Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1535: Muốn nghe đề nghị của tôi hay không? (2)

Bạch Tiểu Thăng mang theo Grace đi vào văn phòng thị trưởng liền nghe thấy phía sau thị trưởng Gordon dặn dò vị chủ quản Lorene kia rằng:



- Bảo người mang trà và cà phê ngon nhất đến đây, trì hoãn tất cả hội nghị lại, ta muốn nói chuyện với khách quý, không được để bất kỳ ai quấy rầy!

Tuy rằng Gordon không biết Bạch Tiểu Thăng đến đây với mục đích gì, nhưng vẫn biết rõ chắc chắn hắn sẽ không vô duyên vô cớ tới gặp mình, đã đến tất nhiên là có việc.

Lorene gật đầu đáp ứng, vội vàng rời đi.

Sau khi căn dặn xong, Gordon về văn phòng mời Bạch Tiểu Thăng và cả Grace đến khu ghế sô pha nhập tọa.

Không bao lâu, Lorene dẫn người mang trà và cà phê tới, dâng lên xong thì lui xuống.

- Không biết phải xưng hô với ngài như thế nào?



Thị trưởng Gordon và Bạch Tiểu Thăng ngồi đối diện nhau, mỉm cười khách khí hỏi thăm.

- Ngài có thể gọi tôi là Bạch.



Bạch Tiểu Thăng khách khí đáp lại.

Dù sao đối với người nước ngoài không hiểu tiếng Hoa mà nói, cho dù có nói ra tên đầy đủ, đoán chừng bọn họ cũng chỉ gọi được mỗi cái họ mà thôi, còn không bằng đơn giản trực tiếp nói mỗi một cái họ là được.

- Bạch.



Thị trưởng Gordon lặp lại chữ này, cười hỏi:



- Vậy chẳng hay hôm nay ngài tới gặp tôi có chuyện gì?

Bên cạnh, Grace nhịn không được nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt nhấp nháy.

Cho đến bây giờ, nàng cũng không hề lo lắng một chút nào, càng hoàn toàn không hề hoài nghi năng lực của Bạch Tiểu Thăng.

Bạn bè của vương thất!

Không nghĩ tới người bạn này của đoàn đội Rhine bọn họ lại còn có loại thân phận kinh người đến như vậy!

- Hiện tại ở trong khu quản hạt của ngài đang phát sinh một việc, vừa vặn lại có quan hệ vô cùng to lớn với tôi.

Bạch Tiểu Thăng mở miệng, đem tất cả mọi chuyện của mấy người Rhine, kể lại một cách rõ ràng chi tiết cho thị trưởng Gordon.

- Lại có loại chuyện bậc này sao!



Thị trưởng Gordon giật mình vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, giống như thể hắn thật sự không hề biết chuyện này chút nào vậy.

Bạch Tiểu Thăng cũng không nói ra, cũng làm như hắn không biết rõ.

- Henry và Jihane quản lý hai bộ phận, không ngờ lại làm việc kéo dài như thế!



Thị trưởng Gordon tỏ vẻ như vô cùng đau đớn nói tiếp:



- Để tôi quay về nhất định sẽ đốc thúc bọn họ, lập tức tăng tốc độ làm việc!

- Còn về phần Berman tiên sinh, quả thực là có hơi phiền toái.



Thị trưởng Gordon biến đổi sắc mặt, chép miệng nói rằng:



- Dù sao hắn vốn là nghị viên, thái bình thân sĩ của thành phố, có quyền lực miễn trách báo cáo, ngay cả tôi cũng không tiện trách cứ. . .

Xem ra vị thị trưởng Gordon này định chơi trò ba phải rồi!

Grace nhịn không được nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng ung dung uống trà, không thèm quan tâm ánh mắt thăm dò của thị trưởng Gordon chút nào.

Thị trưởng Gordon rốt cục nhịn không được, lúc muốn cất tiếng hỏi thăm ý kiến Bạch Tiểu Thăng thì bỗng dưng Bạch Tiểu Thăng lại đặt tách trà xuống, nhìn về phía Grace nói rằng:



- Grace, cô ra ngoài một chút đi, tôi và Gordon tiên sinh có mấy lời riêng tư muốn nói.

Grace khẽ giật mình, lập tức gật đầu, đứng dậy rời đi.

Thị trưởng Gordon dõi mắt nhìn theo nàng rời khỏi phòng làm việc của mình, nhìn cửa phòng làm việc đóng lại, lúc này mới quay đầu nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, nhìn xem hắn muốn nói cái gì với mình.

- Gordon tiên sinh, ông cứ nhận thua với Berman như vậy hay sao?

Bạch Tiểu Thăng cười nói tiếp:



- Hay là muốn kéo dân ý về, tiếp tục đảm nhận chức vụ! Có lẽ, tôi sẽ có một vài đề nghị hay ho dành cho ông đó!

Thị Trưởng Gordon của thành phố Haru giương mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng ở trước mắt, ánh mắt giật mình lại phức tạp.

Cái người trẻ tuổi mang gương mặt Châu Á này, nắm giữ Huân chương vàng Kị sĩ của Vương Thất, vậy thì đại biểu cho hắn là "Bạn của Vương Thất", chính mình cũng là xem ở trên thể diện của vương thất, mới đối với hắn lễ ngộ như thế, nhiệt tình có thừa.

Kỳ thực, việc mà Bạch Tiểu Thăng nói Gordon cũng có biết đến.

Dù sao, hắn vẫn là thị trưởng của thành phố Haru. Thị trưởng còn không có từ nhiệm, nắm lấy trong tay chính là quyền lực cấp bậc cao nhất, coi như hai người Henry, Jihane đều là người đứng đầu của riêng bộ phận bọn hắn thì sao, làm sao có thể chưởng khống đến mỗi người trong bộ môn.

Gordon tự nhiên có tai mắt thuộc về hắn.

Bất quá, đối với chuyện này, liên quan đến Berman, Gordon thật sự không nguyện ý tham gia vào chuyện này.

Đầu tiên, tỉ lệ dân ý ủng hộ Gordon đã rớt xuống rất thấp, "Liên quan trách nhiệm" đến loại chuyện này, trên cơ bản là không cần nghĩ nhiều.

Trừ phi, hắn có thể ở trong thời gian ngắn làm ra cái công trạng gì đó kinh người, kéo cao tỉ lệ việc làm của thành phố lên một chút, tăng lên danh tiếng cho thành phố Haru, dẫn động giới tư bản chú ý.

Nhưng loại sự tình này, cho dù là đem toàn bộ tài sản cá nhân hắn nện vào đi nữa, chỉ sợ cũng không làm được.

Huống hồ, hắn cũng không nguyện ý chính mình chảy máu.

Hơn nữa, Berman còn được tuyển hạ nhiệm tiếp theo chức vị thị trưởng thành phố Haru. Đó còn là chuyện ván đã đóng thuyền, Gordon không muốn nổi lên xung đột với Berman, thậm chí hi vọng song phương bảo trì bền bỉ quan hệ "Thân mật" như thế, càng lợi cho tư gia buôn bán phát triển.

Còn có chính là, Berman đối với chuyện này, thực hiện trong bóng tối mặc dù là vì hận thù cá nhân, nhưng bên ngoài vẫn như cũ thể hiện bản thân là lá cờ đầu trước xã hội, dân chúng đối với loại sự tình này thường thường sẽ không hỏi nguyên do, tận hết sức lực đi ủng hộ, chính mình nếu như cứng rắn đứng mặt đối diện, không thể nghi ngờ là gia tốc xuống đài.

Như thế xem xét, mặc kệ là từ xa hay gần, lợi ích xuất phát, vẫn là từ suy tính từ phương diện phần thắng, Gordon đều cảm thấy mình không thể nhúng tay.

Mới vừa rồi, vị Bạch Tiểu Thăng này cầm trong tay Huân chương vàng Kỵ Sĩ nâng lên chuyện này, còn nói Berman đang làm khó dễ là người của hắn, trong tâm lý Gordon lúc này liền "Lộp bộp" một chút, lập tức cảm giác mình đứng ở sát với đại phiền toái.

Gordon sợ Bạch Tiểu Thăng sẽ lấy danh nghĩa vương thất, ép buộc hắn đi đối phó Berman.

Vương Thất tuy rằng làm cho người ta kính sợ, nhưng ở nơi này, sử dụng một câu nói bên Hoa Hạ chính là "Trời cao hoàng đế xa", chính mình đi đấu với Berman, cuối cùng thua thiệt vẫn là mình, huống hồ có thể đấu được hay không, vẫn phải là hai chuyện.

Gordon vào thời khắc ấy thật sự là tâm tư xoay chuyển, kiệt lực nghĩ cách như thế nào uyển chuyển cự tuyệt, nhưng lại không làm cho người trẻ tuổi gọi là "Bạch" này nổi nóng.

Dù sao, hắn vẫn phải nể mặt bên phía Vương Thất !

Nhưng mà, hoàn toàn khác với dự liệu của hắn chính là Bạch Tiểu Thăng cũng không có mời hắn hỗ trợ đối phó với Berman, mà là hỏi hắn cam không cam tâm hướng Berman chịu thua, có nguyện ý tiếp tục liên nhiệm chức vụ thị trưởng Haru hay không !

Gordon trừng mắt nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Bạch Tiểu Thăng, xác định qua đối phương không phải nói đùa, trong lòng nhất thời không yên.

Hắn đương nhiên nguyện ý liên nhiệm !

Hắn đương nhiên không muốn đem vị trí này của mình tặng cho tên khốn Berman kia!

Berman là cái thá gì chứ !

Chỉ là hắn không có biện pháp mà thôi !

Hiện tại cái người trẻ tuổi này, chẳng lẽ. . . Thật có biện pháp?

Gordon có cảm giác cái gọi là "Đề nghị" của Bạch Tiểu Thăng, chính là muốn hướng mình đưa ra kế sách thay đổi càn khôn.

Thế thì cũng có thể nghe một chút!

Trong mắt Gordon, cái người trẻ tuổi này tuy rằng nhìn có tuổi trẻ, nhưng ngôn ngữ cử chỉ cực độ lão luyện, tâm cơ siêu nhiên, càng có thân phận là " bằng hữu Vương Thất ", có lẽ sẽ có năng lực giúp đỡ chính mình.

Hiện tại đối phương có thể thể hiện bản thân "Thẳng thắn" như thế, đó cũng là một loại tư thái.

Vậy mình, có phải hay không cũng cần phải thẳng thắn lại một chút ?

Gordon nhanh chóng suy nghĩ.

Rõ ràng tâm động, nhưng còn lưỡng lự chưa hạ quyết định? Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng là hạng gì, tự nhiên từ trên mặt của Gordon đọc ra được suy nghĩ trong lòng hắn, lập tức đứng lên, có chút ít tiếc nuối nói,

- Xem ra, Gordon tiên sinh đối với lời đề nghị này cũng không có hứng thú, vậy tôi liền cáo từ vậy.

Lạt mềm buộc chặt.

Đây là thủ đoạn mà ở Hoa Hạ từ mưu sĩ quốc gia đến cô nương đi bán dạo hàng vỉa hè đều thường dùng, cuối cùng sẽ có hiệu quả đặc biệt.

Gordon bề bộn ngăn cản, mở miệng nói,

- Chờ một chút, Bạch tiên sinh ! Tôi nguyện ý nghe đề nghị của anh!

Bạch Tiểu Thăng đứng lại, giống như cười mà không phải cười nhìn hắn,

- Vậy thì tâm sự ?

- Tâm sự !

Lần nữa ngồi xuống, Gordon đích thân rót trà cho Bạch Tiểu Thăng, bày ra một bộ tư thái cung kính lắng nghe.

- Đầu tiên, tôi vẫn nên cường điệu một chút.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Gordon nói,

- Việc nghiên cứu của Rhine bạn của tôi cùng với đoàn đội của anh ấy là hợp quy định cùng an toàn tiêu chuẩn dược vật, điểm này Gordon tiên sinh có thể phái người đi Học Viện Y Haru để tiến hành điều tra. Đều là bởi vì bọn họ cùng Học Viện Y có mâu thuẫn, mới đưa đến việc bên phía học viện không thu nhận nữa, ở bên trên pháp lý, chúng tôi vẫn đứng vững được bước chân ! Trải qua điều tra sẽ rõ!

Bạch Tiểu Thăng trước tiên cường điệu việc này, là muốn nói cho Gordon biết, hắn cũng không phải mượn thanh danh vương thất mà đổi trắng thay đen, chỉ là sắp đặt lại trật tự đúng nghĩa mà thôi.

Gordon cười cười,

- Ngài có thể nắm giữ Huân chương vàng Kị sĩ của vương thất, trong chuyện này, chắc chắn sẽ không làm lẫn lộn phải trái.

- Còn có…

Gordon ý vị thâm trường cười một tiếng,

- Tôi đã để cho người điều tra qua chuyện này rồi!

Mặc kệ có thể dùng việc này đến làm bàn đáp áp đảo lại Berman hay không, Gordon vẫn cần phải nắm giữ nguyên do và chân tướng sự việc trong thời gian sớm nhất !

- Tốt, như vậy, tôi có thể tiếp tục nói việc tiếp theo rồi!

Bạch Tiểu Thăng nhìn chằm chằm Gordon một chút, gật gật đầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận