Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1613: Từ từ tâm sự (2)

Thư phòng của người đẹp này rất đẹp và nho nhã, có một vẻ đẹp phong tình khác.

Đổng Thiên Lộ mời Bạch Tiểu Thăng tùy ý ngồi xuống trước, cô ta xin phép rời đi một lát.

Nửa giờ sau, Đổng Thiên Lộ đã quay lại, không ngờ con thay một bộ sườn xám.

Thời này, người đẹp mặc sườn xám lại chỉ che đi phần mông, xẻ cao, kết hợp với tất đen, giày cao gót, có thể nói là vô cùng gợi cảm, vô cùng cám dỗ.

Nhưng Đổng Thiên Lộ lại khác, cô ta mặt bộ sườn xám làm thủ công trông trang nhã lại nội liễm, mặc lên trên người có cảm giác như tiểu thư khuê các, thậm chí tiên khí quốc sắc thiên hương quanh quẩn.

Ngay cả Bạch Tiểu Thăng cũng không tránh khỏi phải nhìn lâu hơn.

Đổng Thiên Lộ sai người mang lên một bộ dụng cụ pha trà, đốt hương, tự tay thực hiện nghệ thuật pha trà cho Bạch Tiểu Thăng thưởng thức.

Chà chà, còn chưa bắt đầu nói chuyện, sợ rằng mình đã bị sự dịu dàng này làm cho mờ hai mắt rồi.

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng cũng không nhịn được thầm trêu chọc mình.

Kế tiếp, hai người bắt đầu nói vào vấn đề chính.

Bên trong thư phòng của Đổng Thiên Lộ có hương bay lượn lờ, mùi thơm quanh quẩn mà không gắt, khiến cho người ta ngửi vào thấy vui vẻ thoải mái.

Bạch Tiểu Thăng cảm giác vô cùng dễ chịu, trong đầu hỏi thăm Hồng Liên:

- Đây là hương liệu gì.

Gần như Bạch Tiểu Thăng vừa đặt câu hỏi, Hồng Liên đã lại cùng lúc phân tích xong thành phần nguyên liệu, ghi nhớ vào trong đầu của anh.

Biết được nguyên liệu chủ yếu của loại hương này là Long Tiên Hương, nguyên liệu phụ cũng rất quý hiếm, Bạch Tiểu Thăng thật lòng than thở, Đổng Thiên Lộ này thật biết cách hưởng thụ.

Phải biết rằng, loại Long Tiên Hương này từ xưa tới nay, dù ở trong và ngoài nước nó đều bao phủ bởi một tầng khăn che thần bí và sắc thái truyền kỳ, từ xưa chính là một trong những loại hương liệu cao cấp nhất.

Theo ghi chép của “bản thảo cương mục", Long Tiên Hương có tác dụng "lưu thông máu, tăng thêm tinh túy, trợ giúp dương đạo, thông huyết mạch".

Cho đến ngày nay, giá của Long Tiên thượng đẳng còn đắt gấp mấy lần vàng!

Đương nhiên, Long Tiên Hương cũng phân chia cấp bậc, giữa chúng có chênh lệch rất lớn.

Long Tiên Hương phẩm chất thấp dễ mục nát mà không thơm, Long Tiên Hương cao cấp lại có mùi ngọt của hương hổ phách và mùi thơm của gỗ. Về phần Long Tiên Hương cao cấp nhất còn được truyền ra trăm loại biến hóa khác nhau, trăm hương giao hòa.

Thành phần Long Tiên Hương mà Đổng Thiên Lộ đốt trong lư hương được Hồng Liên phán đoán thuộc loại cao cấp.

Còn nữa, chén trà, lá trà trong tay Bạch Tiểu Thăng cũng là hàng đẹp, hàng tốt, Đổng Thiên Lộ còn tự tay pha.

Đãi ngộ này, sợ rằng ngay cả hai người đứng đầu của Đằng Vân, Dược Mã cũng chưa từng thấy qua.

Nói thật, bây giờ Bạch Tiểu Thăng cũng cảm giác thật sự rất hưởng thụ.

Đổng Thiên Lộ đang pha trà cho mình, cô đưa chén trà lên trước mũi để ngửi mùi thơm của trà sau đó đôi môi anh đào khẽ chạm đến chén trà, giống như chuồn chuồn đạp nước uống vào.

Chỉ nhìn cô ta uống trà cũng là một sự hưởng thụ.

- Tôi nghe nói, Vương Hách Lôi từng đi tìm anh, đúng không anh Bạch?

Đổng Thiên Lộ đặt chén trà trong tay xuống, lông mi thoáng động, ngước mắt nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

- Cô Đổng có tin tức rất nhạy bén.

Bạch Tiểu Thăng cũng đặt chén trà xuống, mỉm cười và nói:

- Tôi lại không biết, chỗ tôi ở bị theo dõi sát sao như vậy.

Bạch Tiểu Thăng giống như nói đùa, nhưng chuyện đùa này cũng không buồn cười chút nào.

Nếu để cho anh thật sự nghĩ vậy, còn tiếp tục nói chuyện thế nào nữa.

Đổng Thiên Lộ cười rất quyến rũ:

- Tôi làm sao dám theo dõi tổng giám đốc Bạch anh chứ? Tôi còn nghĩ vậy thì cũng không cách nào tiếp tục uống trà nữa.

- Thật ra, tôi phái người theo dõi Vương Hách Lôi.

Đổng Thiên Lộ nói rõ tình hình thực tế:

- Vừa vặn thấy cậu ta ở cùng với anh.

Không chỉ Vương Hách Lôi, còn có Mã Thiên Kình, trong thời kỳ này hai người này ở trong khu vực của mình, Đổng Thiên Lộ làm sao có thể không phái người chú ý được.

- Vương Hách Lôi, cậu trai trẻ này xem như có chút tính toán.

Đổng Thiên Lộ cười lạnh nói:

- Nhưng thủ đoạn giả ngây giả dại này lừa gạt người như Mã Thiên Kình còn tạm được, muốn lừa gạt chúng tôi thì đúng là không tự lượng sức!

Cái gì mà "Con trai bám đít cha", Đổng Thiên Lộ căn bản cũng không tin Vương Hách Lôi sẽ như vậy!

Cho dù Vương Hách Lôi rất cẩn thận, cũng không lừa được nhân vật như Đổng Thiên Lộ.

Bạch Tiểu Thăng nghe đề tài này thì chỉ cười mà không nói gì.

Thật ra anh sớm đã biết, Đổng Thiên Lộ chắc chắn sẽ không phái người theo dõi mình, bởi vì anh khác với đám người Vương Hách Lôi, thân phận và địa vị còn cao hơn cả Đổng Thiên Lộ! Nếu như phát hiện Đổng Thiên Lộ có hành động mờ ám, mọi người chắc chắn phải sẽ ầm ĩ, gây ra tình trạng khó coi!

Đổng Thiên Lộ là người phụ nữ thông minh như vậy, sẽ không dễ dàng đi thử trả cái giá này.

- Người của tôi nói, anh Bạch và Vương Hách Lôi nói chuyện một lúc lâu, còn trò chuyện với nhau rất vui vẻ, xem ra nhà họ Vương và tôi và nhà họ Mã thật sự hợp tác đủ rồi, sớm đã không phải cùng một lòng.

Đổng Thiên Lộ mỉm cười và nói, đưa cho Bạch Tiểu Thăng chén trà tiếp theo.

Cô ta thật sự không hề bất ngờ đối với hành động của Hạo Vũ.

Nói thật, Bắc Phong Holdings và hai nhà khác cũng không phải cùng một lòng, tất cả đều căn cứ vào lợi ích để hợp tác với nhau.

Thật ra, ngay cả Mã Tông Đình của tập đoàn Dược Mã cũng biết điểm ấy.

- Đúng, Vương Hách Lôi nói chuyện với tôi một lúc, thể hiện ra hai ý, một là không muốn tiếp tục khai chiến nữa, hai là muốn hợp tác với tôi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và nói.

- Tôi nghĩ cô Đổng cũng có ý này!

Vẫn là câu nói kia, người sáng mắt không nói tiếng lóng.

Bạch Tiểu Thăng cũng không giấu giếm Đổng Thiên Lộ, dù sao cũng phải nói rõ ra, ngược lại không bằng trực tiếp một chút, càng lộ vẻ hào hiệp hơn.

- Thật đáng ghét, tôi còn chưa nói, anh đã thay tôi tỏ thái độ, như vậy có vẻ... anh đã nhìn thấu tâm tư của tôi rồi.

Đổng Thiên Lộ cố ý bĩu môi, giống như giận lại không phải giận.

Trong nháy mắt đó, vẻ mặt cô ta có bảy phần quyến rũ, ba phần e thẹn.

Ngay cả Bạch Tiểu Thăng cũng không nhịn được mà run lên, thầm than:

Người chị này của Đổng Thiên Tú rõ ràng là hồng nhan gây hoạ, một cái nhíu mày một tiếng cười cũng làm cho người ta khó có thể chống đỡ, mình chỉ nhìn được vẻ lạnh lùng u ám của cô ta, không ngờ còn có một bộ mặt như thế, làm người ta ăn không tiêu!

- Nhà họ Vương vội vàng xuống khỏi chuyến xe của Dược Mã này, tỏ thái độ với anh Bạch, không phải là muốn sớm giành được thiện cảm của anh, bước trước một bước sẽ có lợi sao. Nhưng thực tế, quan hệ của chúng ta mới là gần hơn, không phải sao?

Đổng Thiên Lộ nhìn Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và nói.

Ý của Đổng Thiên Lộ, Bạch Tiểu Thăng và Đổng Thiên Tú là bạn, anh đã cứu em trai cô, đã cứu cha cô, có ơn với nhà họ Đổng, quan hệ giữa hai bên thân mật hơn.

Bạch Tiểu Thăng cười:

- Cô Đổng...

Đổng Thiên Lộ bỗng nhiên giơ tay, một ngón tay nhỏ nhắn, trắng nõn giơ lên, ngăn không cho Bạch Tiểu Thăng nói chuyện.

Bạch Tiểu Thăng sửng sốt, không biết vì sao cô ta lại ngắt lời mình.

- Anh gọi tôi là cô Đổng, tôi gọi anh là anh Bạch, tôi cảm thấy loại xưng hô này quá xa lạ, tôi rất không thích.

Đổng Thiên Lộ cười nói:

- Bằng không, tôi gọi anh là Tiểu Thăng, anh gọi tôi Thiên Lộ, có được không?

Nếu như người phụ nữ gần bốn mươi tuổi nói với giọng điệu, thần thái của Đổng Thiên Lộ, chắc hẳn sẽ làm người ta nổi da gà.

Nhưng Đổng Thiên Lộ lại khác.

Cho dù cô ta gần bốn mươi tuổi, nhưng gương mặt vẫn mịn màng, quốc sắc thiên hương, xem ra còn đầy sức sống hơn cả phụ nữ hai mươi, ba mươi tuổi.

Đây là nhờ cô ta bỏ rất nhiều tiền chăm sóc sắc đẹp, hơn nữa bản thân cô ta cũng vốn xinh đẹp sẵn rồi.

Trên đời này, luôn có vài người không giống người thường. Thật giống như Lâm Kha, bộ dạng Lolita nhưng tuổi tác thì trưởng thành.

Đổng Thiên Lộ thường ngày là người đẹp sông băng, là nữ vương quyết đoán, nhanh gọn, bộ dạng gần như không có người nào lọt vào mắt, càng có lực sát thương lớn.

Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh mỉm cười và nói:

- Đúng. Khi không có ai, cô gọi tôi là Tiểu Thăng, tôi gọi cô là chị Thiên Lộ.

Bạch Tiểu Thăng lại nói:

- Tôi và Thiên Tú là bạn, tất nhiên hy vọng cũng có thể là bạn của nhà họ Đổng, hi vọng hai bên kinh doanh qua lại hòa thuận. Bây giờ, chúng ta cũng quả thật gần hơn so với nhà họ Vương.

Đổng Thiên Lộ nhìn Bạch Tiểu Thăng có vẻ hơi giận, hình như oán trách Bạch Tiểu Thăng nói tuổi cô ta lớn.

Bạch Tiểu Thăng không dám để cho Đổng Thiên Lộ có cơ hội nói chuyện, lại nói tiếp:

- Tôi đã nói với Vương Hách Lôi, tất nhiên cũng sẽ không giấu chị Thiên Lộ và nhà họ Đổng. Tôi và ngài Lục Vân quen biết nhau nhiều năm, chú ấy có ơn với tôi, Đằng Vân cũng là người bạn hợp tác chắc chắn nhất của tập đoàn Chấn Bắc khu Đại Trung Hoa, về công về tư, chúng tôi đều sẽ không ngồi yên bỏ mặc, bên tôi sẽ lập tức sẽ tham gia vào tranh chấp giữa Đằng Vân và Dược Mã.

Nói đến đây, Bạch Tiểu Thăng hơi dừng một chút, mỉm cười và nói:

- Ở trên là những gì tôi đã nói với Vương Hách Lôi, tiếp theo tôi nói với chị biết một thời gian chính xác hơn - ngày mai! Ngày mai, tập đoàn Chấn Bắc khu Đại Trung Hoa chúng ta sẽ có hành động liên kết với tập đoàn Đằng Vân, mức độ cũng rất lớn!

Bạch Tiểu Thăng nói làm cho sâu trong đôi mắt Đổng Thiên Lộ không giấu được sự kinh sợ.

Ngày mai à?!

Nhanh như vậy sao?

Xem ra, Bạch Tiểu Thăng và Lục Vân đã sớm vạch kế hoạch cho tất cả!

Chỉ khổ cho bọn họ hoàn toàn không phát hiện gì!

Đương nhiên, cho dù bọn họ biết, bây giờ cũng không kịp phản ứng nữa!

Bạn cần đăng nhập để bình luận