Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1765: Liên kết điều tra

Cho dù Bạch Tiểu Thăng lấy đồng hồ tay do Sebastian tặng cho người khác, trả vật về cho chủ cũ là Vân Quang Chi, lại không hy vọng xa vời ông cụ này sẽ bánh ít đi, bánh quy lại đối với mình, thật sự sẽ giúp gì mình trong việc này.

Trong lúc Bạch Tiểu Thăng và Vân Quang Chi trò truyện, anh đã thấy ông cụ này có một loại tâm cảnh "lạnh lùng tàn khốc đối tất cả mọi vật mọi việc”.

Người như Vân Quang Chi có lòng dạ rất cứng rắn.

Điều này ngược lại không phải nói ông không phải là người tốt, không có tinh thần chính nghĩa, mà ông có thể rất lạnh lùng như quyết định làm một vài chuyện lấy hay bỏ.

Ví dụ như vấn đề lựa chọn thông thường đối với mạng người: Tàu hỏa đi nhanh về phía trước, không thể phanh lại, theo quỹ đạo ban đầu có thể đâm chết năm người vô tội, thay đổi quỹ đạo có thể đâm chết một người vô tội" thì phải chọn thế nào.

Người bình thường có thể qua màn hình chọn rất dễ dàng, đến thực tế thì khó có thể lựa chọn được, nhưng Vân Quang Chi lại khác. Đối mặt với thực tế, ông sẽ quyết đoán làm ra hi sinh nhỏ nhất để đổi lấy nhiều người may mắn thoát khỏi hơn mà hoàn toàn không do dự, thậm chí áy náy.

Nói tóm lại, Vân Quang Chi là một người vững tâm lại ngay thẳng.

Trong lúc Vân Quang Chi đảm nhiệm huấn luyện cho sĩ quan, ông từng dẫn đội giải cứu con tin, bắn đạn xuyên qua cơ thể của con tin để giết chết tên bắt có, lấy cái giá là một người bị thương nặng để cứu hơn trăm người.

Bạch Tiểu Thăng tin tưởng so với việc giải oan cho mình, một khi Vân Quang Chi phát hiện phía sau chuyện này có người đang điều khiển, phá rối, còn liên quan đến thế lực xã hội đen lớn như vậy, ông chắc chắn sẽ thích lấy mình làm mồi, đi bắt người giật dây hơn.

Đối với nhân vật như vậy, thật sự không thể hy vọng xa vời gì.

Hơn nữa Bạch Tiểu Thăng cũng không cảm thấy mình nhường lại một cái đồng hồ và mang đến một chút tin tức, lại có thể làm cho Vân Quang Chi mang ơn. Dù sao, trên thực tế cái đồng hồ kia ẩn chứa tình cảm của Vân Quang Chi và Sebastian, có liên quan gì đến anh đâu.

Bạch Tiểu Thăng cống hiến lớn nhất chính là đưa đồng hồ và tin tức tới mà thôi.

Bạch Tiểu Thăng nghĩ thông suốt, không có hi vọng gì, tất nhiên cũng không thể nói tới thất vọng.

Có cảnh sát bước vào và mời Bạch Tiểu Thăng rời đi, rõ ràng thái độ khách sáo hơn nhiều.

Hình như Vân Quang Chi cũng không phải không làm gì, tối thiểu chắc đã dặn dò qua.

Bạch Tiểu Thăng rời khỏi phòng thẩm vấn này và đi ra ngoài.

Ở trong hành lang, Bạch Tiểu Thăng gặp Lâm Vi Vi và đám người của đoàn luật sư.

Thời gian lâu như vậy, bọn họ vẫn luôn chờ ở bên ngoài.

Tất nhiên không cần phải nói tới Lâm Vi Vi, cô có tình nghĩ sâu nặng với Bạch Tiểu Thăng, nhất thời không thấy anh đi ra thì làm gì còn tâm tư nào để làm chuyện khác.

Những người của đoàn luật sư cũng đạt đến một trình độ nào đó, tất cả đều chờ, không hề rời đi, thấy Bạch Tiểu Thăng đ ra, bọn họ mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

- Anh Tiểu Thăng, anh không sao chứ? Sao thẩm vấn lâu như vậy, em cũng thấy lo lắng.

Lâm Vi Vi đón Bạch Tiểu Thăng nói.

Cô nào chỉ lo lắng, quả thật lúc này trong mắt cũng sáng ngời rồi.

Bạch Tiểu Thăng bị dẫn vào, cứng rắn cách ly anh cùng mọi người, Lâm Vi Vi còn tưởng rằng tình hình của anh ở bên trong rất tệ, mà cô lại không có cách nào giúp anh, thậm chí ngay cả biết cũng không biết, quả thật lo lắng tới hỏng người rồi.

Nếu Bạch Tiểu Thăng không ra, Lâm Vi Vi sẽ phải gọi điện thoại đi khắp nơi cầu cứu mất.

- Anh không sao, anh rất khỏe mà. Anh vào trong chỉ tiếp nhận thẩm vấn bình thường thôi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười an ủi cô.

Mấy vị luật sư đi theo cũng bước tới, người dẫn đầu đại biểu mọi người quan tâm hỏi han.

Bạch Tiểu Thăng cũng cười nói với bọn họ không có vấn đề gì đáng ngại, chỉ là thẩm vấn theo lệ thường thôi.

- Mọi người chờ sốt ruột, lúc này cũng sắp đến trưa rồi, tôi mời mọi người ăn một bữa nhé.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và nói với mọi người.

Mọi người thật sự thấy đói.

Bọn họ theo cậu thanh niên Bạch Tiểu Thăng này một đường bôn ba, thật ra rất vất vả, được cái, anh là một người rất hào phóng lại rất lịch sự, mọi người cũng có ấn tượng rất tốt về anh.

Vào lúc Bạch Tiểu Thăng muốn dẫn mọi người rời đi, chợt nghe bên cạnh có tiếng gọi:

- Anh Bạch, xin chờ một chút!

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy thì kinh ngạc, dừng lại và nhìn sang.

Chỉ thấy một người trung tuổi thấp béo, da ngăm đen đang dẫn theo hai cảnh sát chạy vội tới. Vừa rồi chính là ông ta nói.

Người trung tuổi mập lùn này không phải là ai khác, chính là Cục trưởng Cục cảnh sát - Bỉ Đắc.

Tiểu Thăng lần đầu tiên tới đây đã từng gặp ông ta.

- Anh Bạch tạm thời đừng đi vội, có thể nói chuyện riêng với anh một lát không.

Bỉ Đắc khách sáo mỉm cười và nói, so với giọng quan cách lúc trước, quả thật khác biệt một trời một vực.

Thấy luật sư dẫn đầu muốn ra mặt ngăn cản, Bỉ Đắc giơ tay lên trấn an và mỉm cười giải thích với đối phương:

- Không phải là việc công, tôi chỉ nói với ngài Bạch Tiểu Thăng đây mấy câu là được.

Bạch Tiểu Thăng cũng nói với luật sư này không có gì đáng ngại, lúc này đối phương mới tránh sang một bên.

Bạch Tiểu Thăng theo Cục trưởng Bỉ Đắc đi tới góc phía xa.

- Trước khi Vân lão đi có bảo tôi nói với ngài, ngài không cần vội đi tới cục cảnh sát tiếp theo đâu, cứ theo trình tự trước đó, một ngày đi một chỗ là được. Chúng tôi sẽ truyền tin tức ra ngoài, chỉ với bên ngoài... Trên thực tế, Vân lão sẽ đánh tiếng với các nơi! Ông ấy cũng chỉ có thể làm chút chuyện như vậy cho ngài thôi.

Bỉ Đắc nhìn xung quanh và lại hạ giọng nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Chỗ tôi, nếu như ngài thật sự không có thời gian tới, có thể gọi điện thoại nói một tiếng cũng được.

Bỉ Đắc nói câu sau cùng, ngay cả Bạch Tiểu Thăng nghe được cũng sửng sốt.

Thật sự không có thời gian, không đến được, gọi điện thoại nói một tiếng cũng được à….

Anh nghĩ đây là xin nghỉ sao? Đây là đang phối hợp điều tra đấy!

Thấy Bạch Tiểu Thăng kinh ngạc không nói gì, Bỉ Đắc cười với anh và chớp chớp mắt, không nói rõ ràng.

Sau đó, Bỉ Đắc gọi người của mình rời đi.

Bạch Tiểu Thăng lặng lẽ đi tới gặp đám người Lâm Vi Vi.

- Anh Tiểu Thăng, cục trưởng Bỉ Đắc kia nói gì với anh mà trông anh có vẻ... không yên lòng như vậy?

Lâm Vi Vi không nhịn được hỏi.

Những luật sư kia cũng tò mò nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Không có gì, cũng tùy tiện trò chuyện vài câu thôi.

Bạch Tiểu Thăng khôi phục lại vẻ bình tĩnh và cười khẽ nói.

Lúc này, nhiều người nhiều miệng, rất nhiều điều anh cũng không tiện nói ra.

Lâm Vi Vi lập tức hiểu được và không hỏi nữa.

Những luật sư kia càng là người tinh ý, biết cái gì nên hỏi, cái gì không nên hỏi.

Bạch Tiểu Thăng lại dẫn theo bọn họ đi ăn cơm.

Tối cùng ngày hôm đó.

Tại văn phòng khu Nam Mỹ ở trụ sở chính của tập đoàn Chấn Bắc, Landvo tiễn nhân viên điều tra của bộ giám sát. Đám người bọn họ phải về trụ sở chính nước M để nhận lệnh, mang đi một số chứng cứ điều tra ra được, dự tính sẽ trừng phạt ba, bốn quản lý cao cấp khu Nam Mỹ.

Khi Landvo đối mặt với bọn họ, sắc mặt nặng nề, tiếc nuối không thôi, dường như cảm thấy vô cùng đau lòng về những người cấp dưới này.

Nhưng sau khi đóng cửa, Landvo lại cười.

Người của Bộ giám sát điều tra ra được, đều do hắn và Kathleen - vợ hắn chuẩn bị kỹ “đưa" cho bọn họ.

Người thân của những người "chịu chết" bị Landvo phái người khống chế, lại cho bọn họ số tiền đủ để nửa đời sau áo cơm không lo, mà điều bọn họ cần bỏ ra chỉ gánh "tội", bị cách chức và truy cứu trách nhiệm, nhiều nhất là bị tù mười năm.

Landvo tin tưởng bọn họ sẽ không phản bội mình, cũng không dám làm vậy!

- Làm việc phải quyết đoán. Kể từ đó có thể ăn nói được với cả trên lẫn dưới!

Trong lúc Landvo đang thư thái, Kathleen đã đẩy cửa đi vào, đồng thời khóa trái cửa phòng làm việc.

- Bọn họ đã đi chưa, tất cả thuận lợi chứ?

Kathleen hỏi thăm.

Khi được Landvo xác định, cô ta cũng cười.

- Em còn có một tin tức tốt!

Kathleen lắc điện thoại trong tay, mỉm cười và nói:

- Liên minh cảnh sát mười hai nước lại tạo áp lực trong chuyện của Bạch Tiểu Thăng, yêu cầu xử lý nghiêm khắc và nhanh chóng. Bọn họ còn thông qua truyền thông tuyên bố phải tập trung các đơn vị cảnh sát của các quốc gia tiến hành liên kết điều tra và Bạch Tiểu Thăng, thời gian được xác định là một tuần lễ sau, lời tuyên bố này đã được các nơi tích cực hưởng ứng. Việc liên kết xét xử Bạch Tiểu Thăng lại sắp bắt đầu rồi!

Landvo nghe được thì mắt sáng lên, nở nụ cười dữ tợn:

- Anh thật muốn xem thử đến lúc đó Bạch Tiểu Thăng sẽ có vẻ mặt thế nào!

- Tất nhiên không thiếu cơ hội này được rồi!

Kathleen tươi cười nói ngay:

- Vừa rồi, em đã nhận được thư mời do Liên minh cảnh sát của mười hai nước gửi tới cho chúng ta, bởi vì các doanh nghiệp do chúng ta quản lý do liên quan tới “vụ án” của Bạch Tiểu Thăng, bọn họ muốn mời anh tham dự, làm một thành viên trong đoàn dự thính!

Tin tức này quả thật làm cho Landvo mừng như điên, thật muốn cười to.

- Được được, anh sẽ tham dự liên kết 'xét xử' này, anh muốn nhìn thấy họ Bạch kia chết thế nào!

Bạn cần đăng nhập để bình luận