Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1614: Một vỗ liền hợp

Nghe ý của Bạch Tiểu Thăng, lúc này anh và Đằng Vân không định đánh nhỏ, tranh cãi nhỏ!

Bạch Tiểu Thăng nhìn Đổng Thiên Lộ dần lộ vẻ nghiêm trọng, hàng lông mày tuyệt đẹp sẽ nhíu lại, cảm giác khí tức của cô ta từ người đẹp gây họa đã nhanh chóng chuyển thành một nữ vương của đế quốc thương nghiệp, quyết định nhanh gọn, quyết đoán. Anh trái lại thầm thở phào nhẹ nhõm.

Anh cũng là đàn ông, Đổng Thiên Lộ giống như vừa rồi rất để cho lòng người khác có bình tĩnh được...

Bạch Tiểu Thăng thẳng thắn với Vương Hách Lôi như vậy, lại càng thẳng thắn hơn với Đổng Thiên Lộ.

Cùng lúc không sợ để lộ bí mật, anh cũng biết bọn họ có hai lòng với Dược Mã, khiến cho trận doanh của Dược Mã tan rã.

- Còn nữa, tôi lại tiết lộ với chị Thiên Lộ tới cùng. Tiếp theo, tôi nói những lời này là đóng cửa nói chuyện, có thêm người thứ 3 sẽ không thích hợp nghe!

Bạch Tiểu Thăng đi về phía trước thăm dò thò người ra, đặc biệt nghiêm túc nói.

- Ồ?

Đổng Thiên Lộ lấy lại tinh thần, nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, chân mày hơi nhướng lên, cười rất dịu dàng.

Đôi mắt giống như một hồ nước sâu, làm cho tâm hồn người ta phải chấn động.

Bạch Tiểu Thăng thầm hít sâu một hơi, cố bình tĩnh rồi mới với nói Đổng Thiên Lộ:

- Cải cách mới của bên tôi đã cho thấy hiệu quả, chiến lược liên kết với tập đoàn khu Châu u chúng tôi đã hoạt động, còn ký hợp tác với gia tộc nhà họ La người Hoa ở Châu u, có thể khiến cho tốc độ phát triển của chúng tôi trong một năm bằng mười năm trước!

Lời Bạch Tiểu Thăng nói làm cho tròng mắt Đổng Thiên Lộ đột nhiên co lại.

Tập đoàn Chấn Bắc là tập đoàn tài chính cấp thế giới, phân bộ ở các lục địa đều mạnh hơn so với Đằng Vân Dược Mã. Khu Đại Trung Hoa của Bạch Tiểu Thăng có chiến lược liên kết với khu Châu u, đúng là cơ hội kinh người.

Còn nữa, nhà họ La mà Bạch Tiểu Thăng nói tới...

Châu u có thể có mấy nhà họ La làm cho anh ta coi trọng nhắc tới như vậy?

Chỉ có... nhà họ La kia!

Đổng Thiên Lộ tất nhiên biết, hơn nữa còn cảm giác kinh ngạc.

Chính cô ta cũng cảm thấy lời Bạch Tiểu Thăng nói, cơ hội một năm có thể tương đương với mười năm là không hề khoa trương, thậm chí còn nói nhẹ đi!

Bạch Tiểu Thăng quan sát phản ứng rất nhỏ của Đổng Thiên Lộ, nhân cơ hội thêm một câu:

- Tôi cũng không ngại có người có thể cho người đi nhờ chuyến xe lần này! Theo chúng tôi cùng phát triển lớn mạnh!

Không thể nghi ngờ, lời Bạch Tiểu Thăng nói đã làm cho Đổng Thiên Lộ xiêu lòng.

Nếu như có thể thuận tiện đi nhờ chuyến xe này...

Cho dù là thân phận như Đổng Thiên Lộ cũng hơi kích động.

- Nhưng tôi nghe ý của anh nói, quan hệ giữa tập đoàn Chấn Bắc khu Đại Trung Hoa anh và Đằng Vân không tệ, sợ là cơ hội lần này sẽ không để cho bọn họ bỏ lỡ được!

Trên mặt Đổng Thiên Lộ vẫn ung dung thản nhiên, mỉm cười nói:

- Bây giờ chỉ còn là đối thủ của Đằng Vân sao, nói không khoa trương, lần này Đằng Vân bị tổn thất, có ít nhất gần một nửa là công sức do chị ra mưu ra sức, vậy chuyến xe này, sợ rằng nhà họ Đổng bọn chị cũng không dễ lên đâu...

Đổng Thiên Lộ đang thử thăm dò thái độ của Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cười.

- n oán trên phương diện kinh doanh, việc nào ra việc ấy, chỉ cần không làm quá tuyệt, sẽ giống như Mã Tông Đình vậy, đây không phải là mối thù không thể hóa giải!

Trên gương mặt Bạch Tiểu Thăng đầy vẻ thành khẩn, lấy phong thái thành thật để nói với Đổng Thiên Lộ.

- Tôi mở rộng cánh cửa trời, nói rõ ràng với chị Thiên Lộ! Có lẽ chị cũng đã sớm nghĩ tới những điều này!

- Đằng Vân hợp tác với tôi, nhà họ Đổng hợp tác với tôi, thật ra ở trên mức độ nào đó cũng tương đương với Đằng Vân và nhà họ Đổng hợp tác, chỉ có điều mọi người thầm hiểu trong lòng không nói ra mà thôi!

- Nếu thật sự như vậy, bên chị sẽ tổn thất gì? Bọn chị cướp đi số định mức thị trường của người ta, nếu như kinh doanh không tốt, sẽ lại rơi vào trong tay của Đằng Vân! Đương nhiên, đây cũng không phải là cướp giật, mà là dựa vào bản lĩnh của mình!

- Nhưng cho dù Đằng Vân muốn lấy về cũng phải mất mấy năm không phải sao? Nếu như các chị kinh doanh ổn thoả tốt đẹp, bọn họ cũng chưa chắc có thể lấy được!

- Mà con người của ngài Lục Vân, tôi hiểu rõ hơn chị, chú ấy chỉ biết nhìn về phía trước, sẽ không rầu rĩ với ân oán trong quá khứ, càng không vì vậy mà ngầm giỏ thủ đoạn gì đó sau lưng. Chị làm đối thủ cạnh tranh của chú ấy, hẳn phải hiểu rõ điểm này mới đúng!

- Một đối tượng hợp tác như thế, không thể tốt hơn Dược Mã sao?

Bạch Tiểu Thăng nói một hơi những lời này, còn lại để cho Đổng Thiên Lộ tự mình suy nghĩ. Hắn tự rót trà uống.

Đổng Thiên Lộ trầm ngâm một lát, hình như đang nghiêm túc cân nhắc lợi hại.

Một lát sau, Đổng Thiên Lộ nhìn Bạch Tiểu Thăng cười, đôi môi khẽ mở:

- Em trai Tiểu Thăng, em đúng là rất thẳng thắn. Những lời này quả thật có rất nhiều người đều không thích hợp nói ra!

Trong lòng Đổng Thiên Lộ rất thỏa mãn.

Bạch Tiểu Thăng, chắc chắn sẽ không nói những lời này với nhà họ Vương.

Bạch Tiểu Thăng làm vậy, nhà họ Đổng cô quả thật gần hơn nhà họ Vương của Hạo Vũ.

Cũng không thể bỏ lỡ thiện cảm này được!

- Vậy chị Thiên Lộ, ý của chị thế nào?

Bạch Tiểu Thăng cười hỏi.

Đổng Thiên Lộ nhìn chằm chằm vào hai mắt Bạch Tiểu Thăng, cười tủm tỉm hỏi ngược lại:

- Ý của chị à? Trước khi em nói điều này, không phải đã đoán được rồi sao?

Nếu không phải như vậy, Bạch Tiểu Thăng sao có thể thẳng thắn với cô ta.

Đổng Thiên Lộ thật là một người phụ nữ thông minh đến tận xương cốt!

Ngay cả Bạch Tiểu Thăng cũng rất xúc động, lúc này không cần cô ta nói ra cũng hiểu, cả hai bèn nhìn nhau cười.

Xem ra, hai người bạn liên minh của Dược Mã đều bị mình đào đi!

Bạch Tiểu Thăng cũng cảm thấy lần này thành thật nói chuyện với nhau có thu hoạch khá lớn.

Cho dù, mình cứu chữa cho ông cụ nhà họ Đổng, quan hệ với Đổng Thiên Tú, không phải là nguyên nhân khiến Đổng Thiên Lộ đưa ra quyết định, nhưng có thể làm cho bọn họ thẳng thắn với nhau, cũng xem như có duyên tốt.

- Ngày mai, chị Thiên Lộ sẽ nhận được tin tức về hành động phản kích của chúng tôi và Đằng Vân. Liên quan tới những chuyện này, thứ lỗi cho bây giờ tôi khó có thể trả lời, bởi vì nó không chỉ liên quan đến Đằng Vân, không phải một nhà của tôi! Đến lúc đó, cũng cần chị và Hạo Vũ đưa ra phản ứng và quyết định, là tiếp tục theo Dược Mã, hay quyết định xuống khỏi chiên xa của Mã Tông Đình! Nếu như là ý sau, trong thời gian ngắn nhất khởi động tôi sẽ hợp tác với chị và Hạo Vũ, về phần ai trước ai sau lại không phải do tôi có thể quyết định được, mà phải xem mọi người thế nào.

Bạch Tiểu Thăng thản nhiên nói.

Bên Bạch Tiểu Thăng muốn hợp tác với Bắc Phong Holdings và tập đoàn Hạo Vũ, vậy hai nhà nhất định phải tỏ thái độ trước.

Nói dễ nghe một chút là trạng thái địch ta xung đột, sao có thể hợp tác được.

Nói khó nghe, chính là cắt đứt với "ném danh trạng" của Dược Mã.

- Được.

Đổng Thiên Lộ mỉm cười gật đầu.

Đổi lại là cô ta, chỉ có thể nói ra yêu cầu càng quá đáng hơn Bạch Tiểu Thăng.

Muốn hợp tác với tôi, các người được cắn Dược Mã một miếng mới là chân thành.

Bạch Tiểu Thăng yêu cầu vậy đã coi như là “rộng rãi” với cô ta và Hạo Vũ rồi.

Lần này hai người nói chuyện công bằng, cũng tính là hợp gu.

Nói chuyện đến đây, cũng xem như là tuyên bố kết thúc một giai đoạn.

Đổng Thiên Lộ cười nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Người đàn ông này trẻ tuổi, dáng vẻ đẹp trai bắt mắt, tính cách không thể chê, năng lực càng là loại ngàn dặm mới tìm được một, rõ ràng là người thanh niên bốn có, "có thân phận, có phẩm cách, có năng lực, có quyết đoán"!

Rõ ràng là bảo bối!

Ngay cả Đổng Thiên Lộ cũng thấy tim mình đập thình thịch, thậm chí trong lòng bắt đầu nảy sinh ra cảm giác "chán ghét" .

Đổng Thiên Lộ cười nhìn Bạch Tiểu Thăng, đột nhiên hỏi:

- Em cảm thấy hôm nay chị trang điểm thế nào?

Đổng Thiên Lộ trang điểm nhạt, không tầm thường không tươi đẹp, vừa đúng.

Bạch Tiểu Thăng trực tiếp giơ ngón tay cái lên, thẳng thắn nói:

- Chị Thiên Lộ quốc sắc thiên hương, đồ trang sức trang nhã rất thích hợp!

Đổng Thiên Lộ che miệng cười:

- Không ngờ em trai Tiểu Thăng biết cách khen người như vậy, nhưng chị cảm thấy son môi của chị tô không được đẹp...

Trong khi nói chuyện, Đổng Thiên Lộ nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng, vươn một ngón cái lau nhẹ bên môi, một vết son mờ lại trượt ra khỏi khóe miệng.

- Hay là em lau giúp chị đi.

Đổng Thiên Lộ mỉm cười rất ngọt ngào và nói, trong hai mắt sáng giống như sao trên bầu trời.

Cô ta nghiêng người về phía trước, một mùi thơm thoảng nhẹ phả tới, ngay cả mùi hương xông cũng không át được.

Bạch Tiểu Thăng cũng không nhịn được mà hoảng loạn.

Giờ phút này, anh với định lực của người trấn giữ một phương trong giới kinh doanh cũng bắt đầu dao động.

P/S: Tiểu Thăng xin hãy tự trọng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận