Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 161: Cha con đến nhà.



Mấy ngày sau chuyến đi ở phố Đồ cổ Ngọc Thạch.

Ngày hôm nay, hiếm thấy Ngụy Mặc Nhiễm không trang điểm ra ngoài dạo phố, mà lại ở khách sạn năm sao Minh Châu Tháp, bên trong phòng tổng thống.

Cô đang ở phòng tổng thống này, bên trong Minh Châu Tháp chỉ có ba phòng, muốn vào ở chẳng những cần hao tốn tiền của mà còn cần thân phận đặc thù.

Ngụy Mặc Nhiễm mặc một bộ quần áo màu trắng, đơn giản trang nhã. Đây là đồ do những nhà thiết kế lớn tầm cỡ quốc tế làm ra, một bộ phải tốn mấy chục ngàn.

Bây giờ cô ngồi ở trên ghế sô pha, lẳng lặng chờ.

Hôm nay, có khách tới chơi.

- Đại tiểu thư của tôi, người thật biết đùa! Dựa vào thực lực nhà chúng ta, còn cần tìm nhà đầu tư tài trợ buổi hòa nhạc sao?

Mẫn tỷ ở bên cạnh, thở dài.

- Mấu chốt là ở nơi nhỏ như Thiên Nam này, công ty lớn nhất cũng chỉ có như thế. Người khác mà biết chúng ta hợp tác cùng bọn họ, tôi còn cảm thấy có hơi mất mặt.



Trong mắt Mẫn tỷ, đây giống như Côn Bằng cùng Chim yến tước nói chuyện hợp tác, hai bên vốn không cùng đẳng cấp. Cho dù ngồi xuống trò chuyện cùng một chỗ thì cũng là tự hạ giá.

- Mẫn tỷ, chị nhìn chị họ của em kìa, chị ấy vẫn còn đang đi làm công đây.

Ngụy Mặc Nhiễm nói năng hùng hồn đầy lý lẽ,

- Đây là rèn luyện, cũng là một loại trưởng thành, không dựa vào trong nhà. Ngụy Mặc Nhiễm em cũng có thể tìm nhà đầu tư, tổ chức nổi một buổi hòa nhạc.

Mẫn tỷ thở dài trong lòng.

Đại tiểu thư này, hoàn toàn bị hành vi của Tuyết Liên tiểu thư cảm hóa. Hiện tại vô cùng nhiệt tình, không biết rõ hiện thực.

Cô ấy cũng không chịu suy nghĩ một chút, nói chuyện hợp tác, khiến ông chủ tự mình tới cửa. Nếu không phải dựa vào gia thế của cô, vị minh tinh nào, có mặt mũi lớn như vậy, ai chịu bán mặt mũi cho cô.

Nhìn cô lại vui vẻ như thế, thôi, tùy hứng một chút cũng được.

Mẫn tỷ nhún vai.

Một lúc sau người hầu đến bẩm báo có người tới thăm, khách đã được mời đến phòng khách phía ngoài.

Ngụy Mặc Nhiễm gật đầu, cùng Mẫn tỷ đi xuống dưới lầu, ra ngoài.

Trong phòng khách.

Tôn Hướng Đông ngồi nghiêm chỉnh, trong ánh mắt không giấu được hưng phấn. Lần này hợp tác nhất định phải đàm phán thành công, một buổi hòa nhạc chỉ là việc nhỏ, dùng việc này làm cơ hội tạo mối quan với đại gia tộc kia hệ mới là thật. Tập đoàn Hướng Đông muốn vào giới giải trí, người ta mới là Long Đầu, có một chút duyên phận thì có thể có được ngàn vạn lợi ích về sau.

Bên cạnh Tôn Hướng Đông là Tôn Diệc Nhiên.

Lần này, Tôn Hướng Đông đưa cậu ta đến cùng .

Tôn Diệc Nhiên ở phố Ngọc thạch đã bị đả kích lớn, tâm tình sa sút vài ngày. Thề không chơi ngọc thạch nữa, kỳ thật đây chưa chắc đã là chuyện không tốt.

Tôn Hướng Đông đang cật lực bồi dưỡng hắn, mấy ngày nay tiệc rượu gì cũng đều sẽ đưa hắn đi cùng.

- Cha, bên trong Minh Châu Tháp còn có loại phòng này sao, trước kia con chưa từng được vào.

Tôn Diệc Nhiên ngắm nhìn bốn phía, kinh ngạc nói.

Cái phòng tổng thống cấp bậc Chí Tôn này, sánh ngang biệt thự xa hoa, diện tích rất lớn, mỗi tầng có độ cao bốn năm mét, mà lại có ba tầng! Bên trong đồ dùng trong nhà, tranh chữ, đều có giá trị liên thành.

- Nơi này không mở cho người ngoài, cho dù cha muốn ở cũng phải chọn mùa ế hàng, còn cần chào hỏi trước. Ở chỗ này ở vài ngày, cha cũng không đảm đương nổi.

Tôn Hướng Đông cảm khái một phen, lập tức trầm giọng căn dặn.

- Lát nữa gặp Ngụy tiểu thư, con phải nhớ kỹ, không được thô lỗ. Cô ta không phải là người mà nhà chúng ta có thể đắc tội!

Ngụy Mặc Nhiễm!

Tôn Diệc Nhiên đôi mắt hơi sáng lên. Người này hắn có nhìn thấy trên TV, đó n là nhân vật cấp tân tấn thiên hậu, thanh thuần xinh đẹp, có thể xưng báu vật Cấp Thiên Tiên.

- Cha, người yên tâm đi, con đã biết!

Tôn Diệc Nhiên tranh thủ thời gian gật đầu.

Kỳ thật, từ vài ngày trước Tôn Hướng Đông đã bắt đầu lặp đi lặp lại bảo hắn nhất định không thể đắc tội Ngụy Mặc Nhiễm. Hiện tại, chính ông ta cũng đang hơi cuống lên.

Đến!

Tôn Hướng Đông nhắc nhở xong liền thấy mấy người đi tới.

Người hầu, quản gia liền cúi xuống, một vị cực phẩm mỹ nữ chậm rãi đi đến.

Chính là Ngụy Mặc Nhiễm!

- Ông chủ Tôn đợi lâu rồi.

Ngụy Mặc Nhiễm mở miệng trước cười một tiếng nhàn nhạt.

Quả nhiên, mỗi tiếng nói cử động, đều lộ ra khí chất cao quý của nhà quyền quý!

- Không lâu, không lâu, có thể gặp Ngụy thiên hậu thì chờ thêm lát nữa cũng xứng đáng!

Tôn Hướng Đông nhanh chóng đứng dậy, cười nói.

Tôn Diệc Nhiên đi bên cạnh cha cũng cười theo.

Nhìn thấy Ngụy Mặc Nhiễm, một khắc này Tôn Diệc Nhiên hô hấp cứng lại, hai mắt phát sáng.

Quá đẹp!

Hơn nữa còn sở hữu một khí chất xuất trần thoát tục giống tiên nữ!

Chỉ là, dường như Tôn Diệc Nhiên có cảm giác như đã từng quen biết.

Có lẽ do trước đây, mình đã thấy nhiều hình của cô ấy.

Tôn Diệc Nhiên nói trong lòng, cũng không suy nghĩ nhiều.

Vài ngày trước, khi đang cược thạch, sự chú ý của Tôn Diệc Nhiên đều dán vào người con gái xinh đẹp Hàn Sơ Ảnh, đối với dáng người uyển chuyển, tướng mạo xấu xí như "Trương Mẫn" chỉ nhìn thoáng qua, mà Mẫn tỷ càng là không đủ sức lọt vào mắt hắn.

Gặp lại sau đó, hắn cũng chỉ hoảng hốt một tý.

- Đây là con tôi, Tôn Diệc Nhiên.

Tôn Hướng Đông mỉm cười giới thiệu.

Tôn Diệc Nhiên nho nhã lễ độ, chào hỏi qua Ngụy Mặc Nhiễm.

Ngụy Mặc Nhiễm nhạt nhẽo cười một tiếng, trong lòng lại hừ lạnh.

- Bây giờ nhìn hắn lại giống như một người khiêm tốn, không giống lúc trước khi bị đánh bại, bộ mặt vô lại kia!

Trong lòng xem thường.

Nhưng trên mặt Ngụy Tuyết Liên thần thái không thay đổi.

Mẫn tỷ ở bên cạnh nhịn không được âm thầm gật đầu.

- Tiểu thư, quả nhiên có chút tiến bộ.

- Mời ngồi.

Ngụy Mặc Nhiễm đưa tay nhường cho, mình tại chủ vị chậm rãi ngồi xuống.

- Lần này mời ông chủ Tôn đến là để thương lượng một chút về buổi hòa nhạc của cá nhân tôi. Tính hiện tại hình như hạng mục của ngài còn chưa đến một tháng nữa là sẽ khánh thành. Tôi nghe nói, ngài muốn ngay ngày khánh thành hạng mục mới tổ chức tại đó?

- Không sai, đó là hạng mục của kẻ hèn này!

Tôn Hướng Đông sợ Ngụy Mặc Nhiễm hiểu lầm, vội vã giải thích nói.

- Không phải để ngài mở buổi biểu diễn ở hạng mục, mà là trong đêm hôm đó, tôi muốn làm cho cả hạng mục, biến thành sân bãi biểu diễn xa hoa nhất Thiên Nam!

Tôn Hướng Đông quay đầu, từ trong tay Tôn Hướng Đông cầm chỉnh sách bìa cứng đóng dấu dự án, hai tay đưa qua.

- Đây là nguyên bộ thiết kế quảng cáo cùng ánh sáng của dự án, tôi đã chào hỏi qua với chính phủ khu này và quản lý. Cùng ngày, sẽ xuất động năm chiếc máy bay trực thăng, phối hợp cùng ngài ra sân biểu diễn. . .

Tôn Hướng Đông như là người lên kế hoạch, chậm rãi mà nói.

Bộ dự án này, có thể đã hao tốn tâm huyết cực lớn của ông ta, mời mấy người cao thủ cao cấp nhất trong ngành tham dự, mất nửa tháng, mới làm ra được.

Đối với phương án này, ông ta tràn đầy tự tin.

Đừng nói là Ngụy Mặc Nhiễm, ngay cả Mẫn tỷ ở bên nghe cũng thấy có mấy phần mới lạ. Cô cảm thấy hứng thú với rất nhiều sáng ý bên trong nó.

Đây có lẽ, thật sự là một buổi hòa nhạc long trọng hoàn toàn mới!

- Chi tiết cụ thể, con trai tôi sẽ nói rõ ràng.

Tôn Hướng Đông, đúng lúc đưa Tôn Diệc Nhiên ra.

Tôn Diệc Nhiên nói tiếp, có chút đĩnh đạc, vui tính hài hước, khiến Tôn Hướng Đông liên tiếp gật đầu.

Nếu như không phải Ngụy Mặc Nhiễm, Mẫn tỷ gặp đã nhìn thấy một bộ mặt khác của hắn ta, có khi còn khen gợi hắn ta cũng nên.

Đáng tiếc, trong lòng hai người, ấn tượng đối với Tôn Diệc Nhiên đều cực kém.

- Ngụy tiểu thư, còn có gì không rõ, tôi có thể giải thích lại cho ngài.

Ánh mắt Tôn Hướng Đông chứa đầy nhiệt tình, chính hắn cũng vô cùng tự hào vì biểu hiện của mình.

- Cho dù cô có ra vẻ bình tĩnh, thì trong lòng cũng đã bị tôi lay động rồi!

Tôn Diệc Nhiên nhìn Ngụy Mặc Nhiễm, ánh mắt nóng bỏng, có mấy phần đắc ý, lại vô cùng tự tin.

Bạn cần đăng nhập để bình luận