Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1454: Ngươi muốn thử sao!

Jonas mặc một cái áo bành tô màu đen, đôi giày nửa cũ nửa mới cũng được chà bóng loáng, cả người đều toát lên khí chất nho nhã trí thức.

Một người phụ nữ vẻ mặt điềm đạm kéo cánh tay, vô cùng tự nhiên, thân mật mà nép sát vào người hắn.

Người phụ nữ này là Jonas phu nhân, tuổi của cô cũng không chênh lệch bao nhiêu với Jonas, nhưng dáng vẻ thướt tha kia vẫn không thay đổi mấy, dáng người cũng được chăm chút rất tốt, nhìn đường cong của thân thể và đôi chân dài kia, có khi ngay cả mấy đứa con gái trẻ còn xấu hổ không theo kịp, như vậy cũng đủ biết khi cô còn trẻ nhất định là một cô gái cực kì xinh đẹp.

Bàn tay của cô cũng rất đẹp nhưng cũng rất thô ráp, vừa nhìn đã biết ngay đây là bàn tay thường xuyên làm việc nặng. Vết chai sạn kia cực kì không phù hợp với khí chất trên người cô.

Nhìn những đặc điểm này cũng đủ biết cô cũng không phải sinh ra đã là con nhà nghèo khó gì, chỉ là bị cuộc sống mưu sinh sau này bức ép rèn luyện ra.

Đứng đối diện vợ chồng Jonas là một người đàn ông đang mang vẻ mặt đau đớn.

Người đàn ông này quần áo gọn gàng ngăn nắp, tóc tai chải chuốt sáng bóng, nhưng cơ thể lại phát tướng nghiêm trọng, bụng phệ, nhìn sơ qua là thấy mập kinh khủng. Mà mắt mũi trên mặt cũng bởi vì mập quá mà nheo nhúm một chỗ, bây giờ lại làm biểu cảm như vậy, nhìn càng thêm khoa trương.

Khi gã nhìn Jonas phu nhân thì vẻ mặt đau khổ. Lúc nhìn đến Jonas lại mang theo vẻ khinh miệt.

Vì hai câu nói lúc nãy của gã, người xung quanh cũng tới tấp nhìn qua.

- Blance, xin anh hãy lịch sự một chút đi! Anna không phải là tên anh có thể gọi, anh phải gọi em ấy là Jonas phu nhân!

Khi Jonas nói với người đàn ông này, trên mặt hắn cũng mang theo vẻ tức giận.

Jonas phu nhân cũng ôm chặt cánh tay chồng mình, nhìn qua người đàn ông gọi là Blance kia nghiêm túc nói:

- Còn có, Blance, anh không có quyền nói ra nói vào về hôn nhân của người khác trước mặt nhiều người như vậy, đây là một hành động thiếu lễ phép! Xin hãy giải thích rõ ràng với chồng tôi, hãy tỏ ra mình là một vị thân sĩ đi!

Blance bị trách mắng như vậy thì sắc mặt lập tức trở nên khó coi vô cùng, gã lạnh lùng liếc Jonas rồi quay qua nhìn Jonas phu nhân, trong ánh mắt chứa chan vô vàn thương tiếc:

- Anna, em nhìn em mà xem, gầy đi nhiều rồi, cả tay cũng trở nên chai sạn như vậy, không còn giống vị thiên kim tiểu thư lúc trước nữa rồi! Hơn nữa, chúng ta là thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau từ nhỏ, nếu không phải tên này chen ngang, không chừng chúng ta đã...

- Câm miệng!

Jonas chặn ngang lời nói của đối phương, giơ nắm đấm đấm thẳng vào mặt gã.

Trên mặt của Jonas phu nhân cũng hiện lên vẻ tức giận:

- Mời anh nói chuyện lễ phép một chút!

Tiếng nói của hai bên càng lúc càng lớn, rất nhiều người tò mò nhìn qua, thậm chí còn đến gần hơn vây xem.

Có chuyện náo nhiệt để coi, những người dân thành thị này hai mắt sáng rực lên.

Blance nâng hai tay lên làm điệu bộ trấn an Jonas phu nhân, miệng cũng không nói bậy bạ nữa.

Những mà gã vẫn lạnh lùng nhìn về hướng Jonas, mở miệng đâm đúng vào chỗ đau của hắn:

- Jonas, mày đúng là đồ vô dụng, là tên bỏ đi bị bắt ngồi tù! Mày nhìn xem mày để Anna phải sống qua ngày như thế nào! Em ấy đi theo mày chịu khổ, mày còn ở đây không biết xấu hổ la lối, mày xứng sao!

Jonas bị chọc giận hết lần này tới lần khác, tức giận lại thêm tức giận, không nói nhiều tiếp tục đi lên đánh người.

Ở cái tuổi này của hắn đúng là đã không trẻ trung gì, ngày tháng sống trong tù còn bị tra tấn nên trên người cũng có không ít vết thương cũ, đối đầu với Blance dáng người to béo, đương nhiên không phải là đối thủ của gã.

Nhưng mà vợ yêu của mình bị người đùa giỡn, mình lại bị nhục nhã như vậy, hắn cũng muốn liều một lần để bảo vệ tôn nghiêm của một thằng đàn ông.

Jonas phu nhân giữ chặt cánh tay chồng mình:

- Jonas, nhìn em này! Chúng ta không cần chấp nhặt với gã, nhìn em!

Jonas trừng mắt, thở hổn hển nhìn Blance, khi quay qua nhìn về phía vợ mình lập tức nhìn thấy cặp mắt trong suốt xinh đẹp mê người kia.

- Trong lòng của em, anh chính là người tuyệt vời nhất!

Jonas phu nhân nhìn chăm chú chồng mình, trong mắt là tình yêu nồng nàn:

- Không cần phải đánh nhau với gã, vì em!

Jonas đang phẫn nộ sau khi nghe được câu này thì yên tĩnh lại, nắm chặt lấy tay vợ.

Vài chục năm cùng hội cùng thuyền, giúp nhau lúc khó khăn, tình yêu của hắn đối với vợ nhiều hơn sự tức giận bây giờ nhiều.

- Bây giờ chúng ta phải đi xem buổi biểu diễn của ngài Egor, ngài Blance, mời anh hãy tránh đường!

Jonas phu nhân giương giọng nói với Blance.

Blance lập tức tươi cười đầy mặt:

- Anna, anh là quản lí của rạp hát Dolado này! Anh có thể sắp xếp cho em vị trí ngồi tốt nhất, em muốn xem bao nhiêu lần cũng được. Em nên biết, mấy chỗ ngồi phía trước đều được để dành riêng, em mua được cũng chỉ là những vị trí ở xa tít thôi.

Nói xong câu này Blance còn đánh giá Jonas từ trên xuống dưới một lượt cười lạnh nói:

- Trước kia, thân là phó tổng giám đốc Jonas luôn cao cao tại thượng, khinh thường nhìn tôi, bây giờ cho dù nỗi oan đã được rửa sạch, cũng lấy được một số tiền bồi thường lớn nhưng không phải cũng trở thành bộ dáng rẻ rúng này sao. Sợ là ngay cả một công ăn việc làm đàng quàng cũng không kiếm được nữa là, chậc chậc, thân phận địa vị của hai chúng ta bây giờ đã thay đổi cho nhau rồi, tôi sợ anh cả đời này cũng không thể nào làm lại lần nữa được, cuối cùng thì anh cũng không đuổi kịp tôi.

Blance hoàn toàn vứt bỏ sự tự ti khi đối mặt Jonas như trước kia, thay vào đó lại bày ra điệu bộ cao cao tại thượng.

- Chúng ta đi!

Jonas phu nhân kéo tay chồng.

Lần này Jonas thuận theo cô mà bước đi.

- Ha, tôi có thể cho anh một công việc mới đấy Jonas! Anh có thể tới chỗ tôi làm người dọn dẹp vệ sinh, tôi tin tưởng người đã từng cao cao tại thượng như anh chắc chắn sẽ biết được những nhân vật lớn kia sẽ thường chú ý đến những chi tiết nào, anh nhất định sẽ hoàn thành công việc này một cách xuất sắc đó!

Blance to tiếng nhục nhã.

Vợ chồng Jonas không thèm để ý mà lướt qua người Blance

- Nghe đây, cho dù các người có vé tham dự thì sao, chỉ cần tôi không cho phép thì các người cũng không thể vào đó được!

Blance thấy hai vợ chồng không thèm phản ứng với lời gã nói, liền thẹn quá hóa giận chạy lên chặn đường.

Cơn giận của Jonas lại bùng lên lần nữa.

Hôm nay hắn đang vui vẻ dẫn vợ yêu đi dạo phố, trùng hợp biết được dàn nhạc của ngài Egor sẽ có buổi biểu diễn, mà vợ của mình lại rất thích họ nên Jonas không hề do dự mà đi mua vé xem, ai ngờ lúc vào rạp hát lại gặp phải tên khốn kiếp Blance này.

Bây giờ thì cái bản tính lưu manh côn đồ của Blance đã hiện rõ trước mặt thiên hạ.

Còn muốn cản đường không cho bọn họ đi vào!

Ngay lúc này, Jonas thực sự rất muốn ra tay đánh nhau.

- Vị tiên sinh kia, theo như luật pháp của nước E thì hành động này của ngài sẽ phải bồi thường một khoảng lớn và ngừng kinh doanh để chỉnh đốn tác phong lại đó.

Bên cạnh Blance có một âm thanh chậm rãi phát ra.

Sau đó, một người đàn ông trẻ tuổi phương Đông tóc đen mắt đen đi tới, cười đứng lại đó.

- Đương nhiên, nếu như tôi cũng tham gia vào vụ việc này, tôi đảm bảo tổn thất của ông sẽ càng nhiều hơn!

Blance kinh ngạc quay qua nhìn người trẻ tuổi này.

- Là cậu!

Jonas lại nhịn không được mà kinh ngạc hô to.

Người đó, là người hắn đã gặp mặt ở quán cà phê lần trước, đến giờ vẫn chưa biết tên họ là gì.

Bạch Tiểu Thăng.

- Lại gặp mặt, Jonas tiên sinh.

Bạch Tiểu Thăng cười cười với Jonas, rồi gật đầu lễ phép chào hỏi Jonas phu nhân:

- Xin chào, Jonas phu nhân, tôi là bạn của Jonas tiên sinh.

Còn người bị gọi là bạn, Jonas nhìn Bạch Tiểu Thẳng, lộ ra một nụ cười chân thành.

- Xin chào, tiểu tiên sinh.

Jonas phu nhân thấy Bạch Tiểu Thăng tao nhã lại thân sĩ lễ phép nên rất có hảo cảm, mỉm cười chào hỏi lại, lễ nghĩa cũng đầy đủ.

Blance cau mày, đánh giá Bạch Tiểu Thăng từ trên xuống dưới một lượt, hỏi:

- Cậu là ai?

Bạch Tiểu Thăng nhìn gã, giơ ngón trỏ chỉ mũi mình cười nói:

- Tôi hả? Tên, không muốn nói cho ông biết. Còn thân phận thì ông đoán xem. Luật sư nè, phóng viên nè, nhân viên công chức nè. Tóm lại là, nếu như ông dám cản hai vị khách có vé tham dự như lời ông nói lúc nãy, tôi nói cho ông biết nha, như vậy thật sự không tốt chút nào đâu!

Câu nói cuối cùng của Bạch Tiểu Thăng nói rất chậm rãi, uy hiếp rành rành.

Luật sư! Phóng viên! Công nhân viên chức!

Mặc kệ là thân phận nào cũng cực kì khó chơi.

Blance nhịn không được nuốt một ngụm nuốt bọt.

- Mua được vé rồi này!

Đúng lúc này, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh chạy đến.

Lâm Vi Vi quơ quơ mấy tấm vé đang cầm trong tay.

Bạch Tiểu Thăng rút kinh nghiệm lúc ở rạp Mala Radohoshch, lúc nãy đã kêu hai người đi mua vé trước.

- Bây giờ, tôi lại có thêm một cái thân phận mới nữa rồi.

Bạch Tiểu Thăng cầm tấm vé từ trong tay Lâm Vi Vi, quơ quơ trước mặt Blance:

- Khách của rạp hát Dolado.

- Nếu như ông không cho chúng tôi vào, tôi liền làm lớn chuyện này.

Bạch Tiểu Thăng cười khanh khách uy hiếp Blance:

- Ông muốn thử không?

Nói dứt lời, nụ cười của Bạch Tiểu Thăng cũng tắt hẳn, lạnh lùng nhìn chằm chằm Blance.

Bạn cần đăng nhập để bình luận