Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1805: Hình như chúng ta chọn nhầm đối thủ (1)

Sau khi tất cả diễn tập đều kết thúc, viện trưởng Anthony dẫn theo một đám lãnh đạo của học viện đích thân tới hiện trường, gặp mặt hai bên diễn tập - lớp Kèn Lệnh và lớp Bắc 2.

Lúc này, những người đi cùng viện trưởng muốn nhất thấy chính là Bạch Tiểu Thăng.

Ban đầu, “giáo viên kinh doanh trẻ tuổi” mà trong lòng bọn họ vốn khinh thường đã cho bọn họ một khóa học, để bọn họ biết cái gì gọi là không thể nhìn người từ vẻ bề ngoài!

Ngày đầu tiên, người này lại dẫn dắt cả lớp Bắc 2 đứng cuối học viện đánh bại lớp Kèn Lệnh!

Ngoại trừ Bạch Tiểu Thăng này, sợ rằng không ai có thể làm được!

Chỉ riêng điểm này cũng đủ để cho người ta phải thán phục kính nể.

Khi đám người Anthony đến, hai đội diễn tập vẫn đứng thành hai hàng.

Một hàng là học viên bình thường, một hàng là những thành viên xuất sắc.

Một hàng là người thắng, một hàng là người thua.

Nicholas, Farro, Monica dẫn đầu, đám người lớp Kèn Lệnh lộ ra vẻ nặng nề không nói chuyện, sắc mặt khó coi. Nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng đứng cùng lớp Bắc 2 và chuyện trò vui vẻ với viện trưởng Anthony, trong ánh mắt bọn họ đều không phục.

Bên kia.

- Thật không ngờ giáo viên Tiểu Thăng lại giỏi như vậy, có thể phát huy sức lực đoàn đội vô cùng nhuần nhuyễn, vận dụng chiến thuật linh hoạt biến hóa, đặc sắc, đúng là rất đặc sắc!

Anthony nắm thật chặt tay của Bạch Tiểu Thăng và mỉm cười, không ngừng khen ngợi anh ở trước mặt của mọi người:

- Thật khiến cho người ta được mở rộng tầm mắt, nhân tài như giáo viên Bạch có thể tới chỗ học viện chúng tôi chính là vinh hạnh của chúng tôi!

Viện trưởng Anthony lên tiếng, đám người bên cạnh ông ta tất nhiên cũng đều khen ngợi Bạch Tiểu Thăng, rất nhiều người còn thật lòng bội phục.

Cho dù là lớp Bắc 2 của Jimmy nắm giữ chiến thuật tấn công căn bản nhất, Bạch Tiểu Thăng cũng có thể áp dụng chiến thuật thích hợp nhất, hơn nữa sự chỉ huy của anh thật sự rất có phong cách của "nhà kinh doanh", đó chính là - tuyệt đối không chịu thiệt, có thể chiếm lợi lớn thì chiếm, không chiếm lợi nhỏ cũng được, tuyệt đối không tham chiến, bất kể là nuốt trôi hay từng bước xâm chiếm, đều lần lượt dẫn dắt đối thủ từng bước đi về phía phá hủy.

Thương vong thấp, thương vong bằng không vĩnh viễn là điều học viện mong đạt được. Rất nhiều người đều cảm thấy hứng thú với điều này, nghĩ sau này phải cố gắng trao đổi với Bạch Tiểu Thăng nhiều hơn.

- Viện trưởng Anthony và các vị quá khách sáo rồi. Dù sao tôi vẫn chỉ là một người nghiệp dư, không dám so về chuyên môn của các vị.

Bạch Tiểu Thăng khiêm tốn nói.

Vẻ mặt của anh thành thật, lời lẽ chân thành, hoàn toàn không có thái độ kiêu ngạo.

Bạch Tiểu Thăng lập tức nhận được thiện cảm của rất nhiều người.

Mọi người bắt đầu giao lưu thân thiết với Bạch Tiểu Thăng.

Viện trưởng Anthony nhìn đám người Jimmy đứng ngẩng cao đầu, ánh mắt mỗi người đầy tự tin, thậm chí cảm giác tinh khí thần trên người lớp Bắc 2 dường như đều được thức tỉnh vậy.

Bạch Tiểu Thăng lại còn có thể thay đổi lớp Bắc 2 vẫn luôn trầm lặng trở thành từng gương mặt đầy tinh thần! Anthony cũng âm thầm kinh ngạc.

Đây là năng lực cần có một người thầy trong học viện! Anthony càng thêm tán thưởng Bạch Tiểu Thăng.

Lớp Bắc 2 cũng là học viên của học viện, Anthony cũng có kỳ vọng cao vào bọn họ, thấy bọn họ trải qua một lần diễn tập đã thiết lập được sự tự tin vào chính mình, ông cũng thật lòng thấy vui mừng.

- Các cậu thật sự không tệ đâu!

Anthony còn đặc biệt giơ ngón tay cái, mỉm cười khen ngợi đám người Jimmy:

- Trên thực tế chứng minh thiên tài là có thể vượt qua, các cậu cũng là thành viên xuất sắc của học viện, không kém hơn bất kỳ kẻ nào!

Anthony chưa bao giờ chân thành khích lệ và chúc mừng lớp Bắc 2 như vậy. Đám người lớp của Jimmy nhất thời kích động khó có thể kìm chế nổi.

Nhưng bọn họ cũng biết là ai đã tạo ra tất cả những điều này.

- Đều là giáo viên Bạch Tiểu Thăng dạy tốt, mời thầy ấy tới dạy học là phúc của chúng tôi!

Jimmy lớn tiếng nói.

Lớp Bắc 2 phấn chấn, đồng thanh phụ họa.

Bên cạnh, người của lớp Kèn Lệnh thâm trầm nhìn bọn họ, còn nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Farro là người thiếu kiên nhẫn trong đó. Thấy Bạch Tiểu Thăng được khen ngợi, lớp Bắc 2 được khen ngợi, viện trưởng còn nói thiên tài gì cũng có thể bị vượt qua, vậy chẳng phải nói bọn họ không có gì nổi bật còn gì?

Trong lòng Farro quả thật muốn bùng nổ.

- Báo cáo viện trưởng, tôi có chuyện muốn nói!

Farro bỗng nhiên hét lớn.

Farro lấy hết sức lực hét lên một tiếng này khiến những người bên cạnh đều bị dọa cho giật mình.

Mọi người lập tức bị hắn thu hút sự chú ý.

Anthony xoay người nhìn về phía Farro, tất nhiên chú ý thấy tâm trạng hắn không đúng, lúc này khẽ cau mày nói:

- Farro, cậu muốn nói gì?

Nicholas, Monica kinh hãi nhìn người trẻ tuổi lỗ mãng Farro này. Chẳng lẽ người này giận quá phát điên rồi, dám lớn tiếng quát mắng trong trường hợp ở trước mặt viện trưởng Anthony sao?

Sắc mặt Farro thâm trầm, không để ý tới ánh mắt uy hiếp của Anthony, quật cường nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng tất nhiên cũng nhìn về phía hắn, trên mặt hiện ra một nụ cười mỉm.

- Báo cáo viện trưởng, tôi nói tôi không phục!

Farro hạ quyết tâm, dứt khoát làm càn đến cùng.

- À, cậu không phục à?

Anthony híp mắt lại, hừ lạnh nói:

- Cậu không phục cái gì? Cậu không phục ai hả?!

Farro chỉ tay về phía Bạch Tiểu Thăng, tức giận nói:

- Tôi không phục hắn!

Một câu nói này làm mọi người kinh hãi.

Farro cũng quá lớn mật rồi. Hắn dám ở trước mặt viện trưởng Anthony, nói không phục với Bạch Tiểu Thăng đang được mọi người khen ngợi à?

Ở trong học viện, tội xúc phạm người trên cũng là lỗi nặng!

Rất nhiều người của lớp Kèn Lệnh đều nhìn Farro với vẻ ủng hộ, trong lòng bọn họ cũng đang tức giận.

Có người đứng ra nói lời trong lòng bọn họ, bọn họ cũng khẽ nói lời phụ họa!

Farro nhìn Bạch Tiểu Thăng và hầm hầm quát:

- Anh có bản lĩnh dẫn theo bọn họ trực tiếp đấu với chúng tôi, đấu cận chiến, đấu kỹ thuật bắn súng, đấu chiến thuật. Chứ dựa vào một vài thủ đoạn gian trá thắng chúng tôi như vậy, anh và bọn họ thắng cũng không anh hùng!

Farro nghiến răng nghiến lợi, quát:

- Tôi không phục!

Anthony vừa nghe Farro nói như vậy lập tức sa sầm mặt.

Bạch Tiểu Thăng dùng chiến thuật giành được thắng lợi, dùng sở trường tránh sở đoản, hành động thận trọng, còn lấy quy tắc chuẩn là bảo đảm an toàn tính mạng cho mỗi thành viên, đây là cách làm đáng quý tới mức nào!

Có người chỉ huy như vậy, rõ ràng là phúc của người cảnh sát!

Farro lại chỉ có thấy được thắng thua, lòng thắng bại cũng quá nặng rồi!

Anthony lại muốn phẫn nộ trách mắng Farro ở trước mặt mọi người.

- Viện trưởng Anthony, ông đừng vội nổi giận, tôi tới nói chuyện với cậu ta một chút được chứ?

Bạch Tiểu Thăng đúng lúc lên tiếng, nói với Anthony.

Anthony nhìn Bạch Tiểu Thăng, cuối cùng gật đầu, nói:

- Được.

Ông vẫn phải cho Bạch Tiểu Thăng mặt mũi này.

Bạch Tiểu Thăng được Anthony cho phép liền mỉm cười đi tới, nói với Farro, Nicholas, Monica và tất cả người lớp Kèn Lệnh:

- Xem ra, mọi người thua không phục lắm, cho rằng tôi thắng được không đủ trực tiếp.

- Rất tốt!

Bạch Tiểu Thăng gật đầu, thản nhiên nhìn mọi người của lớp Kèn Lệnh:

- Tôi sớm đã nghe nói các người là một đám thiên tài cao ngạo, ở trong học viện đều không kiêng nể gì, sĩ quan huấn luyện không hợp ý của các người thì các người đều có thể ép đi!

Đối xử với những thiên tài cứng đầu, tự cao tự đại thì phải làm cho bọn họ hoàn toàn thua phục! Phải ép bọn họ một cách toàn diện!

Bạch Tiểu Thăng sợ về sau gặp rắc rối, nên quyết định bây giờ liền giải quyết bọn họ.

- Vậy tiếp theo, tôi đánh cược với các người! Tôi hướng dẫn các người ba ngày, trong ba ngày này, bất luận là cận chiến, bắn súng hay chiến thuật, tôi làm mẫu cho các người, nếu 60% thành viên trong lớp các người vượt qua phần làm mẫu của tôi thì coi như các ngươi thắng tôi! Nếu thua một lần, tôi có thể tiếp nhận một lần hình phạt của các người đối với tôi, đồng thời thực hiện ở trước mặt mọi người!

Tất cả mọi người nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng và cảm thấy không thể tin nổi.

Bạch Tiểu Thăng lại lạnh lùng nhìn lớp Kèn Lệnh:

- Nhưng nếu sau ba ngày, các người không thể thắng được yêu cầu của tôi trong một hạng mục nào, các người phải thành thật làm công cho cả học viện, hễ các người có thái độ không tốt bị người khác phàn nàn thì phải làm thêm một ngày! Làm đến khi các người không còn nóng nảy nữa mới thôi!

Bạch Tiểu Thăng phải xử lý rõ ràng với đám đầu gai này.

- Các người có dám nhận khiêu chiến này của tôi hay không?

Bạch Tiểu Thăng cười lạnh nói.

Tất cả mọi người trong đó có cả viện trưởng Anthony nghe được vụ đánh cược này đều nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng với cảm giác khó có thể tin nổi.

Vừa rồi mọi người còn cho rằng anh là một giáo viên theo khuôn mẫu không chịu thiệt của nhà kinh doanh, thế nào trong chớp mắt lại trở nên tự cao tự đại kiêu ngạo như vậy chứ?

Không ngờ anh lại khiêu chiến với tất cả lớp Kèn Lệnh ở ngay trước mặt mọi người?

Còn là ở phương diện chuyên nghiệp!

Bạch Tiểu Thăng lấy đâu ra tự tin lớn như vậy!

Lớp Kèn Lệnh là lớp học tập trung tất cả những người ưu tú đấy!

Ánh mắt Anthony lóe lên. Ông tất nhiên biết lần đánh cuộc này có thể thắng, lớp Kèn Lệnh do những thành nhiên ưu tú tập trung lại cũng không phải đều toàn năng, cao thủ bắn súng có thể yếu cận chiến, cao thủ chiến thuật có thể yếu thể năng.

Nhưng muốn đánh cược 60% bọn họ đều làm không nổi thì vẫn phải tạo ra thành tích đáng sợ ở những hạng mục này mới được!

Bạch Tiểu Thăng thật sự có thể làm được điều này sao?!

Còn nữa, Bạch Tiểu Thăng lấy lực một người đấu với tất cả lớp Kèn Lệnh!

Vậy chẳng phải cậu ta phải toàn năng, đồng thời cực mạnh ở từng hạng mục sao!

Anthony không thể tin được.

Nếu nói Lôi Nghênh có thể làm được, Anthony có thể tin. Nhưng Bạch Tiểu Thăng...

Thật sự làm người ta khó có thể tin được.

Lớp Bắc 2 của Jimmy cũng giật mình nhìn Bạch Tiểu Thăng, nhưng bọn họ vừa chứng kiến qua sự “kỳ diệu” của Bạch Tiểu Thăng, không hiểu sao lại rất chờ mong và tin tưởng vào anh.

Dù sao, vừa rồi được Bạch Tiểu Thăng dẫn dắt, bọn họ là lớp đứng cuối trong học viện lại thắng được lớp Kèn Lệnh mạnh nhất!

Chuyện như vậy cũng thật sự làm được thì còn chuyện gì mà không thể chứ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận