Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1514: Cãi nhau, đám các người còn rất 'gà' (1)

Mấu chốt là những lời hắn vừa nói đều là do Hàn Đông Thịnh nói trước, chính anh ta cũng đã thừa nhận rồi còn gì!

Mọi người nhịn không được nhìn về phía Hàn Đông Thịnh

- Cậu đây là đang cãi chày cãi cối.

Hàn Đông Thịnh tự nhiên không thể để cho hắn đổ cái lỗi này lên đầu mình, lập tức quát lên.

- Cãi chày cãi cối là anh đó! Mới lúc nãy anh còn thừa nhận mà bây giờ lại không chịu? Anh trở mặt cũng hơi bị nhanh rồi đó, anh nói thế nào thì cũng là người đứng đầu trong đám người này, sao lại biến lời nói của mình thành rác rưởi như vậy chứ?

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng đầy trào phúng, cười khẽ một tiếng rồi nhìn mọi người chung quanh.

- Thường ngày các anh cũng là răm rắp nghe theo cái người nói ra lời nói như rác rưởi thế này sao? Trải qua cuộc sống lật mặt liên tục như vậy à?

Những người ngồi ở đây đều sửng sốt, bọn họ không ngờ được rằng cả đám mình đều bị một người nói móc.

Mười mấy người lập tức kinh ngạc vô cùng, nhịn không được nhìn về phía Hàn Đông Thịnh.

Ngày thường thì Hàn lão đại đã mở miệng thì bọn họ sẽ không xía vô, lần này họ cũng tự tin anh ta có thể áp chế đối phương, không ngờ được lần này lại bị người ta cười nhạo ngược trở lại, ngay cả bọn họ cũng bị móc theo.

Nhưng mà những người này không thể không thừa nhận những lời Bạch Tiểu Thăng vừa nói, vì vậy theo bản năng mà liếc nhìn Hàn Đông Thịnh một cái.

Ánh mắt Hàn Đông Thịnh hơi co lại.

Lời nói của Bạch Tiểu Thăng có thể làm cho anh tức giận nhưng mà cái liếc mắt lúc này của mọi người lại làm cho anh xúc động.

Phải biết tâm tư của người làm đại ca có bao nhiêu thâm, chỉ cần bị đám huynh đệ nghi ngờ, cho dù khả năng địa vị bị dao động rất nhỏ nhưng mọi việc chỉ sợ không có cái mở đầu, đê dài ngàn dặm bị hủy vì một cái tổ kiến, ai biết được trong lòng những người ngồi ở đây có kẻ nào dám mang ý tưởng thay thế mình hay không chứ...

- Cậu không cần ly gián đám người chúng tôi, đây không phải chuyện một người ngoài như cậu có thể xía vào!

Hàn Đông Thịnh nói lời tàn khốc.

- Cho dù tôi có nói ở đây tôi là người một nhà thì cũng chỉ là nói trên phương diện tình cảm! Tôi chưa bao giờ nói mà cũng không bao giờ dám nói bản thân mình có thể đại biểu cho La gia cả!

Cảm xúc của Hàn Đông Thịnh đã bắt đầu không còn bình tĩnh nữa rồi.

Người như vậy mà còn dám chơi bàn bạc thương nghiệp nữa sao

Bạch Tiểu Thăng cảm thấy rất buồn cười nhưng vẫn tiếp tục hỏi tới.

- Vậy chính anh cũng không phủ nhận thân phận người chủ trì lần bàn bạc hợp tác thương nghiệp này?

- Tôi không phủ nhận, tôi chính là chủ trì lần này.

Hàn Đông Thịnh nói ngay.

- Người chủ trì được La gia ủy thác, vậy mà anh còn dám nói mình không đại biểu cho La gia sao?

- Nếu đã đại biểu cho La gia thì làm sao có thể chậm trễ khách nhân như vậy chứ!

- Nếu như truyền ra ngoài, vậy anh đang cố ý làm mất thanh danh, mặt mũi của La gia, anh làm sao có thể ăn nói với La gia đây hả?

Bạch Tiểu Thăng một cậu lại một câu không ngừng nghĩ, thanh âm cũng càng lúc càng nghiêm khắc hơn.

- Làm một người chủ trì thì anh phải biết tự giác một chút đi! Tự mình đứng dậy nhường chỗ ngồi, mình thì đi vào chính giữa đứng nói chuyện.

- Mà tôi thì coi như chịu thiệt một chút, ngồi đỡ tại vị trí của anh cũng không sao. Đây đã coi như vẹn cả đôi đường rồi?

Một đống lời nói của Bạch Tiểu Thăng từ 'ra oai' tới 'nói lý' cuối cùng lại thành 'nói nhăng nói cuội' thật sự nghe cũng 'rất có đạo lí'.

Mặc dù mấy người ngồi ở đây cứ cảm thấy lạ lạ chỗ nào nhưng vẫn cần một thời gian để tổ chức câu chữ mới phản bác lại hắn được.

- Cậu!

Hàn Đông Thịnh trừng mắt không nói được lời nào, anh ta đã bị Bạch Tiểu Thăng đặt bẫy từ lúc đầu rồi.

Một ít lời nói tự đại, còn có thân phận người chủ trì kia đều trở thành thứ để Bạch Tiểu Thăng lấy ra phản kích lại anh.

Bạch Tiểu Thăng vẫn cứ thoải mái ung dung, nhẹ nhàng nói mấy câu đã làm hắn nghẹn tới mức không biết nói gì, hơn nữa còn châm ngòi để những người ngồi bên cạnh nghi ngờ thân phận người lãnh đạo của hắn nữa,

Bây giờ nếu như Hàn Đông Thịnh lên tiếng phản kích thì càng tỏ vẻ Hàn Đông Thịnh vô năng, nhưng mà nếu như hắn nóng vội thì đầu óc lại càng không vận chuyển linh hoạt được.

Chính Hàn Đông Thịnh cũng không ngờ được bản thân mình lại bị người khác nói đôi ba câu đã á khẩu không biết làm gì.

Tần Tiểu Yêu nhìn Bạch Tiểu Thăng, đôi mắt sáng lấp lánh, bội phục anh muốn chết luôn.

Anh Tiểu Thăng của bé sao lại có thể ăn nói tốt như vậy chứ, có thể nói tới mức người ta nghẹn họng luôn!

Thấy Hàn Đông Thịnh bị nói tức tới mặt đỏ tía tai, thực sự quá hả giận!

Cho anh dám lấy cớ đè ép tui! Hiện tại anh cũng bị người khác lấy cớ làm cho cứng họng rồi! Đáng đời!

Tần Tiểu Yêu ngồi nghe mà cả người thư giãn, sảng khoái đến không ngờ.

- Tôi nói nè vị huynh đệ kia, thân là khách mà nói vậy là hơi quá rồi đó! Hở một cái là lại lấy danh nghĩa của chủ nhà ra mà quăng lên đầu người khác như vậy sao.

Có người lên tiếng hỗ trợ Hàn Đông Thịnh.

- Nếu thiếu gia La gia đã cho anh ta quyền lực, tổ chức một buổi họp ngay tại địa bàn La gia, như vậy trong thương giới gọi là ủy thác toàn quyền, hợp tác còn coi như một trò chơi sao? Hiện tại anh ta là đang đại biểu cho La gia! Anh không hiểu sao!

Bạch Tiểu Thăng vừa nói vừa không chút để ý nhìn đối phương.

- Nhưng lời này của anh là đang nghi ngờ quyết định của thiếu gia La gia hay là cảm thấy hắn đã gửi gắm sai người? Không bằng đổi anh tới thử nha?

Người vừa mới nói chuyện lập tức rụt cổ lại, không dám ho he tiếng nào nữa.

Mặc kệ là nghi ngờ La Đan Luân hay là nghi ngờ Hàn Đông Thịnh thì hắn cũng không dám. Hắn chỉ là muốn giải vây cho Hàn Đông Thịnh, có chút muốn lấy lòng mà thôi, nếu như bản thân mình cũng dính phải phiền phức thì anh sẽ lập tức không làm nữa!

Vốn có mấy người còn đang tính hùa theo nhưng nghe mấy lời này của Bạch Tiểu Thăng, bọn họ lập tức ngậm chặt miệng lại

- Huynh đệ ơi, tôi có một cái ý kiến thế này này! Bây giờ anh Hàn từ bỏ không làm chủ trì nữa, chúng ta đều ngồi đây chờ La thiếu tới lại bàn tiếp đi ha! Như vậy tất cả chúng ta đều là khách, anh Hàn cũng không cần phải nhường chỗ ngồi của anh ấy cho anh nữa!

Có người bỗng nhiên lên tiếng.

Hàn Đông Thịnh nhịn không nhìn qua chỗ đó.

Biện pháp này, hình như cũng không tồi nha.

Mọi người lập tức phụ họa theo.

- Nói rất hay, nói rất hay, cái ý kiến này rất hay, anh Hàn không phải đã nói tất cả chúng ta đều coi như một nửa người La gia sao, không lẽ tất cả chúng ta đều phải đứng dậy nhường chỗ cho cậu à, cậu không phải bắt chẹt cái chức danh chủ trì của anh ấy, nói anh ấy là người đại biểu của La gia sao, cùng lắm thì anh Hàn không làm người chủ trì nữa.

- Chờ La thiếu đến lại nói!

- Đúng vậy, như vậy thì coi cậu còn nói được kiểu gì!

- Cách này hay lắm, nhóc con, tôi xem cậu vẫn là ngoan ngoãn ngồi trên cái ghế đôn kia mà đợi người đi

Mọi người lại bắt đầu trở nên hưng phấn trở lại.

Người đưa ra ý kiến cũng lộ ra vẻ mặt đắc ý.

Chút chuyện này không phải còn phải nhờ đến gã ra tay giải quyết hay sao!

Tần Tiểu Yêu thấy tình thế lại muốn xoay chuyển trở lại thì ánh mắt hơi vội vàng, nhịn không được nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bọn họ cũng không thể thực sự đi ngồi hai cái ghế đôn bé tí lùn tẹt kia được.

Bạch Tiểu Thăng không chút hoang mang nhìn về phía người nọ, nhẹ giọng hỏi:

- Từ lúc nào mà anh trở thành người có thể đưa ý kiến, an bài quyết định mọi chuyện vậy? Còn hạ quyết định dứt khoát nữa chứ? Dựa theo ý tứ của anh thì anh rất không hài lòng với Hàn Đông Thịnh tiên sinh cho nên mới thay anh ta đưa ra quyết định này đúng không?

Người nọ nhìn thấy Hàn Đông Thịnh đưa mắt nhìn về phía mình thì trong kinh hoàng gấp giọng nói.

- Cậu đừng có ăn nói lung tung, anh Hàn, em không phải có ý đó!

- Nhóc con, cậu đang châm ngòi ly gián chúng tôi.

Người nọ ngoài mạnh trong yếu trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Anh đã dám ở trong địa bàn của La gia phủ định quyết sách La gia đề ra, tự mình đưa ra một quyết định khác mà còn dám nói mình không có ý đó sao?

Bạch Tiểu Thăng cười nhẹ nói

- Tôi thấy anh cũng không tệ nha, đưa ra quyết định rất nhanh chóng, không kém hơn vị Hàn Đông Thịnh tiên sinh này chút nào đâu. Ai da, anh không phải thấy rõ sao, anh vừa lên tiếng một cái đã có cả đống người lên tiếng ủng hộ kìa, uy vọng của anh cũng không tệ lắm nha!

Bạn cần đăng nhập để bình luận