Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1436: Đề xuất “Hợp tác” của Bạch Tiểu Thăng (1)

Ánh mắt Phong Mạch Ngữ, Phong Mạch Yên nhìn đăm đăm.

Màn kịch bị thay đổi, khiến họ như đang nằm mơ.

Lại nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, hai người họ không dám đối mặt, tâm lí càng thêm hỗn loạn.

Họ ngu ngốc nhưng cũng biết rõ rằng, hai bên căn bản là không cùng đẳng cấp, không phải người chung một cấp bậc.

Buồn cười, hai người họ thế mà còn muốn nhận người nhà.

Con người Phong Mạch Ngữ này, vì tình mà điên cuồng, thoáng chốc như bị xô nước đá rót vào đầu, cũng biết sợ rồi.

- Phong Mạch Ngữ, Phong Mạch Yên.

Đúng lúc hai anh em nghĩ đến việc hèn nhát, trốn vào đám người, nhạt hóa sự tồn tại của mình thì bỗng nghe một tiếng gọi.

Giọng nói vô cùng uy nghiêm và quen thuộc.

Phong Mạch Ngữ, Phong Mạch Yên bị dọa mất hồn.

Phong Hướng Nam đang nhìn bọn họ, ánh mắt sắc lạnh.

Thật sự, trước mặt mọi người dạy dỗ tiểu bối, có chút không đúng thể thống, khiến người khác chê cười. Nhưng Phong Hướng Nam thì khác, ông muốn trước mặt bao người, xử lí rõ ràng mọi chuyện, cho Tiểu Thăng một chút công đạo.

Phong Mạch Ngữ, Phong Mạch Yên vừa rồi ở trước mặt mọi người, cực độ bắt bẻ Bạch Tiểu Thăng, Phong Hướng Nam không cần nghĩ cũng biết rõ, trước đây hai bên nhất định có xung đột.

Vậy ông giải quyết cho rõ ràng chuyện này.

- Tộc trưởng...

- Trong chuyện này, kỳ thực chúng tôi không có làm gì cả.

Hai người khúm núm, trên mặt hồi hộp tiến lên nói.

Phong Hướng Nam không nghe lời giải thích, trầm giọng nói:

- Hai người các người hôm nay đã sai, liền theo Quy Củ của Gia Tộc “Ánh mắt không tôn thượng, ngỗ nghịch trưởng giả”. Từ nay về sau không được tham gia vào việc kinh doanh của gia tộc, cắt bỏ chi tiêu hàng tháng.

Phong Mạch Ngữ, Phong Mạch Yên nghe được đều trợn tròn mắt.

Hình phạt thực sự quá nặng, tương đương với việc mất đi khoản thu nhập, so với việc đuổi khỏi nhà cũng không khác là mấy.

Còn có, làm sao lại thành tội “Ánh mắt không tôn thượng, ngỗ nghịch trưởng giả”.

Hai người họ đau khổ cầu xin tha thứ.

Phong Mạch Yên thậm chí khóc lóc.

Phong Hướng Nam nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, thần sắc lạnh lùng bỗng biến thành cơn mưa mùa xuân, cười hỏi:

- Ngài cảm thấy xử lí như vậy có được không?

Bạch Tiểu Thăng nhìn hắn cười cười:

- Đây là việc riêng của Phong gia, tôi là người ngoài, sao có thể xen vào được. Phong tiên sinh chắc hẳn sẽ xử lí tốt.

Bạch Tiểu Thăng không yêu cầu thêm cũng không nài nỉ.

Hai anh em họ Phong trước mặt mọi người muốn phá hỏng danh tiếng của mình, đó cũng là trừng phạt đúng tội.

Bạch Tiểu Thăng cho tới bây giờ cũng không muốn làm kẻ ba phải.

- Vậy đầu tiên sẽ trừng phạt như vậy đi, nếu ngài không hài lòng, tôi sẽ xử lí họ thêm một lần nữa.

Phong Hướng Nam cười nói, liếc nhìn về phía Mạc Hân.

- Con gái tôi là bạn của ngài, nếu có thời gian, mời ngài đến Phong gia làm khách.

Phong Hướng Nam bây giờ cảm thấy vô cùng may mắn, con gái của mình là bạn của người này.

Cho nên, cùng người này kết bạn, trong gia tộc còn ai dám chỉ trích con gái mình nữa chứ.

- Ông nói như vậy thì thật tốt.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Mạc Hân một chút, đối với Phong Hướng Nam cười một tiếng.

Thấy độ này của Bạch Tiểu Thăng khiến Phong Hướng Nam vô cùng vui vẻ.

- Ngài với con trai tôi cũng là bằng hữu, có thời gian cũng mời ngài đến Wright gia làm khách.

Dyson vội vàng cười nói theo.

- Tốt, Allen cũng là bạn của tôi.

Bạch Tiểu Thăng quay sang cười một tiếng.

Phong Hướng Nam không nhịn được trợn nhìn Dyson một lúc, mặt biểu lộ “làm sao chỗ nào cũng có ngươi”.

Hai tộc trưởng của hai gia tộc lớn mở miệng gọi Bạch Tiểu Thăng một tiếng “ngài”, còn lấy con cái lôi kéo, mời cậu ta đến nhà làm khách, người bên ngoài nghe được liên tiếp khó tin, đối với Bạch Tiểu Thăng có thêm vài phần nể sợ.

- Vị này, chúng tôi thật không phải có ý làm khó dễ anh, cầu xin anh giúp tôi nói với tộc trưởng một tiếng.

Phong Mạch Ngữ bỗng hướng Bạch Tiểu Thăng cầu xin.

- Anh trai của em thật sự không có ý xấu đâu.

Phong Mạch Yên nhìn Bạch Tiểu Thăng mà nước mắt như mưa.

Bạch Tiểu Thăng không thèm để ý, đi về phía Mạc Hân và Allen.

Phong Hướng Nam tức giận, gọi tùy tùng của mình đến, mất kiên kiên nhẫn thấp giọng dặn dò:

- Mang bọn họ về nhà, đừng để ở đây thêm xấu hổ.

Phong Mạch Ngữ, Phong Mạch Yên kêu rên cầu xin tha thứ, được cưỡng ép mang đi.

Không quan tâm Bạch Tiểu Thăng đi tới, Mạc Hân, Allen còn đang ngẩn người, chưa kịp lấy lại tinh thần sau việc vừa xảy ra.

- Anh Tiểu Thăng, làm sao lại lợi hại như vậy?

- Các người thật sự có lai lịch gì?

Allen nhìn Lôi Nghênh hỏi.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nhìn nhau, mỉm cười.

So với việc đến Ngụy gia, đến tập đoàn Chấn Bắc, thì đây chỉ là chuyện bình thường.

Từ đầu đến cuối, hai người đều biết rõ trong lòng rằng sẽ có kết quả này.

Hai vị tộc trưởng bước nhanh đuổi kịp Bạch Tiểu Thăng, người bên phải, người bên trái vừa nói vừa cười.

Các khách mời, ai cũng ngầm thán phục, suy đoán phần nào được thân phận của Bạch Tiểu Thăng.

Lúc này, Antonio không chần chờ chạy đến.

- Ngài ở tửu trang của tôi bị ảnh hưởng rồi.

Antonio có chút hổ thẹn nói với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nhìn về phía Antonio:

- Không sao đâu, Antonio tiên sinh.

Thấy thái độ của Bạch Tiểu Thăng đối với mình còn tốt, Antonio nhẹ nhõm phần nào.

Sau đó, Phong Hướng Nam, Dyson ra hiệu, Antonio cất giọng tuyên bố bắt đầu tiệc rượu.

Tuy nhiên, sự phấn khích bây giờ không phải về bữa tiệc nữa

Mọi người trong lòng đều hưng phấn về cảnh tượng vừa rồi cộng với hiếu kỳ về thân phận của Bạch Tiểu Thăng vừa vặn có thể nhấm nháp rượu.

Không để tâm đến đến những vị khách bình thường bên dưới, Bạch Tiểu Thăng cùng Phong Hướng Nam, Dyson đi thẳng đến lầu hai, Mạc Hân, Demi Rose, Allen, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh một đoàn đi theo sau.

Demi Rose cũng thừa cơ hội đi theo Phong Hướng Nam và Dyson chào hỏi, lúc hai vị tộc trưởng quay lại bữa tiệc, nụ cười kinh ngạc.

Đặc biệt Bạch Tiểu Thăng hứa để Demi Rose đi theo, càng làm cho hai người họ suy nghĩ.

Lẽ ra, gia tộc Hawke cũng bởi vì đắc tội với Bạch Tiểu Thăng mà xảy ra tai ách, Demi Rose xuất hiện ở đây, cầu xin Bạch Tiểu Thăng khoan dung.

Nhưng tại sao Bạch Tiểu Thăng lại cho phép cô đi theo đến đây.

Chỉ là Phong Hướng Nam và Dyson có chút khó hiểu.

Trên đường lên lầu, hướng về phòng riêng. Đi nửa đường, Bạch Tiểu Thăng còn cố ý kêu Demi Rose đến bên cạnh mình, vừa cười vừa nói với hai vị tộc trưởng:

- Trước mắt, ba gia tộc lớn đều có mặt ở đây cả, một hồi, tôi muốn cùng ba vị trò chuyện một chút.

- Các người có hứng thú với chủ đề này không?

Bạch Tiểu Thăng nói câu này, trước hết khiến ba người bọn họ khẽ giật mình.

Lập tức, đôi mắt ba người sáng lên.

Bạch Tiểu Thăng cùng đoàn người Phong Hướng Nam, Dyson, Demi Rose đi theo sự hướng dẫn của đích thân trang chủ tửu trang Filo Antonio, đi đến một gian thư phòng xa hoa nhất của tầng hai. Khi vào phòng mọi người ngồi xuống theo thứ tự.

Antonio biết rõ giờ phút này bọn họ đã không còn là vì phẩm tửu, mà là thảo luận công việc, cho nên gọi người đem trà và hoa quả tươi bày biện, rồi lui ra ngoài, còn sắp xếp người giúp việc của tửu trang trông coi ở cửa ra vào, chuẩn bị sẵn sàng khi những vị khách quý này còn cần yêu cầu gì.

Mà bản thân Antonio thì đi chủ trì tiệc rượu chính thức bên ngoài.

Tuy tiệc rượu tiến hành đến thời điểm hiện tại, cũng đã không còn nhiều ý nghĩa lắm, các vị tân khách càng nóng lòng chính là đàm luận về thân phận thần bí của Bạch Tiểu Thăng, cùng trận đấu đầy náo nhiệt hôm nay, nhưng hắn làm chủ nhân nơi này tốt xấu gì vẫn phải tổ chức cho xong xuôi bữa tiệc, trước sau vẹn toàn.

Những người tùy tùng đi theo Phong Hướng Nam, Dyson tới đây tự nhiên cũng lui ra ngoài, tất cả đều đứng chờ ở bên ngoài.

Cuối cùng, trong gian phòng đó cũng chỉ còn lại có Bạch Tiểu Thăng, Phong Hướng Nam, Dyson, Demi Rose, Mạc Hân, Ellen, còn có Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh.

Tổng cộng có tám người.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng không có đứng sau lưng Bạch Tiểu Thăng, mà là cùng ngồi xuống với Bạch Tiểu Thăng.

- Hai vị này trên danh nghĩa là trợ lý của tôi, trên thực tế cũng là bằng hữu tốt nhất, trợ thủ đắc lực nhất.

Bạch Tiểu Thăng trông thấy Phong Hướng Nam, Dyson đưa mắt nhìn Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh, lập tức cười nói,

- Trong những buổi hợp tác với các bên, sự có mặt của bọn họ cũng tương đương với việc tôi đích thân đến!

Bạch Tiểu Thăng cẩn thận giải thích, lo rằng Phong Hướng Nam, Dyson tự cao thân phận, nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng để cho "cấp dưới" ngồi cùng bàn, tưởng rằng thể hiện sự khinh thường với bọn hắn, vì vậy kiên nhẫn giải thích một câu.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh lập tức mỉm cười gật đầu chào Phong Hướng Nam, Dyson.

Bạch Tiểu Thăng thể hiện loại tín nhiệm này, loại tin cậy này, cũng làm cho hai người bọn họ cảm thấy một luồng nóng rực thiêu đốt trong lòng.

Phong Hướng Nam, Dyson nghe được Bạch Tiểu Thăng nói như vậy, trong ánh mắt hiện ra một vòng thoải mái, ánh mắt nhìn về phía Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh càng thêm mấy phần nhiệt tình.

Mạc Hân cũng sớm biết rõ hai người này có thân phận khác biệt, cũng không ngạc nhiên.

Ellen cũng thưởng thức loại chân thành cùng thẳng thắn này của Bạch Tiểu Thăng.

Demi Rose thì dò xét thật kĩ hai người Lâm Vi Vi, trong đầu cố gắng ghi nhớ kỹ gương mặt của bọn họ, quyết tâm sau khi trở về nhất định phải cảnh cáo đám người trong gia tộc Hawke, về sau gặp lại hai người Lâm Vi Vi tuyệt đối, tuyệt đối không cho phép thờ ơ lãnh đạm !

- Thời gian cũng không còn sớm, chúng ta trực tiếp vào việc chính đi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười lên tiếng.

Hắn lại lần nữa đem lực chú ý của đám người kéo về phía mình.

- Vừa rồi ở bên ngoài, Bạch tiên sinh nói với chúng tôi, muốn trò chuyện về thứ có thể khiến chúng tôi cảm thấy hứng thú, không biết rõ. . .

Phong Hướng Nam với vẻ mặt tươi cười, đôi mắt sáng như ánh đèn lên tiếng,

- Có phải hay không chuyện đó chính là ngài muốn tạo dựng mối quan hệ hợp tác với mọi người chúng tôi!

Phong Hướng Nam là vị thương nhân nổi danh, tâm tư càng mau lẹ kín đáo.

Bạch Tiểu Thăng lôi kéo cả Demi Rose tiến đến, liền mang ý nghĩa tập trung cả ba cự đầu Tửu Nghiệp.

Còn nói sẽ trao đổi về sự tình khiến bọn họ đều cảm thấy hứng thú.

Ba nhà đều cảm thấy hứng thú khi ngồi cùng nhau, vậy thì chỉ có sinh ý cùng tiền tài !

Không khó để suy ra,

Bạch Tiểu Thăng muốn nói chuyện hợp tác với bọn họ!

Dyson cũng nghĩ như vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận