Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1804: Một khóa học cho cả học viện (2)

Buổi diễn tập chính thức bắt đầu.

Trên không trung, máy bay không người lái "nhìn kỹ", lớp Bắc 2 phát động công kích.

Nhà xưởng có bốn lối vào. Lớp Bắc 2 lại chia làm bốn đội, mỗi đội có hai tổ nhỏ gồm bốn người, người dẫn đầu cầm lá chắn chống đạn. Ba người phía sau chống tay lên vai người trước, vừa tiến lên vừa giơ súng cảnh giới. Đây rõ ràng chính là cách thức tấn công cơ bản nhất trong sách giáo khoa.

Ở trong mắt học viên giáo viên của cả học viện, bọn họ làm như vậy là có nề nếp bình thường không có gì khác lạ, lại cực kỳ đúng tiêu chuẩn.

Nicholas sắp xếp cho mấy người đứng gác ở bên ngoài. Bọn họ đều là cao thủ về điều tra, dưới sự tập trung tinh thần đã nhanh chóng phát hiện ra lớp Bắc 2 tấn công.

Vì vậy lớp Bắc 2 còn chưa vào tới trong xưởng đã bắn nhau với lính gác.

Thậm chí còn tốn nhiều công sức mới bắn chết được đối phương.

Trong phòng họp lớn và đại sảnh báo cáo, người xem đều bàn tán với nhau.

- Quá kém, tự nhiên lại dây dưa với lính gác. Làm vậy không phải là thông báo cho người ở bên trong biết có tình huống xảy ra sao?

- Đúng vậy. Không ngờ bọn họ lại dễ dàng bị phát hiện ra như thế.

- Các người phải hiểu, lính gác này là người của lớp Kèn Lệnh, bọn họ đều là cao thủ giỏi tới mức nào? Lúc này, trong bụng bọn họ đều đang tức giận nên càng tập trung tinh thần hơn gấp trăm lần. Trong thực tế có loại tội phạm như vậy sao? Nếu có bản lĩnh như vậy, còn có thể bị phái ra canh gác nữa sao?

- Đúng vậy. Tôi thấy biểu hiện của lớp Bắc 2 không tệ, không xuất sắc, nhưng hoàn toàn không có sai lầm gì.

- Xem đi, xem đi, bọn họ đã bắt đầu đánh vào trong nhà xưởng rồi kìa!

Có người nhắc nhở.

Mọi người nhìn về phía màn hình lớn.

Chỉ thấy máy bay không người lái quay xuống, tám tổ nhỏ của lớp Bắc 2 tiến vào lối vào của nhà xưởng, bắt đầu nổ súng chiến đấu với đám người Nicholas lớp Kèn Lệnh.

Bởi vì lớp Bắc 2 giữ lá chắn chống đạn, trong thời gian ngắn những cao thủ bắn súng của lớp Kèn Lệnh cũng không thể làm ra thành tích, hai bên bắn loạn, mỗi bên chỉ có tổn thất rất nhỏ.

Nhưng sau đó ngoài dự đoán của mọi người, người lớp Bắc 2 không đánh mạnh, thậm chí không tham chiến mà thay bằng yểm hộ, trực tiếp lùi lại.

Điều này làm cho người của lớp Kèn Lệnh ngơ ngác nhìn nhau.

- Có lẽ bọn họ còn muốn chui vào cống thoát nước!

- Hoặc là dụ chúng ta rời khỏi công sự che chắn!

- Đừng để bị mắc lừa!

- Đúng, chúng ta lại chờ ở trong này! Cho dù bọn họ cầm lá chắn cũng có thể bắn vào chân. Chỉ cần đội hình của bọn họ vừa loạn, lại bắn chết người phía sau.

Người của lớp Kèn Lệnh kêu lên.

Ba người Nicholas, Farro, Monica cảm thấy có lý, quyết định tạm thời chờ xem tình hình.

Ở bên ngoài, máy bay không người lái từ trên cao quay phim xuống, truyền hình ảnh toàn cảnh tới trên màn hình lớn ở phòng họp lớn và sảnh báo cáo.

Những người xem thấy tình hình bên ngoài thì không khỏi trợn mắt há hốc mồm.

Lớp Bắc 2 căn bản không mai phục ở bên ngoài nhà xưởng, mà một đường rút ra khỏi đó, lùi đến ngoài tường rào cuối cùng, sau đó bắt đầu bận rộn.

- Bọn họ chắn ở lối ra à?

Có người không nhịn được kinh ngạc kêu lên.

Viện trưởng Anthony nhìn thấy thì vẫy người tới thì thầm vài câu, người kia nhanh chóng rời đi, sau đó máy bay không người lái lại bay tới gần lớp Bắc 2.

Hình ảnh trên màn hình càng rõ ràng hơn.

Lớp Bắc 2 quả nhiên phân ra hai nhóm người lớn chuyển các đồ có thể tìm được, lấy nguyên liệu ngay tại chỗ để chặn ba trong bốn lối vào.

Tường xung quanh nhà xưởng rất cao, vì tạo cảm giác thật hơn nên phía trên còn có lưới sắt. Ba lối vào bị rất nhiều đồ linh tinh chất đống, trong thời gian ngắn căn bản khó có thể dọn ra được.

Như vậy chỉ còn lại có một lối ra.

- Bọn họ còn có thể làm như vậy sao? !

Có người không thể tin nổi lên tiếng.

Trong nhiều lần diễn tập trước đó cũng không có ai làm như thế, buổi diễn tập này là thử thách sự hợp tác và tấn công của đội cảnh sát, còn gặp phải đám tội phạm có vũ khí.

- Lớp Bắc 2 đã thể hiện ra năng lực hợp tác, năng lực tấn công của mình. Bọn họ làm như thế mới là các biện pháp nên có khi gặp phải tình huống ngoài ý muốn!

Có giáo viên không nhịn được nói.

Mọi người đồng loạt nhìn về phía người vừa lên tiếng.

Không sai. Không ai nói với bọn họ, khi đối mặt với đám tội phạm có hỏa lực ngang hàng còn phải một mực tiến lên bắn chết. Thậm chí học viện cũng không chỉ một lần nhấn mạnh, bảo bọn họ hành động phải thận trọng.

Lớp Bắc 2 đã hoàn toàn quán triệt mục đích của học viện, lấy hành động này nói cho người của cả học viện biết trong tình huống như vậy thì nên làm sao.

Nhận thấy được những điều này, không chỉ người ở chỗ này, gần như mỗi phòng họp lớn, sảnh báo cáo đều có người bàn luận như vậy.

Viện trưởng Anthony nhìn chằm chằm vào màn hình, hai mắt sáng ngời, trong miệng lẩm bẩm:

- Bạch Tiểu Thăng, thật đúng là cậu! Trước đây, rốt cuộc cậu đã làm gì vậy!

Lúc này, máy bay không người lái vừa vặn quay tới chỗ Bạch Tiểu Thăng, thấy anh tìm một vị trí thoải mái, ngồi ở chỗ đó giơ tay chỉ huy mọi người vận chuyển, trong miệng hình như còn nói gì đó.

- Kéo màn ảnh tới gần, mở thiết bị thu âm ra. Tôi muốn biết cậu ta đang nói gì.

Anthony có phần hứng thú ra lệnh.

Sau một lát, có người thao tác, máy bay không người lái bay tới gần Bạch Tiểu Thăng, đồng thời mở thiết bị thu âm ra.

Bạch Tiểu Thăng cũng phát hiện có hai máy bay không người lái tới gần quay mình, cũng biết đối diện hình ảnh là giáo viên và học sinh của cả học viện, còn có viện trưởng Anthony.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười phất tay với ống kính nói:

- Viện trưởng Anthony ở đó à?

Máy bay không người lái chợt cao chợt thấp như trả lời vậy.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười cao giọng nói:

- Xuất phát từ thực chiến, khi đội cảnh sát chúng tôi đang điều tra nhà xưởng sản xuất phi pháp đã gặp tội phạm với hỏa lực mạnh mẽ. Bên tôi cố gắng bao vây bọn họ, bây giờ đội cảnh sát đang gọi tiếp viện, yêu cầu phái mấy đội cảnh sát đặc biệt tới, tốt nhất là mang theo xe thiết giáp. Tại hiện trường không có dân thường, yêu cầu sử dụng súng máy uy lực lớn và súng bắn tỉa. Nếu có thể thì đưa tới mấy khẩu pháo, tiến hành dùng vũ lực chấn áp hỏa lực của đám tội phạm.

Bạch Tiểu Thăng nói tới pháo làm mọi người ở đối diện màn ảnh đều nghẹn lời.

Viện trưởng Anthony không nhịn được cười to.

Trong phòng họp lớn và đại sảnh báo cáo, người xem bỗng nhiên sôi trào, thảo luận rất nhiệt tình.

- Người này... giáo viên này nói không sai, gặp được đám tội phạm có hỏa lực mạnh, đội cảnh sát lựa chọn bảo đảm bao vây chặt chẽ là chính xác nhất, chính là bao vây mà không tấn công, yêu cầu trợ giúp.

- Đúng vậy, đây mới là cách làm chính xác cần dạy trên giáo trình!

- Ôi trời ơi, hôm nay giáo viên Bạch này cho tất cả mọi người chúng ta một khóa học căn bản!

- Tôi cảm thấy bọn họ làm đúng!

- Nhưng nói tới pháo thì vẫn có hơi quá...

Đám người Nicholas còn không biết phần lớn mọi người bên ngoài đều tán thành với đề nghị của Bạch Tiểu Thăng, bao vây rồi điều người chuyên nghiệp và hỏa lực tới tiêu diệt bọn họ.

Nói tóm lại là mang pháo tới.

Anthony khẽ cười một tiếng, bảo người ta khống chế máy bay không người lái bay đi.

Ông ta không thể đồng ý với yêu cầu của Bạch Tiểu Thăng.

- Nhưng lớp Kèn Lệnh, các người nếm mùi đau khổ rồi.

Anthony vẫn cười rất vui vẻ.

Cứ như vậy, buổi diễn tập tiếp tục.

Đám người Nicholas ở trong nhà xưởng không ra, chờ hết nửa giờ vẫn không thấy có nửa bóng người.

Bọn họ chờ tới phát điên rồi.

- Tôi ngất. Lẽ nào buổi diễn tập đã kết thúc, bọn họ đi ăn cơm rồi sao?

Farro tức giận nói:

- Bọn họ không vào, còn không phải muốn chờ chúng ta ra ngoài à?

Ánh mắt Nicholas chợt trở nên nghiêm túc:

- Vậy chúng ta lại ra ngoài, là bọn họ không tuân theo quy định, chúng ta sẽ tấn công ngược bọn họ!

Hắn vừa nói như vậy, mọi người của lớp Kèn Lệnh đều xoa tay hưởng ứng.

Nicholas, Farro, Monica chia ra làm ba đường, dẫn đội đột kích.

Nhưng chờ bọn họ lao ra khỏi nhà xưởng, đi dạo trong tường vây một vòng mới lại thình lình phát hiện ba lối ra đều bị bịt kín, chỉ còn lại lối vào chính.

Bọn họ vừa nghĩ cũng biết, bên ngoài lối vào chính là thiên la địa võng, bên kia không che không cản, bọn họ qua đó đều sẽ biến thành mục tiêu sống!

Cho dù đầu đội hộp bìa mà bị súng màu bắn trúng thì cũng xem như bị bắn chết!

Trong này không có gì che chắn, bọn họ không phải là nhân vật của đội cảnh sát nên càng không thể dùng lá chắn chống đạn.

Sắc mặt đám người Nicholas tái mét, Farro còn buồn bực nhìn ra bên ngoài hô to:

- Các người không tuân theo quy định, các người đáng lẽ phải bước vào chứ!

Người bên ngoài nghiêm túc, lớn tiếng trả lời:

- Các người thành thật bước ra đi!

Farro tức tới mức mũi cũng sắp lệnh rồi.

- Vậy chúng ta cứ chờ xem ai xui xẻo!

Nicholas rít gào.

Bên ngoài Jimmy cười ha ha:

- Vậy đợi đến giờ ăn cơm trưa, chúng tôi có thể đi ăn cơm, còn các người muốn nhận cặp lồng cơm sao? Vậy cũng phải đi ra cầm chứ!

Đến lúc này, người của lớp Kèn Lệnh quả thật tức muốn nổ phổi rồi.

Nicholas nhìn máy bay không người lái trên không trung và lớn tiếng phản đối nhưng không có hiệu quả gì.

- Các người có thể thử cống thoát nước, không chừng sẽ có ngạc nhiên đấy.

Người bên ngoài mỉm cười nhắc nhở.

Bởi vậy, đám người Nicholas càng không thử.

Hai bên lại dây dưa thêm một lát.

Cuối cùng đám người Nicholas không thể chịu được nữa, tổ chức đội ngũ cứng rắn xông ra.

Bên ngoài, lớp Bắc 2 đã sớm bố trí xong công sự che chắn. Cho dù khả năng bắn súng của bọn họ kém hơn người của lớp Kèn Lệnh, nhưng từ bên trong công sự che chắn bắn ra hoàn toàn không có gì ngăn cản, còn chiếm chắc thế thượng phong.

Cho dù là vậy, lớp Kèn Lệnh vẫn dũng mãnh vô cùng.

Sau một vòng bắn súng ác liệt, lớp Bắc 2 bị thương hơn nửa mới có thể tiêu diệt hết lớp Kèn Lệnh.

Lượt diễn tập thứ hai, lớp Bắc 2 lại một lần nữa giành thắng lợi, thoáng cái đã làm cho cả học viện đều sôi trào.

Tiếp theo, từng cuộc diễn tập được diễn ra và kết thúc.

Hai bên đều có thắng có thua.

Dù sao, lớp Kèn Lệnh thật sự mạnh mẽ, không phải là ngồi không, dưới nghịch cảnh cũng có thể lật bàn.

Nhưng mãi đến buổi trưa khi buổi diễn tập kết thúc, tổng số điểm thắng của lớp Bắc 2 cao hơn lớp Kèn Lệnh!

Cảnh tượng khó tin nhất trong lịch sử của học viện đã xuất hiện - lớp tệ nhất thắng lớp mạnh nhất!

Ngoại trừ lớp Bắc 2 được bàn luận không dứt, thì còn có một cái tên vang vọng trong học viện, đó chính là - Bạch Tiểu Thăng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận