Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1523: Dựa vào quyền chủ động đang nằm trong tay của tôi! (1)

Chỉ sợ là cho dù nằm mơ thì La Đan Luân cũng không ngờ được, Thorn vì muốn kết thành tình 'hữu nghị' thâm hậu với Bạch Tiểu Thăng, hơn nữa xuất phát từ mục đích lo lắng nào đó mà anh ta đã cho Bạch Tiểu Thăng xem cái hợp đồng mà Bạch Tiểu Thăng hoàn toàn không có quyền lợi để xem kia...

Đúng ra thì Thorn sẽ nói với La Đan Luân, nhờ gã cho hắn đãi ngộ ngang ngửa với của hắn

Nếu như hắn nói với gã, thì không chừng La Đan Luân sẽ cẩn thận hơn một chút rồi.

Nhưng mà, Thorn lại thấy Bạch Tiểu Thăng quen biết với La Đan Luân, hơn nữa hình như còn là bạn bè với nhau, vì vậy nên hắn cũng không nhiều chuyện mà nhắc đến chuyện này nữa.

Cũng dẫn đến, La Đan Luân hoàn toàn không thèm suy nghĩ đến cái khả năng này, trong lòng tự tin vô cùng...

Trong phòng.

Trong khoảng thời gian Bạch Tiểu Thăng trở về này, có rất nhiều người đều đi lại đây chào hắn, hắn cũng rất lễ phép, khách khí mà trò chuyện cùng với đối phương nhưng vẫn không lộ ra thân phận của mình.

Có người nhận ra Tần Tiểu Yêu, lại đây muốn nói chuyện với bé, nhưng mà biểu hiện của cô bé lại chẳng tốt như khi ở cùng với Bạch Tiểu Thăng, luôn trơ cái gương mặt lạnh lùng ra.

Cho dù Tần Tiểu Yêu thông minh hơn những đứa bạn cùng lứa tuổi nhưng dù sao thì vẫn chỉ là một đứa bé, cho nên cực kì không thích nhưng ông chú bà cô cười đầy toan tính kia lại gần nói chuyện với bé chút nào.

Đúng lúc này, một người hầu ở La gia tìm được Bạch Tiểu Thăng, tươi cười chạy lại, cung kính nói

- Ngài là Bạch Tiểu Thăng tiên sinh đúng không. Đan Luân thiếu gia của chúng tôi mời ngài, hi vọng ngài có thể qua đó một chút.

Bạch Tiểu Thăng nao nao

Tần Tiểu Yêu đứng bên cạnh lại nhịn không được hừ lạnh nói.

- Tên La Đan Luân kia thì là cái thứ gì chứ, mới vừa đưa chúng tôi lại đây xong rồi bây giờ lại bảo chúng tôi phải đi qua đó nữa? Đây là muốn chơi hai người chúng tôi sao, không đi không đi đâu hết đấy! Anh ta muốn gặp anh Tiểu Thăng thì bảo anh ta tự qua đây mời.

Tên người hầu La gia nghe mấy câu này của Tần Tiểu Yêu xong thì mặt lộ vẻ khó xử, nhưng mà người này cũng hiểu rõ con nhóc này cũng không phải hạng dễ chọc gì.

Hắn cười làm lành, hơi có chút cầu xin nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng nói

- Bạch tiên sinh, ngài xem... xin ngài cũng đừng làm khó một tên hầu như tôi...

Tần Tiểu Yêu đang tính mở miệng nói gì nữa nhưng lại bị Bạch Tiểu Thăng ngăn lại

- Nếu như La thiếu bọn họ đã mời thì chúng ta cũng đi qua đó nhìn một chút đi.

Bạch Tiểu Thăng nói

Lần này Tần Tiểu Yêu lại không ý kiến gì nữa, ngoan ngoãn đứng lên đi theo Bạch Tiểu Thăng

Người hầu kia thở phào nhẹ nhỏm, nhịn không được liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng một cái nghĩ thầm trong lòng

Cậu trai trẻ này thật lợi hại! Ngay cả tiểu ma nữ đều có thể dạy thành trẻ ngoan dễ bảo, lợi hại, lợi hại!

Ở bên kia, Thorn vẫn đang trò chuyện vui vẻ với những người khác, Bạch Tiểu Thăng cũng không tiện quấy rầy anh ta, vì vậy gọi một phục vụ trong phòng, nhờ hắn chuyển lời với Thorn một tiếng rồi mới dẫn theo Tần Tiểu Yêu đi theo tên người hầu kia rời khỏi.

Một đường bảy quẹo tám cua, ba người mới đi đến một cái sân nhỏ yên tĩnh.

Từ xa nhìn đến, nhà chính trong sân nhỏ đã sáng đèn, cửa đã mở sẵn, bên trong chỉ có một mình La Đan Luân đang chờ ở đó.

Người hầu của La gia dừng chân, nhìn Tần Tiểu Yêu, nhịn không được cẩn thận cười lấy lòng.

- Tiểu tiểu thư, Đan Luân thiếu gia của chúng tôi nói muốn bàn bạc một chút chuyện làm ăn với một mình Bạch tiên sinh, cho nên... cho nên, không thì cô đi về chỗ của bà mình trước được không?

Đây rõ ràng là muốn đuổi bé đi nha.

Trong lòng Tần Tiểu Yêu lập tức không vui, liếc trắng con mắt

- A, sao vậy hả, hay là La Đan Luân chuẩn bị làm mấy chuyện lén lút không muốn cho người khác biết hả, chứ không thì sao lại sợ tôi ở đây chứ?

Nhóc con này đứng chống nạnh mà la lên.

Tên người hầu của La gia không dám chọc tới bà cô nhỏ này, nhịn không được nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cười cười, cúi đầu nói với Tần Tiểu Yêu

- Tiểu Yêu, nếu không thì em đi về bên kia xem một chút đi. Anh thấy hơi lo cho người bạn nhỏ kia của em đấy, cậu nhóc đó không tìm được em thì phải chán đến cỡ nào đây. Em coi như là đi qua đó giải cứu cho cậu ấy đi ha.

Người Bạch Tiểu Thăng nói đến chính là cậu nhóc Charlie kia.

Rõ ràng là đang ở trong độ tuổi bướng bỉnh, nhưng bởi vì thân phận không cho phép cậu nhóc bướng bỉnh mà cậu không thể không thu liễm tính tình của mình lại.

Tần Tiểu Yêu nghe Bạch Tiểu Thăng nói như vậy, nghĩ nghĩ một hồi rồi gật đầu than thở hệt như một bà cụ non.

- Thật ra em cũng thấy cậu ấy rất đáng thương, rất nhiều thứ đều không thể nói, rất nhiều chuyện cũng không được làm, vì vậy nên em luôn muốn cứu vớt cậu ấy ra khỏi cuộc sống dầu sôi lửa bỏng đó.

Ở bên cạnh, người hầu của La gia nhìn không được âm thầm xem thường, nhưng cũng không dám nói ra lời trong lòng mình

Người ta là hoàng tử nhỏ đó, còn đáng thương tội nghiệp sao?

Nhóc con à, là độ cao của vương thất không đủ hay là bởi vì ý tưởng của nhóc bay cao bay xa quá vậy...

Một bên, Bạch Tiểu Thăng lại giống như vô cùng đồng ý với Tần Tiểu Yêu mà gật đầu.

- Anh cũng nghĩ giống vậy đấy, nhưng mà anh lại không có biện pháp giúp đỡ em ấy, cho nên đành phải nhờ vào em rồi!

- Giao cho em đi.

Tần Tiểu Yêu lập tức vỗ ngực nhếch mép cười, vô cùng vui sướng nhận cái trách nhiệm nặng nề này, tạm biệt Bạch Tiểu Thăng rồi chạy đi nhanh như chớp.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Tần Tiểu Yêu 'chạy nhanh như gió', không tự chủ được mà mỉm cười.

Người hầu La gia đứng bên cạnh dùng ánh mắt vô cùng khâm phục mà nhìn Bạch Tiểu Thăng, nhẹ giọng nhắc nhở.

- Bạch tiên sinh, mời

Bạch Tiểu Thăng gật gật đầu với người hầu nọ rồi tự mình đi vào bên trong ngôi nhà kia.

La Đan Luân đang tươi cười đứng đợi ngay cửa, coi như đang nghênh đón.

- Sao nào, La thiếu không cần đi ra chào đón khách khứa sao?

Đợi đến khi đến gần Bạch Tiểu Thăng mới cười ha ha chào hỏi

- Tranh thủ thời gian rảnh rỗi, muốn nói chuyện với Bạch huynh đệ một chút, mời!

La Đan Luân cười cười mời Bạch Tiểu Thăng vào trong

Hai người đi vào nhà, sau đó lần lượt ngồi xuống hai bên bàn bát tiên.

La Đan Luân chủ động rót cho Bạch Tiểu Thăng một chén trà, cười giới thiệu

- Trà Bích Loa Xuân Động Đình, Bạch huynh đệ đến nếm thử đi

Bạch Tiểu Thăng cũng khách sáo cầm lên nếm thử, khen ngợi:

- Cho dù là ở trong nước thì loại trà có chất lượng tốt như vậy cũng rất hiếm thấy đấy.

- Xem ra đúng là trà ngon cũng cần có người biết thưởng thức mới được!

Mặt La Đan Luân hiện lên vẻ tươi cười

La gia bọn họ mỗi năm đều dùng một số tiền lớn để mua lá trà ngon từ Hoa Hạ về đây, nhưng mà những người nước ngoài đến đây làm khách, cho dù là Hoa kiều đi nữa thì cũng không biết có bao nhiêu người nhận ra rõ giá trị của loại trà hiếm có này.

Hai người lại nói chuyện về cái đề tài này thêm ba năm phút nữa

- La thiếu mời tôi đến đây cũng không phải chỉ vì muốn uống trà ngon đúng không?

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười đặt chén trà xuống nói

La Đan Luân cười ha hả, trên mặt cũng đầy vẻ chân thành, chậm rãi nói

- Chính tôi và Bạch huynh đệ thật ra cũng chẳng có chút mâu thuẫn lớn gì, chỉ chẳng qua là hai người chúng ta đều cùng thích một vị - nữ thần. Nhưng mà người xưa cũng đã từng nói 'Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu' cho nên chuyện này cũng không đến mức khiến cho tôi và cậu gây nên mâu thuẫn không đội trời chung gì.

Bạch Tiểu Thăng chỉ cười mà không nói gì

La Đan Luân tiếp tục nói

- Thực ra chúng ta hoàn toàn có thể làm bạn bè với nhau! Bây giờ cậu lại được Thorn giới thiệu cho La gia chúng tôi, đây cũng coi như khởi đầu tốt đẹp cho một mối quan hệ mới đi! Tuy rằng lúc nãy ông nội của tôi có nói rằng không hợp tác với cậu, nhưng cậu cũng không cần phải để chuyện này ở trong lòng làm gì, ông ấy lớn tuổi rồi, thêm việc lần trước ở Ngụy gia bị mất mặt cho nên mới tức giận nói mà không suy nghĩ thôi, hi vọng cậu có thể hiểu cho. Cậu thấy không, mới vừa quay đầu đi thì ông đã nói cho tôi lo liệu tất cả công việc hợp tác lần này, lời dặn dò này thật ra cũng coi như là ngầm đồng ý, đồng ý để cho tôi hợp tác với cậu.

Bạch Tiểu Thăng không chút thay đổi, chỉ hơi gật đầu.

La Đan Luân thấy đã trải chăn ổn thỏa rồi nên lập tức cười cười nói

- Dù sao thì tôi cũng là thật tâm muốn làm bạn với cậu, đương nhiên, cũng có phần là nhìn mặt mũi của Thorn, quan trọng nhất chính là cảm thấy tiền cảnh phát triển của chúng tôi ở khu Trung Hoa cũng rất khả quan, nếu như không hợp tác thì cũng hơi đáng tiếc. Cho nên tôi nghĩ vẫn là nên tìm cậu đến. Chúng ta cũng nên bàn lại chuyện hợp tác!

Mớ lí do lí trấu này thật đúng là quá 'dư thừa'

Ở trong mắt Bạch Tiểu Thăng, La Đan Luân hoàn toàn không cần phải nói nhiều như vậy làm gì.

Nói càng nhiều thì càng giống như là đang lấy cớ

Bạch Tiểu Thăng ý vị thâm trường mà nở nụ cười

- Khó có được La thiếu có hảo tâm như vậy! Hợp tác, đương nhiên là được, tôi đương nhiên rất vui lòng được hợp tác cùng La gia.

La Đan Luân nghe vậy thì trong lòng mừng thầm.

Tên Bạch Tiểu Thăng này đáp ứng rất sảng khoái nha!

Bạn cần đăng nhập để bình luận