Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1880: Vấn đề có thể dùng tiền giải quyết

Sau khi Bạch Tiểu Thăng hiểu qua toàn diện về tình hình mà gia tộc của Tây Nhã phải đối mặt, gặp được bản thân tộc trưởng Taylor, lại chọn trúng ông.

Người tộc trưởng này thực sự có năng lực!

Ở thời điểm gia tộc bọn họ đang trong tình trạng bấp bênh, ông vẫn còn có thể làm Lã Vọng buông cần, gắn bó các loại kinh doanh của gia tộc mà không loạn, giảm tổn thất xuống tới mức giới hạn lớn nhất, có thể quyết đoán bỏ ra một phần lợi ích, lấy lợi ích đổi lấy thời gian sống sót, đồng thời tìm kiếm tất cả cơ hội có thể xoay ngược tình huống, ánh mắt nhạy bén thức thời. Nhân vật như vậy thật sự đặc biệt không tầm thường!

Những người trong gia tộc bọn họ cho rằng ông là người nhu nhược, nhưng thật ra đây vừa vặn là thể hiện cho một trí tuệ lớn!

Ban đầu, Bạch Tiểu Thăng muốn lấy hợp tác kinh doanh bình thường với gia tộc của Tây Nhã để thu hồi lại đầu tư giúp đỡ lần này.

Nhưng nói đến cùng, Bạch Tiểu Thăng sửa lại suy nghĩ.

Anh cảm thấy giá trị của cá nhân tộc trưởng này vượt xa so với việc kinh doanh!

Cho nên, Bạch Tiểu Thăng thử thăm dò cách thức sử dụng người làm thuê này tới đàm phán với tộc trưởng Taylor.

Đương nhiên, người ta đứng đầu một gia tộc cũng có vinh quang và tôn nghiêm của mình, sao có thể dễ dàng đồng ý được.

Bạch Tiểu Thăng cũng chuẩn bị hai biện pháp, một khi đối phương không muốn sẽ đổi về cách thức ban đầu.

Dù sao, anh chắc chắn sẽ giúp chuyện này.

Nhưng giúp đỡ cũng chắc chắn phải lấy về phần thưởng.

Ở trong thương trường nói chuyện buôn bán. Làm kinh doanh không nhắc tới cảm ơn thì đối phương cũng sẽ không yên tâm.

Còn nữa, lần này Bạch Tiểu Thăng đầu tư vào chắc chắn sẽ không nhỏ, anh có thể giúp cũng là vì tình cảm, thu mức tiền công thích hợp cũng là chuyện phải làm.

Chỉ có điều không ngờ tộc trưởng Taylor thật sự là người có tính tình sảng khoái, cũng vì căn cứ vào sự sống còn của gia tộc mà đồng ý với yêu cầu của Bạch Tiểu Thăng.

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng thật sự thấy rất bất ngờ.

- Chỉ không biết ngài Bạch tính dùng cách gì để giúp đỡ gia tộc của tôi?

Taylor hỏi.

Ban đầu nghe Bạch Tiểu Thăng nói, quan hệ giữa anh và Caroline căn bản là duyên xấu, là thù hận.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng còn nói hai người đang bàn bạc công việc hợp tác.

Đương nhiên, Caroline bên kia còn chưa đưa ra điều kiện, mà khi đưa ra, anh chưa chắc sẽ đồng ý tất cả.

Như vậy quan hệ giữa hai bên cũng rất mong manh và vi diệu...

Taylor cho rằng, dưới loại tình trạng này thì Bạch Tiểu Thăng rất khó sử dụng thân phận và ân tình của mình để xử lý chuyện này.

Nghe được nghi ngờ của Taylor, Bạch Tiểu Thăng khẽ cười nói:

- Bên chúng tôi có câu nói mà tôi cảm thấy rất thích hợp để trả lời câu hỏi này của ngài.

Taylor nhìn Bạch Tiểu Thăng với ánh mắt nghi ngờ.

Bạch Tiểu Thăng ung dung nói:

- Câu nói đó chính là “tất cả vấn đề có thể dùng tiền để giải quyết thì đều không phải là vấn đề”!

Bạch Tiểu Thăng muốn dùng tiền để giải quyết khủng hoảng của gia tộc bọn họ sao?!

Taylor hơi giật mình, vội hỏi:

- Nhưng đây tuyệt đối không phải là con số nhỏ đâu! Ngài có cách nào lấy ra được khoản tiền này sao?!

Bạch Tiểu Thăng từng nói anh không có bối cảnh gia tộc, tuy vị trí ở trong tập đoàn Chấn Bắc cao, nhưng không có nghĩa là có tài sản lớn như vậy!

Đối với điều này, Bạch Tiểu Thăng cười và khẽ nói với tộc trưởng Taylor:

- Tôi muốn nói là tôi rất có tiền, nhiều đến mức đủ mua tất cả các sản nghiệp kinh doanh của gia tộc các ngài, ngài Taylor có tin không?

Bạch Tiểu Thăng không dùng phong thái khoe khoang, giọng điệu ngông cuồng để nói chuyện này, ngược lại anh rất bình tĩnh giống như đang nói về một chuyện nhỏ không quan trọng, không đáng để nhắc tới.

Tròng mắt của Taylor hơi co lại.

Có thể nói gia tộc của ông đứng đầu tuyến thứ hai tại Bắc Mỹ, vào thời kỳ toàn thịnh thực lực của gia tộc tương đương với gia tộc tiêu chuẩn tuyến một!

Bạch Tiểu Thăng tự nhiên nói có thể mua được tất cả sản nghiệp kinh doanh của gia tộc bọn họ...

Điều này thật sự không phải là đang nói đùa chứ?

Cậu ta thật sự có tài sản như vậy sao?!

Hơi thở của Taylor không nhịn được mà trở nên dồn dập.

- Trên thực tế, không cần phải khoa trương tới mức mua lại như vậy, tôi cũng chỉ thuận miệng nói đùa một chút thôi, nếu như có gì đắc tội thì mong ngài Taylor không nên xem là thật.

Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy phản ứng của đối phương thì mỉm cười xin lỗi nói.

Vẻ mặt Taylor nhanh chóng bình tĩnh trở lại và cũng cười.

Nhưng ông không cho là Bạch Tiểu Thăng đang nói đùa!

Vừa rồi, ánh mắt Bạch Tiểu Thăng rất nghiêm túc, anh thật sự có thực lực làm như vậy!

Trong lòng Taylor cho là thế.

Chuyện đùa này của Bạch Tiểu Thăng là nửa thật nửa giả, anh muốn cho Taylor biết thực lực của mình, đương nhiên cũng sẽ không dễ dàng nói ra hết. Dù sao đối phương còn không tính người quá thân thiết, so với đám người Trịnh Đông Tỉnh, La n vẫn có chút chênh lệch.

Nhưng anh vẫn phải cho đối phương biết mình mạnh mẽ.

Dù sao không ai bằng lòng làm thêm cho một ông chủ còn yếu hơn mình.

- Cá nhân tôi có thể tập trung một phần tiền, cũng sẽ tìm thêm bạn đầu tư một chút là đủ rồi. Trên thực tế, vừa rồi khi còn ở bên ngoài tôi cũng đã nói với đám người Tây Nhã, tôi tính ngày mai sẽ bảo bạn tôi phái đoàn khảo sát tới nhà xưởng và bến tàu của các ngài để đi dạo xem xét một chút.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và nói.

Bạch Tiểu Thăng càng nói chuyện hời hợt, càng có vẻ thực lực hùng hậu không thể suy đoán.

Taylor tự nhận tài chính của mình đang thiếu rất nhiều chẳng khác nào một vực sâu không thấy đáy lại bị anh nói như vũng nước cạn.

Phong thái này cũng khiến cho Taylor thực sự có vài phần thán phục.

- Được rồi, tôi sẽ lập tức bắt tay vào sắp xếp, đến lúc đó chắc chắn sẽ cho bạn của ngài Bạch thấy một sự thật lại không tầm thường của chúng tôi!

Tâm trạng của Taylor cũng trở nên phấn chấn hơn.

Có thể hợp tác với người như Bạch Tiểu Thăng và cả thế lực phía sau anh đều làm cho Taylor thấy rất vui vẻ.

Gia tộc bọn họ chẳng những có thể một lần hành động thoát khỏi tình cảnh nguy hiểm, còn nghênh đón cơ hội lớn chưa từng có!

Trước đây, Taylor từng nghe nói về tên của Bạch Tiểu Thăng.

Dù sao Bạch Tiểu Thăng làm liên kết thương nghiệp kéo dài qua Châu u, Châu Á và Bắc Mỹ, trong một năm qua đã có rất nhiều tin tức liên tiếp được đăng lên báo.

Có thể gia nhập trong đó, cùng các gia tộc siêu cấp kiếm tiền chính là một cơ hội cầu còn không được.

- Ngài Taylor, trong trường hợp ở riêng thì ngài không nên gọi tôi là ngài Bạch, như vậy có vẻ quá mức xa lạ, lại nói qua Tây Nhã, tôi cũng xem như là thế hệ sau.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và nói:

- Ngài gọi tôi là Tiểu Thăng đi. Bạn bè và vài người lớn tuổi đều gọi tôi như vậy.

- Chuyện này...

Taylor nghe vậy lại có chút do dự về đề nghị của Bạch Tiểu Thăng.

Bình thường cách xưng hô này có phần không tôn trọng lắm, dù sao về sau ngài Bạch này còn là "ông chủ" của mình.

- Đây cũng là một trong những điều kiện của tôi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và nhấn mạnh.

Nghe vậy, Taylor cũng không lại xoắn xuýt nữa.

- Vậy được rồi, Tiểu Thăng, khi không có ai tôi sẽ gọi cậu như vậy.

Taylor không phải là người kiểu cách, lúc này liền sảng khoái nói.

Trò chuyện đến đây, khủng hoảng của gia tộc cuối cùng cũng có cách giải quyết nên tâm tình của Taylor cũng vui vẻ, mời Bạch Tiểu Thăng cùng ăn cơm trưa.

Bạch Tiểu Thăng vui vẻ nhận lời.

- Ngài Taylor, thật ra tôi còn có một chuyện muốn nói với ngài.

Bạch Tiểu Thăng nói:

- Trước đây, gia tộc của ngài lần lượt bị rơi vào các cạm bẫy, ngài White bị lợi dụng ký hợp đồng không công bằng, còn có việc Tây Nhã bị tấn công. Tôi cho rằng ở trong gia tộc của ngài có tai mắt hoặc gọi là nội gián của đối thủ. Ngài nhất định phải bắt được người này!

Taylor nghe Bạch Tiểu Thăng nói những điều này thì vẻ mặt cũng chậm rãi trở nên nghiêm túc. Ông thở dài một tiếng và thành khẩn nói:

- Không nói dối gì cậu, tôi cũng cảm giác được, thậm chí cũng sắp xếp một đợt điều tra, một là trong nhà bận rộn, hai là người kia che giấu rất kỹ nên vẫn không có kết quả. Bây giờ tôi chuẩn bị giao cho con gái của tôi tới làm. Con bé là học sinh xuất sắc trong học viện cao cấp liên minh cảnh sát mười hai nước Nam Mỹ, tôi tin tưởng con bé sẽ không làm tôi phải thất vọng!

Khi nhắc tới con gái mình, trên mặt Taylor lộ vẻ tự hào.

- Dựa vào mượn trí thông minh của Tây Nhã, tôi tin tưởng không đến mấy ngày nhất định sẽ có manh mối thôi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và nói:

- Nhưng chúng ta không cần chờ lâu như vậy nữa, tôi đã tìm được kẻ đó rồi.

- Cậu sao?

Taylor không khỏi kinh ngạc.

- Ừ, Tây Nhã không nói với ngài sao?

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và nói.

- Cái gì?

Taylor ngạc nhiên nói.

- Tôi chính là huấn luyện viên của cô ấy trong học viện Liên minh cảnh sát mười hai nước, thành tích thất bại đầu tiên của cô ấy chính là do tôi gây ra.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và nói.

Lời nói này làm cho Taylor trợn mắt há hốc mồm.

Bạch Tiểu Thăng không phải là giám đốc điều hành khu Đại Trung Hoa ở tập đoàn Chấn Bắc sao? Cậu ta chạy đi làm huấn luyện viên ở học viện lúc nào, còn khiến cho con gái mình phải thất bại nữa?

- Chuyện tôi làm huấn luyện viên, lúc ấy có một chút tin tức được đăng lên, nhưng sau đó tôi đã mời bên phía học viện che giấu giúp.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười giải thích:

- Đây cũng không phải là bản tin về tài chính và kinh tế, ngài Taylor ở bên kia đại dương có thể cũng không quan tâm tới loại tin tức này.

Taylor nuốt nước miếng và gật đầu.

Bạch Tiểu Thăng vươn người tới gần và hạ giọng nói:

- Chuyện liên quan tới nội gián kia, tôi còn cần ngài giúp đỡ đấy!

Bạn cần đăng nhập để bình luận