Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1590: Nửa đầu của hội nghị (1)

Thật ra, Mã Thiên Kình cũng giật mình về chuyện Bạch Tiểu Thăng chính là "Lâm Thăng", cảm giác chuyện này không tầm thường.

Mã Thiên Kình đã suy nghĩ qua, nói rõ tình hình với Vương Hách Lôi, đồng thời nhanh chóng đi nói cho Đổng Thiên Lộ biết, để cho cô ta quyết định.

Nhưng cuối cùng, Mã Thiên Kình cũng không làm như vậy.

Không những không làm, Mã Thiên Kình trái lại còn kích động "cậu con trai bám đít cha" Vương Hách Lôi, giật dây hắn đi gây khó dễ cho Bạch Tiểu Thăng!

Nguyên nhân, rất đơn giản.

Mã Thiên Kình hận Bạch Tiểu Thăng.

Mã Thiên Kình muốn báo thù, nhưng trong thời gian ngắn, hắn lại không báo được thù.

Chờ tới ngày Dược Mã có thể chèn ép được tập đoàn Chấn Bắc khu Đại Trung Hoa lại quá mức xa xôi, thậm chí là không hẹn gặp được.

Còn nữa, cho dù thật sự có một ngày như vậy, Mã Thiên Kình hắn có thể mặc sức báo thù sao?

Tên họ Bạch hình như không tổn thất gì!

Cho nên, Mã Thiên Kình bị tâm ma quấy phá, căn bản không suy nghĩ tới đại cục, đã nghĩ kéo nhà họ Vương xuống nước, thậm chí tiện thể kéo luôn cả nhà họ Đổng!

Bởi vậy, hy vọng báo thù tóm lại có lớn một chút! Tối thiểu có thể gây chút phiền phức cho Bạch Tiểu Thăng, anh ta cũng cam tâm tình nguyện!

Mà làm như vậy, Mã Thiên Kình thậm chí không tiếc liên lụy tới kế hoạch do ba nhà bọn họ vạch ra.

Người xưa có câu nói rất hay, lặng lẽ đắc tội quân tử, chớ đắc tội với tiểu nhân.

Bởi vì tiểu nhân vì chút thù hận của mình, thật sự có thể nói là không từ thủ đoạn.

Thậm chí, có đôi khi ngay cả người của mình cũng hãm hại.

Mã Thiên Kình chính là kẻ tiểu nhân như vậy.

- Ý của cậu là tôi làm theo lời cậu nói, cha tôi sẽ thật sự coi trọng tôi hơn sao?!

Mắt Vương Hách Lôi dường như sáng lên.

Bản thân hắn là "Cậu con trai chuyên bám đít cha", Mã Thiên Kình đưa ra lí do này rõ ràng có sức hấp dẫn rất lớn đối với hắn.

- Nhất định sẽ như vậy!

Mã Thiên Kình thấy thế thì mỉm cười và khẳng định.

- Vậy sẽ không để lộ thân phận của chúng ta chứ? Dù sao chỗ này cũng là ở Thăng Tỉnh Quốc Tế, có thể phá hỏng kế hoạch của chúng ta không?

Vương Hách Lôi có hơi do dự và lo lắng, hạ giọng nói.

"Cậu con trai chuyên bám đít cha" này vẫn chưa tính là hoàn toàn không có đầu óc!

Thế mà còn biết lấy đại cục làm trọng?

Trong lòng Mã Thiên Kình thầm xem thường, nhưng trên mặt không hề thể hiện ra, hạ giọng kiên trì nói:

- Anh Vương, anh đừng tự giới thiệu, vậy không phải xong rồi sao! Nếu như vậy mà hắn còn có thể biết tới tên họ của anh, vậy chứng minh anh có danh tiếng lớn. Hơn nữa, cho dù hắn biết thì có thể làm gì! Hắn còn dám động tới anh sao?! Hơn nữa, mấy nhà chúng ta tính kế chính là rồng lẻn vào vực sâu, người bình thường sẽ không nhìn ra. Cũng không thể chỉ bởi vì anh và tôi ở đây mà bị lộ được!

Mã Thiên Kình cho Vương Hách Lôi một viên thuốc an thần.

- Nói đúng, cậu nói đúng!

Vương Hách Lôi lập tức gật đầu, mỉm cười và nói:

- Vậy một lúc nữa tôi qua, còn cậu thì sao? Cậu cũng đi theo tôi chứ?!

Mã Thiên Kình mỉm cười lắc đầu:

- Tôi làm sao có thể cướp danh tiếng của anh được, tôi sẽ ở phía sau, áp trận cho anh!

Mã Thiên Kình có thể lợi dụng Vương Hách Lôi, nhưng anh ta không dám trực tiếp xung đột với Bạch Tiểu Thăng.

Cho dù Mã Thiên Kình hận Bạch Tiểu Thăng, nhưng thật sự đã bị Bạch Tiểu Thăng đánh cho sợ rồi.

Đối phương tát tai thôi cũng thật sự rất đau đấy!

Cho dù ở đây có nhiều con mắt đang nhìn, nhưng anh ta cũng không dám bảo đảm đối phương sẽ không lại tát mình!

Nếu thật sự bị ăn tát ở trước mặt nhiều người như vậy, sợ rằng anh ta sẽ không còn mặt mũi nào để sống tiếp nữa!

Cho nên Mã Thiên Kình thật sự hận Bạch Tiểu Thăng, cũng thật sự sợ anh.

- Vậy sao? Vậy cậu Mã, cậu đúng là bạn tốt của tôi đấy!

Nghe Mã Thiên Kình nói nhường cơ hội cho mình, Vương Hách Lôi cười ha hả nói.

- Anh Vương, bây giờ chúng ta tạm thời đừng nóng nảy, chờ một lát xem thế nào đã. Một lúc nữa, nếu người kia thật sự muốn sử dụng thân phận giả cạnh tranh chức cổ đông mới, chúng ta lại lập tức vạch trần hắn, làm cho hắn xấu mặt!

Mã Thiên Kình bày mưu:

- Tối thiểu cũng khiến cho không thể trở thành cổ đông mới được! Anh nghĩ xem, hắn là do Trịnh Đông Tỉnh dẫn đến, vậy nhất định là người được Trịnh Đông Tỉnh gửi gắm kỳ vọng cao. Nếu như anh có thể khiến cho hắn xong đời, chẳng phải tương đương bớt đi phiền phức lớn cho kế hoạch của bên phía chúng ta sao?

Mã Thiên Kình lại nói:

- Vậy xem như anh đã giúp được chuyện lớn, anh nghĩ chú Vương có phải sẽ khen ngợi anh, coi trọng anh hơn không?

Vương Hách Lôi nghe cũng thấy có lý, vui tươi hớn hở liên tục gật đầu.

Mã Thiên Kình âm thầm cười lạnh.

Vương Hách Lôi quả thật chính là một kẻ thiểu năng, bảo gì thì làm đó, vậy thật sự quá tốt rồi!

Vương Hách Lôi à Vương Hách Lôi, anh đi giẫm đạp lên Bạch Tiểu Thăng sao? Đó chính là một quả mìn đấy! Anh gây khó dễ cho hắn sao? Khả năng lớn nhất là bị ăn tát một trận cho mà xem!

Nhưng tôi lại muốn hắn đánh anh!

Đến lúc đó, anh không phải sẽ hận hắn giống như tôi sao!

Cha anh cưng anh như trứng mỏng, anh bị sỉ nhục ở ngay trước mặt mọi người, ông ta còn có thể không hận họ Bạch sao?

Vậy đến lúc đó, chúng ta xem như thật sự là "bạn" rồi!

Mã Thiên Kình mỉm cười với ý tứ sâu xa vỗ nhẹ vào vai Vương Hách Lôi rồi nhìn ra xung quanh.

Anh ta còn chưa tìm được Đổng Thiên Lộ ở đâu.

Nhưng người phụ nữ Đổng Thiên Lộ kia...

Nghe ông cụ nói cô ta rất tự phụ, cũng không chịu thiệt bao giờ, đặc biệt là trước đàn ông!

Vậy lần này, mưu kế là do cô ta nghĩ ra, nếu như bị người khác phá, cô ta nhất định sẽ rất tức giận!

Mã Thiên Kình khẽ cười, quả thật cảm thấy mình mới là người giành được lợi lớn nhất trong hội nghị lần này.

Cho dù có bù vào cả kế hoạch này, nhưng có thể làm cho ba gia tộc lớn cùng thù hận Bạch Tiểu Thăng, anh ta thấy cũng đáng giá!

Mã Thiên Kình cảm thấy, Dược Mã bọn họ đối phó với Đằng Vân, ưu thế đã chắc chắn rồi, căn bản cũng không cần mưu kế gì cả, cũng có thể giành được!

Hai bên đều không bỏ lỡ chính là tính toán tốt!

Mã Thiên Kình càng nghĩ càng thấy rằng tính toán của mình tốt, nên rất vui vẻ, cảm giác người khác đều là quân cờ, mình mới là người đánh cờ!

Bên kia, Bạch Tiểu Thăng, Trịnh Đông Tỉnh đã ngồi xuống ở hàng thứ nhất, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh ngồi phía sau hai người.

Chuyện này đều đã được bố trí xong từ trước, để lại vị trí.

Sau khi bọn họ ngồi vào vị trí, La Tử Thiên, Quách Nam cũng vào hội trường, cả hai đều trầm mặt đi tới chỗ ngồi của mình, không thèm liếc nhìn đám người Bạch Tiểu Thăng.

Lại qua chừng mười phút, một người tuổi trung tuần mặc lễ phục đi nhanh lên đài, cầm microphone trong tay.

Đầu tiên, người kia rất khách sáo chào hỏi mọi người ở đây, nói mình là MC của hội nghị lần này, lại mong mọi người im lặng một lát, nói hội nghị sẽ lập tức bắt đầu, ông ta muốn nói về quy tắc cuộc họp ngày hôm nay trước.

Có thể nói, buổi hội nghị hôm nay tác động tới mỗi người, MC vừa nói như vậy, mọi người tất nhiên nhanh chóng yên tĩnh trở lại.

Người đàn ông trung tuổi kia nói sơ qua về chương trình hội nghị thật ra chia làm hai phần.

Một phần là thật sự lựa chọn cổ đông mới, phần thứ hai là thay đổi giám đốc điều hành.

MC bắt đầu nói về phần thứ nhất của chương trình hội nghị, liên quan tới nguyên tắc chọn cổ đông mới.

Cổ đông mới tiến vào không phải có tiền có người ủng hộ là có thể trở thành cổ đông mới tiến vào Thăng Tỉnh Quốc Tế được.

Bình thường cũng phải trải qua nhiều tầng xét duyệt, hơn nữa ở trong buổi họp này, được tất cả mọi người chứng kiến.

Đầu tiên, cổ đông mới nhất định phải do những cổ đông cũ chiếm hơn 10% cổ phần có thể tham dự lựa chọn, mỗi cổ đông cũ chỉ có một danh sách đề cử, mỗi người được đề cử lại sẽ do mười cổ đông đứng đầu bỏ phiếu, nếu được hơn sáu phiếu mới có thể sơ bộ thông qua.

Thứ hai cũng có yêu cầu về số tiền cổ đông mới đầu tư và số cổ phần nắm giữ, nhưng có thể lấy cách thức "tăng thêm đầu tư nhưng không tăng thêm cổ phần”, ép người khác tới tranh thủ vị trí này...

Bởi vì cổ đông mới chỉ có năm người.

Nói cách khác, không quan tâm bỏ phiếu được sáu hay bảy hay tám, chín cổ đông mới, cuối cùng chỉ có thể giữ lại năm người.

Trước hết sẽ lấy số phiếu để sắp xếp cao thấp, hai người có số phiếu cao nhất được chọn thẳng.

Những người còn lại, không quan tâm số phiếu là bao nhiêu, đều phải dùng cách tăng vốn đầu tư không tăng cổ phần để phân chia cao thấp, giành được cơ hội.

Quy tắc này vừa nghe thì rất kỳ lạ, dù sao cổ đông mới tới đầu tư phải bỏ ra chính là tiền thật vàng thật, cũng muốn cổ phần thật, làm gì có chuyện ném tiền uổng công chỉ vì một vị trí cổ đông, nói ra cũng không ai tin...

Nhưng trong buổi họp hôm nay, đây là quy tắc thật sự.

Dù sao cổ đông mới tiến vào còn muốn phân chia cổ phần thật của công ty, vậy thì tương đương chia nhỏ cổ phần của cổ đông cũ, tất nhiên cổ đông cũ sẽ không vui.

Cho nên, cũng phải làm cho cổ đông mới bỏ ra chút máu!

Người có tư cách trở thành cổ đông mới thật sự sẽ đồng ý làm như vậy sao?

Thăng Tỉnh Quốc Tế không tầm thường, mấy năm nay phát triển thần tốc với tiềm lực kinh người, đáng để những người này bỏ tiền làm cổ đông mới.

MC còn nói, cổ đông mới cũng có thể tham gia chương trình sau, liên quan tới cạnh tranh vị trí giám đốc điều hành Thăng Tỉnh Quốc Tế!

Yêu cầu để lựa chọn ra giám đốc điều hành mới sau đó cũng không thể thay đổi, yêu cầu phải là cá nhân giữ số cổ phần trước ba, đồng thời phải diễn thuyết ngay tại hiện trường, giành được sự ủng hộ của mọi người, mới có khả năng đảm nhiệm.

MC đặc biệt nhấn mạnh, Trịnh Đông Tỉnh bởi vì "vài nguyên nhân" nên không thể tiếp tục giữ chức vụ cũ, bản thân anh ta cũng đã đồng ý.

Khi nói đến đây, hội trường vốn yên tĩnh đã lập tức sôi trào.

Những công nhân viên kỳ cựu, cổ đông nhỏ đều kích động, hô to "Dựa vào cái gì" "Không công bằng", để mãnh liệt biểu đạt sự bất mãn của mình, lên tiếng cho Trịnh Đông Tỉnh.

Xem ra, MC cũng sắp không trấn ép được cục diện.

La Tử Thiên vốn phải thể hiện sự uy phong mình, ra lệnh cho mọi người im lặng.

Nhưng hắn vừa nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì cũng kinh sợ.

Cuối cùng, MC vẫn phải xin Trịnh Đông Tỉnh giúp đỡ.

Thật ra tất cả công nhân viên kỳ cựu cộng lại cũng chỉ là chiếm hai phần cổ phần trong công ty, bọn họ có căm phẫn cũng không thay đổi được quyết định của các cổ đông lớn.

Chỉ có điều, nếu như cứ la hét ầm ĩ như vậy, hội nghị này sẽ không có cách nào tiếp tục được nữa.

- Mọi người im lặng!

Cuối cùng, còn là Trịnh Đông Tỉnh đứng ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận