Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1757: Nghị quyết trong “phòng Bảng Đen" (1)

Trong mấy phòng làm việc của bộ giám sát tại trụ sở chính Tập đoàn Chấn Bắc đều có một cái bảng đen vuông vắn dài rộng hai mét dùng để viết ra vấn đề hoặc manh mối cần phải suy nghĩ, cho nên những gian phòng này bị người sau lưng gọi là - "phòng Bảng Đen".

Có người nói những cán bộ bị mời đến "Phòng Bảng Đen", khi đi ra thì không người nào có vẻ mặt tốt đẹp cả, nếu không phải là bản thân bị Bộ giám sát chú ý thì cũng bị căn dặn vấn đề nào đó. Cho dù là nhân vật quan trọng trong bộ môn bị Bộ giám sát để mắt tới đều sẽ nhận bị "Thông báo của lãnh đạo", tám chín phần là chạy không được. Có thể kinh động tới những lãnh đạo lớn giúp đỡ, những nhân vật bị điều tra có ai không phải là phụ tá đắc lực, trợ thủ đắc lực của bọn họ, chém tới phụ tá đắc lực thì ai có thể dễ chịu được, còn thêm mặt mũi và sĩ khí có thể bởi vậy mà chịu đả kích nặng nề.

Cái này cũng chưa tính là gì, các loại chuyện phiền lòng ùn ùn kéo đến, các phó tổng giám đốc hẹn gặp mặt, mắng chửi, vô số rắc rối cũng sẽ theo nhau mà tới.

Đây mới là chuyện hỏng bét nhất.

Vì vậy, các vị tổng giám đốc sự nghiệp của sáu bộ phận sự nghiệp lớn, những người đứng đầu các ban ngành trong trụ sở chính đều kính trọng nhưng xa cách bộ phận giám sát, vừa nghe tiếng "Phòng Bảng Đen" đã biến sắc.

Nói một cách tương đối, Tưởng Quát may mắn, từ khi ông ta nhậm chức tới nay còn chưa có cơ hội bước vào đây.

Đồng thời, ông ta cũng đủ bất hạnh, lần đầu tiên tới lại không phải là bởi vì cấp dưới nào đó làm việc không tốt, mà vì "Phụ tá" giám đốc điều hành xảy ra "vấn đề", các vị quản lý cao cấp của bộ phận giám sát gần như dốc toàn bộ lực lượng, còn có vị thiết diện vô tư, nổi tiếng “lạnh lùng tàn khốc vô tình" Ôn Ngôn chủ trì cuộc họp nữa.

Vừa bắt đầu, áp lực này đã rất cao rồi.

Tưởng Quát khẩn trương ngồi ở chỗ đó, thật giống như mình xảy ra chuyện vậy, hận không thể thầm suy nghĩ lại xem mình có phải tồn tại vấn đề gì không, thậm chí nghĩ có thể một lúc nữa tình hình nhất thời thay đổi, mình sẽ bị tất cả đám "tay sai của tập đoàn" cùng trách hỏi không.

Được cái, loại tình huống đó không thể xảy ra.

Sau khi Ôn Ngôn ra hiệu, có người thông báo về tin tức có liên quan tới Bạch Tiểu Thăng ở Nam Mỹ bên kia, theo báo cáo mới nhất là vào năm phút trước, đủ thấy Bộ giám sát nắm giữ tin tức nghiêm mật và có mức độ chính xác tới mức nào.

- Căn cứ bộ phận quan hệ xã hội dự đoán, chúng ta nhất định phải có ứng phó dứt khoát và hữu hiệu trong vòng sáu giờ để xoay chuyển cục diện, nếu không tập đoàn sẽ bị tổn thất vô hình!

Sau khi người kia lên tiếng còn đặc biệt nghiêm túc nhắc nhở.

Sau đó, anh ta nhìn về phía Ôn Ngôn và cung kính chờ đợi chỉ thị.

Mặt Ôn Ngôn không lộ cảm xúc khẽ gật đầu,

Sau khi ra hiệu cho anh ta ngồi xuống, Ôn Ngôn liếc nhìn đồng hồ rồi nhìn lướt qua các quản lý cao cấp trong phòng, chậm rãi nói:

- Các người ý kiến gì? Tôi cho các người mười phút, lên tiếng theo trình tự.

Tưởng Quát lập tức khẩn trương nhìn đám người ngồi quanh bàn này.

Mười phút chia ra, mỗi người còn chưa đủ một phút để nói!

So với các cuộc họp khác, có người nói một hơi cả tiếng, mới chỉ vừa kể xong "Điểm thứ nhất, điểm thứ hai", "điểm thứ ba, bốn, năm, sáu," phía sau còn chưa "nói giản lược", đây quả thật là hội tiếc chữ như vàng, ý kiến của mỗi người lại chỉ trong mấy câu.

Nhưng càng như vậy, càng làm người ta khẩn trương, một câu không thể bỏ sót.

Tưởng Quát đã sẵn sàng, vểnh tai chuẩn bị nghiêm túc lắng nghe.

Nói thật, trong lòng Tưởng Quát không tin Bạch Tiểu Thăng sẽ phạm phải nhiều vấn đề nghiêm trọng như vậy.

Trong này nhất định có vấn đề, thậm chí có người hãm hại!

Nhưng Tưởng Quát không nghĩ ra được ai lại độc ác như vậy!

Bạch Tiểu Thăng đã đắc tội ai khiến cho kẻ đó dồn cậu ấy vào chỗ chết chứ?

Ban đầu, trước khi tới đây, Tưởng Quát còn muốn gọi điện thoại cho người chịu trách nhiệm khu Nam Mỹ Landvo. Dù sao Bạch Tiểu Thăng cũng xảy ra chuyện ở bên đó, ông muốn nhờ Landvo giúp đỡ điều tra hoặc xem có thể "giải quyết" không.

Nhưng Tưởng Quát không thể hoàn thành.

Một là thời gian không đủ, hai là không thể gọi điện thoại cho Landvo được.

Lúc ấy, Tưởng Quát lại ý thức được có điểm không ổn, người hãm hại Bạch Tiểu Thăng có thể làm cho Landvo "khoanh tay đứng nhìn", im miệng không nói, vậy thì quá đáng sợ rồi!

Trong lòng Tưởng Quát càng thêm lo lắng.

Nhưng ông không dám nghĩ tới chuyện Landvo muốn đối phó Bạch Tiểu Thăng...

- Cho dù là mưu hại, nhưng cũng không thể nào không có lửa mà lại có khói được! Nếu chẳng may Bạch Tiểu Thăng thật sự có chút vấn đề, vậy mình nên làm gì?!

Tưởng Quát cũng bắt đầu suy tính vấn đề này.

Bởi vì Bạch Tiểu Thăng, bây giờ Tưởng Quát hắn có khả năng sẽ được thăng chức, nhưng bởi vì Bạch Tiểu Thăng có vấn đề, ông có thể bị liên lụy, thậm chí toàn bộ ban sự nghiệp cũng sẽ bị liên lụy!

Nếu như Bạch Tiểu Thăng ở Nam Mỹ có vấn đề, có bất kỳ một điểm nào bị chứng minh là sự thực, vậy khu Đại Trung Hoa có thể không có vấn đề sao?

Nói không chừng sau đó tập đoàn sẽ cho Bộ giám sát cày nát khu Đại Trung Hoa một lượt để truy tìm vấn đề, đến lúc đó, tất cả công việc đều sẽ bị ngừng lại, thậm chí các hợp tác chịu ảnh hưởng!

Khu Đại Trung Hoa cũng không phải không có khả năng xuất hiện một đợt nước rút xuống!

- Vì bản thân mình, vì toàn bộ khu Đại Trung Hoa, mình nên làm gì đây?!

Bàn tay Tưởng Quát đặt ở phía dưới bàn cũng không nhịn được âm thầm xiết chặt.

Đó là một lựa chọn khó khăn.

Trong hai năm qua, Tưởng Quát càng lúc càng thích Bạch Tiểu Thăng, người tuổi trẻ kia có nhiệt tình, quyết đoán, ánh mắt mà mình không có, theo thời gian hẳn sẽ vượt quá mình là chắc chắn!

Tưởng Quát cũng không thấy Bạch Tiểu Thăng phát triển có uy hiếp đến mình, ngược lại còn rất chờ mong, dù sao mọi người là cùng một bộ sự nghiệp, người một nhà đi càng cao, mình cũng sẽ kiêu ngạo, sẽ nhận được mạng lưới quan hệ và lợi ích càng nhiều hơn.

Còn nữa, Tưởng Quát thật ra rất bội phục Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng làm được những điều mà ông cũng không làm được.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng cuối cùng cũng chỉ là một người trẻ tuổi.

Người trẻ tuổi đối mặt với cám dỗ, đối mặt với quá nhiều lựa chọn, nhất thời đi sai bước là được bình thường.

- Nếu như cậu ta chỉ nhất thời đi nhầm một bước, phạm sai lầm một việc, vậy mình nên làm sao?

Tưởng Quát thật sự có cảm giác mờ mịt, thậm chí không biết làm sao.

Đối với người có thân phận và địa vị như ông, trước giờ chưa từng thấy mờ mịt như vậy...

Ôn Ngôn hỏi suy nghĩ của mọi người ở đây, đã có người lần lượt lên tiếng.

- Theo nhân viên điều tra của chúng ta báo cáo, ngài Bạch Tiểu Thăng ở Nam Mỹ đã xảy ra mâu thuẫn với người chịu trách nhiệm ở khu Nam Mỹ, còn lén thăm viếng một vài doanh nghiệp ở khu Nam Mỹ, điều tra ra chuyện này đã coi như là đi quá giới hạn rồi!

Người đầu tiên mở miệng đã kéo quay mạch suy nghĩ của Tưởng Quát về.

Chuyện này làm cho Tưởng Quát chấn động, thậm chí cảm giác kinh hãi.

Một mình Bạch Tiểu Thăng tới khu Nam Mỹ làm việc còn xảy ra xung đột với Landvo!

Chuyện này, chuyện này...

Thảo nào, Landvo lại ngồi yên không để ý đến...

Chờ một lát!

Người đứng phía sau chuyện này, thật sự xuống tay với Bạch Tiểu Thăng sẽ không phải là Landvo chứ?

Tưởng Quát lập tức nghĩ đến điểm này, trong lòng càng thêm khẩn trương.

Nếu đúng là như vậy thì quá tệ!

Tưởng Quát không hiểu nhiều về Landvo, nhưng biết đó một người rất khó dây dưa, mạng lưới quan hệ ở trụ sở chính rất sâu, ở khu Nam Mỹ càng giống như một thổ hoàng đế vậy. Ngay cả Tưởng Quát cũng không bao giờ muốn trêu chọc vào loại người như vậy.

Người thứ hai cũng đã mở miệng:

- Theo tình hình chúng tôi nắm giữ, rất nhiều phòng ban ở nhiều thành phố Nam Mỹ đều phát án với Bạch Tiểu Thăng, đều có nhân chứng, vật chứng! Cho dù nhiều chuyện như vậy đồng thời bạo phát, chuyện xảy ra kỳ lạ, nhưng không sóng không thể nổi được gió, có người nào đi khiêu chiến quyền uy của tất cả bộ môn sao? Đương nhiên, tôi không phải nói tất cả mọi chuyện đều là thật hoặc là giả, cá nhân tôi cho rằng tối thiểu ngài Bạch Tiểu Thăng chắc chắn… tồn tại vấn đề!

Người thứ ba nói:

- Vấn đề cấp bách nhất trước mắt là vấn đề dư luận, mà không phải điều tra chuyện này thật, chuyện nào giả, công chúng sẽ không cho chúng ta thời gian quá dài để điều tra. Tôi thấy có thể đưa ra phạm vi xử lý đối với ngài Bạch Tiểu Thăng trước, để hắn phối hợp với địa phương điều tra, tạm dừng công việc, đây cũng là để làm rõ tình hình! Nếu như sau khi điều tra rõ ràng ngài Bạch Tiểu Thăng bị oan uổng, cùng lắm thì trả lại sự trong sạch cho hắn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận