Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1498: Cơ hội tốt do Thorne mang đến (1)

Lúc này mới qua mấy giờ, bọn hắn mới từ học viện đi qua không đến nữa ngày, dụng cụ liền đến.

- Ông trời ơi, ngay cả dụng cụ phân tích mới nhất cũng có, lúc trước chúng ta cũng có hướng học viện xin qua thế nhưng lại không được đáp ứng, nói cái gì mà chi phí quá cao.

- Quá đầy đủ, so với phòng thí nghiệm cũ của chúng tôi còn đầy đủ hơn.

Đám người Rhine nhịn không được thốt lên với giọng đầy kinh hoảng.

- Không phải nói dụng cụ thí nghiệm hơn nửa Châu u này đều bị bọn Mã Thiên Kình kiểm soát rồi sao? Hay là bọn hắn nói điêu?

Grace thì thào nói. Nàng chợt nhìn thấy thứ gì đó lập tức hoảng hốt gọi mọi người:

- Các ngươi nhìn cái kia...!

Mấy người Rhine nghe vậy vô ý thức nhìn qua tất cả đều kinh ngạc.

Một dụng cụ phân tích, còn dán huy hiệu của trường Học Viện Y Morgan.

học Viện Y Morgan?

Đây không phải là một nơi tiếng tăm lừng lẫy ở Châu u sao?

Khó mà tin những dụng cụ này là của bọn hắn?

Đây chính là vượt qua hơn nửa Châu u.

Đám người không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, Rhine âm than còn run rẩy nói:

- Tiểu Thăng đây đều là cậu từ Morgan học viện mua tới?

Không nói đến việc mua sắm các dụng cụ của Morgan học viện có bao nhiêu đắt đỏ, chỉ việc vận chuyển đến đây với thời gian nhanh như vậy cũng quá sức tưởng tượng rồi.

Vé máy bay, thủ tục chuyển hàng, chỉ vài tiếng đồng hồ mà làm được tất cả rất là gian nan.

Bạch Tiểu Thăng vậy mà làm được.

Quá khó tin rồi.

Vẫn biết là Bạch Tiểu Thăng thực lực bất phàm nhưng vẫn làm cho Rhine đám người khiếp sợ vô cùng.

- Không cần nhìn tôi như vậy, đây chỉ là nhóm dụng cụ đầu tiên mà thôi.

Bạch Tiểu Thăng cười nói:

- Sau này nếu có cần dùng cái gì cũng có thể nói với tôi, đã đầu tư cho các cậu vậy thì tôi phải tận lực hết sức giúp các cậu lấy được những dụng cụ cần thiết.

- Nói trắng ra thì tôi cũng chỉ là một người làm công việc hậu cần mà thôi.

Ba ngày sau, sáng sớm, trong thành phố Riverside ở phía Đông châu u.

Trong một nhà hàng cực kì có danh tiếng trong khu vực, tại một bàn ăn ngồi cạnh cửa sổ, chính là ba người đám Bạch Tiểu Thăng.

Bọn họ hiện tại đang ăn một bữa sáng vô cùng phong phú.

Vì để đảm bảo cho bên Rhino sẽ không gặp bất cứ chuyện phiền phức hay trả thù nào, ba người đành phải ở lại thành phố Haru vài ngày.

Đến tận ngày hôm qua, Bạch Tiểu Thăng mới bảo Lôi Nghênh đi tìm hiểu tin tức xem sao.

Đối với Lôi Nghênh mà nói, anh đã lén đi vào trang viên của Berman thì chắc chắn sẽ không khiến cho người nào phát hiện ra được.

Sau khi Lôi Nghênh trở về, Bạch Tiểu Thăng mới biết tên Mã Thiên Kình kia đã sớm đi mất, bên trong trang viên của Berman cũng đã sóng yên gió lặng, hoàn toàn không hề vì việc bọn họ từng quậy banh nơi đó mà đi báo cảnh sát gì cả, tất cả mọi thứ đều giống như trước giờ chưa từng xảy ra chuyện gì vậy.

Mà đám người Bạch Tiểu Thăng vào tối ngày hôm qua cũng đã tạm biệt đám Rhino rồi rời khỏi thành phố Haru.

- Em đã cho Grace phương thức liên lạc cá nhân rồi, nếu như không có chuyện gì lớn xảy ra thì hai đứa tụi em vẫn sẽ thỉnh thoảng liên hệ với nhau bằng cách này là được

Lâm Vi Vi uống một ngụm nước trái cây rồi nói

- Thật ra Grace cũng không hề lạnh lùng như vẻ bề ngoài của cô ấy đâu, bên trong nội tâm cô ấy là một người rất nhiệt tình. Em cảm thấy, chỉ cần cô ấy chịu khó ăn diện lên một chút chắc chắn sẽ trở nên vô cùng xinh đẹp. Anh nói coi có đúng không hả anh Tiểu Thăng

Trong vòng hai ngày đó, mối quan hệ giữa Lâm Vi Vi và Grace đột nhiên tăng mạnh.

- Đúng vậy, nếu lúc rảnh rỗi không có việc gì cũng có thể nói chuyện với nhau nhiều một chút, dù sao thì cũng đều là con gái với nhau, chắc chắn sẽ có tiếng nói chung,

Bạch Tiểu Thăng vừa cắt miếng thịt bò vừa thuận miệng nói

Nụ cười của Lâm Vi Vi bỗng nhiên trở nên xấu xa.

- Cô ấy còn bảo em kể nhiều chuyện về anh nữa đó, xem ra.... Hình như người ta có ý với anh kìa! Sao, sao, có thấy vui vẻ không, có kích động không hả.

Mặt Bạch Tiểu Thăng không hề thay đổi mà dùng nĩa găm miếng thịt bò bỏ vào trong miệng thong thả nhai nuốt, không hề lên tiếng mà chỉ liếc trắng mắt nhìn Lâm Vi Vi một cái mà thôi.

Làm sao nào, cảm thấy mình không tiền đồ như vậy sao.

- Anh còn thấy tên Mã Thiên Kình kia có hứng thú với anh hơn nữa kìa, không lẽ gã ta cũng có ý gì với anh sao.

Bạch Tiểu Thăng hừ hừ nói.

Nhắc đến Mã Thiên Kình, Lâm Vi Vi bỏ ly nước xuống, ổn định tinh thần rồi nói.

- Hai ngày này em đã tra xét được rất nhiều tin tức và dữ liệu đó!

- Cái Tập đoàn Dược Mã kia cũng không phải là hạng người lương thiện gì đâu! Cha của Mã Thiên Kình được mọi người công nhận là thiên tài trong thương giới, phong cách làm việc của ông ta vô cùng bá đạo, đối xử với đối thủ cũng thuộc dạng có thù tất báo đó!

- Hiện tại Đằng Vân đang triển khai thương chiến với Dược Mã, khí thế rất cao, tin tức đều nghiêng về một bên Dược Mã, thậm chí còn có người nói Đằng Vân phải liên hợp với người khác mới có thể đấu nổi với Dược Mã nữa.

Bạch Tiểu Thăng trầm ngâm, nghe xong thì gật đầu.

Việc này thì Bạch Tiểu Thăng tự nhiên là biết được, hắn có sự giúp đỡ của Hồng Liên, chỉ cần hắn hơi động suy nghĩ một cái là có thể tìm ra được tin tức đáng tin cậy nhất trong tất cả tin tức xuất hiện trên mạng.

Thậm chí, nếu như Bạch Tiểu Thăng muốn hắn hoàn toàn có thể lấy được tin tức mới nhất từ chỗ hai người Lục Thanh Phong và Trịnh Đông Tỉnh.

Lục Vân cũng từng giúp đỡ Bạch Tiểu Thăng rất nhiều, nếu như Tập đoàn Đằng Vân có chỗ nào cần sự giúp đỡ của hắn, hắn đương nhiên sẵn lòng giúp đỡ.

Nhưng mà Lục Vân tiên sinh bên kia nếu như vẫn không chịu mở miệng thì hắn cũng không tiện tham gia vào.

Thứ nhất là hắn sợ sự hảo tâm giúp đỡ của hắn trở thành chuyện xấu, quấy rầy sự bố trí của Đằng Vân, thứ hai là do khu Đại Trung Hoa của bọn họ đang trong quá trình cải cách, có rất nhiều chuyện đều phải xóa bỏ làm lại từ đầu hết, hiện tại đang ở trong thời kì 'yếu kém' nhất từ trước tới nay, thứ cần nhất hiện tại chính là nghỉ ngơi lấy lại sức, không quá thích hợp với việc đấu tay đôi với đối thủ mạnh

Bạch Tiểu Thăng thầm nghĩ, lúc này hắn mang về gần trăm cái hợp đồng lớn, đây chính là liều thuốc tốt nhất giúp cho tất cả các công ty của khu Đại Trung Hoa nhanh chóng vực dậy!

Nhưng mà những thứ này cũng cần có thời gian để lên men nữa!

Lâm Vi Vi liếc mắt thấy Bạch Tiểu Thăng không nói gì, tiếp tục nói:

- Cái Tập đoàn Dược Mã kia thực lực rất mạnh, hơn nữa còn giống hệt như một con sói. Hôm nay Mã Thiên Kình bị anh Tiểu Thăng đánh cho một trận tơi bời hoa lá, gã ta không thể nào không hận anh được. Mã gia cũng không có khả năng nghẹn việc này trọng họng rồi nuốt xuống nhẫn nhịn, cho nên em sợ... Sau này bọn họ sẽ làm chuyện bất lợi với chúng ta.

Lâm Vi Vi rất lo lắng cho Bạch Tiểu Thăng, đặc biệt là lần này Bạch Tiểu Thăng vì cô mới ra tay đập tên Mã Thiên Kình kia một trận, Lâm Vi Vi vừa cảm kích lại vừa lo lắng, dù sao Bạch Tiểu Thăng có thể thăng đến chức vị tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa cũng đã là không dễ rồi, tuổi còn trẻ đã đạt được chức vị này, tương lai càng không thể đoán trước được, nếu như thực sự bởi vì chuyện này mà đắc tội với một địch nhân mạnh mẽ, dẫn đến khi nhậm chức bị gây phiền phức gì khiến cho công trạng bị ảnh hương, khó có thể thăng tiến chức vụ thì sau này Lâm Vi Vi chỉ sợ là sẽ áy náy chết mất.

Cho nên hai ngày nay Lâm Vi Vi cũng đặc biệt chú ý tới cái Tập đoàn Dược Mã kia, đến khi biết được Tập đoàn Dược Mã hoàn toàn không hề thua kém với Khu Đại Trung Hoa của tập đoàn Chấn Bắc, thậm chí trên một số phương diện thực lực của bọn họ còn mạnh hơn thì Lâm Vi Vi càng thêm lo lắng...

Một bên, Lôi Nghênh cũng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, anh cũng rất lo lắng về chuyện này.

Ở trong thương giới thì 'giết người' đều không thấy máu, có nhiều lúc không biết đường đâu để mà đề phòng nữa kìa!

Bạch Tiểu Thăng ngẩng đầu nhìn vẻ mặt của hai người bọn họ, cũng hiểu rõ suy nghĩ trong lòng hai người, không khỏi cười cười trấn an Lâm Vi Vi.

- Anh Tiểu Thăng của em có lần nào mà không so đấu tay đôi với đối thủ mạnh hơn mình chứ. Chơi như vậy mới đã nghiện đó! Nhưng mà cho dù bên đối phương có thực lực mạnh cỡ nào thì không phải từ trước đến nay không có ai thắng được anh sao! Càng khỏi nói tới việc hiện tại trong tay anh có rất nhiều binh hùng tướng mạnh nữa! Chờ đến một ngày nào đó, hai cha con họ Mã của tập đoàn Dược Mã kia dám nhe răng với anh, anh lập tức tiên hạ thủ vi cường, chắc chắn sẽ không bị thiệt đâu.

Bạch Tiểu Thăng hắn cũng không phải hạng người chỉ biết chờ đến khi đối phương đánh tới mới đánh trả.

Nếu là nhìn thấy đối phương có ác ý thì hắn sẽ lập tức ra tay ngay.

Nghe Bạch Tiểu Thăng nói như vậy thì Lâm Vi Vi mới hơi an lòng cười nhẹ.

Lôi Nghênh cũng khẽ gật đầu. Bạch Tiểu Thăng không phải hạng người cổ hủ làm việc không biết biến đổi kia, đây cũng là chỗ mà anh vô cùng thưởng thức ở Bạch Tiểu Thăng.

- Bây giờ không phải lúc lo lắng chuyện của bọn họ, hiên tại chuyện khiến anh rối rắm nhất chính là chúng ta không có thời gian.

Bạch Tiểu Thăng lẩm bẩm nói

- Còn có, thiếu tiền nữa.

Bên chỗ Rhino, Bạch Tiểu Thăng đã tìm được chỗ ở và xây dựng được một phòng thí nghiệm vô cùng hoàn mỹ cho họ rồi. Nhưng mà nếu như muốn thành lập một cái công ty thì tài chính còn eo hẹp một chút. Cho nên Bạch Tiểu Thăng mới hẹn với bọn Rhino là trước tiên cứ nghiên cứu phát minh đi đã, đợi xong rồi hãy thành lập công ty.

Bạn cần đăng nhập để bình luận