Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1471: Kim bài săn đầu người* tới nhà (1)

*Săn đầu người cũng là một hình thức lựa chọn và tuyển dụng nhân tài nhưng ở tầm cao và khó hơn cách chúng ta thường nghĩ về quy trình tuyển dụng truyền thống. Ở đó, nơi mà các thợ săn đầu người sẽ bằng mọi cách tìm cách liên lạc với người đặc biệt nào đó, người mà có những phẩm chất và kĩ năng đặc biệt phù hợp cao với yêu cầu và vị trí mục tiêu đã định trước và sau đó là tạo mối quan hệ để rồi thuyết phục anh ta hay cô ấy tham gia vào quy trình tuyển dụng đặc biệt của mình. Như vậy, săn đầu người là cả một nghệ thuật về lập kế hoạch, giao tiếp, thuyết phục, đàm phán, thương lượng và hiểu tâm lý con người ở mức đỉnh cao và đối tượng của thợ săn đầu người thường là các nhà quản lý và lãnh đạo cấp cao của các công ty, tập đoàn lớn ở Việt Nam nói riêng và trên thế giới nói chung mà có thể ví von khó như lên trời, đôi khi là không tưởng nếu bạn nghĩ có thể chuyển Messi từ Barcelona sang Real Madrid vậy.

Trước kia chỉ là mấy nhà tư bản nhỏ và vừa, đoạn thời gian gần đây, rất nhiều nhà tư sản lớn cũng lục tục tiếp xúc với bọn họ.

Nếu như những nhà đại tư bản chân chính, những nhà tư bản khổng lồ đó, hướng về phía trường cũ của Rhine, viện y học Cáp Lỗ kia tạo áp lực, đồng thời cấp cho đầy đủ chỗ tốt, chỉ sợ học viện kia sẽ không thể trước sau như một tuyệt không cúi đầu được nữa.

Bạch Tiểu Thăng thì lại không cho rằng như vậy.

Có lẽ, trong lòng tầng lớp lãnh đạo viện y học đã xác định giá trị của đoàn đội Rhine bọn bọn từ sớm rồi, chỉ có điều cho tới nay cái giá mà những nhà tư bản đưa ra lại không đạt được mức độ kia, theo lai lịch các nhà tư sản càng lúc càng lớn, một khi những nhà đại tư bản chân chính đó đưa ra bảng giá thích hợp, chỉ sợ viện y học trái lại còn giúp những người kia du thuyết Rhine bọn họ, ngược lại còn đè ép!

Trên thế giới này, tiền không phải là vạn năng.

Nhưng mà tiền có thể giải quyết chín mươi chín phần trăm những phiền phức hoặc trở ngại đến từ vật chất.

Nếu như không thể giải quyết, vậy chỉ có thể nói tiền vẫn còn chưa đủ nhiều mà thôi.

Những điều này Bạch Tiểu Thăng cũng không giải thích với Rhine.

Rhine tiếp tục nói cho Bạch Tiểu Thăng nghe về những thứ bọn họ nghiên cứu, người bên ngoài có thể không hiểu mấy thứ đồ chơi thâm ảo này, nhưng mà Bạch Tiểu Thăng có Hồng Liên trợ giúp, tìm kiếm tin tức dễ như trở bàn tay, Bạch Tiểu Thăng thỉnh thoảng mở miệng hỏi thăm một chút, đều có vẻ rất chuyên nghiệp.

Điều này càng khiến Rhine kinh hỉ đan xen, cho rằng Bạch Tiểu Thăng rất có hiểu biết.

Jonas phu nhân và Lâm Vi Vi từ trong phòng bếp đi ra, đem trái cây ra cho mọi người ăn tráng miệng.

Các nàng mắt thấy Bạch Tiểu Thăng và Rhine trò chuyện vui vẻ cũng bất giác mỉm cười.

Jonas ngồi bên cạnh, mặt mũi cũng rạng rỡ ha hả cười.

Hắn cảm thấy ông chủ mới này của mình thật sự không tệ, hiện tại ngay cả Rhine cũng cho rằng như vậy, quả thực không thể tốt hơn.

Bên này, đám người đang trò chuyện thì bỗng nhiên tiếng chuông cửa vang lên từng đợt.

- A, chú Jonas, nhà chú còn có khách nữa sao?



Rhine nói đến miệng cũng khát khô, dừng lại uống ngụm trà, kinh ngạc nhìn về phía cửa ra vào.

- Nói bậy bạ gì đó, nhà của chú không thể có khách đến à?



Jonas cười mắng.

Có điều, dù miệng nói như vậy nhưng trong mắt Jonas cũng không khỏi hiện lên mấy phần kinh ngạc, nhìn về phía cửa ra vào.

Không thể trách Rhine nói như vậy, từ lúc Jonas xảy ra chuyện đến nay, mãi đến tận khi hắn ra tù, lần đầu tiên mới có khách đến nhà.

Coi như Jonas vẫn còn có mấy người bạn cũ nhưng cũng chỉ tụ hợp trong quán rượu, dưới trường hợp không có chuyện gì, không lễ không tết, hẳn là sẽ không ai tới cửa.

Khả năng người đưa thư hay nhân viên chuyển phát nhanh đến đều rất thấp.

- Để tôi đi xem một chút.



Jonas phu nhân chạy ra cửa chính.

Một lúc sau, Jonas phu nhân quay trở lại, sau lưng còn có một người đi theo.

- Jonas, vị tiên sinh này nói là tới tìm anh.

Jonas phu nhân nói, trên mặt hiện lên vẻ hơi cổ quái.

Từ lúc người kia vừa đi vào thì mấy người Bạch Tiểu Thăng, Jonas, Rhine, Lôi Nghênh và Lâm Vi Vi đã chú ý tới rồi.

Thời điểm mọi người nhìn thấy rõ người kia, đều sững sờ, ngay cả Bạch Tiểu Thăng cũng như thế.

Người kia, Bạch Tiểu Thăng bọn họ đều không hề xa lạ gì.

Đó chính là Tony!

Cũng chính là người đã châm chọc khiêu khích Jonas ở trong quán cà phê, cái tên quản lý kim bài săn đầu người đã đánh tan tác tấm lòng tràn đầy nhiệt huyết của Jonas!

Hắn tới đây làm gì?

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng cũng thoáng hiện một tia kinh ngạc.

Jonas thì sa sầm mặt xuống.

Lúc trước, mọi người xem như đã vạch mặt nhau, chẳng còn chuyện gì để nói nữa.

- Jonas tiên sinh ! Jonas tiên sinh !



Tony vừa nhìn thấy Jonas, lập tức đi đến, trên mặt tràn đầy vẻ tươi cười, thái độ cực kỳ nhiệt tình nói:



- Rốt cuộc tôi cũng gặp lại ngài rồi, chỗ này của ngài quả thật không dễ tìm mà, ha ha.

Theo lễ phép, Jonas đứng lên chào, đối với hành động nhiệt tình đưa tay tới của Tony, cũng chỉ đành đưa tay bắt lấy.

Tony tươi cười rạng rỡ, hai tay bắt lấy tay Jonas, dùng sức lắc lắc, ánh mắt thân thiết như thể nhìn thấy người nhà vậy.

Jonas rút tay về, lãnh đạm hỏi:



- Xin hỏi Tony tiên sinh đến đây có gì chỉ giáo. Còn nữa, sao ngươi tìm được nhà ta.

Lúc trước, cái tên săn đầu người này không mảy may lưu cho mình một chút mặt mũi nào, Jonas cũng không thèm khách khí với hắn.

Thế nhưng, Tony không bởi vì thái độ lạnh nhạt của Jonas mà có chút bất mãn nào, nụ cười vẫn giữ nguyên trên mặt như cũ:



- Jonas tiên sinh, tôi đặc biệt đến đây là để nói cho ngài một chuyện tốt cực kỳ lớn!

Trong lúc nói chuyện, mặt mũi Tony tràn đầy hưng phấn.

Jonas ném cho hắn ánh mắt ngờ vực.

Bạch Tiểu Thăng cũng tựa như cười mà không phải cười nhìn người nọ.

Rhine lại tỏ vẻ không kiên nhẫn, luôn cảm thấy không thích cái tên này, vì hắn đã quấy rầy cuộc trò chuyện giữa gã và Bạch Tiểu Thăng.

Tony tươi cười càng thêm nhiệt tình nói rằng:



- Jonas tiên sinh, không phải ngài muốn quay về nơi làm việc hay sao, quả thực lúc trước tôi không có chức vụ thích hợp để giới thiệu cho ngài. Ngài nghĩ xem, năm đó ngài chính là Phó Tổng Tài của công ty nằm trong top 500 công ty hàng đầu thế giới! Đó là bao nhiêu năm kinh nghiệm, bao nhiêu năm tích lũy thành công cơ chứ? Thử hỏi sao tôi có thể tùy tiện tìm cho ngài một chức vụ bình thường được. Ít nhất, ngài cũng phải quay lại top 500 công ty hàng đầu thế giới, vị trí còn không thể thấp nữa! Theo tôi thấy thì ít nhất cũng phải bắt đầu từ chức Phó Tổng Tài, ngài nói đúng hay không!

Trong lúc nói chuyện Tony còn nhìn về phía Jonas phu nhân, muốn tìm một sự ủng hộ.

Jonas phu nhân chỉ thản nhiên mỉm cười, không có biểu hiện gì.

Kỳ thực nàng đã được nghe nói về tên săn đầu người này rồi, cũng biết rõ tất cả những gì hắn đã làm với chồng mình.

Nhưng nàng là một nữ nhân cơ trí, từ đầu tới cuối vẫn luôn khắc chế duy trì lễ phép cơ bản nhất, các mâu thuẫn cứ giao cho đàn ông đi giải quyết là được.

- Hiện tại rốt cục tôi cũng đã tìm được một chức vụ phù hợp với ngài rồi. Jonas tiên sinh của tôi ơi ! Trước tiên tôi phải chúc mừng ngài ! Ngài có biết để tìm được ngài, tôi đã phải dùng hết sức của chín trâu hai hổ, làm suýt nữa thì mệt chết tôi rồi!

Tony vừa nói chuyện vừa cười, đưa mắt nhìn trà quả trên bàn, ý tứ trên mặt rõ ràng là muốn Jonas chiêu đãi, ngồi xuống từ từ nói chuyện.

Ánh mắt Tony quét qua, trực tiếp bỏ qua bọn người Bạch Tiểu Thăng, dừng lại khoảng một giây trên mặt Rhine rồi lại nhanh chóng rời đi.

Động tác nho nhỏ đó rơi vào trong mắt Bạch Tiểu Thăng, đầu tiên Bạch Tiểu Thăng khẽ giật mình, sau đó lập tức cười.

Thì ra vị Tony tiên sinh này, "túy ông ý chẳng say về rượu"!

Hắn là vì Rhine mà đến !

Trách không được hắn lại không ngại cực khổ tìm đến nơi này!

- Thành thật xin lỗi, Tony tiên sinh, hiện tại ta đã có nơi công tác rồi, không cần tìm việc nữa. Ta còn có khách ở đây, tin rằng ngươi cũng bề bộn nhiều việc, nếu như không có chuyện gì nữa thì ta cũng không tiện giữ ngươi ở lại.

Jonas cũng mặc kệ Tony đến với mục đích gì, vì sao bỗng dưng trở nên "nhiệt tình" chủ động tìm cho mình một chức vụ tốt như vậy, thái độ rất không khách khí hạ lệnh trục khách.

Phần thẳng thắng và dứt khoát này trực tiếp làm Tony ngây ngẩn cả người.

Hắn kinh ngạc nhìn về phía Jonas, nói với vẻ khó tin rằng:



- Ngài vừa mới nói ngài đã tìm được công việc rồi sao? Sao có thể như vậy! Làm sao ngài có thể tìm được công việc?

Dứt lời, Tony biết mình nói sai rồi, vội vàng cười xòa giải thích:



- Ý của tôi chính là, chỉ mới qua một ngày, sao ngài có thể tìm được công việc nhanh như vậy!

Không đợi Jonas trả lời, Tony lại vội vàng nói tiếp:



- Công việc mà ngài tìm được là gì vậy?

Mặt mày Jonas lạnh như băng đáp:

- Mặc kệ là công việc gì cũng không phiền Tony tiên sinh phải phí tâm.



Jonas nói một cách dứt khoát:



- Nếu như không còn chuyện gì khác thì ta cũng không giữ ngươi nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận