Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1718: Chuyện bất bình “rắc rối phức tạp” (1)

Mắt thấy một cô gái bị một đám người đuổi đánh, Lâm Vi Vi đã thiếu kiên nhẫn trước tiên, tiến lên động thủ. Sau đó, Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh cũng gia nhập hàng ngũ "gặp chuyện bất bình ra tay tương trợ".

Bên ngoài, Bạch Tiểu Thăng dùng một chân đạp phải một người, còn một người thì bị một quyền của Lôi Nghênh đánh ngất, còn dư lại ba người ở đối diện, sắc mặt ba người kia cũng thay đổi.

Nguyên bản, bọn họ còn cho rằng đây là ba người ngoại quốc "người vô hại và vật vô hại", lại đột nhiên nổi hứng nhảy ra quản "nhàn sự" của bọn họ.

Còn hung mãnh đến như thế nữa!

Vừa lên tới đã quật ngã hai phần năm người của bọn họ rồi, đã vậy bên này chỉ còn lại có ba người, có thể đánh thắng được đối phương sao? Thật đúng là khó mà nói. . .

Trong ba người kia, kẻ cầm đầu là một người đàn ông mặt đen, hắn cũng chân chân thật thật là lão đại của những người đó.

Bây giờ, người đàn ông mặt đen hồi hộp mà nhìn Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh, khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, mở miệng hỏi thăm,



- Các ngươi, các ngươi là ai? !

- Người qua đường.



Bạch Tiểu Thăng mỉm cười trả lời.

Có điều quá mức hiển nhiên, đối phương không thể lĩnh hội được thành phần hài hước và có chút trêu tức trong câu trả lời này của Bạch Tiểu Thăng.

Một tên đàn em đứng bên cạnh người đàn ông mặt đen, nuốt ngụm nước miếng, đứng ở ngay phía sau người lão đại, vẻ mặt căn thẳng vội vàng hạ thấp giọng nói ra,



- Bọn họ là người Châu Á, không không, là người Hoa! Tôi nghe bọn họ vừa mới nói, hình như là tiếng Hoa! Hơn nữa một đòn vừa nãy kia của bọn họ chính là công phu Trung Hoa thường xuất hiện trong phim ảnh ấy!

Trong lúc nói chuyện, gã đàn em nọ không nhịn được còn bắt chước tư thế võ thuật biểu diễn một lượt giống hệt như thật nữa.

Cái người đàn ông mặt đen kia nhịn không được liếc nhìn gã đàn em bên cạnh mình, càng thêm khẩn trương hơn.

Lúc này, Lâm Vi Vi đã đỡ cô gái té trên mặt đất lên, chỉ thấy trên mặt nàng hiện lên một tia vẫn còn chưa hết sợ hãi, nhưng không hề khóc sướt mướt, vừa nhìn đã thấy nàng chính là một cô bé rất kiên cường, dù sao mới vừa rồi có thể đã bị người đánh đập một phen.

Thế nhưng, cũng may là đối phương cũng không đánh vào mặt nên cô bé mới không bị tổn thương khuôn mặt.

Cô bé này cũng là con lai, quả thật là vô cùng xinh đẹp. Lẽ ra, đàn ông đều thương hương tiếc ngọc, hẳn sẽ không đến mức thô bạo như vậy.

- Em sao rồi, có khỏe không?



Lâm Vi Vi phủi phủi bụi đất trên người cho đối phương, quan tâm hỏi thăm.

Dưới ánh đèn lờ mờ chiếu vào thoạt nhìn quần áo của đối phương đã rách nát tả tơi, trên thực tế là bị xé rách, hơn nữa lăn một vòng mặt đất dính biết bao nhiêu bụi đất, rất dễ bị tưởng lầm là những người bần cùng khốn khổ, nhưng nhìn da thịt của nàng còn rất mềm mại, hẳn là không phải.

Cô bé kia nhìn thấy sự quan tâm trong ánh mắt của Lâm Vi Vi, cảm kích cười một tiếng đáp,



- Em không sao. . .

Trong khi nói chuyện, cô bé kia cũng tò mò nhìn Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh.

Nàng đúng lúc nhìn thấy một màn mới vừa xảy ra kia.

Hai người kia cũng lợi hại quá chừng!

Đến từ Hoa Hạ, biết công phu, hai cái nguyên tố này đã đủ để cho đôi mắt nàng sáng lên rồi.

Những năm gần đây, mối quan hệ giữa bên này và Hoa Hạ cũng không tệ lắm, phim truyền hình và điện ảnh Hoa Hạ rất có thị trường ở bên này, tất cả mọi người rất thích công phu Trung Quốc.

Tuổi tác cô bé này cũng không lớn mấy, tự nhiên sẽ sùng bái tình tiết anh hùng.

Người đàn ông mặt đen ở đối diện nhìn nhìn cô bé con lai kia, rồi lại nhìn Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh, vẻ mặt dần dần nảy sinh ác độc, bỗng nhiên đưa tay ra sau rút một thanh chủy thủ tự chế từ trên lưng ra, hóa tay ra dấu với ba người Bạch Tiểu Thăng, hung ác cất tiếng,



- Người Hoa, nơi này không có chuyện của các ngươi, bớt lo chuyện bao đồng đi, không nên tự tìm phiền phức! Hiểu rõ chưa hả?

Công phu Trung Quốc cái gì chứ, cũng chỉ là đồ dỏm mà thôi, chỉ là phim ảnh hù người, gặp phải kẻ mang dao thì chẳng còn chút ưu thế nào!

Người đàn ông mặt đen tự cho là như thế.

- Ngươi biết dùng dao sao?



Lôi Nghênh không nhịn được cười, chẳng qua nụ cười này lại chẳng có một chút hiền lành nào, đã vậy hắn còn trực tiếp cất bước đi tới nữa.

Thật giống như thứ mà đối phương cầm trong tay không phải là một con dao sáng loáng, mà chỉ là một món đồ chơi cho con nít, một cây tiểu ma trượng của thiếu nữ ma pháp thôi vậy.

Người đàn ông mặt đen thấy thế, nhất thời bị dọa cho giật mình, càng thêm căng thẳng hơn.

Gặp Quỷ rồi, chẳng lẽ còn có người không sợ dao sao chứ?

Hai người đàn ông đứng ở sau lưng hắn nhất thời cũng khó mà tin nổi.

Kỳ thực, tuy rằng vừa mới bị công phu chấn nhiếp. Nhưng mấy năm nay, du khách bên Hoa Hạ sang đây rất nhiều, bọn họ thường xuyên ra tay, cũng không thấy mấy người khách người Hoa Hạ đó cường ngạnh cái gì, nên cho rằng đối phương rất dễ khi dễ. Sao mà hôm nay lại gặp phải hai vị như thế, loại người vừa biết đánh nhau lại còn không biết sợ nữa chứ.

- Đừng qua đó!



Cô bé con lai được Lâm Vi Vi nâng dậy kia, cũng kinh hoàng kêu lên.

Theo nàng, một người tay không tấc sắt làm sao có thể địch nổi người cầm dao cơ chứ.

Thế nhưng, sau đó cô bé lại phát hiện, bất kể là Bạch Tiểu Thăng hay là Lâm Vi Vi, đều hoàn toàn thờ ơ với một màn kia.

Dường như căn bản chẳng hề quan tâm gì đến sự an nguy của đồng bạn mình vậy.

Cô bé tức thì cảm thấy hết sức ngạc nhiên.

Người đàn ông mặt đen mắt thấy Lôi Nghênh nhích lại gần mình, nhất thời khẩn trương, thầm hạ quyết tâm, quơ đao hướng về phía Lôi Nghênh chém cho một cái, thầm nghĩ muốn cho Lôi Nghênh chút màu sắc. Lại không làm cho người bị thương nặng.

Kết quả dao của hắn mới vừa vung tới thì cổ tay đã bị nắm lấy, cái tay lớn bắt lấy cổ tay hắn kia hệt như một cái kìm sắt vậy, chỉ cần hơi dùng sức một chút thôi cũng làm cho hắn cảm thấy xương của mình như thể đều nát bấy hết!

Cả cánh tay đều tê dại thỏng xuống, không còn chút tri giác nào!

- A ah ah!



Người đàn ông mặt đen đau đớn liên tục kêu gào.

Có điều sau đó, Lôi Nghênh liền buông lỏng tay đoạn cầm lấy thanh chủy thủ tự chế của người đàn ông mặt đen kia.

Sau đó, người đàn ông mặt đen và hai gã đàn em kia của hắn đã nhìn thấy một màn khiến cho cả đời bọn họ đều khó có thể quên được.

Lôi Nghênh cầm con dao kia, một tay nắm mũi dao, một tay nắm chuôi đao, cứ như vậy thuận tay bẻ một cái, thật là chỉ thuận tay bẻ một cái mà thôi.

Con dao kia trực tiếp gãy thành hai khúc!

Gãy đôi. . .

- Cái thứ đồ chơi này mà cũng gọi là dao nữa hả? Lần sau đổi lại cái khác tốt hơn một chút đi!



Trên mặt Lôi Nghênh còn tỏ ra mất hết cả hứng, hai tay tùy theo vung lên, vứt hai đoạn dao gãy kia đi.

Động tác này, những lời này, lập tức khiến cho đám người đàn ông mặt đen bên kia đèo mặt mũi trắng bệch, run lẩy bẩy.

Cái này cũng không phải thuộc phạm trù của công phu Trung Quốc đi!

Cái gì mà siêu nhân, hiệp khác, cũng chỉ như vậy mà thôi!

Lôi Nghênh mỉm cười nhìn ba người, trong ánh mắt mang theo thần thái tập trung con mồi, bỗng chốc khiến cho đám người đàn ông mặt đen kia phải sợ đến nát gan vỡ mật.

Cô bé con lai nhìn thấy một màn này, quả thực cũng sợ ngây người, ánh mắt tràn đầy kính nể nhìn Lôi Nghênh, giống hệt như đang nhìn một vị Chiến Thần vậy.

- Được rồi, Lôi Nghênh, quay lại đây đi.

Bỗng nhiên một âm thanh thản nhiên vang lên.

Cứ như vậy, trong mắt của mọi người, nam nhân giống như Chiến Thần kia không hề do dự chút nào, dứt khoát vứt bỏ đám ba người đàn ông mặt đen không chút để ý, xoay người quay trở về.

Ai có thể ra roi cho cái loại mãnh nhân này thế? !

Trong lúc nhất thời, bộ ba người đàn ông mặt đen đều nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Ngay cả cô bé con lại cũng nhìn sang với vẻ không thể nào tin nổi.

Bạch Tiểu Thăng đứng ở nơi đó tay đút vào trong túi quần, thản nhiên nhìn đối diện.

- Ta có hai câu muốn hỏi các ngươi một chút.



Bạch Tiểu Thăng nói chuyện còn rất khách khí.

Nhưng mà người đàn ông mặt đen cũng không dám đùa giỡn nữa.

Không nhìn thấy cái người to con kia đều nói gì nghe nấy sao, hắn cho mặt mũi mà không muốn vậy thì kết cục sẽ giống như con dao gãy kia vậy.

Người đàn ông mặt đen vụng trộm nhìn con dao bị ném xuống đất kia một cái, hai cái mảnh dao, nhịn không được nuốt ngụm nước miếng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận