Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1441: Lý tưởng của bản thân, sao lại già đi chứ! (1)

Nằm ở Châu u, thành phố phía Đông nước Nga, Mala Rado Bosch.

Mỗi một tòa thành thị đều có chất riêng của chính mình, Mala Rado Bosch cũng không ngoại lệ.

Từ kiến trúc đến phong cảnh, lại đến cách ăn mặc quần áo của mọi người, nơi này hiển lộ rõ ràng cái gọi là "Thành thị cá tính". Thô kệch không mất đi nét tinh tế tỉ mỉ, tường hòa mà không mất nhiệt tình. Bề dày lịch sử cùng kiến trúc độc đáo chỗ nào cũng có, khiến cho khắp nơi trong thành phố đều lộ ra hơi thở nghệ thuật.

Tại trung tâm thành phố Mala Rado Bosch, bên trong quán cà phê ở góc đường của một con đường lớn.

Bạch Tiểu Thăng ngồi gần cửa sổ, một bên thưởng thức cà phê đặc sản của địa phương, một bên lắng nghe Lâm Vi Vi ở phía đối diện thấp giọng báo cáo cho hắn.

- Ngay ngày khai trương chính thức tập đoàn kinh doanh Rượu 'Gặp gỡ bất ngờ' của chúng ta, ba nhà Hawke gia, Phong gia và Wight gia ra mặt, mời rất nhiều đại nhân vật trong hai giới thương nhân và chính khách tham dự, rất nhiều kênh truyền thông đều đưa tin tức dài dòng.

Lâm Vi Vi không ngăn được có chút kích động cùng hưng phấn.

Bất quá dù hưng phấn, Vi Vi cũng vẫn như cũ đè nén giọng nói, tận lực không quấy rầy những khách hàng còn lại, đây cũng là lễ nghi cơ bản.

- Tất cả những nhân viên xuất sắc của Tôn Bạch Trí Thắng, Tuyết Liên Vạn Hòa, Lý Nê công xưởng, Darren Collison đều trình diện, mọi công tác triển khai vô cùng thuận lợi!

Lâm Vi Vi vừa nói, đồng thời đưa cho Bạch Tiểu Thăng nhìn các loại báo cáo và ảnh chụp trên chiếc máy tính bảng của nàng.

Bạch Tiểu Thăng nhìn một chút, cũng hài lòng gật đầu.

Trên thực tế, bọn họ đã rời khỏi bên kia được một tuần.

Trong một tuần này, ba người Bạch Tiểu Thăng liên tục khảo sát sáu tòa thành thị, đối với công tác chuẩn bị bên phía tập đoàn kinh doanh Rượu "Gặp gỡ bất ngờ", hoàn toàn không có quan tâm quá nhiều.

Hiện tại xem ra, căn bản cũng không cần bọn họ phải phân tâm lo nghĩ, bên kia hết thảy đều xuôi gió xuôi nước, tiến độ rất khả quan.

- Chỉ chờ về sau tìm kiếm được một vị Tổng giám đốc phù hợp với phe mình đi qua, mình cũng liền triệt để buông lỏng, an tâm làm ông chủ vung tay.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Trước mắt, vẫn không có nhân tuyển phù hợp trong số mấy người của mình.

Dựa vào ý của Bạch Tiểu Thăng, Tổng giám đốc tập đoàn kinh doanh rượu "Gặp gỡ bất ngờ", tốt nhất phải có kinh nghiệm quản lý thành thục, đầy đủ trí tuệ, có thể phối hợp giữa các phương.

Nghe đơn giản như vậy, nhưng thực tế lại rất khó tìm một người như vậy.

Ba đại gia tộc đều không phải là người lương thiện.

Phía đối diện Bạch Tiểu Thăng, Lâm Vi Vi cũng gật gật đầu, thăm dò,

- Liệu có cần báo cho mấy người Ron, Lý Khâu Sơn, Kevin hỗ trợ tìm kiếm, chiêu mộ một vị không.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng, lắc đầu.

Tổng giám đốc tập đoàn kinh doanh Rượu "Gặp gỡ bất ngờ", là cùng cấp thực sự với mấy người Ron, Lý Khâu Sơn, báo cho bọn hắn chiêu mộ, quá không ổn.

Vẫn là tự mình nghĩ biện pháp thì tốt hơn.

- Dù sao cũng không phải quá vội, quay về, anh sẽ chậm rãi tìm kiếm.

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được duỗi lưng một cái.

- Một tuần này, thật đúng là mệt mỏi, hôm nay đừng an bài bất luận việc gì cho anh. Để cho chúng ta biến mất trong mắt đám người Thorne một ngày đi, nghỉ ngơi một chút cho thoải mái đi.

Bạch Tiểu Thăng uể oải nói.

Lâm Vi Vi cười gật đầu.

Xác thực, trong một tuần này, Bạch Tiểu Thăng có đủ bề bộn đủ mệt mỏi.

Hiện tại, bọn họ lặng yên thoát khỏi ánh mắt của mấy người bên phía Thorne, chạy tới Mala Rado Bosch, xem đây như là một ngày nghỉ để nghỉ ngơi cho thật tốt.

Lôi Nghênh ở đối diện Bạch Tiểu Thăng, ngồi ở bên cạnh Lâm Vi Vi, có Lâm Vi Vi đọc báo cáo, cũng không cần hắn nói chen vào, hắn liền cầm lấy một tờ báo, chuyên chú đọc thầm.

Nhìn qua, hắn ngược lại là đã sớm tiến nhập một loại trạng thái buông lỏng, nghỉ dưỡng.

Hiện giờ ở Đông Phương, sản phẩm điện tử thịnh hành, điện thoại di động, máy tính bảng thuận tiện vô cùng, tin tức tìm kiếm đã thuận tiện lại mau lẹ hữu hiệu, thư báo tựa hồ trở nên lạc hậu.

Nhưng ở bên này, đọc sách xem báo, vẫn như cũ được rất nhiều người chọn lựa đầu tiên khi đi ra ngoài.

Thậm chí trong quán cà phê còn cung cấp báo chí mới nhất trong ngày ở trên bàn.

Khách hàng còn lại trong quán cà phê cũng đều cầm tờ báo trên tay chuyên chú xem.

Bên trong quán cà phê còn cung cấp bút chì, rất nhiều người còn cầm bút trên tay đang đánh dấu, khoanh tròn thu thập tin tức, có khi lại chơi trò chơi ghép chữ trên báo nhằm giết thời gian.

Lôi Nghênh nói là đang xem tin tức, chẳng bằng nói là tăng cường năng lực ngôn ngữ cho bản thân.

Hắn đã từng là lính đánh thuê, còn là quân đặc chủng, được học tập nhiều loại ngôn ngữ, cũng thuận tiện cho việc xâm nhập tác chiến.

Vừa vào công việc mới, việc biết nhiều ngôn ngữ này của Lôi Nghênh đã có tác dụng lớn, mà hắn ngoại trừ mỗi ngày làm các việc được giao ra, rèn luyện sức mạnh cơ thể, cũng không ngừng chăm học, điểm ấy thật đáng quý.

Sau khi Bạch Tiểu Thăng nghe báo cáo xong, liếc Lôi Nghênh một chút, cảm thấy rất khâm phục.

Nam nhân cao lớn thô kệch như Lôi Nghênh, chợt nhìn tưởng là người lỗ mãng, nhưng không ngờ lại nhận biết được nhiều loại ngôn ngữ của các quốc gia đến vậy, lại còn biết đan áo, nấu ăn nữa chứ !

Có đôi khi, trong ba người, ngược lại Lôi Nghênh chính là "Bảo mẫu" nấu cơm và làm đồ ăn cho cả ba.

Lâm Vi Vi hướng Bạch Tiểu Thăng báo cáo một giờ, Lôi Nghênh cũng xem báo chí suốt một giờ.

Chờ Lâm Vi Vi báo cáo xong, Lôi Nghênh cũng đem một chồng báo chí để qua một bên.

- Hôm nay thời gian hoàn toàn thuộc về chính chúng ta, hai nghĩ kỹ lại xem, hôm nay muốn đi đâu chơi.

Bạch Tiểu Thăng nhìn hai người, cười hỏi.

Trong cả tuần này, hắn mệt mỏi, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng không nhàn rỗi, thậm chí bận trước bận sau mệt mỏi hơn.

Bạch Tiểu Thăng đối với người của mình cũng vô cùng quan tâm lo lắng.

- Đi chỗ nào chơi đây, để em tìm hiểu thử xem!

Lâm Vi Vi tràn đầy phấn khởi, lấy điện thoại di động ra tìm kiếm một phen.

Lôi Nghênh nâng tách cà phê lên uống một ngụm, mỉm cười cầm một tờ báo lên, chỉ chỉ vào nội dung trong đó,

- Tôi lại vừa mới nhìn thấy một chỗ.

- Ồ?

Bạch Tiểu Thăng, Lâm Vi Vi nhìn về phía hắn, ánh mắt tò mò.

- Buổi tối hôm nay, ở Nhà hát lớn Mala Rado Bosch, có một buổi biểu diễn nhạc giao hưởng.

Lôi Nghênh nói.

- Nhạc giao hưởng ?

Bạch Tiểu Thăng nghe xong có chút kinh ngạc.

Lôi Nghênh còn ưa thích nghe thể loại nhạc này sao?

Bọn họ là vì cho bản thân thả lỏng nghỉ ngơi một ngày, mới chạy đến điểm dừng chân gần nhất là thành phố Mala Rado Bosch này, cũng có nghe nói nơi này danh lam thắng cảnh rất nhiều, là thành phố mỹ thực trung tâm.

Mà ở trong đó, âm nhạc cổ điển, nhạc giao hưởng cũng vô cùng thịnh hành.

Bất quá, Bạch Tiểu Thăng tự giễu mình không có tu dưỡng cao như vậy, chuyên môn chạy tới đây để nghe âm nhạc.

Không nghĩ tới Lôi Nghênh lại có hào hứng này.

Vị đại nam nhân này, ngoại trừ dệt áo lông, tài nấu ăn, còn có hứng thú với âm nhạc, thật sự là uổng công toàn thân khối bắp thịt.

Lâm Vi Vi trừng lớn đôi mắt đẹp, dò xét từ trên xuống dưới khắp người của Lôi Nghênh, có chút chế nhạo nói,

- Trời đất, người này hứng thú thật sự là rộng khắp, còn cao thượng !

Lôi Nghênh đặt ly cà phê xuống, bất đắc dĩ nhìn lại hai người, nói thẳng ra,

- Không phải tôi ưa thích nghe nhạc giao hưởng, mà là buổi nhạc giao hưởng đêm nay do người quen biết cũ của chúng ta biểu diễn!

Người quen biết cũ ?

Bạch Tiểu Thăng, Lâm Vi Vi không nhịn được khẽ giật mình, kinh ngạc liếc nhìn nhau.

Lôi Nghênh cầm lấy tờ báo, lật đến một tờ sau đó đưa cho hai người Bạch Tiểu Thăng xem,

- Là đoàn nhạc của Egor tiên sinh !

Egor ?

Bạch Tiểu Thăng nghe tên xong của biết là người quen. Lâm Vi Vi cũng lập tức nghĩ tới người này, điểm điểm ngón tay xuống bàn,

- Anh Tiểu Thăng, chúng ta cũng nên nói chuyện với bọn họ một chút chứ.

Bạch Tiểu Thăng cầm tờ báo lên,

- Làm sao bọn họ lại đến đây biểu diễn, đây là dòng quảng cáo sao.

Lôi Nghênh trầm mặc lắc lắc đầu.

Bạch Tiểu Thăng đọc lướt qua nội dung chuyên mục đó, nụ cười thu liễm lại, ánh mắt ngưng tụ,

Lâm Vi Vi không hiểu tiếng Nga, nhưng nàng cũng thấy được phản ứng không đúng của Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh.

Nàng không nhịn được hỏi Bạch Tiểu Thăng,

- Bên trên nói gì vậy anh Tiểu Thăng?

Bạch Tiểu Thăng ngẩng đầu liếc nhìn nàng một cái, đem tờ báo đẩy ra xa,

- Đây là một mục bình luận, đoàn trưởng Victor của nhạc đoàn Sa Vi một trong mười nhạc đoàn lớn của nước Nga, nhiều mặt đả kích nhạc đoàn Egor, nói bọn hắn không xứng lưu lại Mala Rado Bosch.

- Nhạc đoàn Sa Vi, đó chẳng phải là nhạc đoàn Egor từng trực thuộc sao, anh đã nói, vị đoàn trưởng Victor kia còn từng dùng thủ đoạn bỉ ổi đối đãi với mấy người Egor tiên sinh, con trai của đoàn trưởng nhạc đoàn Sa Vi tên gọi là cái gì Sidore đó, là người rất khó ưa!

Lâm Vi Vi kinh ngạc nói,

- Nhưng mà mâu thuẫn giữa song phương, không phải đã xảy ra ba năm trước đây rồi sao, khi đó, vẫn là anh giúp đỡ đám người Egor thoát khỏi miệng hổ, giờ sao lại cạnh tranh với nữa rồi.

Bạch Tiểu Thăng than nhẹ một tiếng, phủ định suy nghĩ của Lâm Vi Vi,

- Không, không tính là cạnh tranh.

- Vậy thì là cái gì?

Lâm Vi Vi hỏi lại.

Song phương đều đả kích nhau trên mặt báo truyền thông rồi còn gì mà không phải cạnh tranh.

Lôi Nghênh bất đắc dĩ cười một tiếng, nói với Lâm Vi Vi,

- Tiểu Thăng nói đúng lắm, Sa Vi Nhạc Đoàn đơn phương 'Đánh' Egor Nhạc Đoàn, em nói cạnh tranh thì không phải rồi vì đó là song phương đối kháng. Nhưng hiển nhiên, Egor Nhạc Đoàn không có cái năng lực kia! Em xem, ngay cả loại báo chí danh tiếng cao thế này, vốn nên công chính bình luận, lại rõ ràng thiên vị cho Victor của Sa Vi Nhạc Đoàn! Như vậy liền có thể hiểu được phần nào sự tình rồi. Nguyên nhân thì hẳn là bên trong một câu có ghi rõ ràng, Victor là quản lý cao cấp của Hiệp hội âm nhạc nước Nga! Nói một cách khác, chính là nhân vật hàng đầu của giới âm nhạc bên này !

Lâm Vi Vi kinh ngạc,

- Lợi hại như vậy sao !

Bạn cần đăng nhập để bình luận