiếng.

- Đúng vậy, ngươi sao có thể ăn nói lung tung như thế!

- Đúng vậy a, người trẻ tuổi vẫn là phải chăm chỉ học hỏi, nhận thua không mất mặt.

Bên trong khác mời có người thái độ ôn hòa, nhưng cũng có người không nhịn được khiển trách.

Ellen mỉm cười nhìn Bạch Tiểu Thăng, tựa hồ như mình đã đạt được thắng lợi áp đảo.

Đối diện hắn, Bạch Tiểu Thăng thần sắc bất biến, đối với lời chỉ trích bốn phía thì làm như không nghe thấy, ung dung lên tiếng,

- 50% vang đỏ, mười phần trăm Carman ni, ước chừng 8% Nho Merlot, 5% Livzon phẩm cấp. . .

Trong lúc đám người vẫn còn ngu ngơ chưa hiểu cái gì, sắc mặt Ellen lại đại biến, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Hắn để cho người hầu cho vào trong Rượu vang Lalande De Pomerol Chateau Treytins ba giọt rượu đặc nhưỡng của tửu trang Filo.

Thế mà tên gia hỏa đối diện này, thế mà có thể nói ra thành phần của loại rượu đặc nhưỡng kia!

Cái này sao có thể !

Ellen sau khi rung động xong thốt ra lời nói sợ hãi thán phục nhưng cũng có vài phần giống như là mắng người khác.

- Ngươi, ngươi còn là người sao !

Khách mời bốn phía còn đang một mặt kinh ngạc, không hiểu tại sao Ellen phải “mắng chửi người khác” như thế, Ellen không biết cách biểu đạt cảm xúc của mình, muốn đứng dậy ôm Bạch Tiểu Thăng, muốn nắm tay, nhưng lại cách một bàn trà còn có chén rượu đầy bàn, đều không thể nào thực hiện được.

Cuối cùng, Ellen nhịn không được, vỗ tay.

Tiếng vỗ tay này không chỉ khiến người xem cảm thấy khó xử mà còn thu hút sự chú ý của nhiều người hơn.

Ở trước mặt bao người, Ellen giơ ngón cái với Bạch Tiểu Thăng, lớn tiếng tán thưởng.

- Bạch, cậu thật sự là lợi hại! Người trong nghề, chân chính là người trong nghề!

- Ta thật hổ thẹn!

Lời nói này của Ellen, khiến cho đám người vốn dĩ châm chọc khiêu khích Bạch Tiểu Thăng đều choáng váng.

Ellen Wright, đó là người như thế nào, thiếu chủ gia tộc Wright của ngành công nghiệp rượu, nhưng hắn nổi tiếng nhất là ở việc sản xuất và pha chế rượu.

Nghe nói người này không thích kinh doanh, chỉ yêu rượu ngon.

Được Hiệp hội Rượu vang Châu u công nhận là người tài năng nhất, được đánh giá là một bậc thầy lớn!

Cái đánh giá này không hề chung chung.

Toàn bộ hiệp hội rượu vang đầu là bậc thầy, tuy nhiên số lượng có hạn.

Được biết đến là bậc thầy lớn cũng chưa đến mười người, Ellen Wright còn trẻ tuổi như thế!

Ngay cả những người làm rượu hay người pha chế bình thường đều cảm thấy vinh dự khi được người trẻ tuổi này khen.

Đáng tiếc là, Ellen Wright không dễ dàng chỉ trích hay khen ngợi người khác.

Hiện tại, hắn lại không ngại ca ngợi người đồng lứa trước mắt, thậm chí không kìm được mà vỗ tay!

Người chung quanh mắt nhìn đăm đăm, đều khó có thể tin nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng lần nữa, người trẻ tuổi này vừa bị bọn họ cười nhạo, biểu cảm vẫn thong dong lạnh nhạt.

Từ một ly rượu Rượu vang Lalande De Pomerol Chateau Treytins được trộn thêm ba giọt rượu đỏ, còn nói rõ tỷ lệ nguyên liệu của ba giọt rượu đó…

Ellen Wright nói đúng.

Đây còn là người sao!

Rất nhiều người bị Bạch Tiểu Thăng doạ sợ, nhìn hắn bằng ánh mắt kính nể.

Không biết là ai đi đầu vỗ tay, sau đó đám người vỗ tay theo, cứ thế ở một góc nhỏ này gây ra biến động.

- Cậu quá khoa trương rồi.

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được, thân thể nghiêng về phía trước, thấp giọng cười khổ với Ellen.

Hôm nay hắn ngồi ở đây, chính là muốn một vị trí thấp.

Hiện tại còn làm ra một phen chấn động.

Bạch Tiểu Thăng đối với biểu hiện vừa rồi của mình cũng không có cảm giác tự hào gì.

Đổi lại là người thường, có lẽ không thể nếm được ra ba giọt trong ly, nhưng mà cũng không nói được nguyên liệu được thêm vào rượu.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng là ai, trong đầu hắn có một trí tuệ nhân tạo vượt xa những gì người thường có thể lý giải.

Suy luận tỷ lệ nguyên liệu với hệ thống nâng cấp nhiều lần chỉ đơn giản như là một bữa ăn sáng.

Bạch Tiểu Thăng cũng chỉ là nhất thời hưng phấn, chơi đùa một chút.

Nếu biết rõ gây ra động tĩnh lớn như vậy, hắn sẽ dứt khoát trực tiếp nhận thua.

Ellen cũng lập tức tỉnh ngộ, hắn sở dĩ ngồi ở chỗ này, chính là muốn hạ thấp bản thân một chút.

Nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng ra hiệu, Ellen lúc này nhìn đám người xung quanh lễ phép thăm hỏi, cất giọng nói:

- Mọi người, vừa rồi ta không có ý tứ ảnh hưởng đến mọi người, mời mọi người tiếp tục tham dự tiệc rượu, đừng quá lo lắng nhóm bọn ta ở bên này.

Ellen nói vậy, những khách mời đó tự nhiên gật đầu, không vây lại xem nữa.

Dù sao tất cả mọi người tự xưng là thân sĩ cũng không thể làm quá.

Chỉ là, những người kia trước khi dời ánh mắt đi, lại nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Thăng, vẫn như cũ ngầm khen ngợi.

Một màn chấn động nho nhỏ này, nên càng nhanh quên đi càng tốt, thậm chí không dẫn tới chú ý của nhiều người là điều tốt nhất.

Bạch Tiểu Thăng cũng rất hài lòng với cách xử lý của Ellen, cảm thấy mình vẫn có thể tiếp tục như cũ an vị ở chỗ này.

Nhưng mà, một màn này lại gây chú ý cho một ít người ở tầng hai.

Đương nhiên, Bạch Tiểu Thăng cùng Ellen, còn có Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh không chú ý tới tầng trên có ai.

Ellen nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng ngồi đối diện, ánh mắt vẫn như cũ hưng phấn.

Cho đến nay, Ellen cũng chỉ biết rõ mỗi họ của đối phương, họ Bạch, cũng gọi đối phương là “Bạch”.

Nhưng thời khắc này, Ellen lại có cảm giác tình cảm với đối phương như bạn tri kỉ.

Đây rất có thể là bắt nguồn từ việc đối phương và hắn cùng yêu thích rượu ngon và cũng đặt nhiều tâm huyết vào vấn đề này.

Ít nhất, Ellen nhận thấy là như thế.

Vì vậy, Ellen đối với Bạch Tiểu Thăng, có cảm giác cùng chung chí hướng.

– Bạch, ta có thể đề cử cậu…

Ellen nhìn bốn phía, đè thấp âm thanh, thần thần bí bí nói với Bạch Tiểu Thăng:

– làm học sinh của bậc thầy Owen.

Nói đến chỗ này, ánh mắt Ellen nhẹ nhàng phát sáng.

Bậc thầy Owen có cấp bậc cao nhất trong hiệp hội rượu vang, rất nổi tiếng, thậm chí ở bên trong tửu trang còn được hưởng một loại đãi ngộ cực kỳ đặc biệt, người ngoài muốn ăn trưa cùng, đều cần có 300 vạn Euro. Đương nhiên là bữa trưa từ thiện.

Trên thực tế, loại bữa trưa này có thể đấu giá đến bao nhiêu đều được, rất khó mà nói ra cái giá cụ thể, nhưng khẳng định không có cách nào chân chính đánh đồng với tài sản của ông.

Bạn cần đăng nhập để bình luận