Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1716: Gặp xui xẻo khi đi ra nước ngoài

Trước khi máy bay tiếp đất, Bạch Tiểu Thăng mới tỉnh lại, chỗ ngồi của anh tới gần cửa sổ máy bay, bên ngoài vừa lúc thấy ánh mặt trời chiếu vào. Bây giờ đang là buổi sáng.

Bạch Tiểu Thăng vừa ăn no lại ngủ say một lúc, cũng xem như đã sớm thích ứng với sự chênh lệch giờ giấc.

Thật ra, bất kể Bạch Tiểu Thăng liên tục làm việc suốt đêm, hay ngủ cả ngày, anh đều có thể hoàn toàn mà không gặp khó khăn gì.

Người trẻ tuổi được cái thích ứng nhanh.

Cùng lắm thì để Hồng Liên giúp đỡ điều chỉnh các loại kích thích tố trong cơ thể, kích thích hoặc ổn định công năng của một ít cơ quan nội tạng liền có thể khiến cho cơ thể thích ứng được với phần lớn tình huống.

Lúc này, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng tỉnh lại. Tinh thần của bọn họ đều rất tốt. Sau mười mấy giờ bay, bọn họ cũng sớm điều chỉnh được thời gian.

Cho dù hai người không có Hồng Liên trợ giúp như Bạch Tiểu Thăng, nhưng đi theo Bạch Tiểu Thăng lâu, bọn họ cũng luyện ra được khả năng này.

Chờ máy bay hạ cánh thành công, khoang bình thường phía sau bỗng nhiên vang lên những tiếng vỗ tay. Ngay cả trong khoang thương gia cũng có người cười vỗ tay, thậm chí là hoan hô.

Bạch Tiểu Thăng bị thu hút nhưng không quá mức tò mò, chỉ mỉm cười vỗ tay theo.

Vỗ tay sau khi chuyến bay hạ cánh, nếu như ở nội địa có thể mọi người sẽ cảm giác khó hiểu, nhưng đối với một ít chuyến bay quen thuộc ở u Mỹ thì không cần kinh ngạc, điều này là một sự mừng rỡ vì xuất hành thuận lợi mà thôi.

Một đoạn nhạc đệm nhỏ này qua đi, hành khách trên chuyến bay xuống máy bay rất trật tự.

Ba người Bạch Tiểu Thăng cầm đồ của mình và theo dòng người đi vào sân bay.

Chờ vào tới đại sảnh của sân bay, ba người Bạch Tiểu Thăng liền xúc động.

Bọn họ đi nhiều chuyến bay trong nước nên cảm giác đại sảnh của sân bay không đặc biệt gì, nhưng đến nước ngoài, thật lòng đều cảm giác phòng chờ máy bay ở nước ngoài còn chưa được bằng nước chúng ta. Cho dù là một ít đất nước phát triển của u Mỹ cũng có vẻ phác giản dị...

Lần này, không ai tới đón ba người.

Bạch Tiểu Thăng tới đây cũng không có thông báo trước cho người bên sự nghiệp hành chính của tập đoàn Chấn Bắc ở Nam Mỹ.

Thứ nhất, Bạch Tiểu Thăng muốn đi gặp bà cụ Tần gia và cả Tần Tiểu Yêu trước. Thứ hai, anh sớm vạch ra kế hoạch viếng thăm các thương nghiệp lập ra bên này. Sau khi Bạch Tiểu Thăng kéo hai gia tộc lớn Tương Cảng tới hợp tác, về nhân sự thật sự thiếu người, nhất thời khó có thể điều tới, cần phải trì hoãn thêm mấy ngày mới được.

Trước khi tới đây, Bạch Tiểu Thăng cũng quyết định sẽ "che giấu" hành tung, tìm hiểu tình hình thật sự bên này trước, đến lúc đó bàn chuyện hợp tác cũng có thể có nắm chắc hơn.

Dù sao, không phải mỗi người quản lý đều có lòng nhiệt tình, tha thiết như Sách n Tư, nhiều lần tích cực liên hệ với bọn họ và bằng lòng nhường ra một phần lợi ích trong hợp tác.

Một năm qua, theo thành quả hợp tác xuất hiện, mỗi khi trò chuyện với Sách n Tư, Bạch Tiểu Thăng đều sẽ nói đùa với Hạ Hầu Khải, nếu không phải sau này hai bên cùng thắng, mọi người đều thu được bát đầy chậu đầy, anh còn thật sự cho rằng Sách n Tư “có ý đồ khác” mới mua bán lỗ vốn với khu Đại Trung Hoa và mình chứ.

Nhưng loại "có ý đồ khác" càng giống như đang giúp đỡ anh.

Nếu là loại này "có ý đồ khác", vậy có bao nhiêu anh cũng sẽ chê ít...

Ba người đi ra khỏi sân bay, lập tức thấy được phong cảnh nước khác hiện ra trước mặt.

Nơi này cũng có không khí trong lành giống như thành phố Hải Thành, ba người Bạch Tiểu Thăng đều cảm thấy không tệ.

- Anh Tiểu Thăng, bây giờ chúng ta đi đâu?

Lâm Vi Vi hỏi:

- Đi tới Tần gia trước à?

Bạch Tiểu Thăng gật đầu, nói thẳng:

- Tần gia!

Đã hơn một năm trước, Bạch Tiểu Thăng đã gặp bà lão Tần gia và Tần Tiểu Yêu ở nhà họ La, hai người đã nhiều lần mời anh.

Bà lão Tần gia còn là người lớn tuổi mà Bạch Tiểu Thăng quen ở nhà họ Ngụy,

Là bạn của Ngụy Thiên Hà - ông nội Ngụy Tuyết Liên.

Lần này tới Nam Mỹ, Bạch Tiểu Thăng tất nhiên phải tới thăm hỏi trước.

Lúc này, đám người Bạch Tiểu Thăng đang ở New Orange thành phố lớn nhất Nam Mỹ. Nhưng Tần gia lại không ở thành phố này, mà ở một thành phố mới phát triển cách đây hai giờ đi đường - Budla. Hai giờ đi đường này cũng không thể lái xe, mà là đi tàu cao tốc. Một đường cao tốc nối liền hai thành phố thì tốc độ phải lên tới ba trăm cây số một giờ. Đường cao tốc này là do một công ty Trung Quốc xây dựng, nhà đầu tư lớn nhất lại là Tần gia. Tần gia không ở thành phố lớn New Orange, nhưng ở có rất nhiều sản nghiệp ở thành phố mới này.

Bạch Tiểu Thăng dẫn theo Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh lái xe tới trạm đường sắt cao tốc.

Sau khi đi qua, ba người đều cảm thấy thân thiết, cuối cùng vẫn là dự án do người Trung Quốc xây nên nhìn các chi tiết đều cũng có cảm giác thân thiết, kiến trúc cũng tương đối có đẳng cấp cao.

Dù sao, “kỹ năng xây dựng” của Trung Quốc đều rất cao, nói đứng thứ hai trên thế giới thì sợ rằng không ai dám nói đứng thứ nhất.

Ba người mua vé lên xe, một đường chạy tới Budla.

Dọc đường sắt cao tốc còn có thể thấy một đoạn biển rộng. Nước trong cát trắng, bóng dừa trải dài làm cho người ta thấy cảnh đẹp ý vui.

Hai giờ nói ngắn cũng không ngắn, nói dài cũng không dài, dù sao bọn họ đi qua Trung Quốc mấy thành phố lớn, những người từ ngoại thành đến trong thành phố đi làm cũng ngồi xe đổi xe không chỉ chút thời gian như vậy đâu.

Hơn hai giờ sau, ba người Bạch Tiểu Thăng đến Budla - một thành phố khắp nơi về có hơi thở của Trung Quốc.

- Rất nhiều năm trước, nếu như mỗi thành phố nước ngoài đều có phố người Hoa, đó chính là thành quả do người Hoa phấn đấu bao nhiêu năm, mà bây giờ, khu phố đã không đủ nữa, còn mở ra cả một thành phố mới kết hợp Trung Tây!

Bạch Tiểu Thăng xúc động nói.

Bất kể là nhà họ Ngụy, nhà họ La hay là nhà họ Tần, đều là lực lượng và trí tuệ của Hoa kiều đang phát triển trên thế giới.

Đám người Bạch Tiểu Thăng nhanh chóng tìm được phủ đệ của nhà họ Tần, đồng thời có cảm giác như thành trong thành.

Lấy ra tín vật do bà lão Tần gia đưa cho, ba người Bạch Tiểu Thăng liền được đón chào vô cùng nhiệt tình. Nhưng lại có một vị đại quản gia chạy tới, vô cùng tiếc nuối giải thích với ba người Bạch Tiểu Thăng. Bà lão Tần gia dẫn theo Tần Tiểu Yêu đi một tuần tới đảo Na Uy nghỉ phép, ít nhất phải ba bốn ngày nữa mới có thể trở về.

Lúc này đám người Bạch Tiểu Thăng xem như đã vồ hụt.

Vị đại quản gia kia vô cùng nhiệt tình giữ ba người Bạch Tiểu Thăng ở lại, nói đã liên hệ với người bên kia, để bọn họ báo lại với lão phu nhân, tin rằng sẽ nhanh chóng nhận được câu trả lời thôi.

Bạch Tiểu Thăng khách sáo từ chối, đồng thời đưa món quà ra: Đó là đôi ấm Tử Sa cao cấp, một bảng chữ mẫu, còn có gấm Tô Châu cao cấp của Trung Quốc, sau đó dẫn theo Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh tạm biệt.

Vị đại quản gia kia cố gắng giữ ba người lại ăn cơm, cũng bị từ chối liền một đường tự mình tiễn bọn họ ra ngoài.

Người của nhà họ Tần thấy ba người Trung Quốc được đối xử như vậy thì đều tò mò nhìn bọn họ.

Bạch Tiểu Thăng cố ý rời đi. Dù sao, chủ nhân cũng không ở đây, ba người mình ở lại cũng không có ý nghĩa.

Chờ ra khỏi nhà họ Tần, ba người Bạch Tiểu Thăng đi dạo ở Budla một hồi, đến buổi trưa, mới dừng lại ăn thử thức ăn ngon địa phương, cũng cảm thấy rất thỏa mãn. Sau đó ba người ngồi tàu cao tốc vòng trở lại New Orange.

Mãi cho đến xế chiều, ba người mới trở lại New Orange và tìm khách sạn năm sao.



Khách sạn này có nhà hàng, quán cà phê, có cửa sổ sát đất nên khi uống cà phê còn có thể quan sát quang cảnh trong thành phố.

Đám người Bạch Tiểu Thăng liền đi tới chỗ quán cà phê nghỉ ngơi, thuận tiện thương lượng kế hoạch tiếp theo.

Đã không có cách nào thăm hỏi người nhà họ Tần, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh đề nghị có thể thay đổi kế hoạch, tiếp xúc trước với người quản lý các sự nghiệp ở Nam Mỹ, tiến hành khảo sát trước, để cho thương đoàn trong nước tranh thủ qua. Chuyến đi lần này cũng không khác với khu Châu u.

Bạch Tiểu Thăng cân nhắc một hồi cũng cảm thấy được.

Vừa quyết định, Lâm Vi Vi tiện tay cầm tờ báo mới trên bàn và xem tin tức. Cô liền sửng sốt.

Ngay sau đó, cô ngẩng đầu cười gượng với vẻ mặt kỳ lạ và nói:

- Anh Tiểu Thăng, chúng ta tới thế nào lại không đúng lúc thế! Mấy ngày này, quả thật không thích hợp tới làm khách!

Bạch Tiểu Thăng đang cầm cốc cà phê lên uống, nghe Lâm Vi Vi nói vậy thì lập tức ngẩn người, ngạc nhiên nói:

- Sao vậy?

Lôi Nghênh cũng tò mò nhìn về phía Lâm Vi Vi.

- Các anh tự xem đi.

Lâm Vi Vi mở tờ báo ra và chỉ một tin tức phía trên.

Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh nhìn sang đọc nội dung trên dòng tít lớn, cũng sững sờ.

- Quản lý tập đoàn Chấn Bắc khu Nam Mỹ ngài Haitel tới Bắc Mỹ tham gia diễn đàn của giới kinh doanh, hẹn một tuần sau sẽ quay về New Orange, đến lúc đó sẽ tiến hành sự kiện ký hợp đồng thương mại...

Lại một người nữa không có ở "nhà" sao?

Chính Bạch Tiểu Thăng đều sửng sốt, trong miệng lẩm bẩm nói:

- Chúng ta ra cửa thật sự nên xem hoàng lịch!

- Đây là đi nước ngoài gặp bất lợi rồi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận