Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1621: Mã Tông Đình giãy dụa (2)

Bên kia điện thoại, giọng nói của Đổng Thiên Lộ giả vờ kinh ngạc nói:

- Ngài Mã, tập đoàn Hạo Vũ cũng dừng hợp tác với các anh à? Tôi thật sự không nghĩ tới điều này, tôi thề, chúng tôi cũng chưa từng trao đổi. Ở trong chuyện này, anh nên trách hắn. Cũng không đánh tiếng câu nào, thật quá đáng! Nhưng đối với tôi bên này, trước đây anh đã nói rõ, giữa chúng ta hợp tác không cưỡng chế, không ràng buộc, hai bên chẳng phân biệt được chính phụ, anh thậm chí nói có thể lập tức ngừng hẳn, tôi thật sự đã sớm nói với anh rồi. Cho nên, bây giờ tôi làm vậy cũng không có gì không thích hợp cả.

Mã Tông Đình âm thầm hít sâu một hơi, hắn nói không lại người phụ nữ này!

Đổng Thiên Lộ bất chợt mỉm cười và nói:

- Không bằng, anh nói chuyện với Vương Tuyền Thiên một chút đi, nếu như hắn đồng ý hợp tác một thời gian, vậy tôi cũng đồng ý, anh thấy thế nào.

Không quan tâm là thật hay giả, Đổng Thiên Lộ cuối cùng nói những lời này, hình như rõ ràng mềm mỏng hơn trước.

Đối với điều này, Mã Tông Đình không đồng ý thì thế nào.

- Được, tôi có thể gọi điện thoại cho Vương Tuyền Thiên.

Mã Tông Đình đồng ý, nhưng lại nói:

- Nhưng tôi vẫn phải nói chuyện hợp tác với cô Thiên Lộ trước, như vậy, nếu như bây giờ cô có thể quay lại trận tuyến, cùng tiến cùng lùi với Dược Mã tôi, tôi bằng lòng... cho nhà họ Đổng cô thêm... 20% lợi ích giành được trong cuộc tranh giành này, thế nào!

Mã Tông Đình cho rằng, không quan tâm vì sao Đổng Thiên Lộ muốn rời khỏi, mục đích đơn giản chính là suy nghĩ tới lợi ích.

Vậy ông ta bằng lòng cắt thịt, để đổi lấy nhà họ Đổng trở về trận doanh, ủng hộ lần hai.

Nhà họ Đổng ở trong "cuộc chiến Đằng Vân Dược Mã" thu được lợi ích không nhỏ, cho cô ta thêm 20% lợi ích, lại có nghĩa là lợi ích tập đoàn Dược Mã thu được sẽ giảm mạnh.

Nhưng đối mặt với khủng hoảng lúc này, Mã Tông Đình bỏ được phần cắt thịt này!

Cũng có chút ý chữa ngựa chết thành ngựa sống.

- Thu được lợi ích lớn như vậy thực sự làm người ta khó có thể từ chối!

Ở trong điện thoại, Đổng Thiên Lộ mỉm cười và nói.

Nhưng giọng điệu của cô ta hoàn toàn không có cảm giác động tâm.

- Ngài Mã, hay là ngài liên lạc với Vương Tuyền Thiên bên kia trước, nếu như hắn biểu thị hợp tác lại, vậy bên tôi chắc sẽ không có vấn đề.

Đổng Thiên Lộ nghiêm túc nói.

Từ bao giờ, Đổng Thiên Lộ phải xem phản ứng của Vương Tuyền Thiên để hành sự, ngay cả đứng trước cái lợi lớn như vậy cũng không hề động tâm chứ? !

Mã Tông Đình nhíu mày.

- Thật sự ngại quá, ngài Mã, tôi còn có vài chuyện gấp cần phải xử lý, tôi cúp máy trước.

Đổng Thiên Lộ ném lại một câu rồi trực tiếp cúp điện thoại.

Mã Tông Đình nhìn điện thoại đang phát ra những tiếng tút tút, nhíu mày.

Bắc Phong Holdings, tập đoàn Hạo Vũ gần như đồng thời rời khỏi liên minh, ngoại trừ sớm biết được Bạch Tiểu Thăng và Lục Vân liên kết, muốn bo bo giữ mình ra, trong phương diện này có thể còn có chuyện gì khác không?

Mã Tông Đình luôn cảm thấy trong lòng bất an, nhưng không dám xác định, quyết định trực tiếp gọi điện thoại cho Vương Tuyền Thiên.

Vương Tuyền Thiên so với Đổng Thiên Lộ, ăn nói càng khách sáo hơn.

Đổng Thiên Lộ nói trong gia tộc có người phản đối sách lược của Bắc Phong Holdings trong giai đoạn hiện nay, Vương Tuyền Thiên lại nói những cổ đông của Hạo Vũ đang gây ầm ĩ.

Đổng Thiên Lộ cứng rắn thuyết phục và uy hiếp, Vương Tuyền Thiên lại luôn miệng đánh Thái Cực, không cứng rắn gây với ông ta.

...

Chỉ là Vương Tuyền Thiên nói một câu gần như Đổng Thiên Lộ vậy:

- Chỉ cần Đổng Thiên Lộ Bắc Phong Holdings đồng ý lại liên thủ một lần nữa, tập đoàn Hạo Vũ của ông ta cũng sẽ trở về.

Cũng bởi vì những lời này, Mã Tông Đình suýt nữa ném điện thoại di động của mình đi.

Ông ta không phải kẻ ngốc đến mức không nghe ra hai người này đang đá bóng!

Bởi vậy, vấn đề thật sự lớn rồi.

- Vậy rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra! Từ khi Bạch Tiểu Thăng kia xuất hiện ở Thăng Tỉnh Quốc Tế, Đổng Thiên Lộ, Vương Tuyền Thiên lại...

Mã Tông Đình phẫn nộ nghiến răng nghiến lợi nói đến đây chợt dừng lại, tròng mắt đột nhiên co lại.

Đúng rồi, sao ông ta lại quên mất một người mấu chốt nhất - Bạch Tiểu Thăng!

Trong giây lát trong lòng bối rối làm cho ông ta quên mất người này.

- Lẽ nào tất cả những điều này có liên quan tới hắn!

Mã Tông Đình cuối cùng đã ý thức được, tồn tại mà ông ta nhìn như không cùng cấp, có lẽ là mấu chốt cho tất cả mọi chuyện.

Ngay lập tức, Mã Tông Đình cảm thấy khiếp sợ tới cực độ.

Vào lúc Mã Tông Đình gọi điện thoại cho Đổng Thiên Lộ xong, Đổng Thiên Lộ đón một người tới, chính là Lâm Vi Vi.

Nhìn thấy cô, Đổng Thiên Lộ vô cùng nhiệt tình, bởi vì cô ta biết Lâm Vi Vi đại biểu ai tới đây.

- Cô Thiên Lộ, tôi đại biểu Bạch Tiểu Thăng tới đưa một bản thảo hợp tác, mời cô xem qua.

Lâm Vi Vi dùng cách nói tương đối nghiêm túc, ngay sau đó đưa qua một tập tài liệu.

Mắt Đổng Thiên Lộ hơi sáng lên, cầm tới và lật xem, ngay sau đó trên gương mặt hiện ra nụ cười.

Bạch Tiểu Thăng quả nhiên không làm cho cô ta thất vọng!

- Trở lại chuyển lời cho tổng giám đốc Bạch của các người, Bắc Phong Holdings chúng tôi sẽ là đối tượng hợp tác tốt nhất của một mình hắn!

Trong khi Đổng Thiên Lộ nói chuyện còn liếc nhìn em trai Đổng Thiên Tú bên cạnh.

Cho dù xuất phát từ góc độ em trai ruột, loại thái độ đó cũng tuyệt đối không giống với tập đoàn Dược Mã!

- Chúng tôi đã rời khỏi cuộc chiến Đằng Vân - Dược Mã, cũng không có ý hợp tác nữa, tổng giám đốc Bạch các người bằng lòng kết thúc, tôi bằng lòng trợ giúp hắn một tay!

Đổng Thiên Lộ thậm chí nói như vậy.

Cùng lúc đó, ở nhà họ Vương, Vương Hách Lôi cũng nhiệt tình dẫn theo Lôi Nghênh đi tới thư phòng, gặp Vương Tuyền Thiên.

Lôi Nghênh đưa lên phần bản thảo hợp tác, Vương Tuyền Thiên nhìn xong, sắc mặt rõ ràng vui mừng.

- Truyền tin tập đoàn Hạo Vũ bằng lòng cùng hợp lực với tập đoàn Chấn Bắc, ký tên vào hợp tác chiến lược!

Nếu có ruồng bỏ, thanh danh cũng tổn hại!

Vì Bạch Tiểu Thăng tham gia "cuộc chiến Đằng Vân Dược Mã", Đổng Thiên Lộ, Vương Tuyền Thiên suốt đêm chuẩn bị dự án ứng phó, Bạch Tiểu Thăng cũng vì bọn họ, lập ra bản phác thảo hợp tác phù hợp với bọn họ, đồng thời phái Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh thay mặt mình đưa tới.

Thậm chí mới sáng sớm, Lôi Nghênh đã ngồi lên xe và đi đến chỗ thành phố của nhà họ Vương.

Khi Đổng Thiên Lộ, Vương Tuyền Thiên nói tin tức mình cắt đứt với Dược Mã cho Bạch Tiểu Thăng biết, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng đã lập tức tới cửa.

Bạch Tiểu Thăng hành động nhanh chóng, cũng khiến cho chủ nhân hai nhà Đổng, Vương vừa thán phục lại thỏa mãn.

Hôm nay, nhất định là một ngày bận rộn.

Hạ Hầu Khải và Lục Thanh Phong vội vàng mở buổi họp báo.

Lục Vân vội vàng dẫn dắt cao tầng của Đằng Vân, chuẩn bị hợp tác và phản kích.

Đổng Thiên Lộ, Vương Tuyền Thiên vội vàng điều động tài nguyên hợp tác với Bạch Tiểu Thăng.

Về phần, Mã Tông Đình thì người bận, tâm càng bận hơn.

Chỉ có Bạch Tiểu Thăng đang cùng Trịnh Đông Tỉnh, Lục Văn Thiến ngồi an nhàn thảnh thơi uống trà.

Khi gặp lại Lục Văn Thiến, cô đã không còn là cô gái mập mạp đẫy đà trước đây, mà trở nên thon thả xinh đẹp, động lòng người.

Cô còn kiên trì muốn tới cảm ơn Bạch Tiểu Thăng.

- Anh Tiểu Thăng, lúc này thật sự phải cảm ơn anh, anh không chỉ cứu Đông Tỉnh, còn giúp cha tôi một chuyện lớn!

Vẻ mặt Lục Văn Thiến nghiêm túc, hai tay nâng chén lấy trà thay rượu, thành khẩn nói:

- Tôi muốn kính anh một ly!

Bạch Tiểu Thăng vội vàng nâng chén trà lên.

- Mình đều là người một nhà, em nói như vậy, chẳng phải thành xa cách với lão Bạch sao.

Bên cạnh, Trịnh Đông Tỉnh nói.

Lục Văn Thiến giận lườm anh một cái, phân phó nói:

- Giống em!

- Ôi!

Trịnh Đông Tỉnh không dám trái lời, ngoan ngoãn đáp lại rồi bưng chén trà lên theo.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Trịnh Đông Tỉnh thì không nhịn được cười to, nâng chén đáp lễ hai người:

- Văn Thiến, thật ra lão Trịnh nói không sai, chúng ta đều là người một nhà, đừng nói như vậy. Hơn nữa anh thật sự chuẩn bị hợp tác với Đằng Vân của chú Lục, phản kích Dược Mã chỉ là thuận tiện, chỉ là đúng lúc thôi.

Lục Văn Thiến biết Bạch Tiểu Thăng đang khách sáo.

Nếu như không có cuộc chiến Đằng Vân - Dược Mã, tập đoàn Chấn Bắc khu Đại Trung Hoa và Đằng Vân hợp tác là cả hai cùng thắng, nhưng ở thời khắc nguy cấp này, Bạch Tiểu Thăng bên kia bỏ tiền ra sức kéo Đằng Vân một cái, đó chính là ơn nghĩa nặng như núi tựa như biển.

Trong lòng cô càng kính nể Bạch Tiểu Thăng hơn, nghiễm nhiên xem anh giống như anh trai của mình vậy.

Ba người uống trà, lại trò chuyện, thỉnh thoảng truyền ra tiếng cười vui.

Đang lúc này, điện thoại của Bạch Tiểu Thăng đổ chuông.

Trên màn hình là một dãy số xa lạ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận