Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1876: Vì gia tộc

Ba người Bạch Tiểu Thăng thậm chí Tây Nhã đều không thể tin nổi, quay đầu nhìn về phía lối vào đại sảnh. Loại mắng chửi người vừa rồi rõ ràng là sỉ nhục lớn, là tấn công người khác một cách độc ác nhất!

Nghe giọng người mắng hẳn là Kaden, vậy từ nội dung có thể biết người bị chửi tất nhiên là Mock.

Kaden không chỉ sỉ nhục Mock trước mặt mọi người, còn tát anh đấy?!

Điều này thật sự quá đáng quá rồi. Đây là chuyện con người nên làm sao?!

Tây Nhã lập tức kinh sợ.

Ngay cả Bạch Tiểu Thăng cũng nhíu mày.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng lộ ra vẻ hung dữ.

- Tên Kaden khốn kiếp kia quá đáng quá rồi! Tôi phải vặn đầu hắn ra mới được!

Tây Nhã tức giận không để ý tới hình tượng nữa, cô trực tiếp bước nhanh về phía lối ra, muốn đánh Kaden.

Bạch Tiểu Thăng không ngăn cản.

Kaden kia cũng thật sự nên bị trừng trị một trận nên thân mới tốt!

Không đợi Tây Nhã đi tới, đám người ngoài cửa kia đã vội vàng rời đi. Kaden rõ ràng cố ý để cho Tây Nhã nghe được mình sỉ nhục Mock thế nào, nhưng cũng biết người phụ nữ kia điên lên thì mình không thể động vào, cho nên dẫn người nhanh chóng "Thoát đi".

Chờ Tây Nhã đến gần cửa thì Mock đã đẩy cửa đi đến.

Thấy Tây Nhã đi tới trước mặt, Mock cười nhìn cô với vẻ ôn hoà hiền hậu.

Chỉ có điều, trên gương mặt Mock đã ửng đỏ, rõ ràng là bị đánh.

- Mock, Kaden đánh anh sao?

Tây Nhã nghiến răng nghiến lợi và xắn tay áo lên nói:

- Em đã nghe được mấy lời vừa rồi... Khốn kiếp, em phải lập tức qua trị hắn thay anh mới được! Em phải đánh cho hắn thành đầu heo!

Mock thấy Tây Nhã muốn vòng qua mình xông ra thì lập tức bước vội tới ngăn cản ở trước mặt cô.

- Không sao đâu, vừa rồi không có chuyện gì cả.

Mock bình thản mỉm cười và nói.

- Mock!

Tây Nhã không nhịn được mà cao giọng.

Bản thân Mock bị sỉ nhục, cha cũng bị sỉ nhục, làm sao có thể nói là không có việc gì chứ!

Cho dù cha của Mock có tội lớn, vậy cũng không tới phiên Kaden đứng ra sỉ nhục cha con bọn họ.

- Anh nói là không có việc gì!

Mock nói với vẻ khẳng định.

Tây Nhã tức giận và bất đắc dĩ.

- Bây giờ, trong nhà đang rối loạn, chúng ta không nên đấu đá với nhau, cần phải đồng lòng đối phó với bên ngoài mới phải! Vì gia tộc, khổ gì anh cũng có thể chịu được, tức nào anh cũng có thể nhịn được!

Mock nói rất chân thành:

- Chỗ tộc trưởng còn đang chờ em đấy. Tình hình của bác cũng không tốt lắm đâu. Mấy chú bác liên kết lại với nhau trách mắng bác ấy, những người lớn tuổi khác cũng ngầm đồng ý trợ giúp rồi. Chúng ta phải nhanh chóng đưa đồ qua mới có thể giúp bác ấy làm dịu được tình thế. Bây giờ, người có thể cứu gia tộc chúng ta chỉ có tộc trưởng Taylor!

Mock nhắc tới cha của Tây Nhã mà ánh mắt sáng ngời, đầy vẻ tin tưởng.

Mock có giác ngộ cao như vậy, sẵn lòng hy sinh vì gia tộc khiến Tây Nhã vô cùng cảm động.

- Được, chúng ta đi ngay bây giờ!

Tây Nhã nói:

- Mock, anh cũng đi cùng đi.

Mock lập tức gật đầu.

Hai người lại đi về phía đám người Bạch Tiểu Thăng.

Từ phía xa, Mock nhìn ba người Bạch Tiểu Thăng mà không nhịn được hạ thấp giọng dò hỏi:

- Ba người này thật sự có thể giúp được gia tộc chúng ta sao?

- Chắc chắn có thể!

Tây Nhã vô cùng chắc chắn, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười thả lỏng.

Có thể khiến cho cô có biểu tình như vậy, chứng tỏ ba người kia đặc biệt không tầm thường. Mock cũng vui mừng và không nhịn được tập trung tinh thần quan sát đám người Bạch Tiểu Thăng.

Từ phía xa, Bạch Tiểu Thăng cũng đối diện với Mock.

Hai người quan sát kỹ lẫn nhau và cùng duy trì nụ cười mỉm.

Có lẽ nào có năng lực xuất sắc đều sẽ vô thức thu hút lẫn nhau.

- Đây là Mock, anh họ của tôi. Mock, ngài đây là...

Tây Nhã chủ động giới thiệu hai người.

Nhưng không đợi cô nói xong, Bạch Tiểu Thăng lại đưa tay qua, mỉm cười ngắt lời cô nói:

- Anh có thể gọi tôi là ngài Bạch.

- Tây Nhã, ở trước mặt mọi người, cô cứ gọi tôi là “Bạch”.

Bạch Tiểu Thăng lại cười nói với Tây Nhã.

Vì sao đang từ "anh Tiểu Thăng" phải đổi thành “Bạch”?

Tây Nhã lập tức hiểu ra, có lẽ xưng hô như vậy có vẻ chính thức hơn.

Không thấy ở trước mặt người ngoài, ngay cả Lâm Vi Vi cũng sẽ gọi anh là "ngài Bạch" sao?

Tây Nhã gật đầu.

Theo lý mà nói, tiếng "anh Tiểu Thăng" này gọi rất tốt, lộ ra sự dịu dàng của cô đối với riêng anh. Từ trước đến nay cô đều gọi thẳng tên họ của những anh họ trong nhà thôi.

- Ngài Bạch.

Mock mỉm cười và bắt tay Bạch Tiểu Thăng, hoàn toàn không có vẻ gì khó xử về một bên mặt sưng đỏ và những lời sỉ nhục vừa rồi.

Bạch Tiểu Thăng vừa thấy vậy liền âm thầm gật đầu.

Cầm được lên, thả xuống được mới là đại trượng phu.

Người như vậy ở trong thời cổ đại chính là nhân vật oai hùng.

- Nghe Tây Nhã nói, ngài Bạch có thể giúp gia tộc của tôi ứng phó được với nguy cơ trước mắt, tôi muốn gặp ngài để thể hiện lòng cảm ơn chân thành của mình!

Mock nắm tay Bạch Tiểu Thăng và nói vô cùng thành khẩn.

Bạch Tiểu Thăng mỉm nói qua loa:

- Tây Nhã là bạn của tôi, tôi góp một phần công sức cũng là chuyện nên làm.

Mock mỉm cười gật đầu và liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Gia tộc mình gặp phải nguy cơ trước đó chưa từng có, Tây Nhã rất tin tưởng vào người đàn ông này, anh ta còn nói chuyện ung dung và hời hợt như vậy.

Điều này chứng minh lai lịch của anh ta đặc biệt không tầm thường, trong cục diện trước mắt chắc chắn có thể dẫn tới tác dụng ngoài dự đoán và khiến người ta kinh ngạc!

Nhưng không có ai bỏ sức tập trung “giúp đỡ” khổng lồ như vậy một cách miễn phí cả, người này nhất định phải có mưu đồ gì đó.

Chỉ có điều, Mock không biết Bạch Tiểu Thăng mưu tính gì.

Thấy ánh mắt Tây Nhã nhìn anh ta hình như có phần yêu thích, nhưng ngài Bạch chưa chắc có tình cảm này, hơn nữa bên cạnh anh ta còn dẫn theo một cô gái xinh đẹp như hoa như ngọc, bất kể là dáng vẻ bên ngoài hay khí chất đều hơn Tây Nhã.

Nếu không vì tình yêu nam nữ, chỉ dựa vào "tình bạn" vừa nói, hình như có vẻ không đủ.

Nhưng cho dù có thêm cả tình yêu nam nữ vào, chỉ ngại là cũng không đủ.

Dù sao gia tộc bọn họ không tính là nhỏ, muốn đối mặt giải quyết với khủng hoảng lần này, bất kể về tài lực hay tập trung mạng lưới quan hệ đều tuyệt đối không phải là nhỏ.

Người này trẻ tuổi như vậy thì không thể nào là người quyết định sách lược trong gia tộc của mình. Cho dù anh ta thật sự muốn ra sức vì tình bạn thì gia tộc anh ta cũng sẽ không đồng ý, trừ khi... là có mưu đồ!

- Mời.

Mock mỉm cười dùng tay ra hiệu “mời” Bạch Tiểu Thăng.

Anh ta không nói một chữ dư thừa nào.

Bạch Tiểu Thăng lại giống như không phát hiện ra suy đoán của Mock đối với mình, anh mỉm cười gật đầu và bước nhanh về phía trước.

Anh vừa đi, Mock liền đi theo sau.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng đi theo phía sau.

Tây Nhã hoàn toàn không phát hiện ra vừa rồi trong lúc hai người nói chuyện với nhau đã có gì khác thường, cô bước nhanh tới bên cạnh Bạch Tiểu Thăng.

Mọi người đi về phía chỗ của tộc trưởng. Trên đường đi, Mock chủ động bắt chuyện với Bạch Tiểu Thăng, Bạch Tiểu Thăng cũng cười nói chuyện với anh ta.

Ba người Tây Nhã thấy hai người này trò chuyện vẫn rất ăn ý.

- Ngài Bạch, tôi có một câu nói không biết có nên nói hay không.

Cuối cùng, Mock đổi đề tài và có ý thăm dò.

Bạch Tiểu Thăng thấy thế liền cười, rất sảng khoái nói:

- Ngài Mock có lời gì, có nghi ngờ gì thì cứ nói đừng ngại. Con người tôi không nhiều chuyện, không nhiều kiêng kỵ như vậy đâu.

Mock lại nhìn Tây Nhã rồi mới nói Bạch Tiểu Thăng:

- Tôi chỉ là không biết ngài Bạch muốn giúp gia tộc tôi vượt qua lần này cửa ải khó khăn thế nào thôi!

Thật ra Tây Nhã cũng rất quan tâm về vấn đề này.

Dù sao, đây là chuyện lớn liên quan đến sống chết tồn vong của gia tộc!

Chỉ là Bạch Tiểu Thăng không chủ động nói nên Tây Nhã cũng không tiện hỏi.

Không biết lúc này Bạch Tiểu Thăng có tiện nói không?

- Anh hỏi chuyện này sao?

Bạch Tiểu Thăng cười ha ha và hỏi ngược lại:

- Ngài Mock cho rằng gia tộc các anh nên vượt qua cửa ải khó khăn lần này thế nào?

Bạch Tiểu Thăng lại ném vấn đề trở lại.

Mock hơi trầm ngâm khi đối mặt với vấn đề này, một lát sau mới chậm rãi nói:

- Theo tôi thấy, hoặc là dựa vào mượn tài lực, hoặc là dựa vào mượn mạng lưới quan hệ!

- À, sao anh lại nói vậy?

Bạch Tiểu Thăng cười hỏi.

Tây Nhã không nhịn được nhìn về phía Mock.

- Cái trước là dựa vào tài lực, chính là rót vào rất nhiều tài chính cho gia tộc của tôi, để cho chúng tôi một hơi lấp đầy tất cả lỗ thủng, chặn lại tất cả chỗ thiếu sót trên phương diện làm ăn, làm cho thế tấn công của đối phương phải tự sụp đổ!

Mock chậm rãi nói, sau đó có vài phần nghiêm trọng:

- Nhưng số tiền kia... tương đối kinh người! Đồng thời còn không thể rót vào từ từ mà nhất định phải rót vào như biển nước trào, làm cho đối phương hoàn toàn không thể ứng biến được.

Bạch Tiểu Thăng rất bình tĩnh gật đầu, cười hỏi:

- Còn phương pháp thứ hai thì sao?

- Loại thứ hai...

Mock muốn nói lại dừng, cười gượng lắc đầu:

- Tôi sợ điều này là không thể!

Bạn cần đăng nhập để bình luận