Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1448: Khách quý kéo nhau đến. (2)

Tại thời điểm này, các vị khách bên ngoài vô cùng không hài lòng với thông báo hủy bỏ được đăng trước cửa nhà hát và họ đang tranh cãi với người của nhà hát.

- Chúng tôi đã mua vé, chúng tôi phải xem buổi biểu diễn của dàn nhạc Egor.

- Các người hủy bỏ, dù sao cũng phải có lí do rõ ràng chứ, hơn nữa phải thông báo sớm hơn mới đúng.

- Nhạc đoàn Egor vì cái gì hủy bỏ diễn xuất, các người cơ bản không có lí do hợp lí để giải thích.

Dân tình sục sôi, người phụ trách kia không thể xử lý được.

Bởi vì số lượng quá đông, cuối cùng, quản lý rạp hát phải bước ra.

- Các vị tiên sinh, phu nhân, nhân viên của chúng tôi đã nói rất rõ ràng, buổi hòa nhạc hôm nay....

Quản lý rạp hát mới nói được nửa câu, liền thấy bên ngoài có một đám người vây quanh một người đi đến, quản lý rạp hát nhìn thấy gương mặt quen thuộc kia, lập tức sững sờ, sau đó ánh mắt lộ ra vẻ khó tin.

Ông ta không thèm giải thích với những người trước mặt nữa, mà chen qua đám đông, chạy đến chào đón người phía trước.

- Là nhà văn vĩ đại, Milasovic tiên sinh!

Quản lý rạp hát hai mắt sáng ngời, vừa đi vừa nói, cũng không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt.

Ông lão bị đám đông vây quanh, mặc bộ Tuxedo, đội mũ cao, mang một cây gậy bạc, gương mặt vô cùng điềm tĩnh.

Đúng thật là một nhà văn nổi tiếng trong giới văn học của quốc gia, Milasovic.

Vào đầu năm nay, ông ấy đã đến nhà hát Mala Radohosh để phát biểu. Ngay cả thị trưởng cũng đến và lắng nghe. Hai người trò chuyện rất vui vẻ.

Người quản lý nhà hát đương nhiên không dám lơ là.

Những người được bao quanh Milasovic đều là những nhân vật nổi tiếng, gồm có học giả, thi nhân và sinh viên của ông.

Trong những người này, quản lý rạp hát nhận ra không dưới năm sáu người, tình thế này thật khiến cho hắn kinh ngạc.

Trong lúc quản lý rạp hát bị sốc, những người dân bên cạnh cũng nhận ra vị nhà văn lớn này, lập tức bàn luận liên tục.

Trong số những người đi đến, có người đã nhận ra quản lý rạp hát và nói với Milasovic.

Người này giữ hai bàn tay phía sau, ôn hòa nói:

- Quản lý, tôi đến để nghe buổi hòa nhạc của dàn nhạc Egor, nhưng không có vé vào cửa, có thể vào trước hay không?

Milasovic tiên sinh, đến để nghe buổi hòa nhạc của nhạc đoàn Egor?

Quản lý rạp hát liền sửng sốt.

Người này đến nghe nhạc đoàn Egor biểu diễn?

Tin tức này thật sự khiến hắn rung sợ.

- Có vấn đề gì không?

Milasovic đặt câu hỏi.

- Không, không có, không có! Mời ngài vào, mời vào! Quản lý rạp hát rất hưng phấn, vừa chắp tay, vừa gật đầu giống như con gà nhỏ mổ gạo, chu đáo chạy phía trước dẫn đường.

Mặc kệ là buổi hòa nhạc có hay không, quản lý rạp hát cũng không khiến cho người nổi tiếng này quay đầu rời đi.

Như thế, chính là hắn ta đã tự tát vào mặt của mình.

Bên này, quản lý rạp hát vừa mời Milasovic vào trong, vội vàng thu xếp trà bánh, liền có người vội vàng chạy tới giữ chặt hắn, nói chuyện như đầu lưỡi sắp cứng lại:

- Quản lí, quản lí, bên ngoài có khách quý đến.

- Tôi ở đây đã có khách quý.

Quản lý rạp hát hất tay đối phương ra, tức giận nói:

- Còn ai có thể là khách quý hơn Milasovic tiên sinh, là đại văn hào Milasovic đấy!

- Người kia là Maike Hunt!

Người nhân viên nuốt ngụm nước bọt trả lời.

- Maike Hunt thì làm sao…

Quản lý rạp hát không kiên nhẫn nói, sau đó hai mắt trừng lớn, nhìn chằm chằm người đối diện:

- Ngươi nói ai?

- Maike Hunt.

Nhân viên kinh hãi lặp lại.

- Cái gì...Maike Hunt.

Quản lý rạp hát bắt đầu run giọng, nuốt nước bọt.

- Đúng vậy.

Người nhân viên gật đầu xác nhận.

Vị kia chính là một trong mười đạo diễn hàng đầu ở phương Tây.

Anh ta so với Milasovic tiên sinh, địa vị chỉ cao hơn chứ không thấp.

Quản lý rạp hát kinh hãi:

- Vị tiên sinh kia, tới đây làm gì?

- Tới nghe nhạc đoàn Egor biểu diễn.

Nhân viên nói.

- Lại là nhạc đoàn Egor.

Quản lý rạp hát nói không ra hơi.

Liên tiếp hai nhân vật có tiếng tăm, và đây chỉ mới là khởi đầu.

Sau đó, từng người từng người một theo nhau mà đến.

Giờ phút này, thời gian nhạc đoàn Egor diễn xuất còn cách một giờ, hai nhân vật này đã sớm tới.

Quản lý rạp hát ngay bây giờ chỉ có cảm giác choáng váng, chán động.

- Quản lý, bây giờ phải làm sao?

Người nhân viên bên cạnh run giọng hỏi.

Những nhân vật chưa từng tiếp xúc, hôm nay lại tới nhiều như vậy.

Gọi nhạc đoàn Egor trở về?

Quản lý rạp hát vỗ vỗ mặt:

- Mình trước tiên vẫn cho Victor đến chào hỏi!

- Bằng không, khi quay về hắn sẽ nổi giận với mình, hắn muốn chơi chết mình, thật sự dễ như trở bàn tay!

- Còn có, hắn nói nếu có phiền phức hãy tìm hắn, vậy bây giờ chính là phiền phức lớn, mình phải tìm hắn thôi.

Bên trong trụ sở diễn tập của Sa Vi Nhạc Đoàn, Victor bắt chéo hai chân, thoải mái dễ chịu vô cùng ngồi ở trên cái ghế bằng da thật chuyên dụng, hút xì gà Apolllo, uể oải thưởng thức đám người Luque đang ra sức biểu diễn ở trên đài.

Sidore, Ywen, còn có những người trụ cột của Sa Vi Nhạc Đoàn đều bồi ngồi ở hai bên trái phải của hắn.

Nghe đám người Luque trình diễn, mấy tên trụ cột của Sa Vi Nhạc Đoàn nhao nhao bĩu môi, nhỏ giọng trao đổi với nhau.

Thậm chí rất nhiều người đều trực tiếp lắc đầu, tựa hồ rất là khinh thường.

Kỳ thực chất lượng của đám người Luque thật sự cũng không tính là thấp, ở Sa Vi Nhạc Đoàn bên này, cũng có thể có một chỗ đứng.

Nhưng mà mấy người ngoại nhân này đến đây đoạt chén cơm của bọn họ, những người trụ cột trong Sa Vi nhạc đoàn trước đây hiện tại như đối mặc với cừu địch cùng nhau kết hợp lại thành một liên minh.

Không thể để cho những tên gia hỏa ngoại lai này được đắc ý trước mặt ông chủ!

Chờ sau khi cố gắng biểu diễn xong, Luque hứng thú bừng bừng đi đến bên bàn, hướng về phía Victor ở dưới đài hơi cúi đầu thăm hỏi, mời ông chủ mới giúp mình cho lời bình.

Nói thật, mấy người Luque bọn hắn một khi đã cố gắng hết sức mình, thật đúng là vượt xa khả năng bình thường.

Luque cảm thấy có thể là do mấy người Egor "Hà khắc", rõ ràng mình không có chút tì vết!

Còn đối với nụ cười lạnh lùng khinh thường của đám người dưới đài, theo hắn thấy đó chính là do ghen ghét !

Luque không sợ, hắn cảm thấy diễn tấu tốt chính là tốt, Victor tiên sinh nhất định là người có mắt nhìn.

Victor liếc mắt nhìn Luque đang tràn đầy tự tin, đưa tay lấy điếu xì gà trên miệng xuống, nhả ra một ngụm khói, giơ tay đang cầm điếu xì gà chỉ lên trên đài, chậm rãi ung dung nói với hai người đang ngồi trái, phải mình

- Ta đã thấy khả năng của Egor đoàn đội, cũng không có gì hơn như thế này, cũng bình thường thôi. Như thế này thì tốt chỗ nào? So với khả năng của Sa Vi Nhạc Đoàn chúng ta, vẫn có một ít chênh lệch mà !

Câu nói này của Victor, khiến cho Luque đang tràn đầy tự tin trong thoáng chốc phải sững sờ.

Trước đây tự mình tiếp xúc, Victor tiên sinh còn tán thưởng hắn là một thiên tài bị mai một, chỉ có ở Sa Vi Nhạc Đoàn mới có thể tỏa sáng rực rỡ hào quang.

Làm sao hiện tại, lại nói như vậy. . .

- Bình thường thôi?

- Không tệ, không có gì nổi bật.

Sidore cũng lên tiếng tiếp theo lời cha của mình cười lạnh nói.

- Đúng vậy a, con còn tưởng rằng trong hai năm nay Egor bọn hắn có được tiến bộ to lớn như thế nào....

Ywen cũng tiếp lời theo khinh thường phụ họa.

Có đám người Victor "Bình phán",

Những tên thành viên của Sa Vi nhạc đoàn ở chung quanh, lập tức phát ra một trận cười lạnh, liên tiếp nói lời trào phúng.

- Ta đã sớm cảm thấy, trình độ của bọn hắn chưa chắc đã hơn được chúng ta !

- Không, ta xem là nếu so với chúng ta thì vẫn có chênh lệch không nhỏ đó!

- Đó là tự nhiên, Sa Vi Nhạc Đoàn của chúng được xếp trong top 12 nhạc đoàn đó, Egor Nhạc Đoàn nho nhỏ đó thì làm gì có tên trong bảng xếp hạng!

- Vậy mà bọn hắn còn tự cho mình là có mấy phần năng lực, quả thật rất buồn cười !

- Ha ha, đừng nói khó nghe như vậy, người ta dù sao cũng mới tới, nên lưu cho họ mấy phần mặt mũi a, người ta đến Sa Vi Nhạc Đoàn của chúng ta, là cái cơ hội khó có được để học tập, đừng cho bọn hắn gặp phải đả kích !

Tiếng giễu cợt thay nhau nổi lên, nụ cười của Luque đông cứng ở trên mặt.

Luque phản bội Egor Nhạc Đoàn, nguyên lai tưởng rằng ở bên này sẽ có người trọng dụng, những gì diễn ra hiện tại đã làm hắn choáng váng.

Chỉ mới vừa qua đây ngày đầu tiên, liền đã bị nhạc đoàn của người ta ở đây tập thể giáo dục, vậy thì cuộc sống sau này cũng có thể tưởng tượng ra được rồi!

Mà “trận hạ mã uy” này vẫn lại là do ông chủ bày ra.

Những người kia lập tức ỉu xìu !

Nói thẳng ra, nghe mấy tên ở dưới đài chế giễu, Luque Tâm Hỏa bốc lên.

Nhớ ngày đó ở Egor Nhạc Đoàn, có đôi khi Egor phê bình, hắn đều muốn mạnh miệng cãi lại.

Nhưng mà hiện tại ngay trước mặt Victor, Luque thật không dám lỗ mãng.

Vị Victor tiên sinh này, cũng không phải là người dễ đối phó, nếu trước mặt hắn không tuân theo quy củ, chắc chắn sẽ không có trái tốt để ăn!

- Luque, nội tình của mấy người vẫn là có, sau này liền theo Sa Vi Nhạc Đoàn của chúng ta bên này học tập nhiều hơn, sớm ngày tiến bộ, ngươi lui ra đi.

Victor hướng về phía Luque ở trên đài tùy ý phất tay, cho bọn hắn lui ra.

Luque hơi mở miệng định nói, còn muốn nói chút gì, thấy Victor đã không nguyện ý nghe, Sidore, Ywen, những thành viên của Sa Vi Nhạc Đoàn cũng không còn kiên nhẫn. Luque lập tức suy sụp, cái rắm cũng không dám thả, lòng tràn đầy thất vọng, lui xuống.

Bạn cần đăng nhập để bình luận