Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1781: Hội nghị cấp cao nhất (1)

Ngày thứ hai sau khi vợ chồng Landvo tiếp nhận điều tra của cảnh sát liên minh mười hai quốc gia, buổi sáng, ở tổng bộ tập đoàn Chấn Bắc, trong một căn phòng làm việc được trang hoàng xa hoa tráng lệ, đang tổ chức một hồi hội nghị quy mô nhỏ.



Dự họp hội nghị này chỉ có mười một người, nhưng mười một người này có thể nói là "tầng đỉnh" của tập đoàn Chấn Bắc!



Tục truyền, tập đoàn Chấn Bắc tồn tại bảy đại phó đổng, đều là thần tử trung tâm cùng giành chính quyền với lão chủ tịch Bạch Chấn Bắc, Bạch Chấn Bắc tiên sinh không rõ vì sao lại lùi vào hậu trường, liền do bảy vị đại phụ tá này thay quyền chấp hành đổng sự đến xử lý tất cả sự vụ lớn nhỏ trong ngoài tập đoàn.



Mà hiện tại trong mười một người đang ngồi ở đây, đã có năm vị trong bảy vị phó đổng rồi, bao gồm cả Đường Thành An và Lý Vận Nguyên mà Bạch Tiểu Thăng từng gặp ở tập đoàn.



Còn sáu người còn lại, trừ sự nghiệp bộ Nam Mĩ ở ngoài ra, chính là năm người phụ trách ngũ đại sự nghiệp bộ khác, bao gồm Tác n Tư, bao gồm Tưởng Quát, còn có một người, là Ôn Ngôn người phụ trách giám sát bộ.



Nội dung buổi họp của bọn họ, tự nhiên là liên quan với Landvo rồi.



Ôn Ngôn làm người đứng đầu giám sát bộ, còn có một tầng thân phận"đặc thù", thực tế địa vị của hắn cao hơn cái chức sự nghiệp bộ sự nghiệp tổng tài mà hắn đang ngồi, gần như đứng ngang hàng với bảy đại phó đổng, chỉ có điều hắn thời khắc duy trì sự khiêm tốn, rất là tôn trọng đối với những lão nhân gia kia, khiến người ta có loại ảo giác hắn cùng một cấp độ với sự nghiệp tổng tài.



Làm người đứng đầu một bộ ngành đặc thù nhất bên trong tập đoàn, Ôn Ngôn lại lấy ra chứng cứ của Landvo, vì vậy ở trong ý nghĩ của các vị phó đổng, hắn là người chủ trì trận hội nghị ngày hôm nay.



Ôn Ngôn dùng thời gian hai tiếng, đem bảy phần mười chứng cứ chủ yếu của Landvo, biểu diễn cho mọi người thấy.



Sở dĩ không có nói thẳng ra hết thảy chứng cứ, không phải thời gian không đủ, mà là Ôn Ngôn cố tình làm như vậy.



Vừa đến, những chứng cớ này, đã đầy đủ để định tội Landvo rồi, thứ hai, lật đổ Landvo cũng không phải mục đích, từ trước tới giờ cũng đều không phải, từ trên người Landvo thu được “lợi ích” to lớn nhất mới phải!



Huống hồ, trong năm vị phó đổng đang ngồi ở đây, có một vị chính là quý nhân của Landvo, một tay đề bạt hắn lên, có gã ở đây, sự tình cũng khó thực hiện đến quá tuyệt!



Lăn lộn lâu dài ở trong tập đoàn tài chính lớn cấp thế giới liền biết, nơi này giống như là một thế giới thu nhỏ vậy. Chỉ con nít mới giảng đúng sai, người lớn rồi chỉ nói lợi và hại.



Huống hồ, Ôn Ngôn cũng không có ý định dựng lên cho mình một kẻ thù cấp phó đổng.



- Các vị lãnh đạo, đồng nghiệp, đây chính là tình huống chúng ta nắm giữ hiện nay, trải qua giám sát thận trọng cân nhắc, chúng ta cho rằng Landvo không thích hợp tiếp tục đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc sự nghiệp của bộ sự nghiệp Nam Mỹ nữa, cần phải hủy bỏ hết thảy chức vụ, để cho Landvo phối hợp với cảnh sát liên minh mười hai quốc gia tiến hành điều tra, chúng ta cũng sẽ khởi xướng trình tự truy trách đối với hắn!



Ôn Ngôn nghiêm túc phát ra tiếng kiến nghị.



Trước đây là tạm dừng chức vụ, trước mắt là phải huỷ bỏ.



Cái gọi là trình tự truy trách, chính là đem Landvo đưa lên pháp đình M quốc, do tập đoàn kiện hắn lên tòa án.



Lấy thực lực tập đoàn tài chính cấp thế giới, tụ tập đoàn luật sư cấp bậc cao nhất, trên căn bản Landvo ra toà án cũng là chắc chắn phải chết.



Mọi người nghe vậy, từng người thấp giọng trao đổi ý kiến với nhau.



Ôn Ngôn bình tĩnh chờ đợi.



Có điều, lại có một người không giao lưu ý kiến với bất kỳ một ai, mà là cúi đầu ung dung thong thả uống cà phê.



Đó là một lão giả người da trắng, có tóc hoa râm, đường viền gò má có góc cạnh khoẻ mạnh, những nếp nhăn sâu như khe rãnh lại mang theo vẻ cường tráng.



Hắn tên là Morgan, một trong các phó đổng, cũng là người đã đề bạt Landvo.



- Mọi người có ý kiến gì không? Nếu như không có, vậy thì ta thấy thời gian cũng gần đủ rồi, có thể tiến hành biểu quyết.



Mặt mày hiền lành, Lộ Thành An mở miệng nói, lúc nào cũng mỉm cười.



Bên trong phó đổng, ông ta xem như là lớn tuổi, tự nhiên so với những người khác càng thích hợp đề nghị như vậy hơn.



- Chứng cứ xác thực, sự tình rõ ràng, không có gì để nói nhiều, ta thấy lúc này có thể cách chức, quyết nghị truy trách.



Ngoài ra Lý Vận Nguyên, một vị phó đổng, cũng lên tiếng nói với vẻ mặt tràn đầy nghiêm túc.



Hai vị phó đổng này đi lại với nhau tương đối gần, đối với rất nhiều chuyện cũng ý kiến rất tương tự.



Có điều phó đổng khác sẽ không thoải mái như vậy.



Trong này liên quan đến rất nhiều chuyện, liên lụy đến vấn đề thăng bằng ở khắp nơi. Lão chủ tịch nổi hứng chơi trò mất tích, mọi người đều là người giúp đỡ tập đoàn tranh đấu giành thiên hạ, thủ đô đế quốc thương mại to lớn này có một phần của mọi người, ai cũng không muốn để thực lực của một phương nào đó suy yếu hoặc là tăng trưởng thật lớn.



Vì vậy, những người khác cũng trầm ngâm lên.



- Khụ.



Morgan đúng lúc này chợt ho khan một tiếng, bỏ cái cốc xuống, cũng dẫn sự chú ý của mọi người về phía hắn.



- Ta ngược lại thật ra có hai câu, không biết có thích hợp nói hay không.



Morgan mỉm cười lên tiếng.



"Khiêm tốn" như vậy, đều không giống phong cách của hắn.



- Lão Morgan, ngươi có chuyện gì thì cứ việc nói, không cái gì mà có thích hợp hay không cả, cánh cửa phía sau đã đóng kín, ở nơi này lại không có người ngoài.



Đường Thành An cười đáp lời.



Lão Morgan mỉm cười gật đầu, đưa mắt nhìn mọi người, lúc này mới chầm chậm nói ra,



- Cái tay Landvo này, quả thật có một số việc làm hơi thái quá rồi!



"Có một số việc", làm "Quá đáng"?



Lão Morgan mở miệng hời hợt hai câu, liền đem cái tội mà Landvo phải chịu suy yếu một mảng lớn.



Đường Thành An không lên tiếng, Lý Vận Nguyên cũng không phản ứng, chỉ là ánh mắt càng lạnh hơn một phần.



Ôn Ngôn mỉm cười nghe.



Những người khác, như Tác n Tư và Tưởng Quát lại không dám thẳng thừng lên tiếng phủ định.



- Phải nói là Landvo đã làm ra cống hiến cho tập đoàn nhiều năm như vậy, các vị cũng đều rõ ràng, hắn có thể trở thành người phụ trách khu Nam Mĩ, vậy thì không phải ai có năng lực đề bạt là được, là dựa vào công lao thực tế của chính hắn đi tới từng bước một, quyết nghị hắn nhậm chức, các vị cũng không có dị nghị gì chứ?



- Người này à, càng chạy càng cao, quyền thế càng lúc càng lớn, rất nhiều chuyện đều thân bất do kỷ, khó bảo toàn có một số việc làm sai bước nhầm. Ví dụ như, vì người của mình đi mưu cầu một phần lợi ích, các vị tổng giám đốc sự nghiệp đang ngồi ở đây, các vị cũng đều có một đám ủng hộ trung thực, có lúc cũng khó bảo đảm vì bọn họ mà làm một ít suy nghĩ, kỳ thực những thứ này đều là ngầm hiểu ý, chỉ cần không quá trái thông lệ của tập đoàn thì cũng có thể hiểu được.



- Landvo chưởng quản khu Nam Mĩ trong những năm này, không nói xuất sắc bao nhiêu, nhưng tóm lại ở sáu cái sự nghiệp bộ khu Nam Mĩ là xếp hạng trung thượng, nếu như hắn thật sự ăn không đục không, vậy thì sẽ không thể nào có được cái thành tích này phải không?



Lão Morgan kể rõ một phen, rất nhiều ý kiến giải vây giải vây cho Landvo.



- Lão Morgan, ông nói như vậy, Landvo liền không sai rồi.



Lý Vận Nguyên cau mày nói.



Tẩy trắng như thế, có phải là có chút quá đáng rồi không!



Then chốt là những tổng giám đốc sự nghiệp đang ngồi kia nghe xong sẽ có cảm tưởng thế nào, sau đó có phải là bọn họ sẽ học theo răm rắp không, vậy thì làm sao bây giờ!



Trừ mình cùng với Đường Thành An và lão Morgan ra, hai vị phó đổng khác không lộ một chút thần sắc nào, khó có thể phân biệt được thái độ, điểm này cũng làm cho Lý Vận Nguyên khó chịu.



Thời điểm lão chủ tịch còn ở đây, nào có bẩn thỉu xấu xa như thế.



Đen chính là đen, trắng chính là trắng!



Không trách, cái vị đại hành chủ tịch trẻ tuổi kia đối với bảy cái lão gia hoả bọn họ xưa nay đều không ưa.



Có bọn họ ở đây, bên trong này đều thay đổi vị rồi!

Lý Vận Nguyên thậm chí đối với sự phân chia quyền lực của bảy đại phó đổng đều sản sinh tâm tình mâu thuẫn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận