Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1458: Ba nhà đứng đầu ngành sản xuất rượu đều đến (2)

Có thể mời được nhiều đại lão như vậy đồng thời đến đây, người kia nhất định có được thân phận cực kì cao.

Ít nhất, cũng không kém những khách nhân thân phận tôn quý nhất đang ngồi ở đây, có khi còn muốn cao hơn nữa!

Victor nghĩ xong những điều đó thì trong lòng chấn động, trong mắt toàn là niềm hưng phấn khó tả.

Lần biểu diễn này cứ như một cục vàng bự thiệt bự từ trên trời rớt xuống trên đầu hắn vậy.

Cái này là muốn phát tài rồi nha!

Đây là muốn cho dàn nhạc Sa Vi của bọn họ biểu diễn một lần là nổi danh toàn Châu u nha!

Mà lời nói của vị khách nhân tôn quý lúc này càng thêm khẳng định suy đoán của Victor.

Là một vị đại nhân vật nào đó muốn nghỉ ngơi thư giãn đi nghe một buổi biểu diễn nên mới kêu bạn gọi bè, chẳng qua là vừa lúc ở đây tổ chức nên mới trùng hợp đến!

- Egor a Egor, ngươi đúng là đã tự mình đánh mất đi vận may của mình mà! Nếu mà hôm nay sau khi nghe ta nói xong chịu ngoan ngoãn trở về dàn nhạc Sa Vi của chúng ta thì đại trường hợp kinh người hôm nay cũng đã đủ để cho ngươi nổi danh Châu u rồi! Mà hiện tại ngươi cái gì cũng sẽ không có được rồi! Sau này cho dù ngươi cầu xin ta trở về đây, ta còn phải suy xét lại nha!

Trong lòng Victor hưng phấn tới cực điểm, nhịn không được trào phúng tên Egor luôn đối nghịch cùng chính mình kia.

Ở phía sau hắn, Sidore và Ywen hưng phấn nắm chặt nắm tay.

Thật tốt quá, chỉ cần nhân vật càng lớn tới thì dàn nhạc Sa Vi của bọn họ càng có thể nổi danh hơn!

Trên đài, Luque cũng hưng phấn đến mức hai tay run rẩy càng thêm kịch liệt.

Thậm chí những người khác trong dàn nhạc Sa Vi nghe được lời này cũng hai mắt tỏa sáng.

Giám đốc rạp hát kiệt lực trấn định mà trả lời với vị khách quý vừa mới lên tiếng

- Vâng, vâng, tôi đã biết, tiên sinh! Tôi xin phép xin lỗi không tiếp được một chút, tôi phải đi ngoài cửa nghênh đón vị tiên sinh kia mới được!

Lúc giám đốc rạp hát đang nói chuyện thì tại cửa vào thính phòng chính đột nhiên mở ra, một đám người khí thế ào ạt ùa vào.

Người tiến vào càng lúc càng nhiều, vậy mà lại có tới hơn một trăm người đến.

Giám đốc rạp hát Mala Radohoshch lập tức sửng sốt, cũng sợ hết hồn hết vía.

Tên bảo vệ chết tiệt trông cửa ở bên ngoài có phải là đã ngủ như chết rồi hay không, tại sao lại dám cho nhiều người tự tiện vào đây như vậy chứ!

Chỗ này toàn là mấy nhân vật lớn, làm sao có thể để họ bị quấy rầy được chứ

Giám đốc rạp hát đang tức giận thì liếc mắt một cái nhìn thấy được ba người đi đầu trong đám người mới đến kia.

Hắn nhìn một cái liền giật mình sửng sốt.

Cho dù ánh mắt của hắn có vụng về cỡ nào thì cũng sẽ không thể nào không quen biết ba gương mặt thường xuyên xuất hiện trước mặt truyền thông kia được.

Lão Hawke, Phong Hướng Nam, cùng với Dyson!

Các loại rượu cung cấp cho toàn Châu u phần lớn đều do công ty của ba vị này bán ra!

Bọn họ là ba gia tộc đứng đầu trong ngành sản xuất rượu ở Châu u này đó!

Không chỉ ba nhà cầm đầu đi đến, mà nhìn thử mấy người đi bên cạnh họ xem, tất cả đều là những nhân vật nắm giữ thực quyền trong ba đại gia tộc này đó.

Cái này là ba gia tộc cầm đầu ngành sản xuất rượu đem hết tất cả lực lượng của mình đến đây sao.

Giám đốc rạp hát Mala Radohoshch nhìn thấy tràn cảnh này mà trợn mắt líu lưỡi.

Đại nhân vật, thật sự là đại nhân vật!

Là đại nhân vật không hề thua kém với đám người đã ngồi sẵn ở đây, hơn nữa bây giờ tới đây có cả một đám!

Victor cũng nhìn tới choáng váng.

Thẳng tới khi nhìn đến các đại nhân vật vốn đã ngồi an ổn ở bốn phía sôi nổi đứng dây, Victor mới giống như là trên mông gắn lò xo, bắn một cái đứng bật dậy.

Victor đầu tiên là chấn động.

- Nguyên lai là do tam đại gia tộc mời khách! Chẳng trách lại phô trương thanh thế tới như vậy!

Victor hưng phấn đến choáng váng rồi.

- Thật đúng là trời phù hộ cho dàn nhạc Sa Vi của ta mà!

Hai mắt Victor cơ hồ phát ra ánh sáng, trái tim nhảy lên thình thịch, thậm chí âm thanh lớn đến mức chính mình cũng có thể nghe thấy rõ ràng.

Quả thật khó mà tưởng tượng nổi.

Hôm nay, người đứng ra làm chủ mời mấy vị đại lão xem nhạc hội, không ngờ lại là “Tam Cự Đầu Tửu Nghiệp”!

Ở Châu u, những thứ như rượu là thức uống không thể thiếu nhất, Tam Cự Đầu độc chiếm bảy phần mười cổ phần con đường Tửu Nghiệp, có thể thấy với thân phận địa vị và cả tài sản mà hắn sở hữu là kinh người đến mức nào!

Lúc này, ví như chỉ đến một hai người trong ba người thì cũng thôi đi, mấu chốt là cả ba người đều tới đủ!

Lại thêm nếu chỉ có ba vị cự đầu đến thì cũng có thể để cho người ta tiếp nhận được, nhưng ngay cả tam đại gia tộc cũng hầu như dốc hết toàn bộ lực lượng!

Vậy thì thật khiến người ta kinh hãi không nói nên lời.

Victor và nhà Hawke cũng qua lại khá gần gũi, thậm chí hắn còn từng gặp qua lão nhà Hawke, tuyên bố ủng hộ hắn tranh cử chức vị thị trưởng, cung cấp thế lực chính trị và tài chính.

Sở dĩ Victor có thể có thân phận địa vị như hiện tại, hoàn toàn chính là nhờ đối phương một mực ủng hộ.

Cho nên, Victor ngay lập tức rời khỏi chỗ ngồi, nỗ lực trưng ra nụ cười mà bản thân cho là cực kỳ thành khẩn, nhiệt tình chào hỏi như thể con trai, mừng rỡ chạy đến nghênh đón.

Quản lý nhà hát Mala Radohoshch cũng không ngốc, nhanh chóng nở nụ cười rạng rỡ đi lên đón chào.

Khung cảnh ngày hôm nay, quả thực làm người ta chấn động vô cùng.

Ngay cả quản lý Mala Radohoshch cũng cực kỳ tin tưởng, một khi tin tức này được truyền đi thì dù là thị trưởng Mala Radohoshch hay mấy vị doanh nhân lớn của bản địa cũng đều phải chạy đến.

Tối nay, tuyệt đối là thời khắc nổi bật nhất của Mala Radohoshch !

- Hawke tiên sinh !

Victor luôn luôn cao ngạo, vội vã chạy đến bên cạnh lão Hawke cúi người cười bồi, một bộ thái độ kính cẩn khiêm cung.

Sidore phía sau hắn càng là nhất mực cung kính, dáng vẻ giống như sắp gặp mặt tổ tông.

Mà Ywen, căn bản lại không dám đi theo tới, bởi vì căn bản hắn cũng không có tư cách tiến lên.

- Ha ha, Victor tiên sinh cũng ở đây à?



Lão Hawke liếc nhìn hắn một cái, nhàn nhạt cười, thuận miệng hỏi một câu.

- Vâng ạ, nhưng mà tôi lại không hề biết ngài. . . các vị cũng sẽ tới. Nếu không thì tôi đã sớm ra ngoài nghênh đón rồi.



Trong lòng Victor đột nhiên cảm thấy hối hận muốn tự vả vào mặt mình một cái.

Hắn như thể không hề cảm thấy thái độ lãnh đạm của lão Hawke, một chút xíu bất mãn cũng không dám biểu hiện ra.

Sau đó Victor lại tươi cười rạng rỡ chào hỏi với Phong Hướng Nam và Dyson:



- Phong tiên sinh, Dyson tiên sinh !

Phong Hướng Nam và Dyson cũng nhận biết Victor, dù sao thì dàn nhạc Sa Vi của hắn ít nhiều gì cũng có chút danh khí.

Hai người đều nở nụ cười nhàn nhạt, chỉ tùy ý lên tiếng chào hỏi Victor thôi mà Victor đã đầy mặt rạng rỡ, vui vẻ khó nhịn.

Quản lý nhà hát Mala Radohoshch tiến lên, thiết tha niềm nở chào hỏi ba vị bá chủ.

Ba người lão Hawke chỉ là hơi gật gật đầu, sau đó đi thẳng qua người vị quản lý kia, thẳng đến mấy vị đại lão ngồi ở dãy ghế đầu tiên kia.

Có mấy vị đại nhân vật nhao nhao đứng dậy, cũng đều tươi cười thay nhau chào hỏi Tam Cự Đầu.

Kỳ thực mấy vị đại lão kia cũng có chút giật mình.

Vốn dĩ rất nhiều người đều cho rằng tất cả bọn họ đều do một người mời đến, lại không hề nghĩ thì ra là Tam Cự Đầu!

Tam Cự Đầu cùng nhau xuất lực, muốn cổ vũ cho một vị bằng hữu của người thanh niên phương Đông Phương kia !

Đủ thấy, thân phận địa vị của người phương Đông kia quả thật bất phàm !

Trong mấy vị đại nhân vật này, mặc dù có ba bốn vị đỉnh cấp đi theo nhưng cũng chỉ là theo lễ phép, lão Hawke, Phong Hướng Nam và Dyson ngược lại cũng không hề chậm trễ vội vàng tiến lên chào hỏi. Ba, bốn vị này có thể đến cũng làm cho lão Hawke bọn họ kinh ngạc không thôi.

Ba vị bá chủ không cần nói gì trong lòng cũng hiểu rõ, nhất định Bạch Tiểu Thăng cũng mời Thorne hỗ trợ cổ động !

Nếu như không phải Thorne, chỉ sợ dưới tình huống không hẹn trước cũng không ai có thể mời được ba, bốn người này ra mặt.

Tràng diện một lần nữa trở nên vô cùng náo nhiệt.

Trên sân khấu, đám người Luke kia vừa nhìn thấy ba vị bá chủ đến thì không khỏi cảm thấy có chút choáng váng.

Hạnh phúc tới quá nhanh, thậm chí Luke còn cảm thấy vinh hoa phú quý của xã hội thượng lưu Châu u, đang không ngừng vẫy tay với hắn!

Cho dù là đạt được sự ưu ái của bất kỳ một người nào trong tam cự đầu, Luke hắn đều có thể không thèm để Victor vào mắt nữa!

Cái gì mà dàn nhạc Sa Vi, căn bản là không đủ nhìn !

Luke ở trên sân khấu hưng phấn đến điên cuồng, nghĩ ngợi một lúc, dù cho có phải liều mạng thì hắn cũng sẽ lấy ra hết tất cả bản lĩnh mình có, thể hiện toàn bộ phong thái, tranh thủ nắm chắc cơ hội có thể cá chép hóa rồng này.

- Egor, nhìn đi, đây chính là kỳ ngộ mà cả đời ông đều không bao giờ có thể gặp phải, dù thế nào thì cả đời ông cũng sẽ không bao giờ gặp được cảnh tượng hoành tráng như vậy! Ôi, thật đáng tiếc vì lúc này ông không ở đây để nhìn thấy! Trước kia ngươi đối xử với ta như thế, nói cái gì mà muốn rèn luyện ta, nói cái gì mà để cho ta tĩnh tâm không nên nóng nảy. Ngược lại ông đã tĩnh tâm nhiều năm như vậy, cũng chỉ có thể đến Dorado biểu diễn cho đám dân chúng bình thường thô bỉ vô tri kia nghe mà thôi, trong khi đó ta lại đang ở Mala Radohoshch, thể hiện tài năng của mình trước mặt nhiều đại nhân vật tiếng tăm lừng lẫy như vậy !

Luke có cảm giác nhẹ nhàng bay bổng như thể bản thân không có chút trọng lượng nào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận