Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1630: Khách không được chào đón

Mặc Tử Nhạc thật sự không nhịn được muốn nổi giận, thậm chí sằng giọng.

Hắn thấy anh họ mình làm vậy thật sự quá mất mặt, mấy năm nay bản lĩnh lớn, mắt cao hơn đỉnh đầu, nhưng tầm mắt lại hoàn toàn không tiến bộ.

Đây không phải là để cho người ta chê cười sao?

Bạch Tiểu Thăng là giám đốc điều hành của tập đoàn Chấn Bắc ở khu Đại Trung Hoa đấy!

Vào lúc Mặc Tử Nhạc muốn lên tiếng, Bạch Tiểu Thăng đã âm thầm kéo hắn lại.

Mặc Tử Nhạc liếc mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng thấy anh khẽ lắc đầu, tiến tới hạ giọng nói:

- Anh mới vừa về, nghe vài câu không dễ nghe đã đứng đây tức giận thì không tốt, cũng không đáng đâu.

Mặc Tử Nhạc lập tức thấy do dự. Bạch Tiểu Thăng đang nhắc nhở hắn.

Lúc này hắn cũng cảm thấy mình dẫn theo khách về, ở cửa tranh cãi với người nhà thì thật sự khó coi.

Sau này, mấy người giúp việc phía sau Mặc Tử Quân đi rêu rao khắp nơi, có thể sẽ càng thêm xấu mặt.

Mặc Tử Nhạc nghĩ tới đây, những buồn bực tức tối trong lòng không ngừng tăng cao.

Nhưng làm bác sĩ nhiều năm như vậy, hắn vẫn có khả năng kìm chế.

Thật ra, trong nhà mình không hoan nghênh Tây y, trở về lại tranh cãi với ông anh họ đang rất được chiều chuộng, quả thật không chiếm được lợi ích gì.

- Anh Tử Quân, bọn họ không phải là học trò của tôi, thậm chí người này có trình độ trung y còn cao hơn anh!

Mặc Tử Nhạc không muốn giống như Mặc Tử Quân, lấy giá trị bạn mình ra so sánh khoe khoang, điều này thật ấu trĩ.

Nhưng trong lòng hắn cũng không vui, nên không nhịn được nói một câu.

Lời này vừa ra, những người giúp việc và học trò nhà họ Mặc đứng phía sau Mặc Tử Quân lập tức lộ ra ánh mắt sửng sốt, nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Cho dù Mặc Tử Nhạc đi học Tây y, nhưng nhân phẩm ở nhà họ Mặc vẫn không cần tranh cãi, nhiều năm như vậy, hắn chưa từng nói lời xằng bậy.

Người trẻ tuổi bên cạnh hắn thật sự còn lợi hại hơn thiếu gia Tử Quân sao?!

Không thể tưởng tượng được!

Những người này thậm chí xì xào bàn tán.

Mặc Tử Quân vừa nghe liền nổi giận.

Ý định ban đầu của Mặc Tử Quân chính là muốn sỉ nhục người em họ này của mình, trong này cũng có nguyên nhân "sâu xa".

Lúc còn rất nhỏ, Mặc Tử Quân và Mặc Tử Nhạc đều được xem là đứa trẻ có tiền đồ nhất ở nhà họ Mặc, nhưng Mặc Tử Nhạc được ông cụ nhà họ Mặc thích hơn, đồng thời nói nó là người làm nghề y có "lòng nhân đức", tài năng lớn, có thể kế thừa trình độ của ông cụ.

Lúc ấy, cho dù Mặc Tử Quân còn nhỏ tuổi, nhưng tâm trí phát triển không chậm, biết rõ đố kỵ là thế nào.

Theo tháng ngày tích lũy, oán hận và đố kỵ của anh ta đối với Mặc Tử Nhạc càng nhiều hơn.

Thật may ông trời thương xót, bởi vì mẹ ruột của Mặc Tử Nhạc mắc bệnh, trong nhà kiên trì tự chữa làm lỡ mất thời gian đưa tới bệnh viện, dẫn đến phải chết.

Điều này làm cho Mặc Tử Nhạc bắt đầu nổi loạn, trong lòng bắt đầu bài xích đối với trung y, thậm chí chạy đi học Tây y.

Ông cụ nhà họ Mặc giận dữ, thậm chí hoàn toàn thất vọng về Mặc Tử Nhạc, lúc này mới làm cho Mặc Tử Quân được trong nhà ưu ái.

Nhưng sau khi vui mừng vì được coi trọng qua đi, chán ghét của Mặc Tử Quân đối với Mặc Tử Nhạc vẫn càng ngày càng tăng!

Dựa vào đâu Mặc Tử Nhạc buông tha thì anh ta mới có cơ hội chứ?

Anh ta kém hơn Mặc Tử Nhạc ở chỗ nào!

Mấy năm nay, cho dù mỗi khi Mặc Tử Nhạc về nhà, ông cụ nhà họ Mặc đều không tức giận gì.

Nhưng thật ra, cụ già không chỉ một lần khen Mặc Tử Nhạc trẻ tuổi đã trở thành bác sĩ Phó chủ nhiệm Tây y, y học thiên phú tốt hiếm thấy, nếu như kế thừa ông, tất nhiên có thể vượt qua ông, thậm chí còn tự trách, nếu không phải năm đó ông ta quá cố chấp, để mẹ của Mặc Tử Nhạc chữa bằng phương pháp Tây y, có lẽ có thể sống lâu thêm nửa năm, một năm, cũng không đến mức làm cho Mặc Tử Nhạc không rõ tình hình phải chạy đi học Tây y.

Mặc Tử Quân mặt ngoài cung kính lắng nghe, nhưng trong lòng lại đầy oán giận đối với Mặc Tử Nhạc.

Cho nên, Mặc Tử Quân vừa có cơ hội sẽ không quên giáo huấn em họ này của mình.

Lúc này, Mặc Tử Quân nghe Mặc Tử Nhạc nói người trẻ tuổi kia có trình độ trung y cao hơn mình, đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó liền tức giận.

- Mặc Tử Nhạc, cậu biết mình đang nói gì không? Tôi là người được thân truyền của thế gia nhà họ Mặc gia đình trung y có tiếng, cậu nói trình độ trung y của hắn cao hơn tôi à? Cậu điên rồi sao? Cậu là đang sỉ nhục nhà mình đấy! Được, đến lúc đó tôi muốn xem thử hắn biết những gì!

Mặc Tử Quân thật sự cao ngạo tự phụ, lòng dạ lại hẹp hòi, lúc này muốn nắm lấy Bạch Tiểu Thăng tới phần cao thấp.

Khách mới đến nhà, thật ra dù thế nào cũng không nên làm vậy.

Mặc Tử Nhạc đã mặc kệ anh ta, bắt đầu mời đám người Bạch Tiểu Thăng đi vào trong.

Mặc Tử Quân đã sắp bùng nổ, lại chợt thấy chiếc Maybach đã rời đi, không ngờ quay về.

Sắc mặt anh ta thoáng đổi, vội vàng nén cơn giận, khôi phục lại phong độ vừa rồi, nhưng ánh mắt vẫn còn hung dữ trừng mắt với Mặc Tử Nhạc và đám người Bạch Tiểu Thăng.

Chờ Mặc Tử Nhạc dẫn đám người Bạch Tiểu Thăng đi qua bên cạnh Mặc Tử Quân, anh ta bỗng nhiên nảy ra một ý nghĩ, khẽ nói với Mặc Tử Nhạc:

- A, tôi hiểu rồi, cậu cố ý làm cho tôi mất mặt ở trước mặt người dưới chứ gì? Mặc Tử Nhạc, hai năm cậu sống ở bên ngoài, bản lĩnh không tăng được bao nhiêu, nhưng tâm tư này lại hiểm ác đáng sợ hơn rất nhiều!

Lấy bụng tiểu nhân mà đo lòng quân tử.

Nghe Mặc Tử Quân nói thế, Mặc Tử Nhạc ngược lại không tức giận, chỉ khẽ lắc đầu.

Anh mãi mãi không thể nào đánh thức được một người giả vờ ngủ.

Trong xương cốt Mặc Tử Quân lại nhận định mình là y thuật vô song trong những người trẻ tuổi thế hệ này, có thể so sánh với đại sư, bảo anh ta cúi đầu, trừ khi đánh cho anh ta không dám ngẩng đầu lên mới được.

Nhưng Mặc Tử Nhạc lâu mới về nhà một lần, vẫn khinh thường chuyện làm cho hai bên khó trở nên khó xử như vậy, lúc này hắn im lặng không nói, dẫn theo đám người Bạch Tiểu Thăng đi vào cửa.

Khi Bạch Tiểu Thăng lướt qua Mặc Tử Quân lại cười.

Khi Lâm Vi Vi đi qua, lạnh lùng nhìn Mặc Tử Quân, trong ánh mắt đầy vẻ thương hại.

Ánh mắt Lôi Nghênh thì lãnh đạm.

Những người này có thái độ như vậy, quả thật làm cho Mặc Tử Quân tức muốn nổ phổi.

Anh ta nhìn theo bốn người này đi vào trong, trong lòng rất bức bối.

- Chờ sau này, tôi lại trừng trị các người!

Mặc Tử Quân quay đầu mắng thầm.

Sau đó, anh ta nghiêm túc, đổi thành vẻ mặt tươi cười và bước nhanh xuống bậc thang, chuẩn bị đón chiếc Maybach vừa quay lại.

Dù sao, đó là nhà giàu số một Lâm thị!

Ngay cả bản thân ông nội cũng phải đối xử trịnh trọng, mấy tên tép riu làm sao có thể so sánh được!

Mặc Tử Nhạc dẫn theo ba người Bạch Tiểu Thăng đi vào trong viện. Người giúp việc nhà họ Mặc đều cố gắng chào hỏi hắn, Mặc Tử Nhạc cũng rất khách sáo đáp lại bọn họ.

Cho dù ở trong nhà không chào đón Mặc Tử Nhạc, nhưng dù sao hắn cũng là một thiếu gia, người làm không dám thật sự có thái độ với hắn.

Cho nên Mặc Tử Nhạc nói với Bạch Tiểu Thăng là mình không được chào đón ở nhà, phần lớn là tự chế giễu mình.

Chờ tới khi đi xa khỏi cửa lớn, xung quanh không có người nào, vẻ mặt Mặc Tử Nhạc mới trầm xuống, thở hắt ra một hơi và cười xin lỗi ba người Bạch Tiểu Thăng:

- Đã khiến cho mọi người chê cười rồi, tôi và anh họ kia của tôi luôn không hợp nhau. Có thể bởi vì, khi còn bé chúng tôi đã không thể chung sống tốt rồi.

Mặc Tử Nhạc thật ra vẫn biết một chút về mối “mâu thuẫn” giữa mình và Mặc Tử Quân.

Bạch Tiểu Thăng ngược lại hiểu, cười nói:

- Chuyện này cũng không có gì, mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh, trước đây tôi và đám anh em họ của tôi cũng không có quan hệ tốt, tôi có thể hiểu được.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng có thái độ này, không hề vì chuyện Mặc Tử Quân vô lễ mà giận chó đánh mèo sang Mặc Tử Nhạc.

Điều này làm cho Mặc Tử Nhạc cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

Lúc này Mặc Tử Nhạc nhìn đám người Bạch Tiểu Thăng nhoẻn miệng cười:

- Tôi dẫn mọi người đi tới phòng khách trước.

Ba người Bạch Tiểu Thăng gật đầu.

Ba người được Mặc Tử Nhạc dẫn đường đi vào trong, Bạch Tiểu Thăng vừa đi vừa nhìn phong cảnh trong viện.

Nhà họ Mặc theo dạng bốn viện lớn hợp lại, là trong viện có mấy viện, nhìn thật sự rất đẹp.

Những năm gần đây, Bạch Tiểu Thăng đi qua rất nhiều khu nhà cấp cao, cũng đã gặp rất nhiều kiểu tứ hợp viện Trung Quốc.

Nhà họ La của La Đan Luân ở Châu u cũng là từng tứ hợp viện giống như thành trì. Nhà họ La chính là tồn tại tầng cấp giống như tập đoàn Chấn Bắc, cho dù so sánh tương đối không chính xác, nhưng gia tộc siêu cấp, tập đoàn tài chính siêu cấp không thiếu tiền, kiểu đình viện Trung Quốc của bọn họ đã được các nhà thiết kế nổi danh làm ra, bất kỳ một chi tiết nào, cho dù là tấm đá lát dưới chân cũng sử dụng loại tốt nhất.

Nhưng mỗi dạng nguyên liệu tốt nhất lại không nhất định thật sự tốt nhất.

Phong vận của Trung Quốc là chú ý tới ý cảnh, có đôi khi một vài thứ thô lỗ thậm chí liếc mắt nhìn qua rất thô ráp, lại vừa vặn hợp "Ý", có thể đạt được một loại hiệu quả thần kỳ huyền diệu.

Kiểu đình viện Trung Quốc của nhà họ Mặc chính là như vậy, chợt nhìn thoáng qua rất bình thản, vật phẩm nhỏ nhắn hàm xúc lâu dài, rất dễ nhìn.

Thời điểm ban đầu, Bạch Tiểu Thăng và đại sư Tống Giai cũng đã nghiên cứu qua kiến trúc, còn nghiên cứu qua đình viện, trong đầu có chút kiến thức, tuy nói là kiến thức do Hồng Liên điều tra ra được, nhưng vẫn có ấn tượng sâu sắc, lúc này vừa vặn kết hợp, khó tránh khỏi phải liên tục gật đầu.

Mặc Tử Nhạc thấy thế cũng bước chậm lại, để cho Bạch Tiểu Thăng có thể thưởng thức thoả thích.

Bạn cần đăng nhập để bình luận