Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1430: Là ai thì tự mình đứng ra (1)

- Rượu của tôi, muốn thưởng thức không chỉ dùng phương thức của Phương Đông, mà còn phải dung hợp với Phương Tây. Owen đại sư, ông biết phải rằng mỹ tửu cùng mỹ thực tương xứng với nhau, sẽ làm cho Rượu Nho càng thêm phức tạp và mỹ vị. ÔNg không cảm thấy là rượu này của tôi cũng có đạo lý giống như vậy sao!

Khi nói chuyện Mạc Hân nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, trong đôi mắt lộ ra vẻ thán phục, khâm phục.

- Dăm bông làm từ heo da đen của đất nước này mới là đồ nhắm rượu cực hạn chân chính.

Hai mắt Owen đại sư đăm đăm.

Toàn bộ khách mời cũng đều như thế.

Phong Mạch Ngữ, Phong Mạch Yên đã nghẹn họng nhìn trân trối, nói không ra lời.

- Cho nên tôi nói, Owen đại sư ông thua. Người thắng, là anh ta!

Mạc Hân chỉ Bạch Tiểu Thăng.

Lần này không người nào lên tiếng.

Nhưng mà Owen đại sư bỗng nhiên ngẩng đầu lên. Trong thời gian ngắn ngủi trong mắt hắn đã giăng đầy tơ máu, thậm chí nét mặt đã có vài phần dữ tợn.

- Không, đây không tính là tôi thua !

Owen đại sư phát ra một tiếng gào thét sắc nhọn, còn đưa tay chỉ về phía Bạch Tiểu Thăng, nghiến răng nghiến lợi nói.

- Nếu như đây là lần thứ nhất hắn nhìn thấy loại rượu này thì làm sao hắn biết được phải uống như thế, làm sao phải phối hợp mỹ thực như thế !

- Nhất định là cô, cô đã sớm nói với hắn loại rượu này !

- Đây là các người đang gian lận ! Kết quả trận tỷ thí này tôi không công nhận.

- Tôi không có thua !

Owen đại sư gào thét.

Nghe vậy lông mày Mạc Hân nhíu thành một đoàn.

Nàng không nghĩ tới rằng Owen đại sư không những không nhận, thế mà còn trả đũa !

- Xem ra là mình đã đánh giá thấp sự tự tôn tự ngạo của vị đại sư này, cũng là đánh giá cao phẩm tính của hắn.

Bạch Tiểu Thăng hừ nhẹ một tiếng, đôi mắt cũng biến thành có mấy phần lạnh lùng.

Không sai, ở trận thứ hai hắn đã nhường một ván. Nghĩ là đã khiến cho vị đại sư này không thua quá khó coi, sau này cũng có thể có chút bàn giao với bên Tửu Nghiệp hiệp hội, nhưng mà một màn ngay trước mắt này, giống như hắn đã quá rộng lượng rồi !

Vị đại sư này thiếu một chút giáo huấn đây mà. Bạch Tiểu Thăng thầm nói.

Đúng vào lúc này, từ đại sảnh truyền ra đến một loạt tiếng bước chân, nghe kỹ thì thấy số người tới không ít.

Sau đó, một giọng nói hùng hậu truyền từ bên ngoài vào, lộ ra mấy phần bá đạo.

- Là ai làm cho Owen đại sư của chúng ta tức giận như thế, vậy thì chúng ta sẽ không buông tha cho hắn !

Một nhóm người đi vào từ bên ngoài đại sảnh lâu đài, bước nhanh đi qua, mỗi người đều có khí độ không tầm thường, hơn mười người dẫn đầu có khí tràng thậm chí không kém hơn Antonio - người chủ nhân của tửu trang này.

Ngay đến cả lão quản gia của tửu trang Filo đều nhắm mắt theo đuôi đi ở bên cạnh, cẩn thận từng li từng tí bồi tiếp với vẻ mặt vui cười.

Đi đầu là hai người đàn ông trung niên.

Một người da trắng có dáng người rắn chắc, gương mặt góc cạnh, thần sắc hơi có vẻ nghiêm túc, người ngoài nhìn vào, sẽ bị ánh mắt mang đến cho người ta một loại cảm giác bị áp bách.

Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy hắn có sống mũi cao thẳng, hàng lông mi rộng lớn, không nhịn được nhìn sang Ellen bên cạnh một chút.

Nhìn từ tướng mạo đặc thù, Ellen có cùng nhiều chỗ tương tự.

Ellen trông thấy đối phương, lập tức nghiêm nghị, thậm chí không tự chủ được tiến lên hai bước, trong miệng thấp giọng thì thào,

- Cha !



Quả nhiên đây là cha của Ellen!



Bạch Tiểu Thăng đã sớm suy đoán như thế, lập tức tâm tư xoay chuyển, Hồng Liên ngay lập tức lục soát thông tin về đối phương.



Cha của Ellen Wright, cũng là người đương nhiệm cầm quyền của gia tộc Wright, Dyson Wright.



Cùng Dyson Wright sóng vai mà đi là một vị trung niên có gương mặt của người Châu Á.



Mặc dù người kia có độ tuổi gần trung niên, nhưng tóc trên đầu vẫn đen nhánh, hình như là đã được nhuộm qua.



Tướng mạo của hắn có chút tuấn lãng, thậm chí có thể để người ta rất dễ dàng tưởng tượng ra lúc hắn còn trẻ, có vẻ đẹp trai cỡ nào, nhất định có thể mê đảo một đám thiếu nữ.



Từ khi hắn vừa xuất hiện, sắc mặt của Mạc Hân ở cạnh Bạch Tiểu Thăng chợt có mấy phần khó coi, bên trong đôi mắt có mấy phần sương lạnh.



- Tộc trưởng đến rồi!



Bên kia, hai anh em Phong Mạch Ngữ, Phong Mạch Yên lập tức trở nên hưng phấn.



Tộc trưởng Phong gia sao?



Bạch Tiểu Thăng cố ý đánh giá người đàn ông trung niên tóc đen kia.



Từ sau khi biết được Mạc Hân là người nhà họ Phong, Bạch Tiểu Thăng đã để Hồng Liên tìm kiếm một phen, biết được Phong gia này là một trong các gia tộc đứng đầu của ngành công nghiệp rượu ở Châu u, đương nhiệm gia chủ là Phong Hướng Nam.



Sớm nghe nói trong số khách mời đến tiệc rượu hôm nay, có phần đông khách quý sẽ tới, chỉ bất quá là đến trễ một chút.



Bây giờ xem ra, bất luận Phong Hướng Nam, Dyson, hay là người có tư cách đi đến cùng với bọn hắn, xác thực được cho là khách quý !



Chỉ bất quá, sự "Chậm trễ một chút" của bọn họ cũng hơi bị nhiều đó.



Hơn nữa, bọn họ lại cùng nhau đi tới !



Điểm ấy khiến cho Bạch Tiểu Thăng rất để ý.



Nói chung, không quan tâm là có nhiều nhân vật lớn, có thân phận tôn quý ra sao, tập hợp cùng nhau tham gia tiệc rượu chỗ này hay chỗ khác.



Nhưng mà đây là tổ đoàn cùng đến ?



Điều này có ý vị gì, Bạch Tiểu Thăng hơi suy đoán một chút.



- Antonio tiên sinh, thật có lỗi, thật có lỗi ! Chúng tôi tới trễ một chút, xin hãy tha lỗi ! Các vị lãnh đạo cầm quyền của các gia tộc, nhưng thật ra là ở chỗ tôi ngồi chơi một lát, hàn huyên trò chuyện, kết quả là chậm trễ một chút thời gian.

Phong Hướng Nam đầu tiên nở nụ cười tạ lỗi với người chủ nhân buổi tiệc, Antonio.

Phong Hướng Nam tỏ vẻ "Thật có lỗi" với Antonio, cũng làm cho đám người hiểu ra, vừa rồi phát ra một tiếng hô to kia, chính là hắn.



Antonio vội vàng cười một tiếng,

- Không sao, ông bạn của tôi. Bất kỳ lúc nào các vị đến, tôi đều hoan nghênh !



Phong Hướng Nam, Dyson cùng những người tới cùng, không sai biệt lắm đều là những nhân vật chiếm cứ bảy phần giang sơn của ngành công nghiệp rượu ở Châu u, tộc trưởng ba đại gia tộc thì đã có hai người đến đây!



Antonio chỉ là một vị chủ nhân của một tửu trang, tửu trang Filo còn không chen chân vào được năm vị trí đầu trong số tửu trang lớn ở Châu u, có thể có mặt mũi lớn tiếp đãi nhiều khách quý như vậy, kỳ thực tất cả đều là nhờ công lao của Owen đại sư và Mạc Hân.



Lúc này đây, hắn làm sao dám biểu đạt thái độ bất mãn về việc những người này đến chậm trễ chứ, dù hắn là chủ nhân nơi đây đi chăng nữa.



Đương nhiên, Antonio cũng không có biểu hiện ra vẻ được ưu ái mà lo sợ cỡ, nói tóm lại, hắn biểu hiện thái độ phù hợp vừa vặn.



Antonio cũng là biết rõ, một mực long trọng đón tiếp, tự hạ thân phận, càng làm cho những người kia khinh thường.



Huống hồ, Antonio hắn tuy rằng có thân phận không cao, nhưng cũng có chút bạn là đại nhân vật, ví dụ như Thorne.



Tuy rằng Thorne cũng chỉ là tới làm khách qua mấy lần, cũng chỉ tương đối thưởng thức đối với rượu ngon của tửu trang mà thôi, nhưng không phải tửu trang nào Thorne cũng đều đi, có một số tửu trang lớn muốn mời cũng không mời được đâu, điều này cũng trở thành niềm kiêu ngạo riêng của bản thân Antonio.



Chỉ đáng tiếc là, hôm nay Thorne tiên sinh không tới được. Trong lòng Antonio hơi tiếc nuối.



Nếu không, ngay cả Phong Hướng Nam, Dyson Wright và những người này, cũng phải một mực cung kính với vị kia !



Dù sao, Thorne có địa vị tôn sùng, bối cảnh cực lớn, ba đại gia tộc không so sánh được.



Ngay cả gia tộc Hawke cũng là nhờ vào việc hắn ủng hộ, mới cùng hai đại gia tộc khác ngồi ngang bằng vị trí.



Trở lại hiện tại.



Kỳ thực Phong Hướng Nam nói lời xin lỗi với Antonio, cũng là ẩn hàm một ít gì đó.



Đám người lão đại của Tửu Nghiệp, trước khi đến tiệc rượu, có đi trước đến chỗ của hắn "Ngồi một chút"?



Lời này có ý tứ gì, Antonio rất rõ ràng.



Bên kia, Bạch Tiểu Thăng cũng đã hiểu.



Kết hợp "Chủ đề" chân chính của tiệc rượu hôm nay của tửu trang Filo, tuyên bố loại rượu mới do Owen đại sư và Mạc Hân cùng nhau chế tác, vậy chuyện một số người ở Phong gia hội họp, hẳn là đàm luận phân chia làm ăn như thế nào liên quan tới Tân Tửu!



Nói câu không dễ nghe, đám người này là đi phân chia bánh kem trước, sau đó mới tới đây.



Ở bên cạnh Bạch Tiểu Thăng, Demi Rose cũng dường như nghĩ đến điểm này, sắc mặt lập tức khẽ thay đổi.



Gia tộc Hawke nhà nàng gặp phải tai họa, lo toan chống đỡ bề bộn nhiều việc, thế mà bị loại bỏ rồi sao ?



Trong lòng Demi Rose cảm thấy hơi đắng chát.



Nhưng cho dù là như thế, nàng có làm cái gì được?



Demi Rose cắn hàm răng tuyết trắng vào môi dưới, không nhịn được đưa ánh mắt u oán, ngầm ngầm liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng.



Sở dĩ gia tộc Hawke gia hội bỏ lỡ cơ hội này, còn không phải đều là bởi vì Bạch Tiểu Thăng mang tới sự trừng phạt, lần trừng trị này thật rất nặng, dẫn đến gia tộc Hawke thông qua trực tiếp hay gián tiếp đều bị tổn thất không thể đo lường. . .

Đương nhiên, trong lòng thì oán giận nhưng Demi Rose cũng không dám có bất kỳ tâm tình bất mãn ở trước mặt Bạch Tiểu Thăng.



Thậm chí, dưới cái nhìn của nàng, trước mắt khả năng duy nhất có thể thay đổi xu hướng suy tàn của gia tộc Hawke, chỉ có ở bản thân của Bạch Tiểu Thăng!



Cho nên, Demi Rose thu hồi ánh mắt, đôi mắt thay đổi thành dịu dàng ngoan ngoãn.



Trải qua một lần này, chỉ sợ Bạch Tiểu Thăng sẽ là cơn ác mộng lớn nhất trong lòng gia tộc Hawke, mặc kệ là lão Hawke hay là Andrew, cũng không dám có bất mãn gì đối với hắn!



Sau khi Phong Hướng Nam hàn huyên mấy câu với Antonio, Dyson Wright, còn có những người khác, cũng nhao nhao mở miệng chào hỏi với Antonio.



Bạn cần đăng nhập để bình luận