Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1747: Con đường Catherine cho

Catherine bàn luận lợi ích với Bạch Tiểu Thăng, "kết bạn", Bạch Tiểu Thăng lại nói mình không thiếu tiền, ý tứ kia chính là không muốn "thông đồng làm bậy" với bọn họ!

Cái tên Bạch Tiểu Thăng này đã quyết tâm, nhất định phải vạch trần chuyện của Landvo với tổng bộ tập đoàn, để cho bọn họ thân bại danh liệt !

Catherine khẽ cau mày ngưng mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt có mấy phần lành lạnh, hất cằm cất tiếng,



- Tôi biết Bạch tiên sinh cậu không thiếu tiền, thế nhưng cái thứ gọi là tiền này, có ai lại ngại nhiều cơ chứ, tất nhiên là càng nhiều càng tốt, cậu xem trên Bảng Phú Hào Forbes kia kìa, có vị Đại Phú Ông nào là kiếm lời đủ rồi liền không kiếm nữa hay không!

- Còn có, cậu và tôi xưa nay đôi bên không thù không oán, cho dù người nhà của tôi có mạo phạm như thế nào thì tôi cũng đã xin lỗi cậu rồi. Đồng thời, Bạch tiên sinh cũng đã trừng phạt qua bọn họ, cái này chẳng lẽ còn chưa đủ sao?

- Bạch tiên sinh cậu đã cũng nói, đừng giả vờ hồ đồ trước mặt người thông minh , nơi này chỉ có cậu và tôi! Cậu đừng ngại cứ trực tiếp nói với tôi, cậu muốn cái gì!

- Cần gì phải dồn ép mọi người đến mức không chết không thôi chứ!

Câu nói sau cùng của Catherine là dùng tiếng Trung để nói với Bạch Tiểu Thăng, đã lộ ra mấy phần túc sát chi ý.

Từ “ngài” trong câu nói cũng đã đổi thành “cậu”!

Mấy ngày qua, Catherine vẫn đang một mực lần theo các dấu vết theo dõi ba người Bạch Tiểu Thăng, một đường tìm kiếm, còn suy đoán rốt cuộc là bọn họ đã nắm giữ được bao nhiêu thứ rồi.

Nhưng một đường đuổi theo, Catherine phát hiện mình hoàn toàn bị Bạch Tiểu Thăng nắm mũi dẫn đi, đến một chỗ liền vồ hụt một chỗ.

Lần này không dễ dàng gặp mặt, cũng là do đối phương cố ý.

Bạch Tiểu Thăng càng ngày càng khiến cho Catherine cảm thấy vướng tay vướng chân.

Cho nên, cô ta làm hết sức muốn đàm phán hòa bình.

Nhưng thật sự muốn trở mặt, cô ta tuyệt đối sẽ tận hết sức lực, toàn lực đối phó họ Bạch!

- Nghiêm trọng rồi, Catherine nữ sĩ nói quá lời rồi!



Bạch Tiểu Thăng ha ha cười bảo,



- Cái gì mà không chết không thôi chứ, quá mức rồi. Mới nãy tôi chỉ nói đùa mà thôi, nếu đã làm cho Catherine nữ sĩ cô hiểu lầm, vậy thì tôi xin tạ lỗi vậy. Tôi thừa nhận, tôi thích tiền, như vậy đã được rồi chứ. Tôi cũng rất muốn kết bạn với Landvo tiên sinh. Như vậy, chúng ta hẹn một cái thời gian, để cho tôi gặp mặt Landvo tiên sinh, bàn chuyện hợp tác một chút, vừa vặn ký tên hợp tác giữa hai bên luôn. Nếu như Landvo tiên sinh cảm thấy tháng ngày tôi lưu lại ở khu Nam Mỹ quá nhiều, khiến ông ấy cảm thấy không thoải mái, vậy thì tôi chỉ có thể dẹp đường hồi phủ mà thôi.

Lời nói này của Bạch Tiểu Thăng, hoàn toàn là nói theo Catherine.

Lẽ ra, là chỗ Catherine mong đợi.

Nhưng cô ta lại không cao hứng nổi.

Bởi vì Bạch Tiểu Thăng nói, cũng quá mức tùy ý!

Bạch Tiểu Thăng một chữ cũng không nói hắn lén lút điều tra đối với Landvo, lại như không có cái việc kia vậy, cũng làm cho Catherine rất không sảng khoái.

Còn nữa chính là, Catherine cảm thấy nàng hoàn toàn nhìn không thấu bất kỳ ý nghĩ gì của cái chàng trai trẻ tuổi này.

- Catherine nữ sĩ cảm thấy như vậy thế nào?



Bạch Tiểu Thăng giả vờ thành khẩn cười hỏi.

Catherine không khỏi hơi chậm lại, nhìn chăm chú Bạch Tiểu Thăng một lúc mới đáp,



- Bạch tiên sinh cậu. . . đồng ý quá dễ dàng, ngược lại làm cho tôi rất không dễ chịu!



Lúc này Bạch Tiểu Thăng thay đổi thành bộ dạng cười khổ.

- Tôi từ chối ý của cô, cô lại không cao hứng, tôi đồng ý rồi thì cô vẫn không cao hứng. Như vậy, Catherine nữ sĩ cô đến vẽ cho tôi một con đường đi.



Bạch Tiểu Thăng nói bằng một vẻ mặt rất bất đắc dĩ.

Thấy Bạch Tiểu Thăng nói như vậy, Catherine biểu hiện hơi ngừng lại, che miệng cười bảo,



- Cái đó tôi cũng không dám! Cậu chính là đại nhân vật tọa trấn một phương, làm sao tôi có thể chỉ đường cho cậu được chứ!

Catherine miệng nói không dám, lại bảo,



- Những ngày qua Bạch tiên sinh đi khảo sát khắp nơi, xem như là đủ bận bịu, vậy chúng ta cũng có chỗ bày tỏ một chút. Chúng ta hi vọng, có thể cấp cho Bạch tiên sinh một ít cổ phần xí nghiệp, hàng năm đều sẽ có hơn năm trăm triệu USD được gửi tới tài khoản tư nhân của cậu!

Catherine này vừa mở miệng đã muốn cho Bạch Tiểu Thăng một tòa núi vàng rồi.

- Chúng ta cần ngài giúp đỡ giải quyết công việc cổ quyền tương ứng, ngài chỉ cần cung cấp tin tức, ký tên, về phần là cái xí nghiệp nào, thứ cho chúng tôi trong vòng mười năm không thể nói cho cậu biết, thế nhưng tiền nhất định sẽ tới sổ.



Kathleen cười nói tiếp,



- Từ con đường an toàn, đi vào tài khoản ở M quốc của cậu.

Chiêu thức ấy của nữ nhân này quả thật đúng là rất lợi hại. Bạch Tiểu Thăng thầm than.

Vừa đến, đầu tiên Catherine đã dùng số tiền lớn mê hoặc Bạch Tiểu Thăng.

Thứ hai, là để Bạch Tiểu Thăng lên trên thuyền giặc, cũng không báo cho thuyền giặc là cái nào. Không nói cho hắn cái cổ phần xí nghiệp nào, sợ hắn công khai tiếp thu, trong bóng tối lại điều tra.

Kỳ hạn mười năm vừa qua, núi vàng núi bạc ở trong tài khoản Bạch Tiểu Thăng có bỏ được một món tiền lớn đến như vậy hay không bạc thì không nói, đến lúc đó muốn rửa sạch, cũng làm không được!

Lợi hại nhất là, cô ta để Bạch Tiểu Thăng mở một cái tài khoản ở M quốc, sau khi lượng lớn tài sản đi vào, bọn họ sẽ lập tức nắm ngược lại nhược điểm của Bạch Tiểu Thăng, cái tài khoản kia có lai lịch bất minh như vậy, không có nộp thuế tư sản, cũng đủ để cho Bạch Tiểu Thăng gặp trọng tài.

Một khi đáp ứng lên thuyền tặc, vậy thì chính là châu chấu bị buộc trên cùng một sợi dây thừng, ta chạy không được thì ngươi cũng nhảy không được.

Hàng năm năm trăm triệu USD, mười năm chính là năm tỷ!

Đúng là số tiền mà cả đời người ta cũng đều tiêu không hết!

Đủ khiến bất cứ người nào động tâm, cam nguyện mạo hiểm!

Thật thà mà nói, một Giám Đốc Điều Hành của sự nghiệp bộ cũng đáng cái giá này!

Sự "tiện lợi" cung cấp cho Landvo bên này suốt mười năm qua, cũng không chỉ mỗi số này!

Giỏi tính toán, "hóa địch thành bạn" được lắm!

- Vẫn rất khó mà cự tuyệt hấp dẫn!



Bạch Tiểu Thăng hình như đã động tâm rồi, chép miệng cất tiếng:



- Nhiều tiền như vậy, nếu như xảy ra chuyện gì, ngồi tù cái là mấy trăm năm luôn chứ chẳng chơi!

Bạch Tiểu Thăng xem như là chỉ ra cái bẫy mà Catherine đã đặt cho mình.

- Theo cách nói của các cậu bên kia, cái này gọi là cầu phú quý trong nguy hiểm !



Catherine nhìn Bạch Tiểu Thăng chăm chú, mỉm cười nói tiếp,



- Nếu như Bạch tiên sinh luôn luôn làm bằng hữu với chúng tôi thì sẽ xảy ra chuyện gì được chứ! Hơn nữa một khoản tiền như thế, hoàn toàn không cần tiêu tốn bất kỳ tâm lực gì của ngài, chúng tôi sẽ làm tốt tất cả cho ngài, lẽ nào trên thế giới này còn có phương pháp kiếm tiền nào còn dễ dàng hơn so với cái này ư?

Không thể không nói, nữ nhân này, cực kỳ giỏi về việc đầu độc người.

- Có phải là bạn bè hay không thì tôi cũng phải vì các người cung cấp một ít trợ giúp “trong khả năng cho phép”.



Bạch Tiểu Thăng cười nói.

- Là vì mọi người chúng ta!



Catherine mỉm cười sửa lại.

Trên đời này, không bao giờ có cơm trưa miễn phí.

Cho dù cô ta nói có, vậy thì Bạch Tiểu Thăng cũng chưa chắc sẽ tin.

- Một cái Giám Đốc Điều Hành bộ sự nghiệp, còn phải dùng năm tỷ USD để thu mua, vậy không biết lên trên nữa thì phải cần đến giá cả bao nhiêu!



Bạch Tiểu Thăng như thể tùy ý, cười hỏi.

Catherine không hề lên tiếng, ánh mắt sắc bén.

- Coi như tôi không có hỏi đi.



Bạch Tiểu Thăng thấy thế, cười ha hả, sau đó nói tiếp,



- Chuyện lớn như vậy, dẫu sao thì Catherine nữ sĩ cũng phải để cho tôi suy nghĩ một chút đã chứ.

Đối với yêu cầu này, Catherine gật đầu,



- Có thể.

- Một tuần lễ như thế nào, một tuần lễ sau tôi sẽ trả lời cô được không?



Bạch Tiểu Thăng hỏi.

Catherine trực tiếp lắc đầu.

- Vậy thì năm ngày, bằng không ba ngày cũng được.



Bạch Tiểu Thăng mỉm cười thương lượng.

Catherine nói với vẻ nghiêm túc,



- Bạch tiên sinh cậu không thể nào không rõ ràng, tôi đã đích thân nói chuyện này với cậu, thời gian để cho cậu suy tính đã không nhiều rồi. Trước mười hai giờ đêm nay, chúng tôi muốn có câu trả lời của cậu!

Bạch Tiểu Thăng muốn trì hoãn thời gian, đó là không có khả năng!

Điểm này, Catherine rất rõ ràng.

Bạch Tiểu Thăng nhìn nhìn Catherine, cái loại nữ nhân từng bước đánh cờ với mình, suy nghĩ chu toàn này quả thật là vô cùng khó dây dưa, mấu chốt là cô ta không tin bất kỳ lời nói nào của ngươi, sẽ không đi vào tiết tấu của ngươi, mà chính là dựa theo ý nghĩ của bản thân, kiên định đi trên con đường của chính mình.

Nói cách khác cho dù ngươi có diễn thế nào, cũng không dùng được ở chỗ cô ta.

Vậy cũng chỉ có thể toàn bằng thủ đoạn của từng người, đến phân cao thấp.

- Trước mười hai giờ đêm nay ư?



Bạch Tiểu Thăng gật đầu,



- Cũng tốt!

Catherine thấy Bạch Tiểu Thăng đồng ý rồi, bấy giờ mới nở nụ cười.

- Có điều, nếu như cuối cùng tôi từ chối ý tốt của các người thì sao đây?



Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên cười hỏi thăm,



- Vậy thì tôi sẽ như thế nào đây?

Bạn cần đăng nhập để bình luận