Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1866: Bạch Tiểu Thăng bận rộn

Bạch Tiểu Thăng và Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh trở về khách sạn. Anh vừa vào phòng của mình đã nhận được điện thoại của Bạch Nguyệt Phong. Cô ấy cũng vội vàng kết thúc buổi xã giao và đang ngồi trên xe về nhà.

Trên xe của cô có dẫn theo một đám vệ sĩ, tất nhiên không cần căn dặn gì về vấn đề an toàn cả. Bạch Tiểu Thăng chỉ bảo Bạch Nguyệt Phong trở về sớm nghỉ ngơi.

Bạch Nguyệt Phong rất cảm ơn Bạch Tiểu Thăng đã giải vây giúp cô tối nay.

Cho dù Cooper liên tục theo đuổi cô chẳng khác nào Robert, nhưng sẽ không luôn quấn quýt ở bên cạnh. Hôm nay xảy ra chuyện như vậy, chắc hắn sẽ yên tĩnh một thời gian. Lại nói, hắn mới nhận việc kinh doanh quan trọng trong gia tộc nên cũng sẽ bận rộn.

Nói đến Robert, Bạch Nguyệt Phong cũng có tin tức. Nghe nói xương chân của Robert vỡ nghiêm trọng, sợ rằng hai ba tháng cũng không ra khỏi cửa được.

Nghe giọng điệu của Bạch Nguyệt Phong thì hình như cô rất vui mừng vì cuối cùng có thể yên tĩnh được một thời gian.



Bạch Nguyệt Phong còn nói cảm ơn Bạch Tiểu Thăng biếu cha cô ấm Tử Sa, còn nói cha cô đã biết thân phận của anh, bảo có thời gian mời anh tới nhà làm khách.

Bạch Tiểu Thăng vui vẻ đồng ý.

Nhà họ Bạch không chỉ là gia tộc lớn đứng đầu phố người Hoa ở Ganand, còn là một trong những hội viên cao cấp nhất trong liên minh người Hoa ở Bắc Mỹ. Nếu có thể thành lập hợp tác với bọn họ, cũng có ý nghĩ không thua gì hợp tác với bộ sự nghiệp của Caroline và gia tộc của cô ta.

Bạch Nguyệt Phong lại cảm ơn lại mời, cuối cùng mới cúp điện thoại.

Bạch Tiểu Thăng đi rửa mặt và chuẩn bị nghỉ ngơi.

Hôm nay, anh ta quả thật quá bận rồi.

Trước khi đi ngủ, Bạch Tiểu Thăng lại liên hệ cùng Ngụy Tuyết Liên, trong điện thoại nói chuyện ngọt ngào một lúc lâu.

Bạch Tiểu Thăng nói hôm sau anh sẽ đi tới nhà họ Ngụy. Ở trong điện thoại, Ngụy Tuyết Liên lập tức lộ ra giọng điệu của cô gái nhỏ oán trách, nói mình còn đang ở Châu u nên trong thời gian ngắn không thể quay về được.

Bạch Tiểu Thăng tất nhiên an ủi cô một lúc, nói thời gian này, nhờ kinh doanh của nhà họ Ngụy đã mang đến phát triển không nhỏ cho anh. Lúc này anh đến nhà, gặp người lớn là chuyện thứ nhất, thứ hai là “tính nợ", giành lấy thời gian nhiệm kỳ làm gia chủ nhiều hơn cho Ngụy Tuyết Liên, tiến gần thêm một bước tới lúc hai người thoải mái ở cùng với nhau.

Sau khi kết thúc cuộc gọi với Ngụy Tuyết Liên, Bạch Tiểu Thăng thật sự mệt mỏi không chịu được, ngả đầu liên ngủ.

Suốt đêm không nói chuyện, anh ngủ rất say.

Ngày hôm sau, buổi sáng Bạch Tiểu Thăng đi tới tập đoàn hoàn thành một ít thủ tục cần thiết, sau đó mang theo ấm Tử Sa chạy tới nhà họ Ngụy.

Khi anh lại đến nhà cũng chỉ là lần thứ hai, người giúp việc nhà họ Ngụy lại không quá quen thuộc với chồng của cô chủ tương lai này, nhưng chắc bọn họ đã sớm biết được tin tức, đồng thời đã từng được "huấn luyện" .

Cha của Ngụy Tuyết Liên là Ngụy Trường Tôn và mẹ Nguyệt Oánh Nhiên đều không ở nhà. Ngụy Tuyết Kỳ - ông anh vợ có dáng vẻ yêu nghiệt kia cũng không có ở đây.

Nhưng nghe nói Bạch Tiểu Thăng muốn tới, bọn họ đều dặn người cố gắng chăm sóc, bảo Bạch Tiểu Thăng không phải ngại, cứ ở thêm vài ngày.

Bạch Tiểu Thăng nghe những lời này thì rất hưởng thụ.

Dù sao sau này là người một nhà, cảm giác thân thiết vẫn khiến người ta thấy rất ấm áp.

Bạch Tiểu Thăng còn chưa tới khu biệt thự nhà họ Ngụy, ông nội Ngụy Tuyết Liên là Ngụy Thiên Hà đã phái người tới đón anh qua.

Được ông cụ tự mình phái người tới đón chính là vinh quang đặc biệt mà người bình thường khó có được.

Vì vậy, Bạch Tiểu Thăng trực tiếp đi tới nơi ở của lão tổ tông nhà họ Ngụy ngay dưới ánh mắt kính nể và e sợ của đám người giúp việc.

Gặp lại Ngụy Thiên Hà, cho dù ông cụ đã lớn tuổi nhưng tinh thần phấn chấn, mặc một bộ quần áo luyện công trắng như tuyết, dáng vẻ như tiên nhân.

Ông cụ cũng đặc biệt hài lòng khi nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng, ông uống trà ôn chuyện với anh, còn hỏi thăm kỹ về tình hình của anh trong những năm gần đây.

Ông nội của Bạch Tiểu Thăng qua đời sớm, anh cảm nhận được tình yêu thương của ông cụ đối với cháu mình và cũng thật lòng thích cảm giác này.

Bạch Tiểu Thăng mang đến ba bộ ấm Tử Sa bộ và đưa cho ông cụ đánh giá. Ba bộ ấm Tử Sa này đều do Lý Nê làm, còn cao cấp hơn so với bộ anh đưa cho cha của Bạch Nguyệt Phong.

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng mới có thời gian cẩn thận thưởng thức.

Hai ông cháu bình luận về tay nghề của Lý Nê thợ, trò chuyện vui vẻ tới quên cả trời đất.

Buổi trưa, Bạch Tiểu Thăng ở lại chỗ của Ngụy Thiên Hà ăn cơm, còn cố ý nhắc tới thời hạn Ngụy Tuyết Liên làm gia chủ.

Ngụy Thiên Hà nghe vậy thì vừa bực mình vừa buồn cười, điểm ngón tay về phía trán của Bạch Tiểu Thăng nói:

- Thằng nhóc này, lúc này cháu mới qua bao lâu mà đã tới tính nợ với ông hả? Lúc mới bắt đầu, không phải đã giảm xuống bảy năm rồi sao? Bây giờ còn chưa đủ đâu. Cháu muốn cháu gái ông vứt bỏ lại gia tộc, sau đó bay nhảy với cháu sao? Không có loại chuyện tốt như vậy đâu!

Bạch Tiểu Thăng mặt dày mày dạn cười lấy lòng:

- Ông Ngụy, cháu vừa lôi kéo rất nhiều hợp tác cho nhà họ Ngụy, ngài cũng không thể không nhận được. Cháu còn có kế hoạch, trong mấy năm tới sẽ thành lập một liên minh thương mại trên thế giới, đến lúc đó nhất định sẽ để cho nhà họ Ngụy chúng ta hưởng tài nguyên kinh doanh trong phạm vi trên thế giới...

- Ồ, vậy cháu nói cho ông nghe thử.

Chân mày Ngụy Thiên Hà thoáng động, mỉm cười và nói.

Lúc này Bạch Tiểu Thăng kể một lượt về kế hoạch liên minh thương mại liên quan tới trên thế giới do mình vạch ra, còn có việc hợp tác Châu u, Châu Á, Nam Mỹ trước mắt nữa.

Ngụy Thiên Hà nghe rất nghiêm túc, thỉnh thoảng cũng sẽ đưa ra một ít kiến nghị.

Ông cụ cũng vô cùng tán thành kế hoạch lớn của Bạch Tiểu Thăng lần này.

Bạch Tiểu Thăng thừa cơ lại dây dưa không ngừng nói:

- Ông Ngụy, Tuyết Liên cũng là cháu gái của ngài, sớm thấy cô ấy hạnh phúc đi lấy chồng cũng là tâm nguyện của ngài mà. Còn nữa, cháu có thể đưa tới cho ngài ấm Tử Sa phẩm chất cao nhất, ngài cũng phải có quà đáp lễ cho thế hệ sau như cháu mới phải chứ?

Bạch Tiểu Thăng nói về kế hoạch liên minh thương mại thế giới với thần thái rạng rỡ còn hơn cả đám thanh niên xuất sắc nhất mà Ngụy Thiên Hà từng gặp. Lúc này khi đổi đề tài, anh lại giở trò lưu manh thật sự không ai bì kịp.

Ngụy Thiên Hà cười ha ha nói:

- Thằng nhóc, cháu làm nhiều việc như vậy thật sự không mệt sao mà nói ba hoa chích chòe vậy?

Bạch Tiểu Thăng toét miệng cười, tạm thời xem như ông đang khen ngợi mình.

- Nhưng cháu cũng biết nói nhà họ Ngụy cuối cùng cũng tồn tại cùng cấp với tập đoàn Chấn Bắc của cháu. Cháu kiếm được tăng trưởng làm gì dễ dàng như vậy chứ? Trước đây ông đã nhường cháu rất nhiều rồi, nếu còn nhường nhiều hơn nữa thì ông sẽ không tiện ăn nói với trong gia tộc.

Tuy Ngụy Thiên Hà nói như vậy nhưng vẫn trầm ngâm một lát rồi nói tiếp:

- Thấy cháu chân thành có lòng hiếu thảo còn có tầm mắt chí hướng, ông lại giảm thêm một năm nữa. Vậy là được chứ gì?

Mặt mày Bạch Tiểu Thăng lập tức rạng rỡ, liên tục nói cám ơn.

Có thể giảm bớt một năm kiếm lời cho Hồng Liên, Bạch Tiểu Thăng đã rất hài lòng rồi.

Tính ra, Ngụy Tuyết Liên đã được miễn giảm tám năm thời gian làm gia chủ, chuyện tương lai hai người có thể ở bên nhau đã nằm trong tầm tay.

Hai ông cháu đều vui vẻ, lại uống trà trò chuyện, nghiên cứu tập luyện thư pháp đến buổi trưa.

Thấy ông cụ cũng mệt mỏi, Bạch Tiểu Thăng mới có thể tạm biệt.

Bạch Tiểu Thăng lập tức nói cho Ngụy Tuyết Liên biết "thành quả" ở đây, cô cũng rất vui vẻ.

Sau hành trình đến nhà họ Ngụy, Bạch Tiểu Thăng lại đi tới tập đoàn trụ sở chính bận rộn hai ngày.

Trong hai ngày này, Bạch Tiểu Thăng không ngừng làm quen với các loại công việc thủ tục và các loại quy trình, gặp đủ loại người, bận rộn vô cùng.

Nhưng mấy ngày gần đây, Caroline đều không liên lạc lại với anh. Bọn họ có gặp nhau một lần ở trong tập đoàn, cũng là chào hỏi rất khách sáo, Caroline không nói một từ nào có liên quan tới hợp tác của hai khu.

Bạch Tiểu Thăng nghe nói Caroline tranh cử không tính là thuận lợi, rất có khả năng sẽ bị thua.

Nhớ lại khi gặp mặt ở tập đoàn, vẻ mặt Caroline đầy phiền não, Bạch Tiểu Thăng cho rằng tin tức gần như là sự thật.

Bạch Tiểu Thăng cũng đã gặp Sách n Tư, đối phương biết được Bạch Tiểu Thăng muốn nói chuyện hợp tác cùng Caroline thì lặng lẽ nói cho anh biết, người phụ nữ này rất nhiều mưu kế.

Sách n Tư sợ rằng Bạch Tiểu Thăng không chiếm được lợi.

Bạch Tiểu Thăng tất nhiên không nói cho Sách n Tư biết mình còn tính là nợ Caroline vài phần ân tình, cô ta đâu chỉ không chiếm được lợi, sợ rằng còn chảy rất nhiều máu nữa...

Bạch Tiểu Thăng càng có cảm giác không ổn.

Caroline không đưa ra điều kiện hợp tác với mình còn tốt, một khi nhắc tới, sợ là sẽ làm cho mình khó có thể tiếp nhận được toàn bộ...

Bạch Tiểu Thăng cũng an ủi mình:

- Hi vọng không phải là chuyện tệ nhất trong dự đoán của mình!

Bạn cần đăng nhập để bình luận