Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1507: Tôi sẽ chiêu đãi cậu thật tốt (1)

Thật ra trước đây, Thorne hoàn toàn không nghĩ đến chuyện La gia khi hợp tác với Bạch Tiểu Thăng có thể đưa ra những điều kiện ưu đãi như khi hợp tác với mình. Dù sao thì khi mình ra trận còn có gia tộc mình ở phía sau. Còn Bạch Tiểu Thăng hắn thì có cái gì chứ?

Cho nên lúc trước Thorne mới nói cho Bạch Tiểu Thăng chuẩn bị tâm lí trước, không cần bởi vì điều kiện không được ưu đãi như bên khu châu u mà tức giận.

Thật ra chỉ cần có thể hợp tác với La gia thì đối với khu châu Á cũng đã là một thành tích cực kì tốt rồi.

Điều kiện hợp tác có ích lợi nhiều ít thì lúc thu hồi thành quả nhanh chậm khác nhau một chút thôi.

Bây giờ lại thấy Bạch Tiểu Thăng và La Đan Luân có tình cảm 'thâm hậu' từ lâu, lúc này ngay cả Thorne cũng phải 'ghen tị'

Mệnh của tên Bạch Tiểu Thăng này thật tốt, bên ngoài thì có Thorne tự mình giật dây bắt cầu, bên trong lại còn có một người bạn là La Đan Luân giúp đỡ.

Muốn hợp tác còn không phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao.

Điều kiện ưu đãi sợ là cũng không khó.

Thorne đang nghĩ tới đây, chợt nghe La Đan Luân cười nói.

- Hai vị nếu đã tới La gia của tôi thì cũng đừng coi mình là người ngoài nữa, xin cứ tự nhiên. Hôm nay tôi được giao nhiệm vụ trong người, con phải ra cửa đón khách, không thể đi vào trong cùng với hai vị được nữa.

Thorne nghe vậy liền lấy lại tinh thần, cười nói.

- Đan Luân, cậu cứ vội việc của mình đi. Tôi với cả người bạn này của cậu tự nhiên sẽ không khách khí.

Bạch Tiểu Thăng cũng gật đầu xác định.

La Đan Luân mỉm cười vuốt cằm, xoay người rời đi.

Bạch Tiểu Thăng và Thorne nhìn bóng người của La Đan Luân rời đi, sau đó dưới sự dẫn dắt của một người hầu mà tiếp tục đi vào sâu bên trong.

- Tiểu Thăng, thật không ngờ tới cậu còn là bạn bè của La Đan Luân La gia nữa đấy, cậu cũng dấu hơi bị kín rồi đấy nha. Hơn nữa cộng thêm thân phận tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa của Tập đoàn Chấn Bắc nữa, lần này tỉ lệ hợp tác thành công rất cao đó! Có lẽ điều kiện ưu đãi của cậu còn nhiều hơn bên tôi nữa đấy!

Thorne cười ha ha nói với Bạch Tiểu Thăng.

Câu nói cuối cùng kia Thorne cũng chỉ là nói đùa cho vui mà thôi.

Cho dù Bạch Tiểu Thăng có quan hệ tốt với La Đan Luân thì cũng không có khả năng lấy được ưu đãi tốt hơn trong lần hợp tác này.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Thorne cười cười, không đề cập tới vấn đề này nữa.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đi đằng sau lại nhịn không được quay qua nhìn nhau, trong ánh mắt đều là nụ cười bất đắc dĩ.

Chắc là Thorne đã hiểu lầm cái gì rồi.

Nhưng mà Bạch Tiểu Thăng tự nhiên sẽ không giải thích rõ ràng với anh ta làm chi, dù sao chuyện này cũng không liên quan gì.

Thorne thấy Bạch Tiểu Thăng không muốn nói sâu về tình 'hữu nghị' giữa hắn và La Đan Luân nên cũng không nhiều lời nữa, ai cũng có chuyện riêng của mình mà.

Thorne vô cùng tự nhiên chuyển đề tài đến việc kiến trúc và cách trang trí của La gia.

Càng đi sâu vào bên trong, cảm giác càng thêm rung động. Tầm nhìn trống trãi, mỗi một bước đi mỗi một cảnh sắc.

Mặc dù là buổi tối những dưới đèn đuốc sáng trưng kia, cảnh vật vẫn nhìn thấy rõ ràng, có một vài chỗ hơi u tối, nhưng ngược lại nhờ vậy mà lại có một cảnh đẹp khác hẳn.

Loại kiến trúc dung hợp với thiên nhiên, hòa hợp cảnh sắc xung quanh vô cùng xinh đẹp này, đến cả một người ngoài nghề như Thorne cũng phải sợ hãi than thở, khen không dứt miệng.

Bạch Tiểu Thăng cũng cảm thấy đình viện này vô cùng xinh đẹp, hơn nữa hắn trước kia còn từng trò chuyện với Tống Giai đại sư về kiến thức liên quan đến kiến trúc, cũng vô cùng hứng thú với lĩnh vực này.

Bạch Tiểu Thăng thậm chí còn hứng thú bừng bừng giới thiệu với Thorne về vấn đề phong thủy trong cách bố trí, lúc xây dựng sân vườn người Hoa Hạ chú ý rất nhiều thứ, trong đó có rất nhiều chuyện thú vị, Thorne nghe kể mà liên tục gật đầu.

Cuối cùng, bọn họ một đường đi đến bên ngoài một căn phòng, từ bên ngoài nhìn vào thì căn phòng này cực kì lớn, từ cửa ra vào nhìn vào trong liền thấy được trong đó đã có rất nhiều khách đến.

Lâm Vi Vi là Lôi Nghênh, cộng thêm những trợ lý của Thorne nữa đều bị người hầu đứng bên ngoài cản lại, mời đi đến một căn phòng khác, căn phòng này chỉ những người được mời mới có thể đi vào.

Bạch Tiểu Thăng và Thorne cũng đi vào.

Thorne vừa tới thì rất nhiều khách khứa đã nhận ra anh ta, sôi nổi chạy lại chào hỏi.

Thorne cũng nhiệt tình chào hỏi lại mọi người.

Trên đường tới đây Bạch Tiểu Thăng đã nghe nói khách khứa chỗ này đều có thân phận không tầm thường, nhưng cũng không coi như là những khách nhân có địa vị cao cấp nhất, những vị khách có thân phận cao nhất, bao gồm cả tộc trưởng của gia tộc Thorne có một chỗ khác để nghỉ ngơi.

Cái này gọi là vật hợp theo loài, người phân chia theo thân phận.

Khách nhân địa vị khác nhau, tuổi tác khác nhau đương nhiên không thể để bọn họ ở chung một chỗ được.

Giữa bọn họ không có bất cứ đề tài liên quan gì để nói chuyện cả.

Loại phân chia khách khứa ra để chiêu đãi này Bạch Tiểu Thăng đã sớm biết.

Dù sao thì những buổi họp mặt lớn hắn đã từng tham gia cũng không tính là ít.

Thorne hiện tại đang vội vàng giao lưu với người khác, Bạch Tiểu Thăng khéo léo từ chối ý tốt muốn giới thiệu hắn cho mọi người xung quanh của Thorne, một mình chậm rãi đi lấy một ly rượu từ từ nhâm nhi,

Giờ phút này, ở bên ngoài cửa lớn.

La Đan Luân phất tay gọi một người quản gia đến, kêu hắn đến một nơi yên lặng một năm một mười mà dặn dò một việc.

Tên quản gia kia vừa nghe vừa gật đầu liên tục, không cần gã dặn lại lần thứ hai thì đã nhớ rõ từng câu từng chữ,

Dù sao nếu có thể ở La gia làm việc mà chút kĩ năng nhỏ này cũng không có thì làm sao có thể làm ở đây được chứ.

- Ngươi đi làm đi. Bây giờ thời gian không còn sớm, khách khứa cũng tới gần đủ rồi, qua bên đó chuẩn bị cho tốt, tôi xong bên này sẽ lập tức đi qua đó.

La Đan Luân phất tay để cho quản gia đi làm việc.

Quản gia cung kính gật đầu nhanh chân rời đi.

La Đan Luân nhìn vào bên trong kia, trong ánh mắt mang theo vẻ cười lạnh.

- Bạch Tiểu Thăng! Mày còn dám tới La gia của tao để bàn chuyện làm ăn nữa sao! Tao nhất định phải tiếp đãi mày thật tốt mới được!

Sau đó La Đan Luân lại lẩm bẩm.

- Nhưng mà thân phận của Thorne không tầm thường lại có gia thế bất phàm cũng không thể không nể mặt mũi anh ta. Cũng tốt, để cho Bạch Tiểu Thăng đi theo đám huynh đệ kia của mình ngồi một chút cũng tốt.

Mà ở bên phía đại sảnh.

Thorne bưng ly rượu di chuyển một vòng khắp đại sảnh, nói chuyện với những người xứng đáng nói chuyện xong lại đi vòng trở về bên cạnh người Bạch Tiểu Thăng, vừa uống rượu vừa nói chuyện phiếm.

- Thật ra người ở đây người đáng giá để cho tôi với cậu đi nói chuyện cũng không nhiều lắm.

Thorne hạ giọng nói chuyện với Bạch Tiểu Thăng

- Đương nhiên là ở chung một chỗ với những người không đuổi kịp chúng ta cũng coi như là một chuyện vô cùng thoải mái, đúng không.

Bạch Tiểu Thăng cười cười lễ phép gật đầu, coi như là thừa nhận

Thorne nhìn khắp nơi, lại nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng trêu ghẹo

- Bên trong đại sảnh này có rất nhiều vị mỹ nữ đang nhìn cậu đó.

- Mỹ nữ hơn bốn mươi tuổi sao?

Bạch Tiểu Thăng không cần nhìn đã hạ giọng cười khổ.

Những người phụ nữ có uy tính, danh dự trong giới này ít nhất cũng phải hơn bốn mươi. Dựa theo trình tự phân chia khách khứa mà Thorne vừa nói, người trẻ tuổi rất hiếm người có tư cách vào đây, người có tư cách vào đây cũng đều không coi là người trẻ tuổi.

Người trẻ tuổi cỡ như Bạch Tiểu Thăng mà có thể đi vào đây uống rượu cũng hiếm như lông phượng, sừng lân rôi.

Tự nhiên sẽ hấp dẫn rất nhiều ánh nhìn chăm chú của các nữ nhân ở đây.

Tuy rằng những nữ nhân này cũng đều hơn bốn mươi tuổi nhưng bởi vì có được sự nghiệp thành công, cuộc sống sung sướng lại bảo dưỡng vô cùng tốt nên cho dù đã bốn mươi nhưng cũng đều là eo nhỏ chân thon, da mặt mịn màng, hoàn toàn có thể so sánh với các cô gái nhỏ tuổi bây giờ.

Đây cũng là chỗ tốt của tiền của.

Ra vào xe sang, không cần phải hứng chịu mưa bụi, rảnh rỗi thì đi spa chăm sóc da, làm đẹp mặt mày, quả thật làm giảm tối đa những tác hại của thời gian, thậm chí có khi còn có thể càng lúc càng trẻ ra.

Ngay lúc gặp những người này, trong đầu hắn lập tức xuất hiện một ý tưởng.

Nhưng mà ý tưởng này cũng không phải mấy suy nghĩ bậy bạ này nọ đâu nha.

So sánh với mấy nữ nhân xinh đẹp nhờ vào việc bảo dưỡng này thì đối với Bạch Tiểu Thăng họ còn thua xa Ngụy Tuyết Liên xinh đẹp như nàng tiên hạ phàm của hắn, đẹp tới không cách nào miêu tả nỗi. Mà ở bên cạnh hắn cũng có một cô gái xinh đẹp cực kỳ chính là Lâm Vi Vi, một cô gái có thể ngượng ngùng hàm xúc, cũng có thể khí phách mạnh mẽ.

Những nữ nhân bên trong đại sảnh này nếu như không nói về tiền mà chỉ nói riêng chuyện nhan sắc khí chất thì đều bị hai cô nàng ném xa mười tám con phố.

'Ý tưởng' của Bạch Tiểu Thăng chính là cảm thấy mấy nhóm 'phú bà' này sau này sẽ đều trở thành khách hàng của hắn, trở thành người sử dụng trung thành của thuốc mà đám người Rhino phát minh ra.

Dù sao thì chuyện sống lâu trăm tuổi đều là giấc mộng của tất cả mọi người trên đời này.

Thorne thấy Bạch Tiểu Thăng đầu tiên là khinh thường sau đó lại cười rộ lên, cũng không biết mấy suy nghĩ biến hóa trong đầu Bạch Tiểu Thăng chỉ tưởng là Bạch Tiểu Thăng đang đắc ý.

Thorne cười cảm khái.

Bạn cần đăng nhập để bình luận