Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 179: Ác mộng đến!



Cách bảy ngày trước khi khánh thành quảng trường Outlets.

Liên tiếp mấy ngày, ở trên truyền thông đều là tin tức về "Ngụy Mặc Nhiễm", "Quảng trường Hướng Đông".

Quảng trường Outlets ở trong mấy ngày này làm qua một lần họp báo, lại liên tiếp mấy ngày thêm nóng ở trên báo chí.

Nhưng mà đây là chuyện vô bổ.

Tin tức quảng trường Outlets khánh thành, bị dìm ngập trong biển tin tức của đối phương, ngay cả tên đều nghe không được.

Phụ trách tuyên truyền và phát triển là Trần Đại Nha, những ngày gần đây liền cảm thấy đau đầu.

Hiện tại hắn vô cùng may mắn, mình không còn là người đứng đầu hạng mục, không thì đầu nhất định sẽ đau chết.

- Không biết hiện tại Bạch Tiểu Thăng có biện pháp gì không!

Trần Đại Nha một tiếng than thở.

Hiện tại đến mức này, hắn đành bất lực, không cách nào.

Để yên tĩnh một chút, quảng trường Outlets liền nguy rồi, cái gì mà tiêu chí của Thiên Nam, sẽ chỉ làm trò hề cho người trong thiên hạ.

- Hiện tại, chỉ có thể gửi hi vọng vào danh vọng của Tống giai đại sư, hi vọng tin tức này truyền đến có thể mang về một chút sôi nổi đi.

Trần Đại Nha thở dài nói.

Đây cũng là điều mà đại đa số người trong hạng mục hi vọng.

Tuy nhiên, hắn lập tức cười khổ lắc đầu.

Đầu năm nay, nói về sự hâm mộ thì học giả đại sư cũng không sánh bằng đại minh tinh.

- Mình vẫn là đi hỏi Bạch Tiểu Thăng một chút, có hay không đem tin tức Tống giai đại sư đến cắt băng, chính thức tuyên bố ra ngoài, đi một bước nhìn một bước đi.

Trần Đại Nha đứng dậy, chạy Bạch Tiểu Thăng văn phòng đi.

Giờ phút này.

Bạch Tiểu Thăng chính trên giấy, tô tô vẽ vẽ, lần này không phải là những cái ký hiệu xem không hiểu, mà là phương án thực sự.

Bây giờ cách khai trương còn có một tuần thời gian, là thời điểm tung ra tin tức nóng nhất từ Tống Giai đại sư này!

Trước đây, hạng mục cũng như có như không hướng bên ngoài tiết lộ qua một chút tin tức, để người chú ý, nhưng lại cố gắng không chứng thực, đây cũng là một loại phương thức tuyên truyền.

Mà lần này, chuyện tới nguy cấp, không thể không ra chiêu, nhất định phải oanh oanh liệt liệt trắng trợn tuyên truyền một phen, đem vị thế của quảng trường Outlets mất đi đã lâu, đoạt lại một chút!

- Giấy báo, mạng internet, từ truyền thông, video quảng cáo. . .

Bạch Tiểu Thăng bút đi như bay, rất nhanh viết nguyên hết một ngày, nhiều cấp độ nhiều tầng mở rộng kế hoạch.

Trải qua sửa chữa về sau, Bạch Tiểu Thăng trên mặt lộ ra một vòng đã lâu không gặp nụ cười tự tin.

Gần đây, áp lực của hắn cũng không nhỏ, hoặc là khẽ nhíu mày, hoặc là mặt không biểu tình.

Nụ cười này, đại khái là những ngày này, lần đầu xuất hiện.

- Mặc dù không thể giống như Ngụy Mặc Nhiễm, lập tức hấp dẫn lượng chú ý lớn, nhưng là ưu thế Tống Giai đại sư ở hai giới thương chính, đến lúc đó lấy chút mặt, ba ngày một lần tuyên truyền nhỏ, sáu ngày một lần truyền bá khuếch tán, cuối cùng, người tới xem hạng mục chúng ta hẳn là chênh lệch không quá nhiều, ngược lại, chất lượng quý khách sẽ rất cao!

Bạch Tiểu Thăng nhìn xem tờ kia giấy, khẽ gật đầu.

Sau đó, điện thoại di động của hắn vang lên.

Bạch Tiểu Thăng bỏ xuống tờ phương án, mỉm cười tiếp điện thoại, đặt ở bên tai.

- Alo?

- Alo, cậu là Bạch Tiểu Thăng sao? Tôi là thư kí riêng của Tống Giai đại sư. . .

. . .

Trần Đại Nha gõ cửa phòng của Bạch Tiểu Thăng, lập tức đẩy cửa vào.

Bạch Tiểu Thăng làm quản lý đến nay, một mực là như thế này, mọi người phải vào phải gõ cửa nhắc nhở một chút là đủ. Nếu như việc khẩn cấp, liền không gõ cửa cũng không sao.

Cho nên, sau khi gõ cửa Trần Đại Nha trực tiếp đẩy cửa vào.

Bạch Tiểu Thăng đang ngồi bàn công tác, ngồi nghiêm chỉnh, ánh mắt trực tiếp nhìn qua, đem Trần Đại Nha cho giật mình, nhìn kỹ mới phát hiện, Bạch Tiểu Thăng ánh mắt tiêu điểm không phải hắn, chỉ là nhìn cái phương hướng này.

Bạch Tiểu Thăng đang tiếp một cuộc điện thoại.

Trên mặt của hắn không biểu lộ.

Nhưng là Trần Đại Nha rõ ràng cảm nhận được vẻ mặt của Bạch Tiểu Thăng.

Có chút âm trầm.

Trần Đại Nha an tĩnh chờ ở nơi đó, nhìn xem khuôn mặt tuổi trẻ kia, hắn còn nhớ rõ thời điểm Bạch Tiểu Thăng đến với nói câu nói kia.

- Tôi thích công việc có tính thử thách!

Ba tháng ngắn ngủi thời gian, Bạch Tiểu Thăng đã thành hạng mục lãnh đạo tối cao nhất, thực tế là cấp trên của Trần Đại Nha hắn.

Trần Đại Nha trong lòng một phen cảm khái.

Cuối cùng, Bạch Tiểu Thăng cúp điện thoại, cũng phát hiện hắn.

- Có chuyện gì sao, Trần quản lý?

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng.

Tiếu dung khô khốc.

- Tôi là tới hỏi một chút, liên quan tới việc Tống giai đại sư có mặt cắt băng. . .

- Tống giai đại sư không tới được.

Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh nói.

Cái gì!

Trần Đại Nha giật mình, hai mắt trợn tròn xoe.

Tống giai đại sư không tới? !

Điều này, điều này, điều này làm sao có thể!

Hắn sao có thể không đến, hắn rõ ràng nói sẽ đến!

- Bác sĩ riêng của Tống giai đại sư, gần đây kiểm tra thân thể cho đại sư, nói đại sư khả năng có bệnh ở tim, đã liên hệ bệnh viện nước ngoài, đem đại sư bay sang Châu u chẩn trị, thời gian ngắn, không về được.

Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh nói.

Trần Đại Nha ngẩn ngơ, nở nụ cười khổ.

Bọn hắn chỗ dựa lớn nhất, lớn nhất hi vọng, giống như đây. . . Tan vỡ? !

Cái này nếu là truyền đi, toàn bộ hạng mục nhiều ít người sẽ điên mất!

Hiện tại, quảng trường Outlets còn lấy cái gì cùng Hướng Đông đấu!

- Khu trưởng Ngô Khải Binh kia. . .

Trần Đại Nha còn ôm một tia hi vọng, lại nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng khẽ lắc đầu với mình,.

Đúng, khu trưởng Ngô Khải Binh cũng phải xem ở mặt mũi của sư phụ của mình mới có thể đến, nếu đều là khai trương thì vì cái gì mà không đi Hướng Đông bên kia đứng đài.

Bình tĩnh mà xem xét, thanh thế Hướng Đông cũng là kiểu mẫu nổi lên, khu trưởng vì công việc, cũng nên chọn Hướng Đông, qua bên kia không gì đáng trách, coi như Tống Giai đại sư biết, cũng tìm không ra nửa phần lý do.

- Chúng ta cứ như vậy thua?

Trần Đại Nha vô cùng khó khăn thống khổ nói.

Bạch Tiểu Thăng không có trả lời hắn, cầm lấy mình viết xong tuyên truyền phương án trên bàn.

Tốn thời gian ba giờ, hơi mỏng một trang giấy.

Bạch Tiểu Thăng tiện tay xé nát, không chút do dự, ném vào giỏ rác.

- Lão Trần, tôi mệt mỏi, muốn trở về nghỉ hai ngày! Trong vòng hai ngày, anh đến chủ trì, sau hai ngày đó tôi sẽ trở lại!

Bạch Tiểu Thăng quẳng xuống một câu nói kia, đi qua Trần Đại Nha.

- Thông báo anh đến nói, dùng tôi tuyên bố.

Trần Đại Nha lấy lại tinh thần thời khắc, Bạch Tiểu Thăng đã đi.

Trần Đại Nha muốn nói lại thôi, cuối cùng lắc đầu.

Khoảng cách khai trương, còn có bảy ngày, Bạch Tiểu Thăng xin phép nghỉ hai ngày!

Trần Đại Nha quản lý tạm thời nắm công việc.

Tin tức truyền ra, hạng mục chấn kinh!

- Cậu nói cái gì, Bạch Tiểu Thăng xin nghỉ!

Vương Duệ, bỗng nhiên đứng người lên, kinh ngạc nhìn xem Tiền trợ lý.

Tiền trợ lý giật mình, lời nói đều có chút lắp bắp.

- Đúng, đúng đó, thông báo đều đã đưa tới. Mà lại, tôi lại tận mắt thấy cậu ta rời đi hạng mục, lúc ấy tôi còn có chút buồn bực. Hơn nữa nhìn bóng lưng của cậu ta, cậu ta. . .

- Cậu ta thế nào? !

Vương dắt hỏi.

- Bóng lưng của cậu ta giống như chó nhà có tang.

Tiền trợ lý nhịn không được khoái ý nói.

Chó nhà có tang!

Vương Duệ không nhịn được cười ha ha, nụ cười biến thành dữ tợn.

- Hay, Hay lắm! Tôi đúng lúc suy nghĩ làm sao bắt thóp của cậu ta! Trước đêm khai trương, người tổng phụ trách hạng mục tự ý rời vị trí, dẫn đến toàn bộ hạng mục gặp khó thất bại! Lý do này có đủ tốt hay không!

- Rất tốt, lần này tôi viết, tôi cho viết thêm cho cậu ta chút!

Tiền trợ lý kìm nén không được, cười nói.

- Chờ cậu ta trở về, tôi liền họp, trước mặt mọi người định tội cậu ta!" Vương Duệ nhe răng cười.

Lần này, nhìn hắn còn thế nào lật bàn!

Giờ phút này, Bạch Tiểu Thăng chính hai tay đút vào túi, uể oải đi trên đường cái, sắc mặt bình tĩnh mang theo nụ cười, hoàn toàn không có vẻ lo lắng đại sư không có mặt.

- Lần này, tôi lại để các người tạm thời đắc ý một lần!
Bạn cần đăng nhập để bình luận