Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1709: Ký hợp đồng với hai gia tộc lớn (2)

Cho dù Lâm Thiên Nghĩa kiềm chế rất tốt, nhưng Bạch Tiểu Thăng vẫn có thể nghe ra trong âm thanh có phần giật mình và căm phẫn mà người bình thường khó có thể nhận ra.

Bạch Tiểu Thăng rèn luyện hai loại bản lĩnh có thể phân tích vẻ mặt, giọng nói nhận ra tâm trạng tới mức cao rất, thật sự có thể cảm thấy rất dễ dàng.

- Hãy khoan đã!

Khi Bạch Tiểu Thăng muốn cúp điện thoại, Lâm Thiên Nghĩa vội vàng lên tiếng ngăn cản:

- Tôi còn có việc muốn nói với ngài Tiểu Thăng, vừa rồi tôi cũng muốn gọi điện thoại cho ngài!

- Sao?

Bạch Tiểu Thăng giả vờ kinh ngạc:

- Ngài Lâm, có chuyện gì vậy?

- Là như vậy, bên tôi có một bản mẫu hợp tác có liên quan tới hai bên chúng ta, tôi muốn mời ngài xem thử, chúng ta giao lưu một lúc, nếu như có thể được thì trong bữa tiệc tối có thể tuyên bố với mọi người! Bữa tiệc đầu tiên ngài Tiểu Thăng tham gia ở nhà họ Lâm chúng tôi chính là chúc mừng cho hợp tác của hai bên, chẳng phải rất tốt sao!

Lâm Thiên Nghĩa nói.

Rốt cuộc đã tới rồi!

Ở bên đầu điện thoại kia, Bạch Tiểu Thăng lặng lẽ cười.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng nghe được một chút, nhìn nhau cười.

Bạch Tiểu Thăng thêm ngọn lửa này thật lợi hại, Lâm Thiên Nghĩa cũng không chịu nổi!

Đó thật sự là quá tốt!

Nếu Lâm Thiên Nghĩa muốn nhanh chóng ký hợp đồng sẽ phải bỏ ra đủ lợi ích!

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh tất nhiên cũng hiểu điều này.

- Nhưng nhà họ Hồng bên kia...

Ở trong điện thoại, Bạch Tiểu Thăng có phần do dự.

- Không sao. Chỗ tôi đã chuẩn bị xong rồi, chỉ cần ngài Tiểu Thăng tới xem qua là được. Sẽ không ảnh hưởng tới thời gian ngài và Anh Hồng gặp mặt. Ngài yên tâm, nếu anh Hồng có bất mãn, ngài cứ bảo anh ấy tới tìm tôi!

Lâm Thiên Nghĩa cho Bạch Tiểu Thăng một viên thuốc an thần.

- Vậy… được rồi! Ai bảo tôi là nhận lời mời của nhà họ Lâm ngài tới Tương Cảng chứ! Vậy… bây giờ tôi lại qua nhé!

Bạch Tiểu Thăng đồng ý.

- Được, được!

Lâm Thiên Nghĩa tất nhiên vô cùng mừng rỡ, giọng điệu còn có phần kiềm nén.

Cúp điện thoại, ba người Bạch Tiểu Thăng nhìn nhau và cùng cười to.

Lúc này, Lâm Thiên Nghĩa thở ra một hơi, cũng không có thời gian rảnh rỗi suy nghĩ xem có phải Bạch Tiểu Thăng "giở trò" với mình hay không nữa. Đôi mắt ông ta nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính trước mắt và nhíu mày.

Thời gian cấp bách, ông ta vẫn phải sửa lại cái này thôi!

Rõ ràng mức độ lợi ích đưa ra của cái này là không đủ...

- Anh Hồng của tôi, lần này anh thật là đủ... Nhưng dù sao tôi cũng sẽ chạy ở phía trước anh!

Lâm Thiên Nghĩa âm thầm tức giận.

Sau khoảng một giờ, Bạch Tiểu Thăng lại đến nhà họ Lâm. Bởi vì trong điện thoại anh đã từ chối không muốn Lâm Thiên Nghĩa phái xe tới đón, lần này bọn họ bắt xe tới.

Trên đường, tài xế xe taxi kia biết đám người Bạch Tiểu Thăng đi tới nhà họ Lâm thì rất kinh ngạc, nói chỉ có thể đưa đến cửa nhà họ Lâm, chứ người ta không cho vào bên trong.

Lâm Vi Vi lại mỉm cười nói chú tài xế không cần để ý, qua đó là nhà họ Lâm sẽ cho vào.

Điều này làm cho tài xế xe taxi không khỏi chú ý tới ba người.

Quả nhiên đến lối vào “cửa lớn” dưới chân núi nhà họ Lâm, xe taxi bị ngăn lại.

Nhưng chờ sau khi Lâm Vi Vi nói ra tên của Bạch Tiểu Thăng, người giữ cửa nhà họ Lâm xác định xong liền cung kính mời Bạch Tiểu Thăng đổi xe, sang chiếc xe trị giá mấy triệu, thoải mái hơn để vào trong. Lâm Vi Vi hỏi thăm, biết có thể tiếp tục ngồi xe taxi liền từ chối thay Bạch Tiểu Thăng.

Xe taxi một đường đi vào trong, chiếc xe trị giá mấy triệu kia vẫn đi ở phía trước mở đường, phía sau lại có một chiếc xe giống hệt vậy, một đường hộ tống chiếc xe taxi mà Bạch Tiểu Thăng đang ngồi đi vào bên trong.

Thấy tình cảnh này, người tài xế xe taxi vô cùng hưng phấn, thậm chí không nhịn được mà thông qua gương chiếu hậu quan sát Bạch Tiểu Thăng ngồi phía sau.

Trong lòng người tài xế xuất hiện vô số câu chuyện “truyền kỳ” về người khách trẻ tuổi lại thần bí này.

Sau khi đưa ba người Bạch Tiểu Thăng đến cửa nhà lớn của nhà họ Lâm, người tài xế xe taxi kia vẫn còn hưng phấn, vừa nghe đám người Bạch Tiểu Thăng muốn trả tiền lại liên tục xua tay.

Có thể may mắn vào đến chỗ này của nhà họ Lâm đã đủ cho anh ta khoác lác cả năm rồi, lúc này thậm chí cũng không định thu tiền.

Cuối cùng, Lâm Vi Vi ép anh ta nhận một khoản tiền lớn, phần còn lại xem như tiền boa, lúc này anh ta mới hớn hở rời đi.

Chờ sau khi chào Lâm Thiên Nghĩa, Bạch Tiểu Thăng còn nắm tay và nói chuyện vui vẻ với ông ta.

Vẫn là thư phòng kia, Bạch Tiểu Thăng và Lâm Thiên Nghĩa trò chuyện vài phút, ông ta liền đi thẳng vào vấn đề chính và lấy ra bản mẫu hợp tác đã chuẩn bị trước.

Bạch Tiểu Thăng xem lướt qua một lần liền không nhịn được vui mừng.

Trong bản mẫu hợp tác này, Lâm Thiên Nghĩa không chỉ tuyên bố toàn diện ủng hộ Thiên Tự Quốc Tế tiến vào các thị trường của Tương Cảng, còn nhấn mạnh nhà họ Lâm sẽ ra sức tiến hành giúp đỡ, cùng hưởng phần lớn con đường thương mại với Thiên Tự Quốc Tế.

Trong đó còn nhắc tới việc hợp tác cùng rất nhiều công ty con ở nội địa bên phía Bạch Tiểu Thăng, trên nội dung và cách thức cũng cho ra lợi ích rất lớn.

Điều kiện này thậm chí còn có đãi ngộ tốt hơn so với những gì Bạch Tiểu Thăng có thể tiếp nhận.

Lâm Thiên Nghĩa cũng là sợ Bạch Tiểu Thăng nói chuyện với mình không hợp, ngược lại đi tìm nhà họ Hồng, một khi thỏa mãn tất cả nhu cầu hợp tác, vậy chắc chắn sẽ không nóng lòng mong hợp tác với ông ta nữa, có bàn lại cũng không có bao nhiêu không gian để nhượng bộ.

Lâm Thiên Nghĩa cũng quyết định trực tiếp nhượng bộ một bước dài, muốn một lần hành động bắt lấy Bạch Tiểu Thăng!

Bạch Tiểu Thăng biểu thị thỏa mãn về bản hợp tác, còn khen ngợi trước sự chân thành của nhà họ Lâm.

Dưới sự nhắc nhở của Lâm Thiên Nghĩa, Bạch Tiểu Thăng và ông ta ký tên trên bản hợp tác này.

Sau khi thấy Bạch Tiểu Thăng ký tên, Lâm Thiên Nghĩa thật lòng thấy sảng khoái.

Sợ rằng cả đời ông ta cũng chưa bao giờ vui vẻ khi phải nhượng bộ lớn như vậy.

Chờ tới bữa tiệc tối, Bạch Tiểu Thăng còn có thể cùng Lâm Thiên Nghĩa công khai “chính thức” ký hợp đồng lần nữa.

Đến lúc đó, không chỉ có người nhà họ Lâm, Lâm Thiên Nghĩa còn dự định mời các nhà truyền thông trình diện, cùng chứng kiến.

Bạch Tiểu Thăng và Lâm Thiên Nghĩa lại trò chuyện một hồi, thấy đến giờ thì trực tiếp tạm biệt, nói còn phải đi gặp nhà họ Hồng.

Lâm Thiên Nghĩa tỏ vẻ đã hiểu, một đường tiễn Bạch Tiểu Thăng tới cửa.

Lâm Thiên Nghĩa cũng không bắt Bạch Tiểu Thăng phải đồng ý giữ bí mật gì cả.

Thứ nhất, Bạch Tiểu Thăng chưa chắc sẽ nghe ông ta. Thứ hai, sớm muộn gì hợp tác của bọn họ cũng sẽ được truyền ra, Hồng Thành Thiên sẽ biết thôi. Giấu cũng chẳng có nghĩa lý gì.

Lâm Thiên Nghĩa không sợ Hồng Thành Thiên gọi điện thoại chất vấn mình.

Chuyện này có là gì. Mấy doanh nghiệp của nhà họ Hồng anh còn ký hợp đồng với bọn họ, sao lại không cho phép chúng tôi ký chứ?

Bạch Tiểu Thăng có thể tới, còn không phải vì nể mặt nhà họ Lâm tôi à!

Lâm Thiên Nghĩa cảm thấy mình có lí do để giải thích.

Bạch Tiểu Thăng dẫn theo Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh ngồi xe do nhà họ Lâm sắp xếp quay trở về trung tâm thành phố.

Chờ xuống xe, Bạch Tiểu Thăng nhìn túi tài liệu mà Lâm Vi Vi cầm, khẽ mỉm cười:

- Xem ra đã đến lúc nói chuyện với nhà họ Hồng rồi!

Lúc này, Hồng Thành Thiên cũng đang soạn ra một bản hợp tác, muốn chờ có cơ hội lại tiếp xúc và ký với Bạch Tiểu Thăng.

Hồng Thành Thiên hiểu rất rõ Lâm Thiên Nghĩa, ở trên phương diện làm ăn, người này có thể đào đến mức tận cùng, cũng có thể hào phóng tới cực điểm, hoàn toàn phải xem sau đó có lợi ích lâu dài lớn hay không.

Lâm Thiên Nghĩa lo lắng thế nào, Hồng Thành Thiên cũng lo lắng như vậy.

Cho nên có thể biết được điều kiện bản hợp đồng của Hồng Thành Thiên cũng rất tốt.

Khi nhận được điện thoại của Bạch Tiểu Thăng, Hồng Thành Thiên đã rất giật mình. Khi biết Lâm Thiên Nghĩa đã ký hợp đồng với Bạch Tiểu Thăng, ông càng giật mình, chán nản hơn.

- Hồng Vũ là bạn của tôi, nhà họ Hồng lại ký hợp đồng với Thiên Tự Quốc Tế trước, cho nên tôi muốn xem hỏi ngài Hồng có bằng lòng ký thêm một chút nữa không.

Bạch Tiểu Thăng hỏi rất khách sáo, giống như hoàn toàn chỉ nể mặt bạn bè.

Hồng Thành Thiên lập tức đồng ý.

Vì vậy, Bạch Tiểu Thăng lại ngồi xe tới nhà họ Hồng.

Ở nhà họ Hồng, Bạch Tiểu Thăng ký bản hợp tác thứ hai.

Bạch Tiểu Thăng và Hồng Thành Thiên trò chuyện rất vui vẻ.

Cuối cùng, Bạch Tiểu Thăng cất hợp đồng ký với Hồng Thành Thiên và rời khỏi nhà họ Hồng, dẫn theo Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh tới dự tiệc ở nhà họ Lâm.

Tính cả thời gian đi đường, đám người Bạch Tiểu Thăng cũng vừa vặn tới muộn nửa giờ.

Trên đường đi, Bạch Tiểu Thăng đã nói nội dung nâng đỡ Thiên Tự Quốc Tế trong hai phần hợp đồng cho Thành Nam biết.

Dù là người trầm tĩnh như Thành Nam nghe được cũng không thể tin nổi, cứ đòi xác nhận hết lần này đến lần khác.

Mình tốn nhiều thời gian như vậy cũng không thể giải quyết được, bỏ ra không nhận lại cũng không được ủng hộ, không ngờ Bạch Tiểu Thăng vừa tới lại làm cho hai gia tộc lớn cắt thịt đến nâng đỡ!

Tổng giám đốc của tôi thật lợi hại!

Thành Nam kích động, không ngừng khen ngợi Bạch Tiểu Thăng.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng lại liên lạc với Lâm Thần Thăng, quả nhiên giống như Hồng Vũ nói, anh ta không ngừng cảm ơn Bạch Tiểu Thăng, lại rất thản nhiên về chuyện gia tộc hợp tác với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng động viên Lâm Thần Thăng một hồi, bảo anh ta làm việc với Thành Nam cứ mạnh dạn lấy ra bản lĩnh của mình, mau chóng lấy xuống cái mũ vô dụng kia.

Nói chung, hai người trò chuyện cũng không tệ.

Đêm đó, trong bữa tiệc chào mừng của nhà họ Lâm, trước mặt truyền thông, Bạch Tiểu Thăng công bố hợp tác với nhà họ Lâm, cũng tiết lộ một ít nội dung hợp tác với nhà họ Hồng.

Lâm Thiên Nghĩa đứng nghe mà âm thầm cảm thấy may mắn.

- Thật may là mình ra tay sớm, nếu không lấy điều kiện này làm sao có thể ký hợp đồng với Bạch Tiểu Thăng!

- Lão Hồng, anh xem điều kiện đưa ra đi, vì hợp tác mà dám dùng bất kỳ thủ đoạn tồi tệ nào, anh thật quá sự vô sỉ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận