Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1566: Cuộc gọi của Trịnh Bàn Tử (1)

Có thể nói, thứ khu Đại Trung Hoa thiếu chưa bao giờ là người mà chính là cơ hội.

Trước mắt, cơ hội đã rơi xuống, những người dự bị kia cả ngày đều phấn khích giống như được tiêm máu gà vậy, cứ luôn ngóng trông đợi chờ.

Song trái ngược với loại "tàn khốc" khôn sống mống chết này chính là cơ chế khen thưởng.

Cơ chế khen thưởng cũng hết sức hoàn thiện, từ tăng trưởng hiệu suất đến xử lý các vấn đề vượt quá tiêu chuẩn, đều được xếp vào trong khen thưởng, phân hoa hồng, tiền thưởng, vàng ròng bạc trắng chính là một loại phương thức biến đổi.

Bất cứ ai cũng được nhận tiền, ngay cả khi người đó bị sa thải, nên cho thì một phần cũng sẽ không thiếu.

Đây cũng là do Bạch Tiểu Thăng dặn dò, nhìn có vẻ như số tiền này không đáng là bao, nhưng đó lại là phương thức để nâng cao tinh thần của mọi người trong những ngày đầu cải cách.

Thực sự là chỗ làm việc không nói lời vô nghĩa, đưa tiền mới là vương đạo.

Mọi người đều tràn đầy năng lượng, một lòng một dạ lao vào công việc, dốc hết sức giảm thiểu những sai lầm của mình và ra sức phát huy tất cả tài năng của bản thân.

Theo xu hướng phát triển "vật tẫn kỳ dụng, nhân tẫn kỳ trách", người quản lý cấp cao nhất chính là công tác thuộc về Bạch Tiểu Thăng, vốn nên giảm mạnh bảy, tám phần mười mới đúng, hắn vốn không nên bận rộn như vậy mới phải.

Tối thiểu, lúc Bạch Tiểu Thăng xuất hành đi Châu u, Hạ Hầu Khải thay thế chức vụ, Hạ Hầu Khải cũng không cần phải quá bận rộn.

Nhưng lần này, Bạch Tiểu Thăng thì khác.

Bởi vì, thương đoàn về nước đã mang đến một số lượng lớn hạng mục hợp tác quan trọng.

Cùng lúc đó, ngay cả rất nhiều hợp tác với La gia, đều cần người đứng đầu Bạch Tiểu Thăng này quan tâm, bắt đầu từ hắn đi xuống tiến hành phân công nhiệm vụ.

Cho nên, Bạch Tiểu Thăng bận rộn tối mặt tối mày.

Một trận bận bịu này ròng rã suốt hai tháng.

Trong hai tháng này, Bạch Tiểu Thăng làm cho tất cả mọi người trên từ Đại Sự Vụ Quan, người phụ trách Tiểu Khu Vực, xuống đến Tổng Giám Đốc xí nghiệp trọng điểm ở phía dưới, đều thấy được cái gì gọi là dũng mãnh, cái gì gọi là không phải con người.

Bạch Tiểu Thăng giống như là một cái đại não vĩnh viễn không mệt mỏi, vĩnh không bao giờ sai lầm, đem hàng trăm hàng ngàn các hạng mục công việc quan trọng, đều sắp xếp rõ rõ ràng ràng từng cái từng cái một.

Thậm chí, hắn còn có thể nhín chút thời gian thăm viếng các xí nghiệp trọng điểm ở các tỉnh, tiến hành khảo sát cơ sở, tiếp theo là kỹ thuật, tiến hành giao lưu với các nhân viên nghiên cứu.

Bạch Tiểu Thăng thân là Tổng Giám Đốc khu Đại Trung Hoa, vẫn luôn chạy ở tuyến đầu, những người khác, bất luận là Đại Sự Vụ Quan, người phụ trách Tiểu Khu Vực, hay là sự vụ quan, người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực, thậm chí nhóm giám đốc xí nghiệp, đều rơi vào trạng thái làm việc một cách điên cuồng.

Ngay cả Hạ Hầu Khải đều giống như thanh niên hai mươi tuổi, thần thái sáng láng làm cố vấn bên người Bạch Tiểu Thăng.

Tại bầu không khí trên dưới đồng lòng, mọi người toàn lực ứng phó này, nguyên bản khu Đại Trung Hoa bởi vì cải cách mà chậm lại, đã từ từ gia tăng tốc độ, thoáng chốc đã chạy thẳng về phía trước, thậm chí là tình trạng bay thẳng về phía trước.

Tổng Giám Đốc Tưởng Quát của tổng bộ khu sự nghiệp Đại Trung Hoa ở M quốc, đang gọi điện thoại hỏi về tình hình cải cách, nghe được một chuỗi số liệu làm hắn cảm thấy không thể nào tin nổi, thậm chí rung động.

Tưởng Quát liên tục vặn hỏi, cẩn thận thăm dò, sau cùng càng là kinh hãi hỏi,



- Các người đã làm cái gì vậy hả? Không phải đã nói có lẽ giảm tốc độ sao? Cái tốc độ tăng trưởng này của các người trong gần năm năm trở lại đây đều chưa từng xuất hiện qua!

Trong lúc Tưởng Quát nói chuyện, ngay cả âm thanh cũng đều run rẩy, nói với giọng điệu không cho phản bác,



- Ta muốn báo cáo cụ thể. . . chỉ có giai đoạn gần đây? Vậy cũng không sao! Để ta nhìn một chút nhóm bên kia rốt cuộc lợi hại đến trình độ nào!

Sau khi nhận được báo cáo, Tưởng Quát thức trắng cả đêm để nghiên cứu, ngày hôm sau lập tức gọi điện thoại cho Bạch Tiểu Thăng, nói rõ ràng rằng ở bên này của hắn có bất luận chỗ nào dùng được thì cứ việc mở miệng, hắn sẽ toàn lực đi làm!

Làm cho Tưởng Quát có phản ứng như thế, cũng là việc mà gần năm năm đều chưa từng xuất hiện.

Cứ như vậy, chỉ dùng hai tháng, Bạch Tiểu Thăng đã đưa rất nhiều công việc đi vào quỹ đạo, những việc còn lại, chỉ cần cấp dưới đẩy mạnh thực hiện từng bước một, chờ đợi thị trường kiểm nghiệm là tốt rồi.

Trong lúc này, ở bên trong khu Đại Trung Hoa tập đoàn Chấn Bắc, có thể nói là danh vọng và mị lực cá nhân của Bạch Tiểu Thăng đã đạt tới đỉnh phong!

Thậm chí nói một cách khoa trương thì là chỉ một ngón tay của Bạch Tiểu Thăng thôi, tất cả xí nghiệp bên này, tất cả các cao tầng, sẽ đồng loạt cùng nhau xông thẳng về một hướng, căn bản sẽ không nói nửa chữ không, chỉ e dù bọn họ không hiểu chỉ thị của Bạch Tiểu Thăng, cũng sẽ không chút do dự quán triệt chấp hành!

Lúc này Bạch Tiểu Thăng thực sự được mọi người quy phục, nào ai dám không theo.

Còn có chính là, Bạch Tiểu Thăng không chỉ thúc đẩy tập đoàn Chấn Bắc khu Đại Trung Hoa và khu Châu u, mà còn giành được hợp tác cùng có lợi với La gia, còn chiến thắng Tôn Bạch Trí Thắng, Tuyết Liên Vạn Hòa, Lý Nê công xưởng, Khoa Lý Sâm và những xí nghiệp của họ, cùng nhau kéo vào trong cơn lũ phát triển. Ngược lại ở một số phương diện khác, bọn họ cũng phải tìm hợp tác mới, dĩ nhiên phù sa không để chảy ra ruộng người ngoài mới tốt.

Hơn nữa, những xí nghiệp đó đều là xí nghiệp của bản thân Bạch Tiểu Thăng, về phần sản phẩm, phục vụ, chất lượng, Bạch Tiểu Thăng đều mười phần yên tâm.

Cũng chính vào lúc này, mấy nhà công ty kia của hắn, ngay cả Lý Nê công xưởng nhỏ yếu nhất cũng phát triển lớn mạnh giống như hiệu ứng quả cầu tuyết!

Tốc độ phát triển của nó vượt qua đồng hành gấp cả trăm lần.

Có người nói, lăn lộn trong giới kinh doanh chính là nhân mạch, có nhân mạch thì sẽ có tài phú đếm không hết.

Bạch Tiểu Thăng thân là Tổng Giám Đốc khu Đại Trung Hoa, có quan hệ không cạn với rất nhiều thế lực lớn, thứ không thiếu nhất cũng chính là nhân mạch.

Những công ty đó của hắn, người khác phải cần từ mười năm đến hai mươi năm mới có thể dựng lên con đường tài phú như vậy, chúng nó sinh ra như được nối liền với nhau thì sao có thể không phát triển thần tốc cho được.

Cũng là trong hai tháng này, Bạch Tiểu Thăng đã lấy được điểm số ở chỗ Hồng Liên, trực tiếp từ bốn mươi tám điểm, "tăng vọt" tới bảy mươi điểm!

Gia tăng tới hơn hai mươi hai điểm!

Bạch Tiểu Thăng nhậm chức Tổng Giám Đốc khu Đại Trung Hoa cũng chỉ mới bảy tháng, đã trực tiếp đi hết hai phần ba lịch trình thăng cấp, không thể bảo là không kinh người!

Trong này, bởi vì hợp tác cùng với La gia thuộc về hợp tác ngoại bộ nên số điểm nhận được cũng sẽ nhiều hơn.

Theo thời gian, tất cả hợp tác lại sinh ra kết quả, sẽ đem đến cho Bạch Tiểu Thăng một số điểm không thể tưởng tượng nổi.

Tuy nhiên, trước mắt, bởi vì điểm số thu hoạch của Bạch Tiểu Thăng quá nhiều nên hắn đã nhận được một cái thông báo không tốt—— một lần nữa điểm số của hắn tiến vào giai đoạn "thời kỳ đóng băng" .

Tình huống này, Bạch Tiểu Thăng đã gặp qua.

Săn bắt điểm số quá nhanh, tiến nhập giai đoạn ba mươi phần trăm sau cùng, cũng sẽ bị khóa chặt, hệ thống sẽ sinh ra nhiệm vụ để hắn đạt thành, trước đó, điểm số sẽ không tăng trưởng nữa.

Cái này còn chưa tính, khi thăng cấp sau cùng, thường thường còn có một cái nhiệm vụ lớn hơn nữa đang chờ hắn.

Dĩ nhiên, hai giai đoạn nhiệm vụ này, cũng không phải tuyệt đối tồn tại.

Hệ thống Hồng Liên này rất là "giảo hoạt", vĩnh viễn sẽ không bao giờ để cho người ta lần mò ra được quy luật thực sự của nó.

Bạch Tiểu Thăng cũng nghĩ tới nói bóng nói gió, hỏi thăm một chút phương hướng nhiệm vụ có thể ban bố, muốn chuẩn bị trước thời hạn.

Tất nhiên, nguyện vọng của hắn thất bại, không hỏi được bất kỳ thứ gì cả.

Bạch Tiểu Thăng đơn giản cũng sẽ không hỏi.

Chờ Hồng Liên sinh ra nhiệm vụ, lấy chiêu phá chiêu là được rồi.

Ngược lại, bất kể là hợp tác với khu Châu u, hay là hợp tác với La gia, đều cần thời gian lên men nhất định mới có thể bày ra thành quả, đến lúc đó điểm số thu được sẽ như trời long đất lở, cho dù cánh cửa nhiệm vụ mà Hồng Liên giao cho có cao tới đâu cũng sẽ bị công phá.

Đối với lần này, Bạch Tiểu Thăng vẫn có chút lòng tin.

Liên tiếp bận rộn suốt hai tháng, có thể coi như đã không còn việc gì cần hắn đích thân phải xử lý, những tưởng có thể nghỉ ngơi một chút thì hắn lại nhận được một tin tức không tốt lắm.

Tin tức kia cũng không phải liên quan đến hắn bên này, mà chính là, đến từ Đằng Vân!

Bạn cần đăng nhập để bình luận