Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1773: Tất cả mọi người ở đó đều vô cùng kinh ngạc (1)

Sau khi Vân Quang Chi lên tiếng, lúc này đám lãnh đạo của giới cảnh sát có thân phận hiển hách kia mới đi vòng lên đài chủ tịch và lần lượt ngồi xuống. Viện trưởng học viện trung tuổi ngồi ở ngay chính giữa đài chủ tịch. Hôm nay ông là người chủ trì, lại đảm nhiệm vị trí “quan tòa”.

Liên kết điều tra làm đến tình trạng này, thật ra cũng không khác gì tòa án.

Thấy hội nghị lập tức bắt đầu, bỗng nhiên ở cửa sau của đại sảnh có tiếng động vang lên, sau đó có một đám người tràn vào.

Đám người trong đại sảnh nghe được tiếng động thì đều không nhịn được mà quay đầu nhìn sang, sau đó không khỏi ngẩn người. Đám người mới vào đặc biệt không bình thường, trong tay của bọn họ mang theo "thương dài pháo ngắn", đồng thời nhanh chóng lắp đặt thiết bị.

Lại là một đám phóng viên truyền thông!

- Sao vậy? Bình thường trong những buổi như vậy sẽ không cho phóng viên tham dự mới phải chứ?

- Đúng vậy, bọn họ không phải nên xuất hiện trong buổi họp báo tin tức sau đó sao?

- Sao lần này lại đặc biệt như vậy?

Mọi người đều châu đầu ghé tai, nói nhỏ.

Nhưng sau đó lại có người có ý kiến khác:

- Bình thường à? Liên minh cảnh sát mười hai nước liên kết điều tra là cục diện lớn như vậy, trong lịch sử tổng cộng có mấy lần chứ? Các vị đã tham gia được mấy lần? Làm như thế chắc chắn không hợp với lẽ thường đi? Không chừng, từ nay về sau sẽ thay đổi đấy...

Mặc dù lời này không xuôi tai lắm, nhưng cũng có mấy phần đạo lý. Một số người lần lượt phụ họa.

Ngay sau đó lại có người có phát hiện, khẽ kêu lên nói:

- Những truyền thông này đều không tầm thường đâu! Tất cả đều là truyền thông đứng số một số hai trong các quốc gia đấy!

Mọi người nghe vậy liền vội vàng quan sát các dấu hiệu trên trang phục của những phóng viên kia.

Quả nhiên, đám truyền thông này đều là người của truyền thống lớn của các quốc gia tại Nam Mỹ!

Bọn họ có thể xuất hiện ở trên cục diện này, dường như cũng hợp tình hợp lý...

Đám người Bạch Tiểu Thăng cũng không ngừng nhìn lại phía sau.

Vân Quang Chi cười và nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Tôi biết mấy ngày gần đây cậu chịu áp lực không nhỏ, việc kinh doanh cũng bị ảnh hưởng, tôi đã kiến nghị cho một ít truyền thông vào, lấy lại danh dự cho cậu trước, xem như tạm thời bồi thường một chút.

Lâm Vi Vi nghe được những lời này liền chấn động. Ông cụ này có thể sắp xếp được chuyện này sao? Vậy ông ấy phải có năng lực lớn tới mức nào chứ?

Quả thật không thể tưởng tượng nổi!

Bạch Tiểu Thăng cũng rất cảm kích, nói với Vân Quang Chi:

- Cảm ơn Vân lão! Ngài suy nghĩ chu đáo quá!

Vân Quang Chi cười:

- Cậu đã thừa nhận ân tình của tôi, vậy thật sự là rất tốt, vô cùng tốt!

Vân Quang Chi nói hai câu như thế, khiến cho người ta nghe thấy lại cảm thấy có chút "thâm hiểm".

Bạch Tiểu Thăng cũng không nhịn được thầm coi thường:

- Ngài có thể đừng dùng thái độ này mãi được không? Giọng điệu ngài nói chuyện với tôi như vậy làm người ta cân nhắc không ra, lông tóc dựng ngược hết lên rồi. Tôi cứ cảm giác như mình sẽ lập tức bị hãm hại vậy...

Đương nhiên, Bạch Tiểu Thăng không thể nói thế với Vân Quang Chi ở trước mặt mọi người.

Bên kia, vợ chồng Landvo, Kathleen cũng phát hiện ra những nhà truyền thông lớn này, cả hai không nhịn được ngơ ngác nhìn nhau.

Suy nghĩ của bọn họ không khác với mọi người, chính là tò mò và kinh ngạc.

- Có những nhà truyền thông đứng đầu này xuất hiện, thậm chí còn truyền hình trực tiếp. Nếu như Vân Quang Chi dám ngang nhiên bao che ngay trước ống kính, chắc chắn sẽ bị bên ngoài dùng ngòi bút làm vũ khí công kích!

Kathleen thật ra lại cho rằng đây là chuyện tốt.

Landvo cũng cười lạnh gật đầu:

- Ở trước ống kính, muốn làm bất cứ việc gì cũng phải nói tới chứng cứ, không ai có thể làm càn được! Còn nữa, chỉ cần liên hệ Bạch Tiểu Thăng và một việc, cho dù chứng cứ không đủ nhưng truyền thông bên ngoài cũng sẽ đặt tất cả vấn đề còn lại lên người của họ Bạch kia, đuổi theo không tha!

Trong một tuần qua, Bạch Tiểu Thăng giữ bí mật về hành tung, cả ngày đều di chuyển, bôn ba ở các Cục cảnh sát, các cơ quan, giới truyền thông thậm chí không tìm được bóng dáng của anh, càng không cần nói tới việc phỏng vấn. Các nhà truyền thông đều từ trong tin tức độc quyền do giới cảnh sát mười hai nước đưa ra, vắt hết óc tìm đôi câu vài lời để góp bài.

Lúc này có hình ảnh, tin tưởng các truyền thông trung bình và nhỏ muốn cướp lượng người xem sẽ không bỏ qua. Đối với bọn họ, phương hướng nào dễ thu hút công chúng quan tâm nhất, bọn họ tất nhiên sẽ làm nóng theo hướng đó.

Chuyện ầm ĩ như vậy, Bạch Tiểu Thăng sao có thể "không có vấn đề", “bị oan uổng" được.

Những truyền thông trung bình và nhỏ không đồng ý, công chúng cũng không đồng ý đâu.

Vợ chồng Landvo nghĩ đến những điều này và nhìn nhau, hiểu ý cười đặc biệt thoải mái.

Những phóng viên truyền thông, quay phim, lấy tin và biên tập đẳng cấp này đều có tố chất cực cao, nhanh chóng lắp đặt thiết bị và yên lặng chờ đợi, không nói được lời nào.

Trên đài chủ tịch, viện trưởng trung tuổi liếc nhìn qua Vân Quang Chi xin phép, sau đó trao đổi ý kiến với người bên cạnh rồi mới có thể mở micro trước mặt, gõ nhẹ một cái.

Sau khi ông ta thử âm xong liền bảo tất cả mọi người ở đó yên lặng, nhìn sang.

- Các vị, liên kết điều tra về vụ án liên quan đến bốn nước sẽ chính thức bắt đầu!

Viện trưởng trung tuổi nghiêm nghị nói.

Trong giây lát, tất cả mọi người ở đó đều tập trung tinh thần, rất nhiều người nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Cuối cùng thì việc điều tra cũng bắt đầu!

Không, phải nói là "thẩm vấn", cuối cùng cũng bắt đầu!

Vợ chồng Landvo cũng mỉm cười nhìn sang.

Cảnh tượng mà bọn họ đã chờ đợi lâu như vậy, rốt cuộc đã tới!

Mọi người ở đây cho rằng Bạch Tiểu Thăng sẽ đi tới chỗ trên bục để tiếp nhận thẩm vấn, viện trưởng trung tuổi lại lên tiếng:

- Nhưng trước khi bắt đầu, tôi mời mọi người xem qua một vài thứ đã!

Lời này vừa ra liền làm tất cả mọi người ở đó sửng sốt.

Sau khi nhân viên phía dưới thao tác, bức tường có huy hiệu thanh kiếm và lá chắn phía sau đài chủ tịch tách ra, một nửa dâng lên một nửa hạ xuống. Không ngờ phía sau có giấu một màn hình lớn bằng cả bức tường!

Xem ra học viện do mười hai nước liên minh đầu tư nên phương tiện thật sự hoàn mỹ, quả nhiên là không thiếu tiền!

Sau đó, trên màn ảnh lớn hiện lên từng hình ảnh, có hơn mười hai tấm.

Những hình ảnh kia lại giống như trong tivi thường thấy, là hình ảnh quay phim về các cảnh sát, đặc công, bộ đội đặc chủng tấn công.

Tất cả mọi người ở đó xem những hình ảnh kia đều kinh ngạc mờ mịt.

Ngay cả vợ chồng Landvo cũng như vậy.

Nhưng sau đó, đồng tử của Kathleen đột nhiên co lại, ngạc nhiên chỉ vào một hình ảnh, Landvo ngước mắt nhìn sang và cũng kinh ngạc đến không nói lên lời.

Trên hình ảnh kia không chính là một “nhà xưởng” bí mật của bọn họ sao?

Cho dù hoàn toàn không có dấu hiệu, nhưng địa phương quan trọng như vậy, hai người làm sao có thể không nhận ra được!

- Ở đó, còn có ở đó nữa!

Kathleen kinh hãi liên tục chỉ, không chỉ là một hình ảnh, cô ta tối thiểu nhận ra ba bốn hình ảnh đều là những chỗ bọn họ kinh doanh đen!

Landvo ngạc nhiên.

Vì sao những vụ kinh doanh mà bọn họ sắp bán ra lại bị để mắt tới, thậm chí đã bị quét sạch mà bọn họ vẫn không hề hay biết!

- Lẽ nào bọn họ đã sớm chú ý tới những vụ kinh doanh của chúng ta?

Kathleen chấn động, ánh mắt không giấu được sự kinh sợ.

Landvo cũng nghĩ đến điểm này, sợ hãi nhìn vợ mình.

Cũng bởi vì có vụ liên kết điều tra này, bọn họ trước sau cho rằng Bạch Tiểu Thăng thu hút sự chú ý của mọi người, mới thả lỏng, để cho Umea, Ruby ngầm đi làm. Đương nhiên làm như vậy không dễ làm người khác chú ý, càng ổn thỏa hơn. Kathleen cũng tán thành.

Chỉ có điều, nếu như biết những nơi này đã sớm bị để mắt tới, bọn họ thà mạo hiểm mau chóng cắt đứt rắc rối còn hơn.

Đương nhiên, bọn họ làm nhân vật đứng phía sau, trừ khi Umea khai ra, bằng không rất khó tìm được chứng cứ tới trên đầu bọn họ.

Mấu chốt là hôm nay, Umea có tới nhà xưởng đó không!

Hai người cảm thấy lo lắng.

Vợ chồng Landvo xì xào bàn tán, thậm chí kinh sợ kêu khẽ cũng không làm cho quá nhiều người bên cạnh quan tâm.

Ở đó tuyệt đối không chỉ có hai vợ chồng bọn họ kinh ngạc, thậm chí chỉ chỏ như vậy.

Kathleen kịp phản ứng vội vàng che giấu cảm xúc, đồng thời lấy điện thoại di động ra muốn nhắn tin cho Umea.

Nhưng sau đó, cô ta tự nhiên phát hiện ra ở đây căn bản không có tín hiệu.

- Chuyện gì xảy ra vậy? Lẽ nào trong hội trường này bị phong tỏa tín hiệu rồi sao?

Kathleen thầm kinh sợ.

Buổi họp này lớn như vậy, hẳn bọn họ sẽ sợ tai vách mạch rừng, bị phong tỏa tín hiệu cũng là chuyện có thể hiểu được!

- Đi, chúng ta đi thôi!

Kathleen quyết đoán nói.

Bây giờ bọn họ phải rời khỏi hội trường trước, sau đó nhanh chóng liên hệ với Umea, ở dưới tình huống không ổn như vậy, bọn họ phải cố gắng hết sức cứu lại.

Bọn họ không cần kinh doanh, cũng không cần tiền nữa!

Chỉ cần phủi sạch quan hệ!

Kathleen vừa muốn đứng dậy, lại có hai nhân viên một nam một nữ lại gần, lạnh lùng mặt nói:

- Mời cô ngồi xuống! Hội nghị đã bắt đầu, lúc này không được rời khỏi đây!

Không cho phép rời đi à?

Kathleen thấy vẻ mặt hai người rất cứng rắn không chấp nhận giải thích đã hiểu rõ mình không đi được!

- Tôi có việc gấp, tôi muốn đi nhà vệ sinh cũng không được sao!

Kathleen tức giận nói.

- Có chuyện gấp thì mời nhịn một chút, bây giờ không cho phép bất kỳ ai rời đi.

Cô nhân viên nói:

- Ngài muốn đi vệ sinh thì trong này cũng có. Bên ngoài hội trường đều được vũ trang an ninh, bọn họ cũng sẽ không cho ngài rời đi.

Kathleen nghe vậy thì sắc mặt trắng bệch, Landvo muốn lớn tiếng phản đối nhưng lại bị cô ta ngăn cản.

Vô dụng thôi. Từ khi bắt đầu, bọn họ muốn rời đi thì căn bản không có khả năng, dù sao đây cũng là chuyện cơ mật rất cao của ngành cảnh sát.

Thật ra, bây giờ bọn họ đi cũng sẽ đối mặt với việc lên án để lộ bí mật, chỉ có điều cân nhắc nặng nhẹ, Kathleen vẫn muốn ra ngoài.

Nhưng xem ra bây giờ chỉ có thể hy vọng tình hình không tệ bọn họ tưởng!

Hi vọng Umea, Ruby đều không có ở đó!

Bạn cần đăng nhập để bình luận