Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1468: Không thì, cậu đầu tư cho tôi đi!

Giai đoạn đầu không có đầu tư, tới bây giờ lại bỏ đầu tư vào, cảm giác cứ như đợi dọn mâm lên mới vào ngồi, nhặt được của hời vậy.

- Sau này kiểu gì bọn họ cũng phải tìm nhà đầu tư thêm thôi.

Jonas cười nói:

- Nhưng mà những nhà đầu tư đó, nói thật, không chỉ mình hắn lo lắng mà cả tôi cũng không yên tâm được. Nhưng mà nếu đổi là tiểu Thăng thì tôi yên tâm nhiều.

Jonas tán thành Bạch Tiểu Thăng xong liền biểu lộ thật lòng thật dạ vô cùng.

- Chuyện quan trọng là, Rhino đồng ý không?

Bạch Tiểu Thăng cười hỏi.

Cái tên tính tình cổ quái kia hồi nãy cũng không thèm để mắt tới hắn đâu.

Sẽ chịu để cho mình đầu tư sao?

Sản nghiệp ngành y dược sao?

Bạch Tiểu Thăng nghĩ thầm trong lòng, đây là một sản nghiệp có lợi nhuận kếch xù đấy.

Dù sao thì trên đời này không có kẻ nào là không bị bệnh.

Chỉ là không biết thuốc mới mà đám Rhino nghiên cứu là thuộc loại nào, điều trị bệnh ung thư hay là bệnh nan y khác?

- Yên tâm đi, nó rất nghe lời tôi.

Jonas tự tin cười.

- Đám Rhino nghiên cứu phát minh ra loại thuốc gì vậy?

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được hỏi.

Jonas nghĩ nghĩ nói:

- Là thuốc là trì hoãn quá trình lão hóa, tăng cường hệ miễn dịch.

Bạch Tiểu Thăng nghe xong sửng sốt.

Thì ra không phải là thuốc điều trị bệnh mà là thực phẩm chức năng bảo vệ sức khỏe?

Jonas thấy phản ứng của Bạch Tiểu Thăng, nghĩ là hắn tưởng mình khuếch đại thành quả nghiên cứu của đám Rhino, cho rằng loại thuốc này cũng giống với mấy thực phẩm chức năng bình thường kia nên vội vàng nói:

- Cái đó cũng không phải là thực phẩm chức năng bình thường kia đâu, lúc Rhino tuyên bố luận văn còn gây ra xôn xao không nhỏ đó, nghe nói là có thể kéo dài tuổi thọ, các nhân vật nổi tiếng đều cực kỳ chú ý đến nó.

Lời nói của Jonas cũng làm cho Bạch Tiểu Thăng bừng tĩnh,

Quả thật, thuốc mới kia tuy không phải là loại thuốc điều trị bệnh tật gì, nhưng con người, trừ bỏ sợ bệnh ra thì còn sợ già nữa.

Trường sinh bất lão từ trước đến giờ luôn là thứ mà con người tha thiết theo đuổi.

Trên thế giới này không thiếu người có tiền, mà đã không thiếu tiền thì thứ họ muốn nhất chính là tuổi trẻ.

Chỉ dựa vào điểm này thì việc đầu tư cho loại thuốc này có lẽ... rất có tương lai.

Bạch Tiểu Thăng cười gật đầu

- Được, vậy lát nữa tôi sẽ nói chuyện với Rhino. Jonas, anh cũng đừng khuyên gì hắn. Tôi thấy Rhino tính tình rất không tốt, nếu như anh nói thêm vào, có khi hắn sẽ cảm thấy như bị ép buộc, nói không chừng càng không muốn cho tôi bỏ tiền đầu tư vào đâu.

Jonas nghĩ như vậy cũng có lí, cười gật đầu.

Hắn quả thật là có chút sơ sót.

Xem ra ông chủ nhỏ này của mình cũng rất biết nhìn người.

Thằng cháu nhà hắn không phải tính tình như vậy sao, hắn nghĩ mọi chuyện quá đơn giản rồi.

Hai người nói tới đây thì nghe được tiếng Rhino gọi hai người ra ăn cơm.

Jonas lúc này mới vỗ đầu cười nói:

- Lát nữa lại nói tiếp, tiểu Thăng, đi thôi, đi nếm thử tay nghề của phu nhân tôi!

Jonas cực kì thích cái xưng hô 'tiểu Thăng' này, cảm giác rất thân mật.

- Đi.

Bạch Tiểu Thăng cũng cười nói.

Hai người cùng đi ra khỏi phòng đọc sách, đi vào nhà ăn nhỏ kế bên phòng khách.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đã ngồi sẵn ở đó, Rhino cũng vậy.

Trên cái bàn gỗ đã bày đủ các loại đồ ăn thơm ngon, từ một chuỗi thịt nướng đến bánh xếp Blini, từ trứng cá muối đến thịt cá phi lê, thực đơn phong phú vô cùng.

Jonas phu nhân vẫn còn bận rộn trong phòng bếp.

Bạch Tiểu Thăng và Jonas cùng nhau đi qua, Rhino liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng, trong ánh mắt có chút nghi ngờ còn có ý tứ xem xét hàm súc.

- Tiểu Thăng, ngồi chỗ đó đi.

Jonas cười cười nhường chỗ ngồi cho Bạch Tiểu Thăng.

- Được.

Bạch Tiểu Thăng cười cười ngồi xuống chỗ Jonas chỉ.

Vài câu nói chuyện đơn giản của bọn họ, đặc biệt là câu 'tiểu Thẳng' kia làm cho Jonas phu nhân mới vừa bước ra khỏi phòng bếp kinh ngạc nhìn chồng mình, không hiểu tại sao hắn lại có thể 'không lễ phép' và 'không khách khí' với khách quý như vậy.

Nhưng mà khi nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ không hề có chút tức giận nào của Bạch Tiểu Thăng, vẻ mặt của chồng mình cũng tươi vui thì nàng cũng không thể mở miệng hỏi, chỉ đặt thức ăn xuống rồi đi vào trong bếp lần nữa.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh thấy nhiều nên cũng không cảm thấy ngạc nhiên nữa.

Bọn họ hiểu Bạch Tiểu Thăng đã nói chuyện với Jonas xong xuôi rồi, từ nay về sau họ là người một nhà.

Một cái xưng hô mà thôi, Bạch Tiểu Thăng từ trước tới giờ vẫn luôn như vậy.

Nhưng mà chính vì một câu 'tiểu Thăng' này lại làm cho hai mắt của Rhino lập tức tỏa sáng, chăm chú nhìn ánh mắt của Bạch Tiểu Thăng, cảm giác hứng thú dạt dào.

Bạch Tiểu Thăng chợt phát hiện Rhino đang chăm chú quan sát đánh giá mình, một tay còn đang vuốt ve cằm của mình, hứng thú y hệt như nhìn thấy một mĩ nữ vậy.

- Rhino tiên sinh, sao lại nhìn tôi như vậy.

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được hỏi.

- Hồi nãy trong lúc hai người đi nói chuyện riêng, thím Anna cũng nói chuyện với bọn họ, tôi nghe được không ít tin tức đâu. Không ngờ cậu lại lợi hại như vậy.

Rhino chậc chậc lưỡi khen ngợi.

- Còn kéo mấy chục người tới để giữ thể diện cho chú tôi nữa? Tôi thực sự rất ngạc nhiên, không ngờ cậu lại có năng lực lớn đến vậy, hơn nữa rất có tiền, còn có đầu óc. Tôi cảm ơn cậu đã giúp đỡ chú tôi, dù sao bản thân tôi cũng được chú ấy chiếu cố giúp đỡ rất nhiều.

Rhino hình như nói có hơi nhiều rồi.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh, thậm chí cả Jonas đều tò mò nhìn hắn, không biết tên này tự nhiên nói nhiều như vậy để làm gì.

Rhino đã tươi cười đứng dậy, bưng một ly rượu nho đưa về hướng Bạch Tiểu Thăng:

- Tôi còn phải rất rất cảm ơn cậu!

- Không thì, cậu tới đầu tư cho tôi đi!

Rhine nói muốn cảm ơn Bạch Tiểu Thăng, Lâm Vi Vi còn cảm thấy thật kinh ngạc, Lôi Nghênh đồng dạng cũng có cảm giác giống hệt như vậy.

Mặc dù chỉ mới quen biết trong thời gian ngắn, thế nhưng ấn tượng mà Rhine dành cho bọn họ chính là… không thể làm gì một cách nghiêm túc.

Trước mắt, dáng vẻ đứng đắn nói lời cảm ơn người khác một cách nghiêm chỉnh như thế của Rhine, đều khiến hai người cảm thấy quái lạ không thôi.

Quả nhiên không ngoài dự đoán, câu nói tiếp theo của Rhine chính là muốn Bạch Tiểu Thăng bỏ tiền đầu tư cho hắn.

Đây là logic gì vậy!

Lâm Vi Vi không khỏi ngây ra một lúc, lát sau mới dở khóc dở cười nói:



- Ối chao cái anh này, sao lại có thể mặt dày đến vậy nhỉ! Muốn anh Tiểu Thăng của tôi đầu tư cho anh còn coi như đó là sự báo đáp của anh nữa?

Lôi Nghênh cũng không nhịn được tặc lưỡi một cái.

- Tất nhiên rồi, lại nói có biết bao nhiêu người muốn đầu tư cho tôi mà tôi còn không thèm nữa kìa.



Rhine xem như chuyện đương nhiên, lời nói tràn đầy vẻ kiêu ngạo.

Rhine cảm thấy, nếu không phải biết Bạch Tiểu Thăng có ân với chú hắn, lại còn làm bạn với một đám đại nhân vật đỉnh cấp như Thorne, thì căn bản hắn sẽ không bao giờ cân nhắc cho Bạch Tiểu Thăng đầu tư cho mình.

Bạch Tiểu Thăng cho chú hắn lên làm Tổng giám đốc của Tập đoàn Tửu Nghiệp "Gặp gỡ bất ngờ", mặc dù Rhine không biết rõ công ty kia lớn đến mức nào, nhưng nghe nói rằng đây là một công ty được thành lập dưới sự hợp tác với ba ông trùm trong ngành sản xuất rượu, thì chắc hẳn quy mô kia cũng không nhỏ.

Chú Jonas đã thất nghiệp trong một thời gian dài, vốn còn tưởng rằng dù đã có việc làm nhưng khẳng định sẽ không còn phong quang như ngày trước, Bạch Tiểu Thăng trao vị trí này cho chú hắn, tuyệt đối chính là một mối ân tình vô cùng to lớn đối với chú Jonas. Theo như tính tình của chú hắn, tất nhiên chú sẽ vô cùng biết ơn Bạch Tiểu Thăng, về phương diện lễ số sẽ không bao giờ sai sót.

Nhưng mới vừa nãy, không ngờ chú của mình lại xưng hô với Bạch Tiểu Thăng là "tiểu Thăng", phải biết rằng, trước đây chú đều dùng thái độ nghiêm túc và trang trọng gọi "Bạch Tiểu Thăng tiên sinh", nhất định là vừa rồi hai người trò chuyện cảm thấy hợp ý, nên Bạch Tiểu Thăng đã cho phép chú Jonas gọi như vậy không chừng.

Rhine chán ghét nhất chính là thể loại người cứng nhắc giáo điều, ra vẻ ta đây, tự cao tự đại, chính là mấy cái kẻ tự cho là mình thân phận bất phàm, tự tin mười phần chạy tới nói chuyện hợp tác với hắn, hết thảy đều không ngoại lệ bị hắn chế nhạo rồi từ chối.

Còn có một số người không chịu từ bỏ ý định, còn chơi chiến thuật vu hồi, bọc sườn đánh úp dứt khoát đào góc tường nhóm người Rhine, kết quả thất bại thảm hại chỉ đành đánh trống thu quân mà về.

Lại nói, mấy thành viên trong nhóm của Rhine quả thật tuyệt vời.

Bọn họ đoàn kết như vậy không chỉ vì mộng tưởng của bản thân, mà còn do bị thu hút bởi "mị lực cá nhân" của Rhine.

Bọn họ là những con người không ham tiền không hám danh, các thành viên trong nhóm thân thiết với nhau còn hơn anh em một nhà.

Mặc cho người ta dùng bao nhiêu biện pháp đào chân tường thì cũng không thể lay động họ một chút nào!

Là một thủ lĩnh được mọi người trong nhóm tin cậy, nắm trong tay quyền phát biểu sau cùng, Rhine mới có tư cách nói ra câu “người ta muốn đầu tư mà hắn còn không thèm kia”.

Theo lẽ đó, để Bạch Tiểu Thăng đầu tư chính là làm cho Bạch Tiểu Thăng kiếm lời lớn, chính là cách mà Rhine hắn báo ân.

- Hừ!



Lâm Vi Vi cảm thấy không còn lời gì để nói với loại người này nữa.

Đương nhiên, nàng cũng không hề biết nội tình bên trong.

Bạn cần đăng nhập để bình luận