Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1684: Không hợp tác, xui xẻo chính là cô

Bạch Tiểu Thăng lấy danh nghĩa hợp tác làm điều kiện để giúp Hồng Ngũ thúc đẩy chuyện tốt giữa cô ta và Lâm Thần Thăng. Hồng Ngũ nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng, trong lòng suy nghĩ lời anh nói xem rốt cuộc có vài phần đáng tin. Ánh mắt của Bạch Tiểu Thăng tốt tới mức nào, tất nhiên biết cô ta suy nghĩ gì, vẻ mặt anh vẫn thản nhiên, trong ánh mắt sáng ngời khiến người ta tin tưởng.

Một vẻ mặt lại có thể ảnh hưởng tới quyết định của đối phương, với người có khả năng khống chế biểu tình cao như Bạch Tiểu Thăng, chuyện này cũng không khó.

- Lâm Thần Thăng có người bạn như anh, thật đúng là một chuyện may mắn!

Hồng Ngũ cười lạnh và nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Lấy bạn ra đổi hợp tác, người như anh, lời của anh, tôi có thể tin sao?

Hồng Ngũ thể hiện bộ dạng không định tiếp nhận đề nghị của Bạch Tiểu Thăng.

Cô gái, cô còn giả vờ với tôi sao? Ánh mắt cô đã sớm bán đứng cô rồi. Trong lòng Bạch Tiểu Thăng thấy buồn cười, nhưng ngoài mặt lại ung dung thản nhiên.

Thật ra Hồng Ngũ là người khôn ngoan, thái độ có hư có thực, thực sự làm cho người bình thường không đoán được.

Nhưng đáng tiếc, người hôm nay cô ta đối mặt lại là Bạch Tiểu Thăng.

Một người còn trẻ tuổi đã luyện tầm mắt tinh tường, nhiều lão đại hào môn, lão hồ ly đã lùi lại phía sau cũng không bì kịp.

Sợ rằng chỉ có ông nội của Hồng Ngũ mới có thể đấu với Bạch Tiểu Thăng ở phương diện này, cha cô ta chắc hẳn cũng hơi quá sức.

- Tôi và Lâm Thần Thăng chỉ có duyên gặp vài lần, vừa rồi nói “bạn', thật ra không chính xác.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và nói:

- Phải nói tôi là bạn của nhà họ Lâm!

Nhà họ Lâm lấy danh nghĩa bạn bè mời anh tới, lại ở sau lưng làm không chuyện.

Cho nên, Bạch Tiểu Thăng cũng không cảm thấy mình nói một đàng làm một nẻo là có gì không thỏa đáng.

Đương nhiên, theo Hồng Ngũ thấy, Bạch Tiểu Thăng đang chém gió.

Còn nói là bạn của nhà họ Lâm, anh tưởng anh là ai chứ...

Hồng Ngũ gần như muốn châm chọc.

Nhưng vào lúc Bạch Tiểu Thăng nói ra lời này, khí thế trên người anh cũng thay đổi.

Từ ánh mắt đến thần thái, lại đến cử chỉ rất nhỏ, Bạch Tiểu Thăng đã khôi phục lại uy nghi của giám đốc điều hành khu Đại Trung Hoa ở tập đoàn Chấn Bắc.

Hằng ngày, Hồng Ngũ tiếp xúc với đủ loại người nên kiến thức xem như không tầm thường. Vào giờ phút này, cô ta kinh ngạc phát hiện ra người đàn ông trước mắt này mơ hồ cho cô ta cảm giác kiêng kỵ!

- Anh rốt cuộc là ai?!

Hồng Ngũ không nhịn được quát lên.

Người đàn ông này không bình thường, không phải là người tầm thường!

Trong lòng Hồng Ngũ lập tức nhận thức sâu sắc được điểm này.

- Cô yên tâm, bây giờ tôi xem như là người bạn của nhà họ Lâm, cũng muốn làm bạn với nhà họ Hồng, tôi chỉ là một người làm ăn muốn hòa khí sinh tài thôi!

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và nói.

- Cô có thể tin tưởng tôi, tiếp nhận hợp tác với tôi, sau khi chuyện thành công, tôi chỉ cần khách sạn, trung tâm thương mại do cô quản lý có thêm bạn hợp tác, yên tâm, nếu như tôi đưa ra hợp tác có bất kỳ điều gì vi phạm lẽ thường, cô có thể đổi ý, tôi cũng không có ý kiến. Hơn nữa những điều này phải chờ sau khi chuyện của cô và Lâm Thần Thăng rõ ràng mới bắt đầu làm cũng được!

Bạch Tiểu Thăng cho ra một đề nghị hợp tác rộng rãi.

- Hoặc cô có thể không tin và từ chối, tôi sẽ quay người rời đi, tuyệt đối không quấy rầy thêm.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và nói:

- Nhưng Lâm Thần Thăng vì trốn cô, chắc hẳn cũng đủ chiêu trò. Hôm nay có thể tìm tôi tới 'đóng thế' để lừa dối, ngày mai không chừng làm ra vài scandal gì đó, tư định chung thân với người phụ nữ khác! Tôi cảm thấy Lâm Thần Thăng chưa chắc đã không làm được chuyện này, dù sao sau này hắn cũng có thể nói là tình cảm bất hòa, vỗ tay một cái liền tách ra, hắn vẫn là hắn!

Sau đó Bạch Tiểu Thăng cho ra một khả năng "Đáng sợ".

Nói xong, Bạch Tiểu Thăng cười mỉm, hình như đang suy nghĩ tới cảnh tượng kia, còn lẩm bẩm:

- Đến lúc đó, cha mẹ cô, người lớn tuổi trong gia tộc của cô còn bằng lòng giúp cho hai người thành đôi nữa sao?

- Nhà họ Hồng chẳng lẽ không có sĩ diện!

- Không hợp tác với tôi, xui xẻo chỉ có thể là bản thân cô!

Hai câu cuối cùng của Bạch Tiểu Thăng nói tương đối thâm trầm sắc bén.

Hai câu này trực tiếp làm cho vẻ mặt Hồng Ngũ đột nhiên biến đổi.

Trên thực tế, cô ta và Lâm Thần Thăng làm ra những chuyện như vậy, trong gia tộc đã có rất nhiều lời trách móc, chỉ là ông cô ta rất thương yêu cô ta nên cố ép sự bất mãn trong gia tộc mà thôi.

Cũng may là không gây ra tin đồn quá tệ hại.

Nhưng kiên trì của ông nội mình cũng có hạn, không có khả năng cứ dung túng mãi được.

Nếu thật giống như lời Bạch Tiểu Thăng nói, Lâm Thần Thăng đi một bước như vậy, ngăn cách giữa Hồng Ngũ và Lâm Thần Thăng thật sự lập tức biến thành muôn sông nghìn núi!

Sợ rằng ngay cả ông nội cô ta cũng khó có thể giúp cô ta ngăn chặn được miệng người trong nhà.

Càng khỏi phải nói đến chuyện ăn nói thế nào với bên ngoài!

Tiếng đời đáng sợ, giống như Bạch Tiểu Thăng nói, nhà họ Hồng gia tộc lớn như vậy cũng cần mặt mũi!

Vì thể diện của gia tộc, nói không chừng cha mẹ cô ta, thậm chí ông nội cô ta cũng sẽ ra lệnh cho cô ta không được qua lại với Lâm Thần Thăng nữa, nếu vậy thì nguy rồi!

Hồng Ngũ âm thầm xiết chặt nắm đấm, trong lòng nôn nóng lo lắng tới cực điểm.

Nhưng cho dù vậy, cô gái này còn có thể ung dung thản nhiên, giọng nói cũng rất "Bình thản", lạnh lùng nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Anh đang uy hiếp tôi sao?!

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười.

Cho dù cô gái này ngoài mặt bình tĩnh, anh cũng nhìn ra được trong lòng đối phương đang hoảng loạn.

Có Bạch Tiểu Thăng ở đây, tâm lý chiến với anh quá dễ dàng, đối phương hoàn toàn bị bắt rồi.

- Nếu như những lời tôi vừa nói làm cho cô Hồng mất hứng, vậy tôi xin lỗi, bây giờ tôi xin rời đi.

Bạch Tiểu Thăng nói xong thì giơ tay lên chốt cửa, thể hiện phong thái muốn đi.

- Anh chờ một lát!

Hồng Ngũ cuối cùng chịu hết nổi rồi, vội vàng lên tiếng, ngăn Bạch Tiểu Thăng lại.

Mọi người đều nói, khi người phụ nữ yêu đương thì chỉ số thông minh sẽ bị hạ thấp dưới mức bình quân, Hồng Ngũ xem như là một ngoại tộc, nhưng vẫn khó hơn trốn khỏi "Định luật" sắt này.

Cô ta làm sao có thể giữ được bình tĩnh hơn Bạch Tiểu Thăng chứ.

- Tôi có thể nghe thử anh muốn giúp tôi thế nào, nếu tôi thấy không thích hợp, vậy không cần nói về chuyện này nữa!

Hồng Ngũ trầm giọng nói.

Cô ta dường như đang nói cho mình nghe lời này vậy.

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy liền cười, rút tay lại.

- Vậy nói chuyện chứ?

Thật ra, cánh cửa kia khóa ngoài, Bạch Tiểu Thăng thật sự muốn đi, sợ rằng cũng không quá dễ dàng.

Cuối cùng, trong phòng khách đèn đuốc sáng trưng, Bạch Tiểu Thăng và Hồng Ngũ ngồi đối diện nhau, mỗi người đều cầm một ly rượu vang.

- Xin hỏi, xưng hô như thế nào?

Hồng Ngũ xem kỹ Bạch Tiểu Thăng nói.

Người đàn ông này làm cho cô ta có cảm giác khó có thể đối phó được, hắn chắc chắn có lai lịch không tầm thường, còn nói là bạn của nhà họ Lâm, vậy cô ta tất nhiên phải thăm dò nghe ngóng.

- Xin lỗi, bây giờ tôi còn chưa tiện nói cho cô biết điều này, nhưng cô có thể yên tâm, tôi không là người xấu, cho dù phải, bỏ sức cho cô và Lâm Thần Thăng chỉ vì tìm kiếm một chút hợp tác với sản nghiệp trong tay cô, bố cục cũng không tránh khỏi quá nhỏ đi.

Bạch Tiểu Thăng trêu ghẹo nói.

Hồng Ngũ suy nghĩ một lát.

Đúng là như vậy.

- Tôi chỉ muốn giúp một người bạn trong giới kinh doanh, muốn hợp tác với cô thôi.

Bạch Tiểu Thăng nói:

- Thậm chí, nếu cô cảm thấy những hợp tác này có vấn đề, cũng có thể lập tức từ chối. Bình thường tôi là người dễ nói chuyện, cho dù bụng dạ khó lường, như vậy có thể tệ tới mức nào.

Hồng Ngũ lại không có lời nào để nói về điều này.

Thật ra, từ lần đầu tiên Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy Hồng Ngũ, đã bắt đầu phân tích về người phụ nữ này trên các phương diện.

Trên mạng nói, ông cụ nhà họ Hồng là người thẳng tính, trong khi làm việc đều là một lời nói một gói vàng, gọn gàng dứt khoát, sát phạt quyết đoán.

Đặc điểm của Hồng Ngũ này có phần phù hợp.

Bạch Tiểu Thăng tin tưởng, cô ta đã đồng ý chuyện này thì sẽ không đổi ý.

Hơn nữa hợp tác này chỉ có lợi mà không có hại đối với bọn họ.

Về phần phía sau những hợp tác này có thể sinh ra những tác dụng vượt quá tưởng tượng hay không, sợ rằng ngoại trừ Bạch Tiểu Thăng ra, không ai biết được!

Hồng Ngũ khẽ nhíu mày, nói:

- Nhưng dù sao tôi cũng nên biết cách để còn xưng hô với anh chứ?

Bạch Tiểu Thăng cười:

- Cô Hồng Ngũ, tôi cảm thấy cách xưng hô 'đại tiên sinh' của thủ hạ cô cũng rất tốt, tôi thích, không bằng cô tạm thời gọi như vậy đi, chờ tới khi tôi thúc đẩy chuyện tốt giữa cô và Lâm Thần Thăng xong, giữa tôi và cô hợp tác, tôi bảo đảm cô sẽ biết thân phận của tôi!

Hồng Ngũ nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng, hình như đang im lặng suy nghĩ.

- Được, tôi tạm thời gọi anh là Đại tiên sinh.

Im lặng một phút, Hồng Ngũ cuối cùng vẫn đồng ý:

- Dù sao lão Vương khốn kiếp kia cũng không xứng với danh hiệu mơ hồ này.

Cho dù cô gái Hồng Ngũ này có phần xinh đẹp, nhưng phong cách nói chuyện... đủ thổ phỉ, đủ trực tiếp.

- Còn nữa, tôi vốn tên là Hồng Vũ, không phải tên là năm như anh nghĩ. Vũ trọng quyến rũ. Tôi đứng thứ năm trong gia tộc, bởi vì phong cách hành sự giống nam cho nên được gọi là anh Năm.

Hồng Vũ chủ động nói chuyện với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu, nói:

- Trước khi giúp cô, tôi muốn trước nghe một chút về chuyện giữa cô và Lâm Thần Thăng, càng nhiều càng tốt, đương nhiên nếu không tiện thì có thể không nói, tôi tôn trọng việc riêng tư của cô.

Dựa vào những lời cuối cùng này của Bạch Tiểu Thăng, ấn tượng của Hồng Vũ với anh cũng tốt hơn vài phần.

- Cũng không có gì không thể nói cả, đàn ông phụ nữ đều hiểu về chuyện này, chúng ta đâu phải chưa từng gặp phải.

Hồng Vũ nói chuyện đủ trực tiếp, sau đó nghiêm túc hỏi:

- Anh thật sự có thể giúp tôi tác hợp với Lâm Thần Thăng sao?

Bạch Tiểu Thăng cười.

- Tôi hiểu đàn ông hơn cô. Đàn ông ấy, có đôi khi cô càng đuổi chặt, càng dính gần, hắn càng muốn chạy trốn, một khi cô không để ý, ngược lại hắn sẽ buồn lo vô cớ.

- Đúng vậy, có đôi khi người đàn ông rất tiện!

Hồng Vũ nói.

Vẻ tươi cười của Bạch Tiểu Thăng cứng lại.

Đả kích mặt này quá rộng, hình như ngay cả mình cũng bị mắng rồi...

- Anh nói như vậy rất có lý, tôi tin anh, tôi sẽ nói chuyện giữa tôi và Lâm Thần Thăng cho anh biết!

Hồng Vũ nghiêm túc nhìn Bạch Tiểu Thăng:

- Sau đó, mời anh chỉ cách cho tôi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận