Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1624: Người khách đến khó tin (1)

Sau khi buổi họp báo chính thức bắt đầu, truyền thông mới phát hiện, trong hội trường, đài chủ tịch và truyền thông có chút khoảng cách, nhân vật then chốt đồng thời có mặt trên đài chủ tịch lại quá nhiều, khiến cho bọn họ cảm giác phí công nheo mắt, quả thật muốn chụp ảnh và đặt câu hỏi với bất kỳ người nào, điều này cũng làm cho ảnh hưởng đến mức độ quan tâm đối với tổng giám đốc Bạch kia.

Dù sao, cạnh tranh lớn hơn nữa, cũng không thể độc chiếm tất cả hiện trường.

Các truyền thông có mặt chỉ thấy ở ngay chính giữa đài chủ tịch, ngồi sát bên cạnh Lục Vân, Đổng Thiên Lộ, Vương Tuyền Thiên là một người trẻ tuổi, lại giống như người mới nhậm chức, tuổi tác đúng là quá trẻ, hắn mỉm cười, ngồi yên tĩnh ở chỗ đó, không khiến người ta chú ý, nhưng khí thế lại tương đương với đám người Lục Vân.

Còn trẻ như vậy đã làm giám đốc điều hành khu Đại Trung Hoa ở tập đoàn Chấn Bắc!

Lại thêm hắn cũng không có đưa ra lời bình luận kinh người nào.

Có vài người bên truyền thông lại bắt đầu cảm thấy, người thật sự thúc đẩy tất cả chính là Hạ Hầu Khải bên cạnh hắn.

Đương nhiên, ống kính của truyền thông cũng chụp được hình Bạch Tiểu Thăng, xem như là bù đắp chỗ trống trước đây.

Sau này, Lâm Vi Vi thấy ảnh chụp, còn cảm thấy rất kỳ lạ, cầm so sánh với Bạch Tiểu Thăng, thậm chí tò mò lầm bầm:

- Anh Tiểu Thăng, người này rõ ràng là anh, sao cảm giác. . . so với người thật lại kém hơn vậy. . .

Vấn đề ảnh chụp và người thật “không giống nhau”, ở trong cuộc sống thật ra không hề hiếm thấy.

Khoa học giải thích là, vẻ mặt con người rất là sinh động, ảnh chụp là chết, hình ảnh chỉ dừng trong nháy mắt.

Mà trên thực tế, Bạch Tiểu Thăng ở trên buổi họp báo tin tức, cố ý khống chế vẻ mặt của mình.

Cho dù là nhân vật xuất hiện ở trước mặt công chúng, Bạch Tiểu Thăng cũng hy vọng mình trong ảnh chụp và trong thực tế có chỗ khác biệt, xem như là giảm thấp mức độ công nhận, thuận tiện cho cuộc sống và hoạt động ở bên ngoài của mình.

Nói cách khác, đi ăn nhà hàng cũng bị một đám người nhận ra đứng ngoài thì thật khó chịu.

Buổi họp báo liên quan tới tuyên bố ký kết quan hệ bạn hợp tác chiến lược lần này đã được Bạch Tiểu Thăng suy nghĩ chu đáo, muốn làm vững chắc thị trường chứng khoán và hình tượng của tập đoàn Đằng Vân, cũng làm cho Bắc Phong Holdings, tập đoàn Hạo Vũ hoàn toàn yên tâm, đồng thời chân thành với bên phía mình hợp tác.

Dù sao, điều này và "giao ước liên minh ước" không danh không phận là khác nhau, đây là ở trước mặt công chúng, mang theo tín nhiệm, danh nghĩa của tập đoàn mình.

Thứ này dù có bao nhiêu tiền cũng mua không được, còn có thể ảnh hưởng đến tương lai hợp tác với người bên ngoài, còn có thị trường chứng khoán ổn định.

Đổng Thiên Lộ, Vương Tuyền Thiên cũng không dám dễ dàng đổi ý.

Ngoài việc đó ra, Bạch Tiểu Thăng còn có một ý sâu xa hơn.

Anh cũng muốn góp một phần sức lực cho giới kinh doanh Trung Quốc.

Giải thích thế nào nhỉ?

Bạch Tiểu Thăng muốn chia sẻ thời cơ hợp tác với bên Châu u, cho các xí nghiệp mạnh trong nước như Đằng Vân, Bắc Phong, Hạo Vũ.

Cái gì gọi là bạn hợp tác chiến lược, chính là thông qua hùn vốn hợp tác, mang đến tài nguyên tài chính, kỹ thuật tiên tiến, kinh nghiệm quản lý cho bản thân, nâng cao tiến bộ kỹ thuật của công ty, sức cạnh tranh trung tâm và mở rộng năng lực thị trường trong ngoài nước, đẩy mạnh kỹ thuật tiến bước của công ty và hợp tác với các công ty tiên tiến có sản nghiệp tăng cao trong ngoài nước.

Có Bạch Tiểu Thăng làm mối ràng buộc, ba nhà này sẽ thu được tinh túy của các công ty phương tây, kiêu ngạo, mạnh mẽ, lại có đường lối.

Đương nhiên, Bạch Tiểu Thăng vất vả như vậy cũng chỉ nhắc tới với rất ít người.

Chỉ riêng điều này đã khiến cho đám người Lục Vân, Đổng Thiên Lộ, Vương Tuyền Thiên thật sự bội phục Bạch Tiểu Thăng.

Mà Bạch Tiểu Thăng thật ra cũng muốn đi theo con đường liên kết những kẻ mạnh, mọi người kiếm củi đốt đống lửa cao, cũng tăng nhanh tốc độ phát triển của tập đoàn Chấn Bắc khu Đại Trung Hoa.

Kể từ đó, Bạch Tiểu Thăng cũng có thể thu gặt, nâng cao đẳng cấp, tiến tới thăng chức, chạy nước rút về mục tiêu cuối cùng.

Đồng thời ở nơi này, Bạch Tiểu Thăng cũng có chút tâm tư riêng của mình, anh muốn cho công ty trước mắt thuộc về mình một đường bay lên. Bao gồm ở bên trong Thăng Tỉnh Quốc Tế, anh đã nắm giữ năm xí nghiệp Tuyết Liên Vạn Hòa, Tôn Bạch Trí Thắng, công xưởng Lý Nê, Khoa Lý Sâm, lúc này thứ anh không thiếu nhất chính là cơ hội phát triển và tài nguyên, vậy làm sao có thể không tái tạo một đế quốc thương nghiệp nhỏ. . .

Bạch Tiểu Thăng bên này oanh oanh liệt liệt mở buổi họp báo, vạch ra kế hoạch cho sự nghiệp to lớn, bên kia tập đoàn Dược Mã lại gặp tổn thương nặng nề, mấy nhà đầu tư lớn rút lui, thị trường chứng khoán giảm mạnh. Có thể nói hai ngày ngắn ngủi, tập đoàn Dược Mã lại thua mất một phần ba lợi ích thu được sau khi phát động giành chiến thắng trong cuộc chiến Đằng Vân - Dược Mã.

Điều này quả thật làm cho Mã Tông Đình giống như bị gác ở trên đống lửa, cho dù Đằng Vân không truy kích, bọn họ cũng sẽ tổn thương nặng nề, hơn nữa Lục Vân không có khả năng là người có thù oán không báo!

Cha con nhà họ Mã quả thật hoảng sợ không chịu nổi một ngày.

Sau buổi họp báo tin tức, Bạch Tiểu Thăng lại một lần nữa biến mất khỏi tầm mắt của truyền thông, giám đốc điều hành tiền nhiệm của tập đoàn Chấn Bắc khu Đại Trung Hoa - Hạ Hầu Khải trở thành người phát ngôn của anh.

Mà vào ngày thứ hai sau buổi họp báo tin tức tổ chức, nơi khách sạn Bạch Tiểu Thăng dừng chân đón mấy vị khách quý đặc biệt.

Hôm nay, Bạch Tiểu Thăng ăn sáng xong, ngồi xuống cà phê gần cửa sổ trong nhà hàng của khách sạn, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh đang báo cáo với anh về những chuyện quan trọng.

Đây cũng là một trong những công việc quen thuộc của Bạch Tiểu Thăng.

Cho dù Bạch Tiểu Thăng là nhân vật được chú ý của truyền thông, kíp nổ làm chấn động tài chính và kinh tế, nhưng dù sao anh cũng không phải là minh tinh giải trí, mức độ quan tâm trong mắt người bình thường không hề cao, cũng không bị các khách khác nhận ra.

Vào lúc Bạch Tiểu Thăng nghe báo cáo uống cà phê thì có người đi tới.

Lôi Nghênh phát hiện ra bọn họ trước tiên.

Người dẫn đầu là một người đàn ông trung tuổi với gương mặt hiền hòa, trên mặt luôn mỉm cười, lại lộ ra một khí thế ngay thẳng, đi theo phía sau hắn là một nam một nữ.

Người đàn ông đi theo phía sau có vẻ ngoài đôn hậu, nhưng ánh mắt nhạy bén, khi bước đi, tư thế ngay ngắn.

Cô gái kia rất đẹp, nhưng không đạt được tới mức độ như Lâm Vi Vi, môi của cô ta rất mỏng, vừa nhìn liền là biết loài người biết ăn nói, trong ánh mắt mơ hồ lộ ra một chút xoi mói.

Chờ bọn họ tới gần, Bạch Tiểu Thăng, Lâm Vi Vi tất nhiên cũng nhìn thấy.

- Xin hỏi, ngài là Bạch Tiểu Thăng đúng không?

Người trung tuổi dẫn đầu cười hỏi.

Khí chất trên người đối phương lập tức khiến cho Bạch Tiểu Thăng chú ý.

Đó không phải là khí tức trên người giới kinh doanh khôn khéo hoặc khống chế, mà mơ hồ lộ ra một uy nghiêm chính trực.

- Các người là ai, phóng viên à? Hay là người của công ty nào?

Lâm Vi Vi đứng dậy, tính giúp Bạch Tiểu Thăng ngăn cản đối phương.

Lôi Nghênh và cô cùng đứng lên.

Làm trợ lý của Bạch Tiểu Thăng, đây chính là một phần công việc của bọn họ.

Người trung tuổi kia nhìn Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh mỉm cười:

- Đều không phải.

- Các người có thái độ gì vậy, có biết ông ấy là. . .

Phía sau người trung tuổi, cô gái kia không nhịn được lên tiếng.

Người trung tuổi giơ tay, ngăn lại cô:

- Khương Cần Cần, không được vô lễ!

Cô gái kia bị trách lập tức im lặng, nhưng ánh mắt vẫn không phục.

- Tôi là Bạch Tiểu Thăng, ngài tìm tôi có chuyện gì sao?

Bạch Tiểu Thăng đứng lên, cười và nói với người trung tuổi kia.

Mắt anh nhạy bén tới mức nào, có thể nhìn ra khí chất khác thường của người trung tuổi, thân phận tất nhiên cũng khác nhau, còn nữa đối phương có phong thái bình thản, anh cũng không thể từ chối người tới ngoài cửa.

Thấy Bạch Tiểu Thăng lên tiếng, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng không nói thêm nữa.

- Tôi họ Hầu, tôi là Hầu Doãn Thành, đây là giấy chứng nhận công tác của tôi.

Người trung tuổi mỉm cười và nói với Bạch Tiểu Thăng, ông ta đưa tới không ngờ không phải là danh thiếp, mà là giấy chứng nhận.

Bạch Tiểu Thăng cũng hơi kinh ngạc, cầm giấy chứng nhận qua.

Anh thấy ảnh chụp bỏ mũ của Hầu Doãn Thành, tên họ, còn có chức vụ.

Danh hiệu thật dài, in dấu đỏ, tên nước.

- Trưởng ban Hầu Doãn Thành!

Ngay cả Bạch Tiểu Thăng cũng hít một hơi, kinh ngạc nhìn Hầu Doãn Thành.

- Nếu như anh Bạch có nghi ngờ gì về thân phận của tôi, cũng có thể điện thoại xác minh.

Hầu Doãn Thành nhìn Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

Ánh mắt ông ta chính trực thản nhiên, giống như một tia sáng mặt trời.

Bạch Tiểu Thăng trực tiếp dùng hai tay đưa lại chứng minh thư, mỉm cười và nói:

- Không cần. Tôi có thể phân biệt ra được thân phận ngài thật hay giả.

Bạch Tiểu Thăng nói vậy, người trung tuổi khẽ gật đầu, hai tay nhận lấy giấy chứng nhận của mình và cất đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận