Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1864: Đều hiểu nhầm, cô có tin không... (2)

Ra khỏi phòng tiệc, ba người đều thở phào một hơi.

- Tôi đã tham gia không chỉ một, hai lần loại xã giao quy mô này, nhưng vẫn cảm thấy khó chịu khi bị nhiều người vây quanh, khó chịu trước sự nhiệt tình vô tận của mọi người.

Bạch Tiểu Thăng xúc động nói.

Dù sao anh cũng có tâm tư của người trẻ tuổi, có thể qua mấy năm nữa sẽ quen thôi.

- Nếu không, anh Tiểu Thăng, anh về cảm nhận, rèn luyện thêm một chút, có lẽ sẽ tốt hơn đấy.

Lâm Vi Vi mỉm cười và nói.

Lôi Nghênh quyết đoán nói:

- Tôi chờ mọi người ở bên ngoài thôi.

Nghe hai người nói như thế, Bạch Tiểu Thăng đã thẳng về phía trước mà không hề quay đầu.

- Ai thích thì người đó đi, dù sao tôi cũng không đi.

Hôm nay thực sự có quá nhiều chuyện, rượu không uống mấy, thức ăn không ăn được mấy mà chỉ luôn tranh đấu với nhau, dùng não quá mức không nói, còn phải xã giao, rõ ràng là hành hạ người ta mà.

Bạch Tiểu Thăng tất nhiên sẽ không làm.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nhìn nhau cười, sau đó đi theo anh.

Đám người Bạch Tiểu Thăng rời đi cũng khiến cho một số người chú ý. Ví dụ như anh em Thôi Thần, Cooper và cả Caroline nữa.

Đám người Bạch Tiểu Thăng vừa đi, Caroline dã gọi một người cấp dưới và khẽ căn dặn vài tiếng.

Người kia liền gật đầu, ngay sau đó liền rời đi.

Caroline nhìn chằm chằm vào lối vào của phòng tiệc, sau đó lại bắt đầu cười nói với người bên ngoài.

Bên kia.

Ba người Bạch Tiểu Thăng đi thang máy xuống dưới tầng, mới vừa đi tới đại sảnh thì bọn họ đã bị một đám vệ sĩ mặc comple màu đen, đeo kính đen, vẻ mặt nghiêm túc nghênh đón.

- Mấy vị, mong hãy dừng bước!

Dẫn đầu những người vệ sĩ kia là một người da trắng nói chuyện khách sáo với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng kinh ngạc nhìn đối phương, ngạc nhiên nói:

- Các người đang nói chuyện với tôi sao? Các anh có quen tôi à?

- Ngài là ngài Bạch. Cô chủ nhà chúng ta muốn mời ngài lên xe, muốn nói chuyện với ngài một lát.

Đối phương lại khách sáo nói.

- Cô chủ nhà các anh sao?

Bạch Tiểu Thăng ngẩn người.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng lộ ra ánh mắt kinh ngạc.

Ở đâu lại xuất hiện một cô chủ thế?

Không đợi Bạch Tiểu Thăng từ chối, đối phương lại nói:

- Chính là cô Caroline.

Lúc này Bạch Tiểu Thăng mới bừng tỉnh hiểu ra.

Hóa ra những người này là người của Caroline, hơn nữa nghe ý của bọn họ thì đây hẳn là người trong gia tộc, bằng không sẽ không gọi Caroline là cô chủ.

Nhưng tuổi tác Caroline không nhỏ, gọi như vậy thật sự có hơi kỳ lạ.

- Nhưng tôi mới thấy cô Caroline vẫn ở phía trên mà.

Bạch Tiểu Thăng ngạc nhiên nói:

- Lẽ nào cô ấy còn xuống tầng nhanh hơn chúng tôi sao?

Đầu lĩnh kia vệ sĩ lắc đầu, nói:

- Không, cô chủ còn ở trên tầng, nhưng lâu thì nửa giờ sẽ xuống thôi. Cô ấy mời ngài lên xe chờ một lát nữa sẽ nói chuyện.

Chắc Caroline thấy mình rời đi nên gọi điện thoại thông báo cho người phía dưới chờ mình. Bạch Tiểu Thăng lập tức hiểu rõ.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng cũng đang muốn tìm cơ hội nói chuyện với Caroline, nên anh mỉm cười gật đầu:

- Được, anh dẫn đường đi. Tôi sẽ qua chờ cô Caroline một lúc.

Người vệ sĩ dẫn đầu nghe vậy thì cung kính gật đầu và lùi lại nửa bức, cúi người đưa tay làm một tư thế mời.

Những người vệ sĩ đi theo anh ta cũng tránh ra hai bên và hơi cúi người.

Những người này tất nhiên đã được đào tạo tốt trên phương diện lễ nghi.

Bạch Tiểu Thăng cũng không khách sáo, dẫn theo Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đi ra ngoài.

Ở dưới sự dẫn đường của vệ sĩ, Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy được đoàn xe Caroline, trước sau đều là xe con. Chiếc xe ở giữa là một chiếc limousine đắt tiền.

Bạch Tiểu Thăng được mời lên chiếc xe ở giữa. Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh lại bị mời đến chiếc xe khác.

Cũng không biết những người này trao đổi với phía quản lý của tòa nhà thế nào, mà cả đoàn xe lại đỗ ở một khu vực trước quảng trường, chờ đợi.

Bạch Tiểu Thăng hỏi qua tài xế mới biết tòa nhà lớn này có cổ phần của gia tộc Caroline, hơn nữa còn có cổ phần không nhỏ nên được hưởng quyền đặc biệt cũng là chuyện bình thường.

Bạch Tiểu Thăng dựa lưng vào trên ghế ngồi thoải mái, loay hoay nghịch điện thoại. Anh cũng tranh thủ liên hệ với người quản lý bên phía Dược phẩm công nghệ sinh học Phi Thăng, ngược lại cũng không cảm thấy vô vị.

Trước đây, Bạch Tiểu Thăng đã nói chuyện Thôi Thần với bên kia, bao gồm cả đoàn đội của Rhine, bọn họ cũng rất chào đón lần hợp tác này.

Bạch Tiểu Thăng căn dặn tình hình cũng sẽ không cần quá mức cẩn thận.

Lại qua chừng hai mươi phút, cửa xe bên cạnh có tiếng gõ nhẹ vang lên, cũng khiến cho Bạch Tiểu Thăng lấy lại tinh thần và nhìn sang.

Bên kia ngoài xe có một đám người đứng từ lúc nào, Bạch Tiểu Thăng cũng nhìn thấy bóng dáng của Caroline.

Sau khi trao đổi xong với bên Dược phẩm công nghệ sinh học Phi Thăng, Bạch Tiểu Thăng lại cất điện thoại và yên tĩnh chờ đợi.

Một bên cửa xe bị mở ra, một làn gió thơm thổi tới và một bóng hình xinh đẹp bước vào trong xe.

Người tới chính là Caroline.

Sau khi Caroline đi vào liền nói với người lái xe phía trước:

- Đi.

Chiếc xe lại khởi động và đi về phía trước.

- Mới rồi vừa chào xã giao nên xuống muộn một chút, đã để cho anh phải chờ lâu rồi.

Caroline quay đầu nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng và cười nhạt nói, ánh mắt vẫn nhìn kỹ Bạch Tiểu Thăng.

- Không sao.

Bạch Tiểu Thăng cười và thuận tiện nói cho người lái xe biết vị trí khách sạn mình đang ở.

Tài xế nhìn liếc Caroline qua kính chiếu hậu để xin chỉ thị.

- Cứ đi tới đó đi.

Caroline gật đầu nói.

Từ đây đi quá đó sẽ có một khoảng thời gian rất dài, chắc cũng đủ cho hai người nói chuyện.

Khi nói chuyện, Caroline lại liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Người bình thường sẽ rất khó lọt vào tầm mắt của Caroline, càng khỏi phải nói tới chuyện ngồi chung một chiếc xe với cô ta.

Chỉ có điều người đàn ông trẻ tuổi này khiến cô ta đặc biệt cam tâm tình nguyện đi cùng một đoạn đường và trò chuyện một lát.

Không chỉ bởi vì Bạch Tiểu Thăng là bạn của Thôi Thần và có quan hệ đặc biệt với Dược phẩm công nghệ sinh học Phi Thăng, còn bởi vì biểu hiện của anh tối nay nữa.

Anh mới là người khống chế cục diện tối nay, ngay cả cô ta cũng không hề phát hiện ra được!

Từ điểm đó cũng đủ khiến cho Caroline tán thành Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng thấy Caroline vẫn đang quan sát mình thì lập tức cười và nói với cô ta:

- Thật ra tôi cũng muốn nói chuyện với cô Caroline.

- Ồ?

Caroline nghe vậy liền nghiêng người nhìn về phía anh, cười mà như không cười nói:

- Anh muốn nói chuyện gì với tôi vậy?

- Liên quan tới chút hiểu lầm nhỏ trước đây.

Bạch Tiểu Thăng nói thật.

Caroline suy nghĩ một lát mới ung dung cười và nói:

- Bao gồm xung đột với Robert em trai tôi, dẫn đến Robert rơi xuống đài, còn cả... phá hỏng buổi diễn thuyết tranh cử của tôi sao?

Caroline đã quy tội tất cả những điều này vào Bạch Tiểu Thăng, cho dù lúc nói không lộ ra vẻ kinh ngạc, thậm chí ở trên mặt cô ra vẫn lộ ra nụ cười mỉm.

Thậm chí lúc này, mọi người có thể bình tĩnh ngồi ở trên cùng một chiếc xe nhưng Bạch Tiểu Thăng vẫn có thể từ ánh mắt và giọng nói tùy ý của cô ta mà cảm nhận được sự lạnh lùng.

Sợ rằng người phụ nữ này sẽ không dễ dàng tha thứ cho người khác!

Bạch Tiểu Thăng lập tức có phán đoán nhất định về tính tình của Caroline. Nói thật, anh thấy đau đầu nhất chính là loại người như vậy.

Nhưng lúc này, Bạch Tiểu Thăng không thể không thử giải thích.

- Nếu như tôi nói những điều này đều là hiểu nhầm, thậm chí cũng không phải là sai lầm của tôi, nhất là trong buổi diễn thuyết tranh cử của cô, đó là em trai cô gây ra, liệu cô có tin không?

Bạch Tiểu Thăng bất đắc dĩ nói.

Anh nói như vậy, nghe như đang trốn tránh trách nhiệm, đồng thời giọng điệu khô khan không hề khiến người ta tin tưởng được.

Caroline vẫn nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng, đôi mắt xanh có vẻ sâu thẳm.

Bỗng nhiên, cô ta cười.

Chỉ là Caroline đã trung tuổi mà tươi cười không kém gì những cô gái trẻ, hơn nữa còn có vẻ đặc biệt quyến rũ.

- Anh muốn nói cho tôi biết những chuyện kia là hiểu nhầm, nói cho tôi biết chuyện này có nguyên nhân sao?

Caroline hỏi.

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng gật đầu:

- Không sai!

Anh thật muốn khen ngợi khả năng lĩnh ngộ của Caroline, còn có phương diện hợp lý.

Có nhân mới có quả, bất cứ việc gì cũng phải nói đạo lý. Bao gồm phố cả buổi diễn thuyết ở người Hoa cũng hoàn toàn là do em trai của cô muốn tính kế tôi, kết quả ông trời tính kế hắn, không liên quan gì đến tôi. Một khi điều tra sâu hơn thì có thể biết được rõ ràng.

Bạch Tiểu Thăng muốn nói như vậy.

- Anh muốn nói lý với tôi để giải trừ hiểu nhầm, đúng không?

Caroline lại cười nói.

Bạch Tiểu Thăng lại gật đầu, nghĩ có lẽ mình suy đoán quá mức chủ quan. Người này vẫn hiểu lí lẽ và có thể trao đổi được.

- Nhưng anh có thể nói cho tôi hay, nguyên nhân tôi nên biết để làm gì không?

Đôi mắt đẹp của Caroline bỗng nhiên lộ vẻ lẫm liệt, giọng nói cũng nặng hơn rất nhiều:

- Điều có thể ảnh hưởng đến tôi chính là kết quả! Mà tôi thì chỉ nhìn kết quả chứ không hỏi nguyên nhân!

Caroline nói những lời này lập tức làm cho tâm trạng muốn giải thích hiểu nhầm của Bạch Tiểu Thăng hoàn toàn bị đông cứng.

- Có phải anh thấy tôi là một người phụ nữ không hiểu tình đạt lý hay không?

Caroline liên tục cười lạnh:

- Cho nên đừng có cố gắng nói đạo lý với phụ nữ!

- Em trai tôi nằm ở trên giường, buổi diễn thuyết của tôi bị phá hỏng. Bây giờ, ngay cả cuộc hợp tác này tôi cũng không có được. Anh nói với tôi tất cả những điều này đều có nguyên nhân, bảo tôi hiểu và không phải để ở trong lòng. Suy nghĩ này của anh không phải quá viển vông sao?

- Ngài Bạch Tiểu Thăng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận