Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1740: Có thể tiếp nhận xung đột (2)

Bên kia, Donna Trần, Umea đang xem cao hứng thấy vậy thì lập tức ngạc nhiên.

Chỉ thấy Lôi Nghênh duy trì động tác giống như dừng ảnh, một cánh tay giơ lên trước mắt, bàn tay ở dạng trảo và đang nhíu mày hình như không hài lòng về điều gì đó.

South Figure đánh nhiều quyền mạnh như vậy, sức lực không hề suy giảm, nhưng vừa rồi lại sợ đến toát mồ hôi.

Lôi Nghênh trước sau bị gã đánh ép, nhưng chờ tới khi gã quen tấn công tiết tấu, một tay của anh ta lại nhanh như tia chớp vung lên, nắm lấy cổ họng của gã, vừa rồi, suýt nữa thì anh ta đã làm được.

Không quan tâm South Figure đánh ra quyền bao nhiêu, không một quyền nào trúng vào người đối phương, nếu như bị đánh trúng vị trí quan trọng, vậy gã sẽ trở thành người tàn phế!

Sau một chút kinh hoàng, South Figure lại cảm thấy "Vui mừng khôn xiết" !

- Nhiều năm không gặp, trình độ của anh thật sự giảm sút rồi, tôi có thể dễ dàng né tránh công kích của anh mà anh thậm chí không động được vào người tôi!

South Figure cười gằn và hoạt động cánh tay, lại xiết chặt nắm đấm, tuyên bố thắng lợi với Lôi Nghênh:

- Vậy kế tiếp, tôi sẽ làm cho anh hoàn toàn tiêu đời!

- Anh đã không có bất kỳ cơ hội nào nữa!

South Figure cảm giác mình còn có thể đánh mấy trăm quyền, mấy nghìn quyền nữa!

Lôi Nghênh không phải đã dùng cánh tay đỡ tất cả tấn công của gã sao, gã có lòng tin sử dụng nắm đấm như mưa rền gió dữ phá tan phòng ngự của Lôi Nghênh, đánh cho cánh tay kia phải phế!

Đến lúc đó, Lôi Nghênh sẽ hoàn toàn bị gã nắm lấy!

Ý chí chiến đấu của South Figure sục sôi, quả thật đột nhiên vượt qua giới hạn.

Vừa nghe South Figure nói như vậy, Donna Trần, Umea cũng mỉm cười gật đầu, cảm giác thỏa mãn.

Đám người giúp việc xung quanh còn tưởng rằng xảy ra chuyện gì, lúc này đều thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục cười xem.

Daisy vô cùng lo lắng, ngay cả Lâm Vi Vi cũng có chút khẩn trương.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng lại bình tĩnh, tự nhiên.

Lôi Nghênh vẫn nhíu mày, ngồi dậy và giơ cánh tay lên nhìn nách mình.

- CAO của tôi! Đây là của Tử Nguyệt mua cho tôi!

Vẻ mặt Lôi Nghênh thâm trầm, vô cùng đau lòng, vô cùng mất hứng, vừa rồi khi ra tay anh ta đã cảm thấy không ổn, quả nhiên, tay áo vẫn bị xé rách.

Đối diện, South Figure thấy cảnh tượng như vậy thì vẻ tươi cười cứng lại. Hắn biết lúc ra tay mà mất tập trung có ý nghĩa thế nào. Đối với Lôi Nghênh là khủng hoảng lớn, mà lại là cơ hội lớn đối với mình.

Không ngờ mình lại tránh vội, tránh vội ra...

South Figure lập tức nổi giận, nhưng không thể biểu hiện ra ngoài.

Lôi Nghênh cởi bộ comple của mình ra, cẩn thận gấp lại và đi tới khoác lên trên ghế dựa phía xa, sau đó quay lại.

Mọi người nhìn cảnh tượng như vậy mà cảm thấy kỳ lạ, không biết phải nói gì.

- Anh trở lại đây!

Lôi Nghênh ngoắc ngón tay về phía South Figure, cảm giác giống như gọi trẻ con.

- Fuck!

South Figure quả thật tức muốn nổ phổi, gã rít lên một tiếng và giống như một chiếc xe thiết giáp lao thẳng tới.

Nhưng lần này South Figure chỉ kịp ra hai quyền liền nhận lấy những nắm đấm như mưa sa của Lôi Nghênh.

Quá nhanh!

Quả thật là quá nhanh!

Tốc độ Lôi Nghênh đánh ra quả thật còn nhanh hơn thế tấn công của South Figure vừa rồi, South Figure bất ngờ không kịp đề phòng, hốt hoảng phòng ngự, chật vật né tránh.

Nắm đấm này thật là mạnh!

Không phải người này đã chuyển tới làm dân văn phòng rồi sao, vậy bình thường đều tiến hành huấn luyện gì vậy!

South Figure quả thật ngạc nhiên.

- Anh đang suy nghĩ gì vậy hả?

South Figure chợt nghe một tiếng hỏi khẽ của Lôi Nghênh thì lập tức cảm giác lông tóc dựng đứng.

Nắm đấm như mưa sa lập tức dừng lại, nhưng một đá nhanh hơn mạnh hơn đã bay ra, trúng giữa bụng của South Figure.

South Figure bị đạp bay ra hai mét, trực tiếp quỳ một chân trên đất.

Chỉ riêng tiếng nện đầu gối xuống đất này đã đủ làm cho tất cả mọi người ở đó im lặng.

Người bên ngoài nghe được tiếng động đều đau thay cho South Figure.

Daisy quả thật nhìn tới ngây người. Cô tuyệt đối không ngờ được South Figure lại bị đánh ngã nhanh như vậy!

Đám người Donna Trần, Mạt Lỵ, Umea cũng ngạc nhiên.

Sau chút yên tĩnh ngắn ngủi, Lâm Vi Vi hét “tốt” trước tiên.

Bạch Tiểu Thăng cũng mỉm cười gật đầu.

Đây mới là Lôi Nghênh mà anh quen biết, mạnh mẽ, vô địch!

- Tôi còn tưởng rằng mấy năm nay anh lợi hại thế nào.

Lôi Nghênh đi từng bước một về phía South Figure, trong miệng lẩm bẩm nói:

- Hóa ra càng kém cỏi hơn!

- Anh nghĩ tự xưng là South Figure, thì là NO. 2 sao?

- Năm đó rắn hổ mang, Kền Kền, chim ưng lửa cũng không dám xưng thứ hai, anh thì tính là gì?

South Figure bị đạp trúng bụng, đau đớn khó chịu nổi, trên trán đã xuất hiện từng giọt mồ hôi lớn bằng hạt đậu. Gã ngẩng đầu nhìn thấy Lôi Nghênh đã đứng trước mặt mình, lập tức trợn trừng mắt, đồng tử co lại.

Người bên ngoài nhìn khí thế Lôi Nghênh bình thường, từ trên cao nhìn xuống gã, nhưng trong ánh mắt kia làm cho South Figure tự hào mang danh "Sát Thần" phải lạnh tim!

Đó là uy áp vô hình của người cao hơn đối với người thấp hơn!

Lúc này, nếu không phải South Figure không dậy được, gã thật sự muốn chạy trốn!

Đúng lúc này, những tiếng bước chân dồn dập truyền đến, hai mươi nhân viên bảo vệ được vũ trang đầy đủ chạy đến, bọn họ được trang bị hoàn mỹ, thậm chí có trang bị vũ khí hợp pháp.

Nhìn thấy lão đại nhà mình quỳ một chân trên đất, phía trước có một người to con đang đứng, những người này đều vô cùng ngạc nhiên.

Bọn họ biết South Figure rất lợi hại, có thể đánh cho South Figure quỳ xuống đất thì phải là quái vật thế nào!

Mấy người lập tức đặt tay ở bên thắt lưng, chuẩn bị lập tức rút vũ khí ra.

Lôi Nghênh thấy vậy lại không hề khiếp sợ.

Chỉ có điều ánh mắt của anh ta thay đổi.

Hình như thoáng cái Tử Thần trên chiến trường trước kia đã trở về.

South Figure nhìn thấy viện binh đến, vốn âm thầm thở phào, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Lôi Nghênh, gã chợt cảm thấy khủng hoảng, thậm chí toàn thân cứng đờ!

Nếu quả thật dùng tới vũ khí, Lôi Nghênh sẽ lập tức bạo phát.

Những người này không giết được anh ta thì đừng mong có người nào sống sót!

Mà mình nhất định sẽ bị xem thành tấm lá chắn, nhất định sẽ là người chết trước kia!

Khi South Figure nhìn thấy được ánh mắt của Lôi Nghênh liền hiểu rõ – trước kia gã không thể động vào người đàn ông này, bây giờ cũng không thể động vào!

- Tất cả không được nhúc nhích! Đứng yên đừng dùng vũ khí, lão phu nhân ở đây!

South Figure không để ý tới đau đớn trong cơ thể, cố sức hét lớn.

Lôi Nghênh nắm lấy gã ra cản súng, hắn nhất định sẽ xong đời!

Cuộc sống bây giờ đang tốt, gã cũng muốn sống lâu hơn, đánh bại Lôi Nghênh chỉ là một mơ ước của gã, nhưng so với tính mạng thì có gì to tát chứ!

Sở dĩ South Figure kêu lên một tiếng "lão phu nhân ở đây", xem như là thông minh đột xuất, la như vậy, sẽ cho người ta cảm thấy gã sợ làm lão phu nhân bị thương, hoặc là khiến lão phu nhân kinh sợ, tối thiểu còn có mấy phần mặt mũi, cũng có thể lấy lòng chủ nhà bên này.

South Figure vừa kêu lên như thế, những thủ hạ của gã căn bản không dám lại rút súng nữa.

Đối mặt với người đàn ông có thể đánh ngã lão đại South Figure, không ai trong bọn họ dám đi tới lĩnh giáo, tự tìm mất mặt.

Thấy South Figure bị thu thập, đám thủ vệ co vòi, Donna Trần đúng là vừa sợ vừa tức.

Đám người giúp việc xung quanh cũng lập tức im lặng, khiếp sợ nhìn Lôi Nghênh.

Lúc này, bọn họ mới phát hiện ra người Trung Quốc to con trước sau bị bọn họ chế giễu mới chính thức là người mạnh nhất!

Donna Trần còn muốn lớn tiếng quát mắng, bảo những người này cùng tiến lên, như khi vô tình tiếp xúc với ánh mắt của Lôi Nghênh, bà ta bị dọa tới đau tim.

Lúc này, một ánh mắt của Lôi Nghênh đều có thể chấn áp South Figure, nói gì tới một bà lão chưa từng trải qua chém giết.

Donna Trần nhìn thấy khoảng cách giữa bà ta và Lôi Nghênh không xa, sợ rằng đám bảo vệ kia vừa động đậy, mình sẽ bị Lôi Nghênh bắt.

Tuy nói trạng thái của người to con bình thường, không thể làm gì với một bà già như bà, nhưng thật sự đối mặt với nhiều người bao vây tấn công như vậy, khó bảo đảm sẽ không chó cùng rứt dậu. Vậy thì bà lại gặp nguy hiểm rồi!

Donna Trần nghĩ đến vấn đề an toàn của mình trước tiên nên cũng không dám kêu la nữa.

Mạt Lỵ cũng vậy, cô ta nắm thật chặt cánh tay của bà lão, cơ thể lùi lại phía sau, khiếp sợ tới mức biến sắc.

Thấy một mình Lôi Nghênh chấn áp tất cả mọi người ở đó, Bạch Tiểu Thăng cũng mỉm cười, thầm thở ra một hơi thở.

Có thể "chuyện lớn hóa nhỏ", khống chế tình hình đến mức độ có thể, lại không để lộ thân phận của mình, quả thật không thể tốt hơn.

Trước đó Bạch Tiểu Thăng cũng nói, chỉ cần không động tới người nhà của Landvo, đánh mấy người hầu cũng không có gì, sau có thể dẹp yên được, dù sao cũng chỉ là những người hầu kia bất kính với anh, cho dù Landvo biết, cũng không thể làm gì.

Lúc này xem ra, đây là xung đột trong khả năng tiếp nhận được. Bạch Tiểu Thăng cũng rất vui mừng.

Bạch Tiểu Thăng đang nghĩ vậy, chợt nghe Lâm Vi Vi hét lên:

- Anh làm gì vậy, thả tôi ra!

Bạch Tiểu Thăng trừng mắt nhìn qua, chỉ thấy một người đang kéo Lâm Vi Vi lại, muốn ôm cô vào lòng để uy hiếp.

Đúng là gan chó!

Là ai, lại dám động tới Vi Vi, muốn dùng cô ấy để uy hiếp chúng tôi!

Bạch Tiểu Thăng không kịp suy nghĩ nhiều, ánh mắt lập tức trở nên sắc bén, anh không nói tiếng nào, bước nhanh tới và giơ chân vũng, chuẩn, nhẫn tâm, trực tiếp đá bay tên khốn kiếp kia ra ngoài, khiến gã hôn mê.

Lâm Vi Vi biến sắc, chạy đến bên cạnh Bạch Tiểu Thăng và ôm lấy cánh tay anh.

Bạch Tiểu Thăng vội vàng an ủi cô, lại nghe thấy tất cả mọi người ở đó đều xôn xao, không ngừng khiếp sợ kêu lên.

Bạch Tiểu Thăng kinh ngạc nhìn sang, mới nhìn rõ người bị anh đã là người nào.

Đó không phải ai khác, chính là Umea!

Bạn cần đăng nhập để bình luận