Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1506: Thì ra là nhà hắn (3)

Dưới đèn đuốc sáng trưng như thế này, những kiến trúc xung quanh làm cho Bạch Tiểu Thăng có loại cảm giác mình đã trở về Hoa Hạ.

Toàn bộ đều là nhà gạch trắng ngói xanh, quy hoạch hoàn chỉnh lại đại khí, nhìn cực kì thích mắt.

Có thể biến khu phố người Hoa thành bộ dáng như thế này đúng là cũng rất lợi hại!

- Thật ra tôi cũng rất thích phong cách kiến trúc Hoa Hạ như kiểu này, tôi thậm chí còn mua mấy căn nhà ở tại Hoa Hạ nữa kìa.

Thorne nhìn ra ngoài cửa sổ rồi cũng nhịn không được khen ngợi.

- Chờ tới khi tôi già rồi nhất định sẽ tới Hoa Hạ để dưỡng lão!

- Thorne tiên sinh còn trẻ như vậy, chắc chắn là phải chờ rất nhiều năm mới thực hiện được lời này rồi.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Thorne cũng cười ha ha

Không bao lâu sau, con đường phía trước mặt đột nhiên trở nên đông đúc hơn. Một chiếc xe nối đuôi một chiếc xe, cứ vậy mà sắp hàng lần lượt chạy chậm.

- Hôm nay người đến đây chúc mừng cũng không ít chút nào

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được nói

- Hôm nay có nhiều người đến như vậy có thích hợp để nói chuyện bàn bạc không?

Thorne nhìn về phía trước, vẻ mặt mỉm cười:

- Không cần lo lắng! Những người này không đi đến cùng một chỗ với chúng ta. Bọn họ chỉ ở sân ngoài uống rượu trò chuyện, đương nhiên là có người La gia sẽ đi tiếp đãi bọn họ. Còn chúng ta có thể đi vào sân trong, mà người có tư cách vào trong đó cũng không nhiều.

Bạch Tiểu Thăng gật gật đầu.

'Sân trong' 'sân ngoài' trong miệng của Thorne làm cho Bạch Tiểu Thăng liên tưởng đến như sắp sửa đi vào một căn nhà rộng lớn.

Nhưng mà chờ đến khi xe bọn họ tiếp tục đi tới thì Bạch Tiểu Thăng mới phát hiện, những chiếc xe đằng trước đều quẹo phải vào một khu vực khác, cửa vào nơi đó còn xây dựng một cái cồng chào rất lớn.

Mà bọn họ, cộng thêm một số ít xe khác là vẫn tiếp tục đi về phía trước, ven đường nhìn thấy những dãy tường dài thăm thẳm.

Chỗ hồi nãy là 'sân ngoài' của La gia?

Bây giờ bọn họ là đang đi tới 'sân trong'?

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được có chút kinh ngạc, nhìn dọc theo dãy tường chạy dài kia, hắn có cảm giác như chỗ này là một tòa thành trì to lớn!

Vậy cũng được sao?

Chắc là khu vực này không phải nằm trong thành phố nữa mà đã thuộc về lạnh địa tư nhân rồi.

Cuối cùng, xe chở đám Bạch Tiểu Thăng cũng đã dừng lại, dừng ở trước cửa một tòa nhà cực kỳ to lớn.

Bên ngoài cửa có người hầu chủ động chạy tới giúp mở cửa xe.

Bạch Tiểu Thăng vừa xuống xe, ánh mắt đã bị hấp dẫn bởi cánh cửa đi vào 'sân trong' này. Cánh cửa rất lớn, trong rất khí khái, mà hai tượng đá điêu khắc càng có khí thế hơn nữa.

- Thorne tiên sinh, anh cuối cùng cũng đã đến rồi, đi đi đi, xin mời vào bên trong thôi!

Không chờ Bạch Tiểu Thăng xem xét tỉ mỉ hơn thì Thorne ngồi bên kia cũng đã xuống xe, đang được người La gia hoan nghênh mời vào.

Nhưng mà giọng nói kia lập tức khiến Bạch Tiểu Thăng chú ý đến ngay, hắn đưa mắt nhìn qua.

Giọng nói kia hình như có chút quen tai!

- Tôi còn mời thêm một vị khách nữa đến, đã từng nói với La lão tiên sinh rồi, chính là vị này đây!

Thorne cười cười nói với người trẻ tuổi trước mắt, sau đó giơ tay chỉ về phía Bạch Tiểu Thăng.

Người trẻ tuổi kia cũng tươi cười quay qua, vừa khéo đối diện với Bạch Tiểu Thăng.

Hai người đều sửng sốt như nhau

- Là anh!

Đối phương kinh ngạc nói

Bạch Tiểu Thăng cũng thật kinh ngạc.

- Là anh!

Người đang đứng trước mặt Thorne không phải người xa lạ không hề quen biết gì mà lại chính là La Đan Luân!

Chính là tên trước kia đi mua Ấm Tử Sa làm vật quý dâng tặng cho Ngụy gia gia, là người từng có ý với Tuyết Liên, cũng có thể coi như là nửa tình địch với Bạch Tiểu Thăng đi.

Ông nội của hắn là La Nguyệt Phong, chính là ông bạn già của ông Ngụy Ngụy Thiên Hà đó.

Bạch Tiểu Thăng cảm thấy thật sự không thể tưởng tượng nổi chuyện này.

Ai mà ngờ La gia này lại chính là nhà của La Đan Luân chứ!

Bạch Tiểu Thăng nhìn La Đan Luân, trong lòng cảm thấy có chút kì dị. Nếu nói ra thì lần gặp mặt ở Ngụy gia trước đó, Bạch Tiểu Thăng mặc kệ là cố ý hay vô tình thì cũng đều làm cho hai ông cháu La Đan Luân và La Nguyệt Phong tổn thương mặt mũi.

Nếu như nói nặng hơn chút nữa thì chính là vả thẳng vô mặt hai người.

Không ngờ tới hôm nay hắn lại muốn tới của La gia để bàn chuyện làm ăn!

Thật sự là thế sự khó lường, hay nên nói là không có trùng hợp thì không phải sách hay?

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được cảm thán trong lòng.

Thật ra thì giữa hai người vốn chẳng có chút ân oán gì cả, thậm chí cả hai còn không từng giao thiệp quá sâu

Mâu thuẫn tất cả tới từ chỗ của Ngụy Tuyết Liên.

Bạch Tiểu Thăng tự nhiên không thể để cho người khác dòm ngó đến Ngụy Tuyết Liên, mà La Đan Luân chắc chắn cũng sẽ không dễ dàng buông tay từ bỏ theo đuổi, mặc kệ Ngụy gia có thừa nhận Bạch Tiểu Thăng là người theo đuổi của Ngụy Tuyết Liên hay không, mà cho dù đã là bạn trai thì chỉ cần một ngày Bạch Tiểu Thăng vẫn chưa kết hôn cùng Ngụy Tuyết Liên thì chỉ sợ gã vẫn sẽ không bao giờ bỏ qua, vẫn cứ mặt dày mày dạn bám theo.

Vì vậy quan hệ 'tình địch' giữa hai người, là thật sự có...

Đứng ở một bên, Thorne cũng đâu biết những tin tức này, anh chỉ nhận ra hai người này quen biết nhau, vì vậy trong lòng cũng kinh ngạc vô cùng.

- Đan Luân, thì ra hai người quen nhau từ trước rồi!

Lời nói của Thorne cũng làm cho Bạch Tiểu Thăng và La Đan Luân đang kinh ngạc lấy lại tinh thần.

- Đúng vậy, tôi cùng Bạch huynh đệ đây không chỉ quen biết mà quan hệ còn có chút sâu xa đấy!

La Đan Luân nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Bạch Tiểu Thăng cũng đi tới mỉm cười nói.

- Nhưng mà không nghĩ tới chỗ này lại chính là nhà của La huynh đệ nha!

Cảm giác hai người này nói chuyện cứ cảm thấy quái quái thế nào ấy.

Thorne nhịn không được nhìn hai người.

Nghe ý La Đan Luân vừa nói thì hai người không chỉ quen biết nhau mà quan hệ còn có chút sâu xa, như vậy quan hệ cũng không cạn nhỉ.

Nhưng theo lời nói của Bạch Tiểu Thăng thì hắn cũng không biết nhà La Đan Luân ở chỗ này, cũng không biết nhà gã là La gia tiếng tâm lừng lẫy.

Lời nói của hai người đang tự mâu thuẫn với nhau.

Thorne nghĩ thầm "Bạch Tiểu Thăng là người Hoa Hạ mà La gia này cũng là Hoa Kiều, người Hoa Hạ lại từng nói quân tử chi giao đạm như nước, nói cách khác, hai người làm bằng hữu với nhau nhưng lại không biết thân thế của nhau.”

Cái loại khả năng này trong mắt của Thorne cũng không phải là không thể xảy ra.

Bên kia, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng quái dị liếc mắt nhìn nhau.

Hai người bọn họ cũng không nghĩ tới Bạch Tiểu Thăng đụng trúng 'tình địch' ở chỗ này, hơn nữa còn chạy tới nhà 'tình địch' để bàn chuyện làm ăn.

Đây là chuyện gì vậy chứ!

Chỉ cần nói riêng chuyện của Ngụy Tuyết Liên thì chỉ sợ La Đan Luân và La gia sẽ không đưa ra điều kiện hậu đãi như lúc hợp tác với Thorne, mà đừng nói tới điều kiện sau khi hợp tác, hai bên có thể ngồi bàn bạc hợp tác với nhau không còn chưa biết được nữa kìa.

Hôm nay bọn họ có khả năng phải tay không mà về rồi, cho dù bị nhục nhã một chút cũng không có gì ngạc nhiên.

Nhưng mà biết rõ khả năng không tốt nhưng bây giờ bọn họ cũng không thể nào không nói tiếng nào quay đầu bỏ về được.

Như vậy thì còn mặt mũi gì nữa, chẳng những không hết giận còn biểu hiện bản thân không có lễ nghĩa, cho nên chỉ có thể kiên trì ở lại đây chúc thọ, thậm chí tiếp tục bàn chuyện làm ăn nữa...

Khác hẳn với vẻ lo lắng của hai người Lâm Vi Vi, thần sắc của Bạch Tiểu Thăng vô cùng thản nhiên, thậm chí ngay cả Thorne cũng không nhận ra cảm xúc của hắn có chút khác thường gì.

Mà La Đan Luân càng nhiệt tình hơn nữa, sâu trong ánh mắt là vẻ nghiền ngẫm như ẩn như hiện, nhưng nếu như không nhìn thật kĩ thì rất khó phát hiện được.

- Hai vị khách quý đã đến, thật sự là vô cùng vinh hạnh. Đi thôi, xin mời hai vị đi vào bên trong!

Sau đó lại có thêm khách mời đến cửa nhưng La Đan Luân vẫn cứ nhiệt tình dẫn đường cho Bạch Tiểu Thăng và Thorne vào trong trước.

Ngày hôm nay là ngày lành tốt đẹp của La gia, không thể nào để cho khách nhân đứng ở cửa đợi mãi được.

Bạch Tiểu Thăng và Thorne đều lễ phép cười, cất bước đi vào bên trong.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cộng thêm trợ lí của Thorne cũng đi theo phía sau.

La Đan Luân giơ tay để quản gia ra nhìn cửa trước, bản thân lại dẫn đường cho Bạch Tiểu Thăng và Thorne vào trong, nhiệt tình nói chuyện với bọn họ một hồi.

Ngoài ra thì tất cả những cảm xúc khác đều không biểu lộ ra bên ngoài.

"Tâm tính người này cũng được rèn luyện không tệ chút nào" Bạch Tiểu Thăng liếc mắt nhìn gã một cái thầm nghĩ trong lòng.

Mà bên cạnh, Thorne cũng nhịn không được nhìn Bạch Tiểu Thăng, trong lòng cũng so sánh một phen.

Bạch Tiểu Thăng này cũng rất được nha, có La Đan Luân ở dây mà đãi ngộ của hắn cũng chẳng thua gì mình.

Thorne bỗng nhiên cảm thấy yên tâm hơn.

La Đan Luân cũng cỡ ba mươi tuổi, bắt đầu tham gia vào việc kinh doanh của gia tộc cũng có sáu bảy năm rồi, lần này Thorne và La gia hợp tác là do La Đan Luân làm người nắm quyền chính, Bạch Tiểu Thăng có thể làm bạn bè với La Đan Luân, người trẻ tuổi được La gia yêu thương nhất, thì khả năng hợp tác thành công cũng cao hơn rất nhiều.

Thậm chí Bạch Tiểu Thăng có khi còn có thể lấy được những điều kiện ưu đãi như của mình khi cùng hợp tác với La gia!

Thorne thậm chí còn nghĩ như vậy nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận