Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1600: Cây to này đón gió tốt! (2)

Người bên phía La Tử Thiên kia cũng hiểu rõ, Trịnh Đông Tỉnh có khả năng buôn bán hơn La Tử Thiên, căn bản là một trời một vực. Chỉ có điều Trịnh Đông Tỉnh nhất thời thất sách, bị ám hại, mà bọn họ xuất phát từ quan hệ lợi ích mới giúp đỡ La Tử Thiên.

Nếu như thật sự không mâu thuẫn về lợi ích, bảo bọn họ chọn ra một người quản lý công ty, vậy bọn họ chắc chắn sẽ chọn Trịnh Đông Tỉnh.

Về phần tất cả công nhân viên kỳ cựu ở đó nghe được tin tức này thì quả thật muốn một người làm quan cả họ được nhờ, tất cả đều đứng dậy hoan hô.

Sợ rằng người thật lòng phiền muộn thậm chí tuyệt vọng chỉ có một người - La Tử Thiên.

Nhưng hắn đối mặt với cục diện này, thật sự không lời nào để nói.

Bất luận là từ đạo lý, hay là từ thực lực, lúc này cổ phần của Bạch Tiểu Thăng chiếm 51%, nghiền ép hắn giữ 34%, cho dù những cổ phần còn lại chuyển hết cho hắn cũng vô ích, hắn không ngăn cản được bất kỳ quyết định sách lược nào của Bạch Tiểu Thăng.

Hơn nữa, về lòng người ủng hộ hay phản đối, Trịnh Đông Tỉnh cũng nghiền ép hắn.

La Tử Thiên thật sự cảm giác trong cục diện lúc này, mình không còn khả năng xoay chuyển được nữa.

Mà bên hắn, Đổng Thiên Lộ của Bắc Phong Holdings nhân vật lớn bây giờ lẩn vào hiện trường lại từ đầu đến cuối không liên hệ với hắn, hắn cũng không được bất kỳ chỉ thị và giúp đỡ nào, quả thật với sức một người chẳng làm nên việc gì.

La Tử Thiên đang nghĩ tới đây, điện thoại di động của hắn lại truyền đến tiếng rung.

Một tin nhắn từ số lạ gửi đến.

Nội dung tin nhắn rất đơn giản, chỉ có một chữ - "nhường”.

La Tử Thiên chấn động, hắn tất nhiên biết là ai gửi đến - Đổng Thiên Lộ!

Sở dĩ La Tử Thiên vẫn nghịch điện thoại di động, cũng là đang đợi chỉ thị của Đổng Thiên Lộ, lúc này, tiếng búa lắng xuống, chỉ thị của người kia cũng tới.

Chỉ một chữ như vậy khiến La Tử Thiên lại âm thầm thở ra một hơi.

Có chữ này, hắn đã yên tâm rồi.

Hội nghị vừa kết thúc, hắn liền liên hệ với nhà họ Mã, nói rõ tình hình với Mã Tông Đình, cuối cùng không thiếu được thêm một câu như vậy -

- Khi tôi còn muốn thử cố gắng, cô Đổng chỉ thị tôi “nhường”, cho nên tôi mới không có động tác khác.

Cho dù ngài Mã biết đây là một lí do thoái thác, nhưng tốt xấu gì La Tử Thiên hắn cũng đã từng thử không buông tha...

Mà trong góc phòng, Đổng Thiên Lộ cũng thu điện thoại lại, mỉm cười nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng trên đài.

Trước đây, cô ta đòi Mã Tông Đình cho một quyền quyết định, bây giờ xem như đã dùng tới rồi.

Nhưng với cục diện này, cô ta thật sự không có cách nào sao?

Người khác có thể là vậy, nhưng với cô ta thì không đến mức đó!

Nhưng cô ta vẫn bảo La Tử Thiên "nhường" ván này.

Ngoại trừ Bạch Tiểu Thăng là một người đàn ông rất khó đối phó, trong lúc vội vàng, cô ta cũng không có nắm chắc ra chiêu, Bạch Tiểu Thăng còn là bạn của em trai cô ta, còn có thể được cho là “ân nhân” của nhà họ Đổng.

Đổng Thiên Lộ là một người phụ nữ hành sự ngang ngược, nhưng cũng không có nghĩa là cô ta đập hết mọi kẻ địch.

Nếu như qua lại thân thiết còn có lợi, cô ta không ngại đưa ra cành ô-liu.

Bên cạnh, vẻ mặt Đổng Thiên Tú phấn chấn, còn kích động vỗ tay theo người bên cạnh.

Anh ta thấy, đây không chỉ là Bạch Tiểu Thăng thắng lợi, còn là Bạch Tiểu Thăng giúp anh ta lập ra con đường, chứng minh nhân nghĩa trong giới kinh doanh là điều có thể làm.

Cảnh tượng như vậy làm cho Đổng Thiên Tú thấy nhiệt huyết sôi trào, tình cảm mãnh liệt dâng trào.

- Thiên Tú, hôm nay em lại mời Bạch Tiểu Thăng tới trong nhà của chúng ta làm khách, được không.

Đổng Thiên Lộ huých vào cánh tay Đổng Thiên Tú để anh ta chú ý, căn dặn.

Đổng Thiên Tú thoáng ngẩn người ra và lập tức toét miệng cười, liên tục gật đầu:

- Được!

Đổng Thiên Lộ mỉm cười nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, lẩm bẩm:

- Đến lúc đó, chị lại cùng hắn từ từ tâm sự!

Trên đài, Bạch Tiểu Thăng không chỉ tuyên bố Trịnh Đông Tỉnh nhận chức vụ mới, còn tiến thêm một bước, nói một vài nội dung rất khích lệ lòng người.

Ví dụ như sẽ xúc tiến để tập đoàn Chấn Bắc khu Đại Trung Hoa và Thăng Tỉnh Quốc Tế hợp tác, làm được đôi bên cùng có lợi.

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng là cổ đông lớn nhất của Thăng Tỉnh Quốc Tế, vậy anh tất nhiên sẽ không để cho công ty "mình" chịu thiệt ở trong hợp tác này, vậy cầm cổ phần Thăng Tỉnh Quốc Tế, quả thật chính là nằm ở núi vàng núi bạc để kiếm tiền, các cổ đông lớn nhỏ nghĩ đến đây liền kích động không thôi.

Bây giờ có bảo bọn họ chạy qua bên phía Dược Mã, chắc hẳn bọn họ cũng không thích.

Dù sao, Dược Mã có lợi hại hơn nữa, cũng không có khả năng giúp đỡ Thăng Tỉnh Quốc Tế phát triển vô điều kiện, Bạch Tiểu Thăng lại khác, đều là "người trong nhà", mà bản thân tập đoàn Chấn Bắc khu Đại Trung Hoa lại mạnh hơn bất kỳ nhà nào trong Dược Mã, Bắc Phong, Hạo Vũ, thậm chí là hai nhà cộng lại.

Cây to này, hóng gió tốt!

Dưới đài, Trịnh Đông Tỉnh hiểu được nỗi khổ tâm của Bạch Tiểu Thăng khi nói lời này.

Bạch Tiểu Thăng cố ý nói những lời này là muốn tập trung tất cả mọi người lại, không sinh hai lòng nữa, không để cho Dược Mã có cơ hội lợi dụng nữa.

Trên đài, Bạch Tiểu Thăng nói tới vấn đề những cổ phần công ty anh nhận được sẽ trả cho mọi người thế nào.

Tất cả những người ủng hộ Bạch Tiểu Thăng, chuyển nhượng cổ phần cho Bạch Tiểu Thăng, công ty sẽ ký hợp đồng với bọn họ, những cổ phần công ty này xem như là mọi người nhập cổ phần lần thứ hai.

-“Lấy cổ phần nhập cổ phần” đây là điều trước đây bọn họ chưa bao giờ nghe thấy.

Bạch Tiểu Thăng nói, là ai chuyển cổ phần cho hắn, lợi ích do những cổ phần công ty hàng năm thu được, công ty sẽ phát ra, đồng thời trong vòng mười năm, sẽ từ từ chuyển cổ phần công ty cho mọi người, tương đương với mọi người không cầm lại cổ phần nhưng vẫn hưởng thụ lợi ích, đồng thời hàng năm còn có thể tiếp tục nhận được cổ phần công ty.

Những điều này đều được công ty ký hợp đồng chính thức.

Kể từ đó, người đầu tư cho Bạch Tiểu Thăng tự nhiên cam tâm tình nguyện, ai nấy đều mặt mày rạng rỡ.

Khi Bạch Tiểu Thăng nói còn liếc nhìn Trịnh Đông Tỉnh dưới đài, thấy anh ta mỉm cười.

Thật ra, bọn họ đã thương lượng trước về cách này.

Thời kỳ mười năm, cho dù công ty không ngừng đưa ra cổ phần công ty, nhưng cũng có rất nhiều cơ hội để thu hồi cổ phần công ty.

Làm như thế nào, Trịnh Đông Tỉnh tất nhiên hiểu rõ.

Trước đây Bạch Tiểu Thăng đã nói với hắn, không quan tâm cổ phần hóa công ty thế nào, thật lòng muốn bản thân công ty vẫn là của mình thì nhất định phải giữ cổ phần tuyệt đối.

Mà trải qua chuyện này, Trịnh Đông Tỉnh ngã một lần, tất nhiên cũng hiểu được đạo lý này.

Bạch Tiểu Thăng còn tiếp tục nói hơn nửa giờ, hội nghị này cuối cùng mới tính là tuyên bố kết thúc. Mọi người có mặt ở đó thật sự đều vui mừng.

Trước khi hội nghị kết thúc, chị em nhà họ Đổng đã lặng lẽ rời đi trước.

Đổng Thiên Tú vốn muốn chờ kết thúc sẽ mời Bạch Tiểu Thăng, nhưng Đổng Thiên Lộ ngăn anh ta lại. Ở đây tai vách mạch rừng, có nhiều bất tiện.

Còn phải đề phòng những cơ sở ngầm của các bạn liên minh như Dược Mã, Hạo Vũ.

Đổng Thiên Tú công nhận lời chị mình nói về điều này.

Sau khi hội nghị kết thúc, La Tử Thiên ủ rũ dẫn theo Quách Nam vội vàng rời đi, hắn cũng phải đi báo cáo với nhà họ Mã chuyện này.

Mà Bạch Tiểu Thăng suýt nữa cũng bị cổ đông, nhân viên nhiệt tình bao vây. Trịnh Đông Tỉnh dẫn theo anh cứng rắn mở một "đường máu" rời đi.

Sau đó, bọn họ không ở lại công ty mà quay trở về khách sạn nơi Bạch Tiểu Thăng đặt chân.

Vừa vào khách sạn, Bạch Tiểu Thăng lại mỉm cười nói với Trịnh Đông Tỉnh bên cạnh:

- Đi, chúng ta tìm một chỗ, tôi có vài chuyện nói muốn nói với cậu!

Khi đám người Bạch Tiểu Thăng, Trịnh Đông Tỉnh quay về khách sạn, cho dù giờ cơm trưa đã qua lâu rồi, bọn họ tham dự hội nghị lâu như vậy cũng thấy đói. Người khác còn có thể uống nước, ăn bánh mì, bánh quy để lót dạ, bọn họ lại phải tự chú ý tới thân phận, chỉ uống chút nước, không ăn gì cả. Còn nữa, tình hình lúc đó còn chưa được xác định nên bọn họ cũng ăn không vào.

Bây giờ, cảm giác bụng đói kêu vang kéo tới. Mấy người lại lao thẳng đến nhà ăn của khách sạn, gọi cơm và ăn rất nhanh, vừa ăn vừa nói chuyện.

- Hai ngày nữa, cổ phần sẽ thật sự chuyển tới danh nghĩa của tôi, tôi lại chuyển cho cậu.

Bạch Tiểu Thăng nói với Trịnh Đông Tỉnh:

- Công ty này là cậu một tay sáng lập, là tâm huyết của cậu, nên phải là của cậu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận