Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1544: Chúc cậu có một chuyến du lịch vui vẻ (1)

Ngày hôm sau, Bạch Tiểu Thăng thức dậy rất sớm, rửa mặt chải đầu xong thì lập tức mang Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đi đến La gia lần nữa,

Lần này đến đây thì đãi ngộ hoàn toàn khác hẳn.

La Nguyệt Phong tự mình ra mặt đón tiếp Bạch Tiểu Thăng.

Lần này thì Bạch Tiểu Thăng không còn nhìn thấy La Đan Luân nữa, dựa theo lời của La Nguyệt Phong nói thì gã đã đi theo cha mình, cũng chính là gia chủ đương nhiệm của La gia đi đến nước M để xử lý công việc làm ăn của gia tộc rồi.

La Nguyệt Phong mặc dù là gia chủ đời trước nhưng lời nói của ông vẫn còn rất có giá trị, thậm chí còn cao hơn bất cứ người La gia nào.

Nhìn xem bản hợp đồng do Bạch Tiểu Thăng mang tới, La Nguyệt Phong than thở

- Khu Đại Trung Hoa quả nhiên là nhân tài đông đúc, ai ai đều giỏi.

La Nguyệt Phong cũng không có bất cứ dị nghị gì đối với bản hợp đồng này, lập tức ký tên.

Bạch Tiểu Thăng trong lòng cũng kiên định hơn, vui sướng vô cùng.

Buổi trưa, Bạch Tiểu Thăng đi ăn cơm cùng với La Nguyệt Phòng, biết ông lão còn thích viết chữ vẽ tranh nên đích thân viết mấy bức tranh chữ, còn nói sẽ để cho xưởng gốm đưa đến mấy cái bình sứ tốt, La Nguyệt Phong cũng rất vui vẻ nhận.

Rời khỏi La gia, Bạch Tiểu Thăng mang theo bản hợp đồng đã có chữ ký trở về khách sạn, mọi người trong thương đoàn đều vô cùng vui vẻ phấn chấn.

Cùng ngày hôm đó, Bạch Tiểu Thăng bảo Lâm Vi Vi đi đặt vé máy bay để trở về nước.

Hai ngày sao, Bạch Tiểu Thăng chính thức rời khỏi Châu u, về đến Châu Á.

Sân bay quốc tế thành phố Renton, tại sảnh chờ của sân bay.

Bạch Tiểu Thăng dẫn theo Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đi vào làm thủ tục gửi vận chuyển hành lí, trên người cũng chẳng đem theo nhiều đồ, bước chân cũng nhẹ nhàng thoải mái hơn nhiều.

Cả ba người họ đều ăn mặc theo phong cách thoải mái, Bạch Tiểu Thăng trông khá đẹp trai, Lôi Nghênh thì lại có cảm giác mạnh mẽ vô cùng.

Lâm Vi Vi eo nhỏ chân dài như siêu mẫu, mái tóc đen mượt mà, nhìn lướt qua còn đẹp hơn mấy minh tinh người mẫu bình thường nhiều.

- Cuối cùng cũng có thể đi về nhà rồi!

Lâm Vi Vi cười rạng rỡ, đầy sức sống như một cô nhóc con, bước chân tung ta tung tăng nhìn qua vô cùng có sức sống.

Ai có thể ngờ được rằng cô ấy chính là cánh tay phải của tổng giám đốc đương nhiệm của khu Đại Trung Hoa tập đoàn Chấn Bắc chứ. Địa vị của cô ấy là dưới một người trên vạn người đó.

Lâm Vi Vi cực kì vui sướng, thực ra điều này cũng có thể hiểu được.

Đầu tiên là do xa nhà quá lâu, nỗi nhớ nhà và người thân khiến cho khi nghĩ đến việc sắp được về nhà thì sẽ vô cùng vui vẻ.

Thêm vào đó, bọn họ đến Châu u đã lâu như vậy rồi, thời gian làm việc luôn nhiều hơn thời gian nghỉ ngơi. Có lúc bận rộn thì trong một ngày phải di chuyển đến mấy thành phố hoặc vài quốc gia cũng chẳng có gì lạ. Tuy rằng cuộc sống như vậy cũng rất phong phú nhưng mà cũng rất là mệt, đến cả đàn ông con trai còn chưa chắc đã có thể chịu đựng nổi nữa là.

Bây giờ thấy có thể trở về nước, trong lòng cô đương nhiên vui vẻ rồi.

- Đến đây được hơn một tháng hay sắp hai tháng rồi nhỉ, em đã không còn nhớ rõ nữa rồi!

Lâm Vi Vi cười nói,

- Sau khi trở về, anh Tiểu Thăng amh phải cho em nghỉ thêm hai ngày nữa đó, em phải nghỉ ngơi cho đã thuận tiện về thăm nhà.

Lôi Nghênh cũng gật đầu đồng ý, anh ta cũng muốn về nhà thăm mẹ.

- Không vấn gì, sau khi trở về anh sẽ phát thêm bao lì xì và cho mọi người thêm vài ngày nghỉ phép để mọi người về thăm gia đình.

Bạch Tiểu Thăng vừa cười vừa nói.

Một năm trở lại đây quá bận rộn với công việc thậm chí ngay cả tết cũng không thể về nhà được, cũng chỉ có ba người tự đón tết và gọi video về cho người nhà mà thôi.

Chớp mắt chuyến đi Châu u đã kết thúc, thu hoạch được rất nhiều, đương nhiên Bạch Tiểu Thăng sẽ không thể để cho người của mình chịu thiệt thòi gì rồi.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh sau khi nghe Bạch Tiểu Thăng nói xong thì trong lòng cũng càng thêm vui vẻ.

- Mấy người Lý Hạo Phong và Trịnh Hồng Cốc đi chuyến bay kế tiếp để trở về, đến ngày mai thì toàn bộ mọi người đều về nước hết đúng không.

Bạch Tiểu Thăng vừa cười vừa nói,

- Chuyến đi châu u lần này bọn họ cũng rất là vất vả, sau khi trở về anh cũng phải mở tiệc mừng công cho bọn họ sau đó sẽ sắp xếp luân phiên nghỉ ngơi không thể nhất bên trọng nhất bên khinh được.

Hai người Lâm Vi Vi và Lôi nghênh cùng gật gật đầu đồng ý.

- Anh Tiểu Thăng thực ra chuyến bay này hiện giờ còn khá nhiều ghế trống, tại sao anh không để cho bọn họ quay trở về cùng chúng ta một lượt luôn?

Lâm Vi Vi hiếu kì hỏi,

Vì sao phải chia thành hai đoàn trở về thì nàng có thể hiểu được, đó là vì chỗ không đủ cho tất cả mọi người nên phải để lại một số người trở về sau.

Nhưng khi Bạch Tiểu Thăng bảo nàng đặt vé yêu cầu nàng chỉ đặt cho ba người bọn họ không được phép đặt thêm cho người khác, vì sao lại thế?

Bạch Tiểu Thăng là muốn nói cho tất cả mọi người biết, hắn là lãnh đạo nên cho dù lúc đi đến hay rời đi thì đều phải là người đi đầu sao?

Là làm gương cho cấp dưới sao?

Bạch Tiểu Thăng chẳng giống với người sẽ làm như vậy.

Lôi Nghênh cũng nhìn Bạch Tiểu Thăng có chút hiếu kì.

- Chẳng vì sao cả, vì anh muốn có một chuyến đi yên tĩnh mà thôi.

Bạch Tiểu Thăng vừa cười vừa giải đáp thắc mắc của Lâm Vi Vi. Sau đó hắn còn lầu bầu giải thích,

- Nếu mà có thêm vài người nữa, lại còn vây xung quanh anh thì cũng rất chói mắt đấy. Còn nữa, nếu mà lỡ như có ai có chuyện gì, câu hỏi gì thì làm sao anh có thể không nói chuyện với bọn họ được đây, anh còn muốn ngủ trên đường trở về đó...

Nghe Bạch Tiểu Thăng giải bày tâm tư 'ích kỷ' của mình xong xong Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh có chút dở khóc dở cười.

Bạch Tiểu Thăng có lúc chính là một con người đơn giản như vậy.

Nhưng mà như vậy cũng tốt.

Một Bạch Tiểu Thăng rời bỏ hình tượng "Vĩ đại, hào quang, đứng đắn" đó mới chính là Bạch Tiểu Thăng khiến cho bọn họ can tâm tình nguyện đi theo.

Ba người bọn họ vừa nói vừa cười đi vào phòng chờ VIP.

Cách phòng chờ VIP còn một đoạn khoảng hơn mười mét có cặp mẹ con cũng đi về hướng phòng chờ VIP.

Bà mẹ với dáng người nóng bỏng nãy nở, ăn mặc thời thượng, cô ta đang kéo kéo đứa con trai kháu khỉnh, đáng yêu, chỉ là nó quá nghịch ngợm nhảy nhót khắp nơi, luôn muốn thoát khỏi sự ràng buộc của bà mẹ.

Trong lòng của đứa bé còn ôm một món đồ chơi khá to hình như là một con quái vật trong phim hoạt hình.

Đột nhiên một tiếng kêu “ai da” thảm thiết vang lên.

Thì ra là do cậu bé còn đang nhíu mày vùng vằng lúc nãy không chịu nhìn đường, cái chân đang vùng vẫy muốn chạy thoát kia đá vào chân một người đàn ông cũng đang muốn đi đến phòng chờ VIP.

Người đàn ông đó lập tức la lên như heo bị chọc tiết vậy.

Giọng người đàn ông đó khá lớn, những người xung quanh đều nhìn qua bên đó, cả đám Bạch Tiểu Thăng cũng nhịn không được đưa mắt qua nhìn.

Tuổi tác và dáng người của người đàn ông đó cũng xấp xỉ Bạch Tiểu Thăng, dáng vẻ cũng rất đẹp trai, giống như mấy minh tinh mới nổi hiện nay vậy.

Đi theo sau hắn khoảng hai mét có một người phụ nữ trẻ tuổi.

Dáng người của người phụ nữ đó không hề thua kém Lâm Vi Vi, mái tóc ngắn nhìn có vẻ cực kì hoạt bát, “đẹp trai” siêu cấp luôn.

Lúc đó cô ta sắc mặt vô cùng bình tĩnh mà nhìn dáng vẻ người đàn ông trẻ tuổi bị giẫm chân.

Bà mẹ vừa xin lỗi người đàn ông trẻ tuổi này một cách rất lễ phép vừa quay sang nói với đứa con của mình:

- Mau xin lỗi chú đi!

- Đừng có gọi là chú hãy gọi là anh đi!

Người đàn ông đó vừa bận sửa lại cách xưng hô vừa cười nói với bà mẹ,

- Mỹ nữ à, thực ra tôi vẫn chưa đến ba mươi tuổi đâu.

Tên tiểu tử này nhìn tướng mạo thì là cấp bậc thần tượng nhưng vừa cười liền hạ cấp thành lưu manh ngay.

Nhưng vì hắn ta đẹp trai nên người khác cũng sẽ không thể ghét được.

Bà mẹ đó thậm chí không thèm nhìn hắn thêm một lần nữa.

- Chú cũng đâu còn đau nữa đâu.

Tên nhóc nghịch ngợm dẩu môi không cam lòng, xem thường nói.

Khuôn mặt của bà mẹ đó lộ ra vẻ giận dữ,

- Sao con không có chút lễ phép nào vậy!

- Không sao, không sao, nó còn là trẻ con mà.

Người đàn ông trẻ tuổi cười ha ha một tiếng, không quan tâm đến vẻ mặt đang không mấy vui vẻ của đứa nhóc mà dùng sức ép buộc xoa xoa đầu đứa bé, ngược lại bắt đầu nói chuyện với bà mẹ thân thiện đó,

- Những bà mẹ có khí chất, có dáng người lại còn có giáo lý giống như em thật không nhiều! Đây là con của em sao, lúc nãy anh vừa nhìn còn tưởng rằng em là chị gái của đứa bé này chứ.

Người vừa đẹp trai miệng vừa ngọt ngào khiến cho bà mẹ đó cười, nói:

- Xem cậu nói kìa, tôi trông trẻ như vậy sao, tôi cảm thấy tôi lớn hơn cậu vài tuổi đó.

- Chẳng giống chút nào! Em xem dáng người của em kìa rồi nhìn xem cái lưng ong kia nữa, ra ngoài đường tự nói mới 19 tuổi thì ai cũng tin. Haizz, em làm thế nào để giữ gìn được nhan sắc như vậy, chắc chắn là có tập yoga đúng không.

Người đàn ông trẻ vừa cười vừa nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận