Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1750: Ôn Ngôn

Kathleen đi rồi, Bạch Tiểu Thăng lại gọi một cốc cà phê và chậm rãi uống, hưởng thụ mùi cà phê xay thuần khiết và thơm nồng, còn có buổi chiều yên tĩnh.

Điều anh muốn làm là chờ đợi.

Bên phía Daisy đúng là cho anh niềm vui bất ngờ. Thứ Daisy mang ra ngoài đã bị quét hình thành thư điện tử và đưa đến chỗ Hạ Hầu Khải, đại bản doanh đang tổ chức nhân lực tranh thủ phân tích.

Muốn phân tích rõ ràng những tài liệu không liền mạch này, đồng thời tìm hiểu nguồn gốc, tìm được vấn đề trong doanh nghiệp, vấn đề trong sự kiện cũng cần phải có thời gian.

Việc phân tích này cũng cần phải có chuyên gia tiến hành phân tích tường tận, suy một ra ba, thậm chí còn cần phải có suy nghĩ và phán đoán chủ đạo. Bạch Tiểu Thăng dựa vào Hồng Liên để chuẩn bị, ngược lại cũng không quá am hiểu. Nếu như miễn cưỡng phân tích, Bạch Tiểu Thăng sợ đầu sẽ bị quá tải, sử dụng não quá mức. Mà bây giờ anh không thể làm vậy, anh nhất định phải luôn duy trì sự tỉnh táo và cảnh giác, đối mặt với đối thủ.

Đặc biệt hôm nay sau khi gặp được Kathleen càng làm cho Bạch Tiểu Thăng cảnh giác hơn.

Từ ánh mắt của đối phương lúc gần đi có thể thấy được căn bản không quá hy vọng vào việc hợp tác với mình, đồng thời trong ánh mắt cô ta có lệ khí và mong muốn giết chóc.

- Sợ rằng Kathleen sẽ gây bất lợi cho mình!

Bạch Tiểu Thăng thầm nghĩ.

Anh không hề che giấu tâm trạng, bình tĩnh cầm cốc cà phê lên uống.

- Trước đây trong khi nói chuyện, cô ta đã uy hiếp nếu mình đấu với bọn họ thì sẽ phải chết ở Nam Mỹ!

- Lấy lời nói và việc làm của người phụ nữ kia thể hiện ra, chắc đã chuẩn bị kỹ càng, mài sắc dao chờ đối phó với tôi!

Bạch Tiểu Thăng cũng không sợ bất kỳ đối thủ nào, lại càng không bỏ qua việc dò xét bất kỳ kẻ nào.

Chuyện đến bây giờ đã không có lựa chọn nào nữa.

Dù sao tố giác Landvo cũng là nhiệm vụ thăng chức của anh!

- Không có chứng cứ thì không được, chỉ có chứng cứ cũng không được, còn phải có thể đưa tới lãnh đạo cấp cao ở trụ sở chính của tập đoàn, để cho lãnh đạo cấp cao quyết định! Dù sao, Landvo không có khả năng là nhân vật tầm thường!

Bạch Tiểu Thăng nhìn ánh mặt trời ngoài cửa sổ và nhíu mày suy nghĩ.

Nhưng rốt cuộc nên đưa đồ qua tay ai đây?

Còn muốn dựa vào Bạch Tiểu Thăng ngang nhiên vạch trần trong cuộc họp sao?

Vậy thì chỉ sợ không có cách nào nào.

Bạch Tiểu Thăng nghĩ đến Tưởng Quát,

Cấp trên của anh cùng cấp với Landvo.

Bảo Tưởng Quát đưa chứng cứ lên trên, cùng đối phó Landvo sao?

Ấn tượng của Bạch Tiểu Thăng đối với Tưởng Quát thật sự không tệ, nhưng anh rất nghi ngờ khả năng anh ta sẽ giúp đỡ mình trong chuyện này.

Đối với Tưởng Quát, chuyện này chỉ có rắc rối mà không có lợi, anh ta có đáng để đập chết người cùng cấp, giúp tập đoàn quét sạch sâu mọt không? Sợ rằng cảnh giới của anh ta còn chưa cao như vậy.

Tưởng Quát không được, vậy người nào mới được đây? !

Bạch Tiểu Thăng suy tính.

Người nào đó phải quản lý chính ở trụ sở chính như Phương Bắc Quân, Dư Hưng Diệu, Chử Nhược Lan, Lai n, Tô Phỉ Á, chức vụ thấp hơn thì càng không thể nào.

Khi đi tới tổng bộ, mặc dù Bạch Tiểu Thăng có may mắn từng gặp mặt hai vị phó tổng giám đốc của tập đoàn một lần, nhưng sau đó không hề qua lại, căn bản không có khả năng trực tiếp đưa đồ lên. . .

Bạch Tiểu Thăng suy nghĩ thật lâu, bỗng nhiên mắt sáng lên.

Anh nghĩ đến một người mà mình đã gặp mặt mấy lần, người đó còn từng giúp mình trong việc hợp tác với Sách n Tư – người dẫn theo cô giúp việc Nguyễn Ngữ và lão quản gia người da trắng lão Hoàng, Ôn Ngôn!

Nghe Sách n Tư nói, Ôn Ngôn là quản lý cao cấp của phòng giám sát – phòng ban lớn thứ bảy tách rời với sáu phòng ban sự nghiệp lớn ở tổng bộ này!

Sách n Tư không nói về chức vụ cụ thể của Ôn Ngôn nhưng lại tương đối tin tưởng và công nhận!

Sách n Tư từng nói, Ôn Ngôn thậm chí đã từng va chạm với phó tổng giám đốc, tiến hành điều tra quản lý cao cấp của trụ sở chính. Người này rất lợi hại!

Bạch Tiểu Thăng nhớ lại mấy lần mình gặp mắt Ôn Ngôn. Không quan tâm tầm mắt của Bạch Tiểu Thăng tiến bộ đến mức độ nào, trước sau vẫn không thể nhìn thấu được người kia, thậm chí còn khó hơn cả Kathleen!

Nhưng Ôn Ngôn vẫn có ý tốt với Bạch Tiểu Thăng, hơn nữa từ trước đến nay đều biểu hiện ra vẻ chính nghĩa.

Cảm giác ban đầu về Ôn Ngôn không xấu, lại thêm đánh giá tốt của Sách n Tư, Bạch Tiểu Thăng quyết định mình có thể thử liên hệ với Ôn Ngôn!

Đã quyết định, trong mắt Bạch Tiểu Thăng liền sáng ngời.

. . .

Thật ra ông chủ quán cà phê trước sau vẫn chú ý tới Bạch Tiểu Thăng, thấy anh ngồi "Ngây ngô" ở đó hai giờ cũng thấy phiền, vì vậy đi vệ sinh một chuyến. Chờ tới lúc về, ông ta bỗng nhiên thấy chỗ Bạch Tiểu Thăng ngồi đã trống rỗng.

- Người đâu rồi? !

Ông chủ quán cà phê vội hỏi người phục vụ.

- Anh ta đi rồi ạ.

Người phục vụ trực tiếp trả lời một câu.

Ông chủ quán cà phê tức giận trừng mắt với người kia và lao ra ngoài cửa nhìn xung quanh, nhưng căn bản không có bóng dáng của Bạch Tiểu Thăng đâu nữa.

Ông chủ quán cà phê cũng chỉ có thể mất hứng quay về cửa hàng.

Ban đầu còn tưởng rằng cứ chú ý vào người kia xem có hành động gì, có thể báo cáo với cô Kathleen và nhận được lợi ích.

Bây giờ xem ra mình suy nghĩ nhiều rồi.

- Đáng chết, cậu ta đi đâu chứ.

Ông chủ quán cà phê phiền muộn nói thầm.

Lúc này Bạch Tiểu Thăng đeo túi xách và bước nhanh trên đường phố yên tĩnh. Trước đó, anh đã gọi điện thoại cho Lôi Nghênh để xác nhận tất cả mọi chuyện bên kia thuận lợi, sau đó lại gọi điện thoại cho Lâm Vi Vi.

- Vi Vi, bên cô tiến triển thế nào?

- Rất có hiệu quả, em vừa định báo cáo lại với anh đấy!

Lâm Vi Vi hưng phấn nói.

Nghe giọng nói thì chỗ cô chắc hẳn tiến triển không nhỏ. Tâm tình Bạch Tiểu Thăng cũng tốt hơn.

Daisy cho anh niềm vui bất ngờ, bên Lâm Vi Vi đã vạch ra kế hoạch ổn thỏa, là kế hoạch C.

- Em không cần báo cáo với anh, anh sẽ lập tức qua đó.

Bạch Tiểu Thăng nói.

- Thật sao? Vậy thì quá tốt rồi!

Lâm Vi Vi rất hưng phấn.

Cô hành động một mình suốt ba ngày đã có thành quả nổi bật, cuối cùng cũng có thể trực tiếp báo cáo với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười trò chuyện với cô thêm một lát thì đi tới nhà ga.

Trên thực tế, Bạch Tiểu Thăng muốn rời khỏi thành phố này đi tới chỗ của Lâm Vi Vi.

Kathleen nói anh phải cho câu trả lời trước mười hai giờ đêm, cũng để lại số điện thoại cho anh liên lạc.

Bạch Tiểu Thăng sẽ trả lời, nhưng lúc chưa trả lời, anh đã tiến vào pháo đài Lan Lăng rồi.

Lần gặp mặt ngắn ngủi này đã khiến cho bọn họ hiểu rõ về nhau, vậy tiếp theo chỉ sợ là dùng binh đao thật sự để đối phó với nhau.

Vậy phải xem đến lúc đó là Kathleen bên kia tính kế độc hơn, hay là Bạch Tiểu Thăng anh phá chiêu, giải chiêu hay hơn!

Sau khi nói chuyện điện thoại với Lâm Vi Vi xong, Bạch Tiểu Thăng từ trong danh bạ mình gần như chưa từng dùng qua, tìm được số điện thoại của Ôn Ngôn.

Bạch Tiểu Thăng bấm số và kiên trì chờ đợi, trong lúc đó cũng tính toán xem mình ẽ nói chuyện với người kia thế nào, cần phải cẩn thận một chút, tốt nhất là thăm dò một hồi.

Dù sao anh còn không biết thái độ của Ôn Ngôn với Landvo.

Landvo gây ra động tĩnh không nhỏ, phòng giám sát của trụ sở chính không hề có hành động gì, trong này rất có thể có vấn đề. . .

Cuối cùng cuộc gọi được kết nối.

Bên kia truyền tới một giọng ôn hòa, nói với vẻ trêu ghẹo:

- Là Bạch Tiểu Thăng sao, tôi là Ôn Ngôn đây. Cuối cùng cậu cũng gọi điện thoại cho tôi rồi. Tôi đã chờ rất lâu rồi đấy.

- Ngài Ôn Ngôn, đã lâu không liên lạc.

Bạch Tiểu Thăng cũng cười.

- Cậu là ngôi sao, lại là người bận rộn, tôi có thể hiểu được. Tôi đang suy nghĩ xem lúc nào cậu tới trụ sở chính báo cáo, tôi mời cậu uống rượu đây.

Ôn Ngôn phát ra một tiếng cười khẽ.

Bạch Tiểu Thăng trả lời:

- Đi trụ sở chính báo cáo công tác thì sợ là còn lâu. Hơn nữa bây giờ tôi không ở Trung Quốc, tôi đang ở Nam Mỹ.

- Nam Mỹ? Cậu lại muốn triển khai một lần hợp tác lớn với khu Nam Mỹ sao?

Ôn Ngôn cười hỏi.

Bạch Tiểu Thăng trầm ngâm một chút, nói:

- Trên thực tế, tôi nghe có người nói về tin tức tiêu cực của ngài Landvo, đương nhiên là tôi không tin. . .

Bạch Tiểu Thăng cố gắng nói bóng nói gió nhẹ nhàng nhất.

Ôn Ngôn im lặng, Bạch Tiểu Thăng kiên trì chờ đợi.

Qua vài giây, bên kia lại truyền đến giọng nói của Ôn Ngôn, nội dung lại làm cho Bạch Tiểu Thăng cảm thấy kinh hãi.

- Bạch Tiểu Thăng, có phải cậu đang điều tra về những tin tức tiêu cực của Landvo không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận