Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1707: Thuật đọ sức với hai bên

Bạch Tiểu Thăng đã nói, dưới thủ đoạn lần này của anh sẽ làm cho hai nhà Lâm, Hồng ngờ vực lẫn nhau một cách vô căn cứ, thúc đẩy bọn họ xuất phát từ suy nghĩ cho lợi ích từng người mà lén tìm mình, tự hạ thấp điều kiện mong được hợp tác không phải là mục đích chủ yếu, chỉ tính là một khả năng làm người ta kinh ngạc và vui vẻ.

Lúc này, ngạc nhiên chắc đã tới.

Bạch Tiểu Thăng thấy tên của Lâm Thiên Nghĩa liền biết được điểm ấy.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nhìn thấy, cũng trong ánh mắt cũng có vẻ mong đợi.

Không chiến đấu mà khiến cho người lính phải khuất phục, tóm lại đây là chuyện tốt.

- Alo, ngài Lâm sao?

Bạch Tiểu Thăng hỏi.

- Ngài Tiểu Thăng.

Bên đầu điện thoại kia truyền đến tiếng cười của Lâm Thiên Nghĩa:

- Tôi muốn nói với ngài về chuyện bữa tiệc tối nay, bên tôi đã chuẩn bị xong rồi.

Lâm Thiên Nghĩa nói vậy hình như cho thấy là Bạch Tiểu Thăng đã "Đoán sai".

Bạch Tiểu Thăng lại cười nói:

- Vậy sao, ngài có thể nói rõ hơn không.

Lâm Thiên Nghĩa nhiệt tình nói:

- Thật ra, tôi vốn chỉ muốn mời nhân vật nổi tiếng của địa phương chúng tôi, cả người bạn nhà họ Hồng qua, nhưng lại nghĩ đây là lần đầu tiên ngài Bạch Tiểu Thăng tới nhà họ Lâm tôi làm khách, tôi sao có thể biến thành một buổi giao tiếp với bên ngoài được. Cho nên tôi thay đổi cách thức của bữa tiệc tối một chút. Lần này, tôi sẽ gọi những nhân vật đứng đầu các doanh nghiệp lớn của nhà họ Lâm tôi ở Tương Cảng bên này tới lắng nghe ngài Bạch dạy bảo, được không?

Bạch Tiểu Thăng cũng cười, trả lời:

- Được, tất cả đều là người của nhà họ Lâm, không có người ngoài, chúng ta trò chuyện cũng thoải mái hơn.

- Đúng vậy, đúng vậy.

Lâm Thiên Nghĩa cũng cười ha ha.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh không nhịn được kinh ngạc liếc nhìn nhau.

Theo cách nói của Bạch Tiểu Thăng, Lâm Thiên Nghĩa này chắc đã không còn kiên nhẫn, vội vàng tìm bọn họ trò chuyện hợp tác mới phải, sao lại nói bữa tiệc tối còn có khách khác.

- Ngài Bạch cũng có thể dẫn theo các nhân viên quản lý cao cấp bên Tương Cảng đến, hai bên chúng ta tiến hành giao lưu hữu hảo.

Lâm Thiên Nghĩa tiếp tục mỉm cười và nói.

- Vậy để tôi hỏi một câu, nếu như bọn họ không bận gì khác thì không thành vấn về. Chỉ có điều làm vậy lại phiền tới ngài quá.

- Ngài nói gì vậy, người do ngài Bạch dẫn đến chính là khách quý của nhà họ Lâm! Không quấy rầy!

Bạch Tiểu Thăng và Lâm Thiên Nghĩa anh một câu tôi một lời, đề tài lại xoay quanh chuyện bữa tiệc tối cho đến khi cúp điện thoại.

Chờ Bạch Tiểu Thăng ném điện thoại di động ra, Lâm Vi Vi lại không nhịn được đặt câu hỏi:

- Lâm Thiên Nghĩa không nhắc tới chuyện hợp tác với anh Tiểu Thăng sao?

Hai người Bạch Tiểu Thăng Lâm Thiên Nghĩa chỉ còn thiếu hỏi món ăn của nhau qua điện thoại, chỉ còn chưa nói "anh có ăn món này không", “anh có ăn kiêng không".

- Ý không ở trong lời!

Bên cạnh, Lôi Nghênh nói một câu.

Lâm Vi Vi liếc nhìn anh ta, anh ta đã dần dần để lộ ra tài năng của mình.

Bạch Tiểu Thăng cười, giải thích với Lâm Vi Vi:

- Nếu như chỉ trò chuyện về ăn uống trong buổi tối, Lâm Thiên Nghĩa căn bản không cần đặc biệt gọi điện thoại tới, em tưởng ông ta làm gia chủ Lâm gia rảnh rỗi lắm sao!

- Bây giờ, trên mạng đều là tin tức về chúng ta và nhà họ Hồng, ông ta không có khả năng không thấy, nhưng không nhắc tới một chữ!

- Lâm Thần Thăng chạy đến doanh nghiệp bên chúng ta làm Phó tổng giám đốc điều hành, cũng được đưa lên tin tức, Lâm Thiên Nghĩa không thể không thấy được, nhưng ông ta cũng không nhắc tới!

- Biết lại không nói, vừa vặn nói rõ một việc!

- Hai người có nghe thấy không, Lâm Thiên Nghĩa nói không mời bất kỳ doanh nhân nào ở đây tới, chỉ gọi người nhà họ Lâm, còn nói tôi có thể dẫn quản lý cao cấp bên này cùng đi, cũng chính là đám người Thành Nam. Điều này đại biểu cho cái gì, còn cần phải nhiều lời sao?

Bạch Tiểu Thăng khẽ cười một tiếng:

- Sợ rằng Lâm Thiên Nghĩa muốn nhận được thỏa thuận hợp tác với chúng ta vào tối nay! Trong bữa tiệc nhất định sẽ đưa ra nhượng bộ, thậm chí sẽ công khai biểu thị ủng hộ Thiên Tự Quốc Tế phát triển ở đây!

Lâm Vi Vi giật mình, càng nghe càng thấy có lý nên liên tục gật đầu.

Cho dù Lôi Nghênh phát hiện ra vài điều, nhưng cũng không xác định được đối phương có thể làm tới mức đó. Khi nghe Bạch Tiểu Thăng nói vậy, anh ta cũng gật đầu theo.

- Nếu như tôi đoán không sai, Lâm Thiên Nghĩa và Hồng Thành Thiên gia chủ Hồng gia chắc chắn đã nói chuyện với nhau, đồng thời hai người phát sinh nghi ngờ bất đồng!

Trong khi Bạch Tiểu Thăng nói chuyện, ánh mắt sáng ngời.

Theo anh, chuyện này càng giống với một niềm vui bất ngờ hơn, nếu nó thành sự thật là chuyện tốt!

- Lúc này, Lâm Thiên Nghĩa đúng là vẫn giữ được bình tĩnh, không vội nhắc tới chuyện hợp tác với chúng ta, sợ chúng ta phát hiện ông ta quá vội vàng, sợ chúng ta thừa cơ tăng giá và đưa ra yêu cầu cao hơn.

Lâm Vi Vi nói.

- Không sai.

Bạch Tiểu Thăng xác định phán đoán của cô, tán thưởng gật đầu.

- Vậy chúng ta cứ chờ đến tối như vậy sao? Không chủ động làm gì à?

Lâm Vi Vi không nhịn được hỏi.

- Phải giữ được bình tĩnh, ăn cơm xong cũng không muộn.

Lôi Nghênh mỉm cười và nói.

Nào ngờ, Bạch Tiểu Thăng lắc đầu không tán thành với cách nói này của Lôi Nghênh:

- Lúc này ông ta chờ, chúng ta lại không chờ được! Tôi phải chủ động gọi điện thoại cho ông ta, làm cho ông ta tích cực hành động, làm cho bữa tiệc nói chuyện hợp tác tối nay biến thành bữa tiệc chúc mừng hợp tác!

Bạch Tiểu Thăng vừa nói vậy, ngay cả Lôi Nghênh cũng ngẩn người.

Anh ta thấy lúc này Bạch Tiểu Thăng quá chủ động, có phải không thích hợp không?

- Anh Tiểu Thăng muốn chủ động gọi điện thoại nói chuyện hợp tác với ông ta? Lúc nào? Chẳng lẽ là bây giờ sao?

Lâm Vi Vi cũng ngạc nhiên nói.

Bạch Tiểu Thăng cười và trực tiếp lắc đầu, ung dung nói:

- Không vội, chờ một lát nữa đã.

Bạch Tiểu Thăng nói phải chủ động gọi điện thoại, còn nói chờ một lát, lời nói này chẳng phải có chút "Tự mâu thuẫn" sao.

Lẽ nào lát nữa mới gọi điện thoại sẽ có gì đó khác sao?

Lúc này, đổi lại thành Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh đều nghi ngờ.

Bạch Tiểu Thăng cười, lẩm bẩm nói:

- Chúng ta phải cho người khác một chút thời gian, để người ta có thể liên lạc với chúng ta đã!

...

Khi Bạch Tiểu Thăng nói lời này, Hồng Thành Thiên đang gọi điện thoại cho Hồng Vũ.

Hồng Thành Thiên gọi điện không vì gì khác, là muốn hỏi số điện thoại của Bạch Tiểu Thăng.

Hồng Thành Thiên vẫn cho rằng thằng nhóc Lâm Thần Thăng bảo con gái ký hợp đồng, nhưng chuyện Lâm Thần Thăng trực tiếp làm Phó tổng giám đốc điều hành của Thiên Tự Quốc Tế thì tất nhiên phải có nhân vật lớn tham dự, người có thể khuyên cậu ta buông tha gia tộc bên kia thì chắc chắn phải có lai lịch không nhỏ, nói không chừng chính là Bạch Tiểu Thăng!

Cho dù con nhóc Hồng Vũ này bị Lâm Thần Thăng đổ thuốc mê, nhưng nhất định phải từng tiếp xúc với nhân vật lớn mới dám một hơi ký hợp đồng với bốn doanh nghiệp.

Hồng Thành Thiên nhận định Hồng Vũ nhất định có cách liên lạc với Bạch Tiểu Thăng, hoặc có thể lấy được.

Hồng Thành Thiên suy nghĩ kỹ về điểm ấy, lúc này mới gọi điện thoại tới.

Lúc đầu, Hồng Vũ không muốn cho, cứ đùn đẩy với cha một hồi.

Kết quả, Hồng Thành Thiên nổi giận.

- Con gái, cha có còn là cha con không hả? Ngay cả cha mà con cũng không giúp, con có phải vẫn là con gái của cha không, có phải vẫn là người của nhà họ Hồng không?

Ở trong điện thoại, Hồng Thành Thiên quát và bắt đầu "uy hiếp" con gái mình:

- Chuyện của con và Lâm Thần Thăng, con không cho rằng có thể vòng qua trong nhà chứ? Nếu như cha chết sống không đồng ý, cha xem con làm thế nào! Cha cho con biết, hôn nhân mà không được cha mẹ chúc phúc thì không hạnh phúc đâu! Nếu con giúp cha, cha sẽ hoàn toàn tiếp nhận thằng nhóc Lâm Thần Thăng kia, về sau cũng sẽ nâng đỡ nó nhiều hơn!

Hồng Thành Thiên ra tay từ chỗ Lâm Thần Thăng, Hồng Vũ lại thỏa hiệp.

Đây cũng xem như là uy hiếp cô.

Cuối cùng, Hồng Thành Thiên lấy được số điện thoại của Bạch Tiểu Thăng, vui vẻ gọi điện thoại cho anh.

Khi Hồng Thành Thiên gọi điện thoại và tự giới thiệu, còn lo lắng không biết Bạch Tiểu Thăng có cho rằng mình gọi điện để lừa đảo.

Kết quả, không ngờ Bạch Tiểu Thăng lại trực tiếp tin tưởng thân phận của hắn.

Dù sao, Bạch Tiểu Thăng đã sớm nghĩ tới điểm này.

Anh nói cho người ta một chút thời gian lại chính là chỉ Hồng Thành Thiên!

Sau khi hai người Bạch Tiểu Thăng, Hồng Thành Thiên trò chuyện sơ qua vài câu, Hồng Thành Thiên lại nhiệt tình nói thẳng vào vấn đề chính, ông ta muốn nói chuyện với Bạch Tiểu Thăng về việc triển khai hợp tác bình đẳng, hai bên cùng có lợi.

Hồng Thành Thiên biểu lộ thành ý, thậm chí có thể giúp đỡ Thiên Tự Quốc Tế phát triển ở bên Tương Cảng này trước.

Có thể nói đề nghị này của ông ta tương đối rộng rãi, tương đối mất thể diện.

Bạch Tiểu Thăng tất nhiên cũng biểu đạt mong chờ hai bên hợp tác, đồng thời đặc biệt nói rõ Hồng Vũ là bạn mình, mình sẵn lòng nắm tay nhà họ Hồng cùng tiến.

Ngay sau đó, Bạch Tiểu Thăng tiếc nuối nói hôm nay đã có sắp xếp, đáng tiếc không thể đi tới nhà họ Hồng để trực tiếp trao đổi.

Hồng Thành Thiên cũng tỏ ra rất tiếc về chuyện này, đồng thời mời Bạch Tiểu Thăng hết lần này đến lần khác.

Bạch Tiểu Thăng nói sẽ bớt chút thời gian tới nhà họ Hồng, đồng thời nói nhất định sẽ triển khai hợp tác với nhà họ Hồng!

Lúc này Hồng Thành Thiên mới thỏa mãn.

Bạch Tiểu Thăng cúp điện thoại và mỉm cười liếc nhìn Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh, giơ điện thoại trong tay lên.

- Bây giờ có thể gọi điện thoại cho Lâm Thiên Nghĩa được rồi!

Bạch Tiểu Thăng chỉ cần để nhà họ Hồng "Chủ động", đánh cho Lâm Thiên Nghĩa trước mắt "bị động", ép Lâm Thiên Nghĩa ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ.

Không phải hai gia tộc lớn Lâm - Hồng thường tự xưng là hai gia tộc thân thiết như anh em sao? Vậy Bạch Tiểu Thăng liền quyết định để cho tay trái đánh tay phải, tay phải đánh tay trái. Thuật đấu với hai bên!

- Mặc dù bữa tiệc tối quan trọng nhưng hợp tác quan trọng hơn, tôi phải nhanh đi nói chuyện hợp tác với người ta, sẽ qua chậm một chút.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh khẽ cười một tiếng, nửa đùa nửa thật nói:

- Hai người cảm thấy, Lâm Thiên Nghĩa có thể hiểu được ý tôi đúng không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận